Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 1136: Nặng nề cảm tạ (length: 8484)

Chờ Dịch Trung Hải đi, Lưu Quang Thiên mới đem chuyện mình suy nghĩ nói ra: "Cha, chúng ta tối hôm qua khẳng định lại bị một đại gia cho hố."
Lưu Hải Trung vừa nghe, trong lòng nhất thời tức giận phi thường. Hắn đã cẩn thận như vậy, vậy mà vẫn có thể bị Dịch Trung Hải hố.
"Cái lão Dịch này, cả đời chỉ thích giở trò mưu quỷ kế, đáng đời Trụ ngốc không trả lời hắn."
Lưu Quang Thiên phụ họa gật đầu: "Nếu không tại sao nói một đại gia là ngụy quân tử chứ. Chuyện thương thiên hại lý làm nhiều, đáng đời hắn không có con."
Lưu Hải Trung cũng cảm thấy như vậy, bất quá hắn còn phải cùng Dịch Trung Hải cùng nhau xử lý chuyện nhà Lâu, không thể cùng Dịch Trung Hải trở mặt.
"Được rồi, đừng nói nữa."
Lưu Quang Thiên đáp ứng: "Cha, chúng ta sau này nhất định phải đề phòng một đại gia, đừng để hắn hố."
Điểm này, không cần Lưu Quang Thiên nhắc nhở, Lưu Hải Trung đã tự mình ghi tạc trong lòng. Hắn biết rõ, có rất nhiều người đang coi chuyện hắn bị Dịch Trung Hải hố thành chuyện cười.
Dịch Trung Hải lúc này cũng không biết, những tính toán của mình bị người khác nhìn thấu. Hắn đang cùng Tần Hoài Như giải thích chuyện tối ngày hôm qua.
"Hoài Như, ta không phải cố ý không đến. Bác gái cả của ngươi vẫn không ngủ, ta vừa ngồi dậy, bà ta liền lên tiếng. Ta sợ bà ta làm ầm lên, liền không dám động."
Tần Hoài Như có thể làm sao, tối ngày hôm qua còn muốn thừa dịp Dịch Trung Hải cao hứng, mượn chút tiền tiêu xài một chút, Dịch Trung Hải lại không xuất hiện, những thứ cô chuẩn bị cũng uổng phí. Cô thậm chí còn hoài nghi, Dịch Trung Hải là cố ý.
"Một đại gia, không sao, ta chỉ là muốn cảm ơn ngươi thật tốt."
Mấy chữ "cảm ơn thật tốt" cố ý nhấn mạnh.
Dịch Trung Hải trên mặt lộ ra vẻ hối hận, hắn giúp Tần Hoài Như làm xong một chuyện lớn như vậy, Tần Hoài Như tạ lễ khẳng định sẽ rất nặng.
Đáng tiếc lại bỏ lỡ.
Sớm biết cũng không nên nói sơ hở trong kế hoạch dưỡng lão cho bác gái cả, nói cho bà ta thì một chút vội cũng không giúp được, còn chỉ thêm phiền.
"Hoài Như, ngươi không cần vội cảm ơn ta. Bỏ lỡ ngày hôm qua không cần gấp, chúng ta tối nay sẽ nói chuyện thật kỹ. Ta sẽ để cho bác gái cả của ngươi sớm nghỉ ngơi một chút."
Tần Hoài Như liếc mắt, như thế có giống nhau sao? Tối ngày hôm qua Dịch Trung Hải cao hứng, cô có nắm chắc mượn được nhiều tiền hơn.
Nghĩ bản thân không được tốt miệng, Tần Hoài Như phi thường buồn bực: "Một đại gia, ngươi còn có chuyện gì khác không? Nếu không có, ta phải về đi làm. Ngươi không có ở phân xưởng, Quách râu quặp cả ngày tìm ta gây phiền phức."
Dịch Trung Hải đau lòng nắm tay Tần Hoài Như: "Ngươi đừng lo lắng, chờ thêm vài ngày nữa, Quách râu quặp sẽ biết phải thật thà."
Tần Hoài Như lập tức phát hiện ra sự bất thường của Dịch Trung Hải: "Chờ mấy ngày nữa thì sao?"
Dịch Trung Hải lo lắng mình lỡ lời, để cho Tần Hoài Như biết cơ hội kiếm tiền, liền vội vàng buông tay Tần Hoài Như ra, xoay người rời đi.
Hắn ở đội công nhân củ sát một khoảng thời gian này, đối với những chuyện của đội công nhân củ sát đã rất quen thuộc. Đi khám xét nhà người khác, ai lại không giấu một chút đồ vào trong túi mình.
Nhà Lâu có nhiều tiền như vậy, tùy tiện lộ ra chút đỉnh, đã có thể vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Chuyện có tiền như vậy, không thể để cho Tần Hoài Như đi theo.
Hắn muốn nắm giữ Tần Hoài Như, nếu Tần Hoài Như có tiền, hắn làm sao còn nắm giữ Tần Hoài Như được nữa.
Tần Hoài Như nghi hoặc nhìn Dịch Trung Hải, trong lòng có chút đắng chát. Trụ ngốc là con chó liếm, trong lòng có ý đồ, từ từ xa lánh cô. Thậm chí đến bây giờ, ngày ngày kêu gào muốn đoạn tuyệt quan hệ với cô.
Dịch Trung Hải lão đầu tử này, sao cũng lại xuất hiện cái tình huống này?
Chẳng lẽ vì Trụ ngốc không nghe lời, Dịch Trung Hải cảm thấy không nuôi nổi nhà bọn họ, liền muốn bỏ mặc nhà bọn họ?
Điều này không nên mà.
Ngoài nhà bọn họ ra, Dịch Trung Hải cũng không tìm được ai để dưỡng lão khác.
Hắn cũng không thể tính toán cùi không sợ lở, bỏ qua kế hoạch dưỡng lão chứ.
Tần Hoài Như không tin Dịch Trung Hải có sự bá đạo như vậy. Nếu hắn thật sự có bá đạo như vậy, vào thời điểm bắt đầu hút máu nhà họ Giả, đã nên bỏ mặc nhà họ Giả rồi.
Nhưng mà, để phòng ngừa vạn nhất, Tần Hoài Như cảm thấy vẫn phải cảm ơn Dịch Trung Hải thật nhiều. Tránh để cái lão gia hỏa này giống Trụ ngốc mà thoát khỏi sự nắm giữ của cô.
Cái này trước cứ từ từ, hay là nên đi tìm thằng ngốc buổi trưa.
Sáng nay đi làm tìm Lý Hoài Đức, phát hiện Lưu Hải Trung ở phòng làm việc của Lý Hoài Đức, cô liền xoay người rời đi. Chuyện của cô và Lý Hoài Đức không thể để cho Lưu Hải Trung phát hiện.
Hứa Đại Mậu buổi sáng mở thư giới thiệu, đụng phải việc Vu Hải Đường xin nghỉ, không nhịn được lải nhải, mang theo một bụng tức giận, rời khỏi xưởng thép.
Dẫn Tần Kinh Như đi làm giấy đăng ký kết hôn xong, Hứa Đại Mậu vẫn chưa hết bực tức. Thứ nhất là cãi nhau với Vu Hải Đường, thứ hai chính là không cam tâm.
Người trong viện đều biết, cưới Tần Kinh Như, sẽ phải dây dưa với Tần Hoài Như. Một khi dính líu tới Tần Hoài Như, có bao nhiêu của cải cũng không chịu nổi bị giày vò.
Trụ ngốc cùng Dịch Trung Hải đã bị giày vò đến tán gia bại sản, đó chính là ví dụ rất tốt.
"Giấy đăng ký kết hôn đã nhận được rồi, lần này ngươi hài lòng chưa!"
Tần Kinh Như đương nhiên hài lòng, có giấy kết hôn, cô đã là người trong thành. Cuối cùng thì không cần quay lại nông thôn, mặt hướng hoàng thổ, lưng hướng lên trời. Khổ cực làm lụng cả ngày, được rồi mới kiếm được một mao, đổi ra tiền, vẫn chưa tới một hào.
Bây giờ cô đã có lòng tin, không cần hèn mọn lấy lòng Hứa Đại Mậu. Nghĩ đến những thủ đoạn đối phó đàn ông mà Tần Hoài Như dạy, cô liền quyết định thử một lần.
"Tôi còn chưa tính sổ vụ cô qua lại với tôi đâu."
Hứa Đại Mậu hừ một tiếng: "Cô muốn biết thì đi hỏi chị cô đó. Là chị ta bảo tôi đưa cô về nhà, phá đám hôn sự của Trụ ngốc và Vu Hải Đường.
Tôi thật là khổ tám đời, mới gặp phải hai chị em các người."
Tần Kinh Như thấy chiêu này dùng lên người Hứa Đại Mậu không mấy hiệu nghiệm, lập tức không dám dùng tiếp.
"Đại Mậu, anh đừng đi mà. Tôi đâu có trách anh. Anh bây giờ không thích tôi không sao cả, chờ qua một thời gian nữa, tôi tin là anh nhất định sẽ thích tôi."
Hứa Đại Mậu không còn cách nào khác, bây giờ đã kết hôn với Tần Kinh Như, coi như ly hôn, cũng không tìm được ai tốt hơn.
"Tần Kinh Như, bây giờ chúng ta đã kết hôn rồi, có một số chuyện, tôi muốn nói rõ ràng với cô. Chuyện này, cô nhất định phải nghe tôi."
Tần Kinh Như cười hì hì nói: "Chuyện gì, em tất cả đều nghe theo anh."
Hứa Đại Mậu lúc này mới có chút hài lòng về Tần Kinh Như. Nếu Tần Kinh Như không nghe hắn, đặc biệt là nghe theo Tần Hoài Như, hắn sẽ phải phòng bị Tần Kinh Như, tránh Tần Hoài Như khoét sạch cả nhà hắn.
"Từ nay về sau, cô tránh xa Tần Hoài Như ra."
Tần Kinh Như có chút ngơ ngác, không sao nghĩ ra Hứa Đại Mậu sẽ đưa ra cái điều kiện này. Không phải là cô không nguyện ý đáp ứng Hứa Đại Mậu, chỉ là cô đang bị Tần Hoài Như nắm thóp, ít nhất trước khi sinh đứa bé, cô không dám đắc tội Tần Hoài Như.
"Dù sao cô ta cũng là chị tôi mà."
Hứa Đại Mậu tức giận nói: "Như vậy cũng không được. Cô không thấy tình cảnh của Trụ ngốc với Dịch Trung Hải sao?
Dịch Trung Hải là công nhân bậc tám, vì chị cô, bị giáng chức, của cải tích góp cũng hết."
Tần Kinh Như nhỏ giọng phản bác một câu: "Tiền của ông ta là do tham ô sinh hoạt phí của Hà Vũ Thủy mà, mới..."
Hứa Đại Mậu nhìn chằm chằm Tần Kinh Như, làm cô sợ đến mức không dám nói tiếp: "Không phải tại chị cô, Dịch Trung Hải khốn kiếp kia cần phải tham ô sinh hoạt phí của Hà Vũ Thủy sao? Còn cả Trụ ngốc, tiền của Trụ ngốc đều bị chị cô lừa đi. Cô cũng không muốn nhà của chúng ta biến thành như nhà Trụ ngốc chứ!"
Những lời này nói trúng vào nỗi lo của Tần Kinh Như. Giúp đỡ Tần Hoài Như, đó là chuyện hết cách, cô tuyệt đối không thể để Tần Hoài Như lừa hết tiền của nhà bọn cô đi.
"Không thành vấn đề, anh nói không quan tâm đến cô ta thì sẽ không quan tâm. Em cái gì cũng đều nghe theo anh. Tiền của nhà chúng ta, dựa vào cái gì mà cho cô ta."
Hứa Đại Mậu thấy thái độ của Tần Kinh Như như vậy, mới hài lòng đôi chút. Bất quá, hắn cũng chưa hoàn toàn tin tưởng Tần Kinh Như. Đẳng cấp của Tần Hoài Như quá cao, không phải Tần Kinh Như có thể đối phó được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận