Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 436: Lại cùng Diêm Phụ Quý gây gổ (length: 8220)

Hứa Đại Mậu không có chứng cứ, lại không quá dám trêu chọc Dịch Trung Hải cùng Trụ ngố, cũng chỉ đành thu chiêng gác trống. Trở lại trong phòng, hắn vẫn còn giận không nguôi.
"Trụ ngố nhất định là đang theo dõi bên này của chúng ta, ta tuyệt đối không đoán sai."
Vương Khôn không nghĩ tới mục đích Trụ ngố theo dõi bên này là gì, có chút không xác định. Người này chắc không đến nỗi nửa đêm qua đây báo thù chứ!
Lâu Hiểu Nga lúc này cũng hơi nghi ngờ, bèn nói: "Hứa Đại Mậu, ngươi đừng nói vậy chứ. Nói không chừng Trụ ngố thật sự chỉ là ngồi ở cửa một chút thôi. Ngươi đừng có mà nghi thần nghi quỷ. Mau ăn cơm đi, đừng có lại uống say."
Không cho hắn uống say, hắn lại càng muốn uống say.
Hứa Đại Mậu nói thẳng: "Ta lo Trụ ngố trả thù, hôm nay sẽ không về nhà ngủ."
Nói xong, Hứa Đại Mậu không để ý đến phản ứng của Lâu Hiểu Nga, lại tự rót cho mình một chén rượu đầy. Hắn ngồi ở vị trí gần cửa, thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa giữa sân.
Bên phía Trụ ngố, đang bị Dịch Trung Hải trách mắng. Vừa đúng tối nay Dịch Trung Hải không trút được cơn giận lên Trụ ngố, lần này hận cũ thù mới trút hết lên người Trụ ngố.
Trụ ngố ấm ức nói: "Một đại gia, ta thật không có cố ý gây chuyện. Ta vừa mới ngồi ở chỗ đó, Hứa Đại Mậu liền từ trong nhà đi ra. Hắn chắc chắn có âm mưu quỷ kế, mới sớm phát hiện ta ngồi ở cửa."
Bà cụ điếc thấy Dịch Trung Hải trút hết giận trong lòng, mới giúp Trụ ngố giải vây. "Trung Hải, Trụ ngố nói không sai, hắn vừa từ nhà ngươi đi ra ngoài, cái gì cũng không làm. Hứa Đại Mậu từ trong nhà đi ra, chắc là trùng hợp thôi."
Dịch Trung Hải trút giận xong, trong lòng liền thoải mái. "Thật là quá tà môn, Hứa Đại Mậu cái tên kia, sao lại đúng lúc như vậy. Trụ ngố, ngươi cũng đừng trách ta, ta đang nóng lòng tổ chức tiệc nhận người thân với mẹ nuôi. Ta muốn mau chóng làm tiệc nhận người thân, không muốn thêm rắc rối."
Trụ ngố có chút áy náy nhìn bà cụ điếc, "Một đại gia, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đặt đại cục lên trên hết, không chấp nhặt với Hứa Đại Mậu."
Sau khi Trụ ngố liên tục đảm bảo, Dịch Trung Hải mới bỏ qua cho Trụ ngố, bảo hắn tiếp tục theo dõi. Bên ngoài nhiều muỗi như vậy, Dịch Trung Hải không dại gì ra đó chịu tội.
Lần này Trụ ngố lén lút đến cửa giữa sân, ngó đầu ra, đi về phía sân trước nhìn một chút, thấy cửa phòng Vương Khôn đã đóng, mới yên tâm. Hắn lại ngồi về vị trí cũ.
Trong phòng, Hứa Đại Mậu luôn luôn nhìn ra cửa, thấy có một bóng đen lảng vảng ở cửa, hắn liền đoán ra là Trụ ngố.
"Mọi người nhìn đi, ta đã nói không sai mà. Trụ ngố chắc chắn có âm mưu. Nếu không, hắn làm sao lại chạy ra giữa cửa viện mà ngồi?"
Lâu Hiểu Nga đứng lên, định mở cửa ra kiểm tra, bị Hứa Đại Mậu ngăn lại.
"Đừng mở cửa, không thể để Trụ ngố phát hiện chúng ta biết hắn."
Lâu Hiểu Nga liếc mắt Hứa Đại Mậu một cái, đi đến bên cửa sổ. Từ chỗ đó, nàng thấy Trụ ngố đang vung tay đánh muỗi.
"Trụ ngố có phải bị bệnh không, lúc này lại ra cửa ngồi nhìn chúng ta làm gì."
Lâu Hiểu Nga cũng muốn hỏi Vương Khôn xem có phải chuyện của hai người bị Trụ ngố phát hiện hay không.
Hứa Đại Mậu tưởng đang hỏi mình, liền nói: "Trụ ngố đầu óc không bình thường, ai biết hắn muốn làm gì. Ta đoán, tám phần là hắn muốn kiếm cớ cho ta cùng Vương Khôn bị gài bẫy."
Vương Khôn nghĩ bụng, đối với ngươi, Trụ ngố còn cần phải giở trò sao? Lần đánh ngươi, hắn đâu có lén lút.
"Đừng nói những cái đó nữa. Có ta ở đây, Trụ ngố không dám xông vào phòng. Ngươi đừng làm Tuyết Nhi sợ."
Tuyết Nhi vừa cười vừa nói: "Ca ca, ta không sợ."
Vương Khôn xoa đầu cô bé, "Mau ăn cơm đi, ăn xong cơm rồi vận động một lát rồi đi ngủ."
Tuyết Nhi quay đầu nhìn Lâu Hiểu Nga, "Hiểu Nga tỷ tỷ ngủ cùng em nhé?"
Lâu Hiểu Nga nói: "Tuyết Nhi mà ngoan ngoãn nghe lời, tỷ sẽ ngủ cùng em."
Trong phòng lại khôi phục sự bình yên, Hứa Đại Mậu đến gần cửa ngồi, vừa uống rượu, vừa giằng co với Trụ ngố. Trong phòng Vương Khôn, có thuốc đuổi muỗi Vương Khôn tự chế nên trong nhà không có con muỗi nào. Bên ngoài muỗi lại rất nhiều, đặc biệt là cái ao bên cạnh giữa sân. Tần Hoài Như ngày ngày giặt quần áo ở chỗ đó, mặt đất ẩm ướt, rất nhiều muỗi.
Trụ ngố ngồi ở cửa, múa tay, xua xua muỗi.
Ba tiếng "bộp bộp" vọng ra trong đêm, nghe thật xa.
Hứa Đại Mậu thấy Trụ ngố dùng tay vỗ lên người, như thể chào hỏi, liền cười nói, "Trụ ngố cứ như thằng hề ấy."
Vương Khôn ở trong phòng đọc sách, không để ý đến Hứa Đại Mậu, Hứa Đại Mậu cũng không quan tâm.
Có người không thích như vậy, Diêm Phụ Quý vốn tính tiết kiệm điện, ăn cơm xong là đi ngủ ngay. Tiếng Trụ ngố đánh muỗi ồn ào làm hắn không ngủ được.
"Trụ ngố, ngươi rốt cuộc làm gì thế, có thể đừng vỗ lung tung được không?"
Trụ ngố bực mình nói: "Tam đại gia, ông nói nghe thì hay đấy, ông ra đây ngồi thử xem. Nếu ông nhịn được mười phút không vỗ, tôi xin chịu thua ông."
Diêm Phụ Quý tất nhiên biết bên ngoài nhiều muỗi, mà trong phòng nhà hắn cũng không ít, hắn sẽ không dại gì chạy ra ngoài cho muỗi đốt. Như thế thì quá thiệt.
"Biết có muỗi rồi còn ra đó ngồi làm gì?"
Dịch Trung Hải nghe thấy động tĩnh, vội chạy ra, giải thích với Diêm Phụ Quý. "Lão Diêm, muộn thế này rồi, ông đừng cãi nhau với Trụ ngố nữa. Để tôi bảo nó về nhà."
Thấy Dịch Trung Hải kéo Trụ ngố về nhà, Diêm Phụ Quý mới quay vào.
~~ Hứa Đại Mậu vẫn không từ bỏ, chắc mẩm Trụ ngố nhất định sẽ quay lại. Hắn tiếp tục ngồi ở đó, nhìn ra cửa viện.
Dịch Trung Hải bất mãn nói: "Trụ ngố, ngươi không thể làm cho ta bớt lo sao? Vừa mới xong chuyện với Hứa Đại Mậu, ngươi lại đi cãi nhau với lão Diêm. Ngươi có phải muốn làm cho cả sân không ai ngủ được? Mọi người trong sân mà tỉnh giấc hết thì chúng ta còn đi chợ đen thế nào?"
Trụ ngố bất đắc dĩ nói: "Một đại gia, ta cũng không muốn cãi nhau với Tam đại gia, nhưng thằng Hứa Đại Mậu kia uống rượu lâu như vậy rồi, cứ không chịu dừng. Ông nhìn xem trên người tôi, muỗi đốt mấy chục vết rồi. Ngứa chết đi được."
Dịch Trung Hải cũng rất bất đắc dĩ, bên kia còn chưa hết uống rượu, bên này hắn cũng không dám ra ngoài. Nhưng hắn cũng không dám để Trụ ngố tiếp tục theo dõi, như thế thì quá đáng ngờ.
"Ngươi ở nhà ta ngồi đi, cứ khoảng hai mươi phút thì ra xem một lần. Như vậy, vừa không lo muỗi đốt, lại không sợ Hứa Đại Mậu phát hiện."
Ý kiến này cũng không tệ, Trụ ngố liền ngồi ở trong nhà Dịch Trung Hải gần cái đồng hồ, đến giờ, hắn liền ra xem một chút.
Hứa Đại Mậu đang chờ Trụ ngố, thấy bóng dáng Trụ ngố xuất hiện, liền nói: "Mọi người xem đi, ta đã bảo ta đoán không sai mà. Tên Trụ ngố lại chạy ra rồi."
Lúc Lâu Hiểu Nga đi qua nhìn thì Trụ ngố đã về. "Có đâu?"
"Trụ ngố vừa nhìn về phía này rồi lại đi về. Chị cứ chờ một lát đi, chắc chắn hắn sẽ lại ra thôi."
Hứa Đại Mậu tiếp tục canh chừng, một lát sau, khi Trụ ngố xuất hiện lần nữa lại bị hắn phát hiện.
Hai người cứ vậy mà giằng co, cứ khoảng hai mươi phút thì lại thấy mặt một lần.
Cứ thế được ba bốn lần, Vương Khôn cũng có chút buồn ngủ. Hắn ngáp một cái, "Hứa Đại Mậu, ngươi vẫn chưa ngủ à?"
Hứa Đại Mậu lắc đầu, "Ngươi buồn ngủ thì cứ đi ngủ đi. Ta lát nữa sẽ trải chiếu ở cửa rồi ngủ ở đó. Ta muốn xem Trụ ngố giở trò gì. Bất kể hắn muốn làm gì, ta cũng phải phá hỏng."
Lâu Hiểu Nga từ sớm đã mang Tuyết Nhi về đi ngủ.
Vương Khôn bất đắc dĩ lắc đầu, trở về giường đi ngủ. Hắn không dám ngủ quá say, đề phòng Trụ ngố thật sự làm chuyện xấu. Đừng nhìn Hứa Đại Mậu luôn miệng nói muốn phá hoại hành động của Trụ ngố, bộ dạng hắn bây giờ, chắc chắn trụ không được bao lâu nữa.
Hứa Đại Mậu thấy Vương Khôn đi ngủ, liền lấy chiếc bút chì Vương Khôn để trên bàn, rồi lại cầm một tờ giấy, bắt đầu ghi lại.
439.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận