Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 1540: Trong viện dây dưa (length: 8505)

"Đồ ngốc."
Dịch Trung Hải dụi dụi mắt, quan sát tỉ mỉ người đàn ông trước mặt.
Trụ ngố nghe vậy sững người một chút, tiếp đó liền không để ý đến Dịch Trung Hải, lại hướng trong nhà đi tới. Đến cửa, mới nhớ ra, hắn không có chìa khóa nhà, có về cũng không vào được.
Dịch Trung Hải liền nói: "Người nhà họ Lý đã đóng cửa khóa lại rồi, bọn họ xem nhà của Hà gia các ngươi như nhà mình vậy. Nếu không phải ta giúp ngươi ngăn cản, người nhà họ Lý sớm đã vào ở rồi."
Trụ ngố khinh thường liếc hắn một cái: "Lão già hỗn đản, không cần ngươi ở đó ly gián. Nhà Hà gia ta muốn cho ai ở thì cho, không liên quan gì đến ngươi."
Những lời này vừa nói ra, như giội một gáo nước lạnh vào Dịch Trung Hải, phá hỏng tâm tình vui vẻ của hắn. Chuyện khiến hắn bây giờ rầu rĩ nhất chính là vấn đề tìm người để nương nhờ tuổi già.
Tần Hoài Như rất hiếu thảo, điểm này không cần nghi ngờ. Tần Hoài Như giỏi nhất là chăm sóc người khác, điểm này là hắn đã đích thân trải nghiệm. Thế nhưng Tần Hoài Như lại dở nhất ở chỗ kiếm tiền, không có cách nào để ông có cuộc sống tốt.
Nhất định phải tìm một ông già trâu có thể kiếm tiền, nuôi hắn cùng Tần Hoài Như. Như vậy ông mới có một cuộc sống dưỡng lão hạnh phúc mỹ mãn.
Bổng Ngạnh vẫn luôn không về, cả đời này cũng không biết có thể về không, Dịch Trung Hải ngoài miệng thì mắng Trụ ngố bất hiếu, trong lòng lại mong không được cái người bất hiếu này xuất hiện trước mắt.
Thấy được Trụ ngố trở về một khắc đó, Dịch Trung Hải cảm thấy ông trời đối đãi với mình không tệ. Biết ông cần người giúp đỡ để dưỡng lão, liền đem Trụ ngố đưa về.
Ông phải thừa dịp Trụ ngố trở về, ly gián mối quan hệ của anh em Hà gia, tránh cho Trụ ngố bị Hà Vũ Thủy lừa gạt.
Không ngờ vừa mở miệng đã bị Trụ ngố chặn họng lại.
Dịch Trung Hải lập tức ý thức được, quan hệ giữa hắn và Trụ ngố đã có khoảng cách, cần phải gạt gẫm Trụ ngố lại lần nữa. Đáng tiếc bà cụ điếc không có ở đây, một bà cô cũng không có ở đây, bằng không ông còn có người giúp đỡ.
"Sao ngươi dám ăn nói với người lớn như thế hả."
"Phỉ nhổ. Người lớn nhà ta ở Bảo Định. Nghe nói ông đi Bảo Định tìm họ, có bị họ đánh cho một trận không?"
"Ngươi..." Dịch Trung Hải tức giận nhìn chằm chằm Trụ ngố. Thằng khốn này vẫn là cái đồ không biết nói chuyện, mối nợ này ta cứ cho ngươi nhớ đấy, đợi vợ ngươi Tần Hoài Như trở lại, ta sẽ tìm cách đòi lại từ cô ta.
Ở thời điểm Dịch Trung Hải thề quân tử báo thù, cũng vào buổi tối, Giả Trương thị cũng từ trong nhà đi ra.
Sở dĩ bà ta ra muộn như vậy, là vì đang suy nghĩ nên đối phó với Trụ ngố như thế nào. Tính đi tính lại, vẫn là phải coi Trụ ngố như con trai mình. Dịch Trung Hải cả ngày chém gió, kỳ thực không có tác dụng gì, Bổng Ngạnh xuống nông thôn nhiều năm như vậy cũng chưa có về.
Nghe nói Trụ ngố quen biết lãnh đạo lớn, tự nhiên có thể đem đứa cháu trai bảo bối nhà bọn họ mang về.
Giả Trương thị mặt mày tươi cười đi ra cửa: "Trụ ngố, con trở về rồi à."
Nói thật, trước khi Trụ ngố trở về, anh vẫn nhớ chuyện mình bị lừa, thậm chí muốn đánh cho mấy tên vương bát đản này một trận. Thấy dáng vẻ mấy người đó, anh lại có chút không ra tay được. Không phải anh mềm lòng, mà là mấy tên khốn kiếp này đều đã già yếu cả rồi.
Trụ ngố tức giận nói: "Ta có về hay không, liên quan gì đến bà."
Dịch Trung Hải thấy thế, đúng là việc mà ông giỏi nhất, nhất thời lớn tiếng hô: "Trụ ngố, sao con ăn nói với thím như thế, thím là trưởng bối của con đấy."
"Cút đi, ta nhắc lại lần nữa, ta với các ngươi không hề có một chút quan hệ, đừng có ở đó mà giả mạo trưởng bối của Hà gia chúng ta. Hà gia chúng ta mà có đám người thất đức bốc khói như các người làm trưởng bối thì dưới suối vàng cũng không yên được."
Dịch Trung Hải nghe Trụ ngố nói vậy, không những không tức giận mà lại còn có chút vui mừng. Dựa vào tính khí của Giả Trương thị, nghe những lời này chắc chắn sẽ làm ầm lên. Chỉ cần Giả Trương thị làm ầm lên, ông có thể gán cho Trụ ngố tội ức hiếp trưởng bối, sau đó dẫn mọi người trong viện đến chinh phạt Trụ ngố.
Đợi Tần Hoài Như trở lại, lại dùng mỹ nhân kế với Trụ ngố, là có thể một lưới bắt gọn Trụ ngố.
Đang nghĩ với nhau cũng không có chuyện gì, ai ngờ Giả Trương thị lại không đánh theo bài.
Giả Trương thị bị Trụ ngố mắng một trận, không những không tức giận, nụ cười trên mặt cũng không hề biến mất, vui vẻ nói: "Thằng nhóc này, nói chuyện vẫn cứ khó nghe như thế. Con quên rồi à, trước khi đi con đã từng đảm bảo với ta, sẽ coi ta như mẹ ruột cơ mà."
Trụ ngố nghĩ đến cảnh tượng lúc trước vì muốn cưới Tần Hoài Như mà quỳ gối trước mặt Giả Trương thị gọi mẹ, liền cảm thấy ghê tởm. Anh cũng không biết, lúc đầu đầu óc bị mê muội thế nào mà lại gọi Giả Trương thị là mẹ.
Anh thấy bản thân mình ghê tởm quá, liền không muốn ở lại trong sân nữa, tính đi ra ngoài tìm vợ.
Giả Trương thị thấy anh định đi, liền chặn anh lại: "Con đã về rồi thì đừng đi nữa. Hoài Như bao năm nay không chịu kết hôn với ai, vẫn luôn đợi con đấy. Con yên tâm, lần này không ai dám ngăn cản hôn sự của con với nó đâu."
Dịch Trung Hải dù oán trách Giả Trương thị không có đạo đức, nhưng việc chặn Trụ ngố, cũng là mục tiêu chung của bọn họ. Bọn họ không có cách nào nắm được Trụ ngố, vậy thì cứ chờ Tần Hoài Như trở lại. Chỉ cần Tần Hoài Như trở lại, Trụ ngố nhất định sẽ ngoan ngoãn quỳ rạp dưới gấu váy Tần Hoài Như.
"Đúng đấy Trụ ngố. Hoài Như bao năm nay vẫn luôn nhớ con. Con với Hoài Như cũng không còn nhỏ nữa, tranh thủ làm đám cưới đi. Biết đâu qua hai năm nữa hai đứa lại sinh con trai rồi cũng nên."
Giả Trương thị trừng mắt nhìn Dịch Trung Hải, hận không thể băm vằm ông ta ra thành trăm mảnh. Dựa vào cái gì mà Tần Hoài Như lại sinh con cho Trụ ngố, nếu cô ta sinh con cho Trụ ngố thì Bổng Ngạnh nhà bọn họ còn có thể nhận được gì?
Chẳng qua bà cũng biết, không thể hồ đồ vào lúc này được, đặc biệt là không được nói ra chuyện không cho Trụ ngố sinh con. Một khi nói ra, đợi Tần Hoài Như tới cũng không thể nào vãn hồi được trái tim của Trụ ngố.
~~ Dịch Trung Hải tin rằng, Giả Trương thị không dám nói ra chuyện không cho Tần Hoài Như sinh con đâu, nên ông không hề sợ hãi Giả Trương thị. Việc mà ông bây giờ có thể làm là, tranh thủ lúc Trụ ngố kết hôn cùng Tần Hoài Như, sinh cho ông một đứa con trai, biết đâu ông còn có thể thấy con mình kết hôn.
Hai người một người một bên ngăn cản Trụ ngố, nhất quyết không để cho Trụ ngố rời đi.
Những người không cần đi làm trong viện cũng đều ra xem náo nhiệt. Thấy tình hình này, ai cũng biết là đang tính toán Trụ ngố rồi.
Chuyện này không liên quan gì đến họ, cho dù họ có giúp Trụ ngố giải vây thì cũng thế, chỉ cần Tần Hoài Như ra mặt, Trụ ngố cũng sẽ tự biết thành thật nghe lời, cho nên bọn họ đều đứng về phía Dịch Trung Hải.
Có một vài người cơ linh, nhân cơ hội nói chuyện với Trụ ngố, giúp Dịch Trung Hải trì hoãn thời gian. Bọn họ tính toán thời gian, Tần Hoài Như sắp sửa trở về rồi, chỉ cần Tần Hoài Như trở lại, coi như họ đã hoàn thành nhiệm vụ.
"Trụ ngố, bây giờ anh làm lãnh đạo rồi đúng không."
"Đúng vậy, anh có về lại xưởng cán thép không? Anh không biết đấy thôi, kể từ khi anh đi, nhà ăn của xưởng cán thép đều giao cho lão Triệu và Mã Hoa hai người họ quản lý, tay nghề của họ kém xa so với anh."
Trụ ngố bị nhiều người vậy bao vây, trong một thời gian ngắn không có cách nào chạy thoát. Thực ra không phải anh hết cách rồi, mà là anh không muốn đắc tội nhiều người như vậy. Sau này anh còn phải dẫn vợ con ở lại trong cái tứ hợp viện này, không thể đắc tội hết tất cả mọi người, nói vậy người lớn thì còn đỡ chứ con trẻ sẽ gặp phiền toái.
"Trụ ngố, lần này anh trở về, có phải là muốn cùng Tần Hoài Như kết hôn không? Hai người định khi nào thì kết hôn."
Giả Trương thị lộ ra nụ cười đáng sợ với người nọ, tiếp đó lớn tiếng quát: "Trụ ngố kết hôn với Tần Hoài Như khi nào thì liên quan gì đến các người. Ta cảnh cáo các người, nếu ai dám phá đám, ta sẽ chặn cửa nhà các người, chửi mắng mười tám đời tổ tông nhà các người."
Dịch Trung Hải nghe vậy cũng nói theo: "Thím dâu nói không sai. Trụ ngố với Hoài Như tuổi cũng lớn cả rồi, nếu ai dám gây rối Trụ ngố thì đừng trách chúng tôi không khách khí."
Trụ ngố nghe thấy mà sợ hết hồn, vội vàng mắng: "Đồ chó đẻ, mấy người hắn MD đang nói vớ vẩn gì đó. Ta sớm đã có vợ rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận