Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 1221: Cá cùng tay gấu không thể đều chiếm được (length: 8497)

Ở giữa người khác và Tần Hoài Như, Dịch Tr·u·ng Hải khẳng định chọn Tần Hoài Như. Ở giữa bản thân và Tần Hoài Như, Dịch Tr·u·ng Hải sẽ không chút do dự chọn chính mình.
Đây chính là Dịch Tr·u·ng Hải, một người cực kỳ ích kỷ.
Bà cụ điếc phân tích xong, Dịch Tr·u·ng Hải liền đã quyết định. Không phải là dùng quần áo th·i·ế·p thân của Tần Hoài Như để gài bẫy Vương Khôn sao, chuyện này có gì lớn không được.
Chỉ cần danh tiếng của hắn tốt rồi, Tần Hoài Như cũng sẽ không gặp vấn đề.
"Mẹ nuôi, cứ làm như vậy."
Bà cụ điếc không hề bất ngờ về lựa chọn của Dịch Tr·u·ng Hải. Hắn biết rõ, trong lòng Dịch Tr·u·ng Hải, bản thân hắn mới là quan trọng nhất.
"Ngươi đã đáp ứng thì tìm cơ hội nói với Tần Hoài Như đi. Tr·u·ng Hải, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, Vương Khôn tuổi tuy nhỏ nhưng t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n lại rất lợi h·ạ·i, ngươi đừng nóng vội mà manh động. Tốt nhất là hãy hiểu rõ tình hình, có tự tin rồi mới hành động."
Bà cụ điếc nói đều là những lời khôn ngoan, Dịch Tr·u·ng Hải cũng không cự tuyệt, thành tâm tiếp nh·ậ·n lời khuyên.
Biết người biết ta, trăm trận không nguy.
Câu binh p·h·áp lưu truyền rộng rãi này, Dịch Tr·u·ng Hải hiểu rất rõ.
"Vậy làm sao mới có thể hiểu được Vương Khôn đây?"
Nghe Dịch Tr·u·ng Hải hỏi thăm, bà cụ điếc lập tức ngậm miệng. Không phải bà không muốn nói, mà thật sự là không có cách nào. Từ ngày đầu Vương Khôn đến tứ hợp viện, bọn họ đã trở thành kẻ đ·ị·c·h với Vương Khôn. Có thể nói, bọn họ chưa từng thực sự tiếp xúc với Vương Khôn.
Không chỉ có bọn họ, mà ngay cả ở trong tứ hợp viện, số người hiểu rõ Vương Khôn cũng không nhiều.
Mấy nhà của Điền Hữu Phúc ở sân trước coi như là hiểu Vương Khôn khá rõ. Những người đó là đàn em của Vương Khôn, sẽ không phản bội Vương Khôn.
Ngoại trừ bọn họ ra, cũng chỉ có Hứa Đại Mậu và Trụ ngố.
Tính tới tính lui, sự việc có vẻ lại quay trở về điểm xuất phát.
Dịch Tr·u·ng Hải hiển nhiên cũng nghĩ đến điều này, bực tức nói: "Nếu Trụ ngố nghe lời chúng ta thì tốt rồi."
Bà cụ điếc nghe vậy, thở dài. Chính vì Trụ ngố không nghe lời, bọn họ mới bị động như vậy. Nếu Trụ ngố nghe lời, tiếp tục làm cháu ngoan của bà thì sao bà lại phải cả ngày cãi cọ với Trụ ngố như vậy.
"Chuyện này tốt nhất đừng để Trụ ngố biết. Thằng bé Trụ ngố đó đầu óc khá thật thà, không tiếp nh·ậ·n lời khuyên của chúng ta cho lắm."
Nói dễ nghe thì là thật thà, nói khó nghe thì là một đường thẳng. Thế giới của Trụ ngố không hề phức tạp, không có nhiều tính toán và nghi ngờ. Thích gì ghét gì mới là con người của Trụ ngố.
Không cần bà cụ điếc nói, Dịch Tr·u·ng Hải cũng hiểu phải làm thế nào.
Ngoài Trụ ngố ra, chỉ còn lại Hứa Đại Mậu. Vương Khôn đến tứ hợp viện, người tiếp xúc nhiều nhất với hắn coi như là Hứa Đại Mậu. Nếu nói đến mức độ hiểu rõ Vương Khôn thì Hứa Đại Mậu có thể nói là đứng đầu.
Nhưng Hứa Đại Mậu lại không đáng tin như Trụ ngố.
Hứa Đại Mậu có thù với Trụ ngố, cũng căm ghét bọn họ, bọn họ căn bản không thể x·á·c định được Hứa Đại Mậu sẽ nhắm mũi dùi vào ai.
Dịch Tr·u·ng Hải trầm tư một lát, nảy ra một ý tưởng bước đầu.
Đề nghị của bà cụ điếc không sai, nhưng có một vấn đề lớn nhất, đó chính là thanh danh của Tần Hoài Như không gánh n·ổi. Lợi dụng Tần Hoài Như có thể ly gián quan hệ giữa Trụ ngố và Vương Khôn. Tương tự, điều đó cũng sẽ làm hỏng hình ảnh của Tần Hoài Như trong lòng Trụ ngố.
Hắn cảm thấy bà cụ điếc đang giấu giếm một điều gì đó với hắn, chính là điều này. Bà cụ điếc có thành kiến với Tần Hoài Như, không bao giờ quên việc ngăn cản hôn sự giữa Trụ ngố và Tần Hoài Như.
Nhìn thấu toan tính của bà cụ điếc, Dịch Tr·u·ng Hải tính toán phản công một đòn. Hắn quyết định lợi dụng Lâu Hiểu Nga để k·í·c·h t·h·í·c·h Hứa Đại Mậu.
Không người đàn ông nào muốn bị cắm sừng, Hứa Đại Mậu cũng vậy thôi.
Lâu Hiểu Nga ở nhà Vương Khôn lâu như vậy, sau khi l·y· ·h·ô·n càng không chút kiêng kỵ gì mà vẫn ở nhà Vương Khôn. Hai người bọn họ nhất định có vấn đề.
Cho dù không có vấn đề đi chăng nữa, cũng không cần gấp.
Cũng giống như mối quan hệ của hắn và Tần Hoài Như, mọi người chỉ muốn tin vào những gì mà họ muốn tin thôi.
Đồng thời, việc này cũng có thể dập tắt ý định tìm người yêu cho Trụ ngố của bà cụ điếc. Để Trụ ngố biết mắt nhìn của bà cụ điếc không tốt, Trụ ngố sẽ không tin lời bà ta nữa.
Dịch Tr·u·ng Hải không giấu giếm kế hoạch của mình, kể lại toàn bộ với bà cụ điếc một lần.
Sau khi nghe xong, bà cụ điếc chỉ nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu rồi không nói gì. Lâu Hiểu Nga đã rời đi, thậm chí cả đời cũng sẽ không trở lại. Dù bà có xem trọng Lâu Hiểu Nga với Trụ ngố đến đâu thì cũng không thể làm gì được.
Dịch Tr·u·ng Hải đúng là quá nhỏ nhen, đến giờ vẫn còn hằn h·ậ·n Lâu Hiểu Nga.
"Ngươi cứ làm tùy ý đi!"
Thấy bà cụ điếc không phản đối, Dịch Tr·u·ng Hải cũng không có gì ngạc nhiên. Bà cụ điếc coi trọng Lâu Hiểu Nga, chẳng qua chỉ vì Lâu Hiểu Nga có tiền lại dễ gạt mà thôi, bà không có tình cảm quá sâu đậm với Lâu Hiểu Nga.
"Mẹ nuôi, người cứ ở nhà nghỉ ngơi trước đi, chờ Thúy Lan nấu cơm xong, con sẽ mang đến cho người."
Đợi Dịch Tr·u·ng Hải đi rồi, bà cụ điếc cười lạnh: "Ta ăn muối còn nhiều hơn cơm ngươi ăn. Thật sự là nghĩ mình cứng cáp rồi nên có thể đấu tay đôi với ta hả?
Tần Hoài Như cũng chẳng phải là người an phận, ngươi cứ chờ mà xem!"
Nghĩ đến kế hoạch của mình, bà cụ điếc lại nở nụ cười. Bà lợi dụng Tần Hoài Như, không đơn thuần chỉ có hai lý do đó, mà còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, đó chính là Tần Hoài Như coi thường Trụ ngố.
~~ Tần Hoài Như là điển hình của kiểu người thấy gió chiều nào theo chiều ấy. Trụ ngố có tiền, có thể mang cơm hộp về thì Tần Hoài Như chỉ biết cả ngày lừa gạt Trụ ngố.
Một khi Trụ ngố hết tiền trong túi, không còn cách nào mang cơm hộp về thì thái độ của Tần Hoài Như đối với Trụ ngố chỉ có thể trở nên lạnh nhạt.
Dịch Tr·u·ng Hải bị Tần Hoài Như làm mê muội, tin tưởng Tần Hoài Như vô điều kiện.
Bà cụ điếc nhìn một cái đã thấy ngay bản chất của Tần Hoài Như. Dịch Tr·u·ng Hải xem Vương Khôn là k·ẻ th·ù, hận không thể trừ khử cho hả giận. Tần Hoài Như lại không giống vậy, nàng vẫn luôn không từ bỏ việc chiếm t·i·ệ·n nghi của Vương Khôn, thậm chí còn hy vọng Vương Khôn trở thành một Trụ ngố thứ hai.
Việc bà để Dịch Tr·u·ng Hải dùng đồ th·i·ế·p thân của Tần Hoài Như để h·ã·m h·ạ·i Vương Khôn, không chỉ có thể đạt được mục đích của mình mà còn gián tiếp giúp Tần Hoài Như một tay.
Với sự khôn khéo của Tần Hoài Như, chắc chắn nàng sẽ lợi dụng điểm này để từng bước nắm thóp Vương Khôn. Chỉ cần Tần Hoài Như để mắt tới Vương Khôn thì Trụ ngố sẽ có thể giải thoát.
Điều bà cụ điếc muốn chính là Trụ ngố được giải thoát, dù cái sự giải thoát này là tạm thời đi nữa thì chỉ cần có thể bảo đảm tuổi già của bà được tốt đẹp là bà đã thỏa mãn rồi.
Còn về vợ cho Trụ ngố, giờ bà thật sự không thể gắng sức nữa. Khó khăn lắm mới tìm được Lâu Hiểu Nga vừa dễ lừa lại vừa có tiền mà cũng để cho nàng t·r·ố·n mất.
Giờ bà cụ điếc đi lại cũng vất vả rồi, không có tinh lực dư thừa để lo chuyện đối tượng cho Trụ ngố.
Dịch Tr·u·ng Hải cũng không biết những toan tính sâu xa của bà cụ điếc, hắn vui vẻ trở về sảnh giữa, thấy Tần Hoài Như xong, liền vội vã chia sẻ tin tức này với Tần Hoài Như.
"Hoài Như, anh biết chuyện này rất khó cho em. Nhưng mà vì để Trụ ngố không bị Vương Khôn lừa gạt, chúng ta chỉ còn cách làm như vậy."
Tần Hoài Như trên mặt tỏ vẻ không vui, nhưng trong lòng thì đang vui như nở hoa. Ý nghĩ đầu tiên của nàng chính là sẽ có cơ hội nắm được điểm yếu của Vương Khôn. Chỉ cần thành c·ô·ng, Vương Khôn sẽ không t·r·ố·n thoát khỏi bàn tay của nàng được.
"Một đại gia, chỉ có cách này thôi sao? Em lo là Trụ ngố sẽ có thành kiến với em."
Dịch Tr·u·ng Hải tự tin nói: "Chuyện này em đừng lo. Trụ ngố chỉ là bị Vương Khôn lừa thôi, chứ không thật sự muốn đoạn tuyệt quan hệ với chúng ta. Chờ giải quyết được Vương Khôn, anh lại nói chuyện thật lòng với Trụ ngố một chút, chắc chắn nó sẽ thay đổi thái độ với em thôi."
Tần Hoài Như giả bộ k·í·c·h đ·ộ·n·g cảm ơn Dịch Tr·u·ng Hải, sau đó mới nói: "Vậy liệu có thể bắt Vương Khôn lại được không? Hắn quá bất hiếu, tốt nhất nên bắt hắn lại."
Dịch Tr·u·ng Hải cũng muốn làm vậy, nhưng hết cách rồi, tội danh đó có thể khiến Vương Khôn bị rút chức, nhưng lại không thể làm gì được hắn. Không có nguyên nhân nào khác, vì quan hệ của hắn và Tần Hoài Như cũng tương tự như vậy. Nếu Vương Khôn bị phạt, vậy thì hắn làm sao mà thoát được.
Cá và tay gấu không thể cùng có được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận