Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 1065: Ai cũng không thể chọc (length: 8536)

Lưu Hải Trung làm tổ trưởng, đương nhiên sẽ không xếp hàng mua cơm, để cho thủ hạ giúp đỡ mua lại.
Lưu Quang Thiên mặc dù là tổ trưởng, nhưng mới tới ngày đầu tiên, không có chút uy vọng nào. Lưu Hải Trung cũng không lên tiếng, hắn liền không có đãi ngộ này, chỉ có thể thành thật đi mua thức ăn.
Người căn tin có Trụ ngố chống lưng, lá gan liền lớn lên. Trước kia cho người của đội công nhân củ sát lấy cơm, đều có thể nhiều hơn phần. Lần này liền không có đãi ngộ đó. Bọn họ hạ theo quy định phân lượng cho người của đội công nhân củ sát lấy cơm.
Sự khác biệt này, người của đội công nhân củ sát cũng đã nhận ra. Nhưng không ai dám làm ầm ĩ lên. Uy danh của Trụ ngố không phải để trưng cho đẹp, xông lên thì ai cũng không nể mặt. Không thấy đánh Lý Hoài Đức, cũng chỉ bị ở phân xưởng cải tạo mấy ngày sao?
Người đi mua đồ ăn cho Lưu Hải Trung, cầm hộp cơm đến trước mặt Lưu Hải Trung: "Đội trưởng, người căn tin chỉ cho chúng ta lấy được có bấy nhiêu đây thôi."
Lưu Hải Trung là người đứng đầu đội công nhân củ sát, ăn dù là món canh thập cẩm của căn tin, nhưng về số lượng tuyệt đối nhiều hơn người khác. Vì vậy, đồ ăn của hắn bị bớt cũng là nhiều nhất.
Nếu là người có tính khí, tuyệt đối sẽ không dễ dàng cho qua như vậy. Nhưng Lưu Hải Trung không, hắn chỉ nhỏ giọng thì thầm sẽ không tha cho Trụ ngố, rồi không có động tác gì khác.
Đội trưởng cũng ăn cơm, người của đội công nhân củ sát liền càng không dám gây chuyện.
Rất nhiều công nhân chứng kiến, trong lòng đều đánh giá đội công nhân củ sát là lũ "hèn nhát bắt nạt kẻ yếu".
Dịch Trung Hải bên kia, càng thêm coi thường đội công nhân củ sát. Nhiều người như vậy, lại còn sợ Trụ ngố một người không có đầu óc.
Nếu là đổi thành hắn, hắn tuyệt đối có thể khiến Trụ ngố không chịu nổi.
Nghĩ nhiều cũng vô ích, Dịch Trung Hải liền không làm nổi quan.
Lưu Quang Thiên sợ Lưu Hải Trung, nỗi sợ đã khắc sâu trong lòng. Mặc dù bây giờ hắn cũng là tổ trưởng đội công nhân củ sát, nhưng cũng không dám đến gần Lưu Hải Trung.
Đặc biệt là sau khi Lưu Hải Trung bị tức, hắn lại càng không dám, lo Lưu Hải Trung lấy thắt lưng da ra đánh hắn một trận để hả giận.
Bưng hộp cơm, ở căn tin nhìn một vòng, liếc mắt thấy bàn của Vu Hải Đường. Ngoại trừ Hứa Đại Mậu đáng ghét, những người khác đều là mỹ nữ. Tùy tiện người nào làm vợ, đối với hắn mà nói cũng không tệ.
Đi đến bàn này, Lưu Quang Thiên không hỏi một tiếng, liền ngồi xuống: "Hải Đường, cô cũng ăn cơm ở căn tin à."
Hứa Đại Mậu lần này tức chết đi được, Trụ ngố tranh giành Vu Hải Đường với hắn còn chưa nói, Lưu Quang Thiên là cái thá gì, cũng dám chạy tới cạnh tranh.
"Sao, anh muốn ăn thay Hải Đường à."
Mấy người kia không chút kiêng nể nở nụ cười.
Đây chính là chuyện cười của Lưu Hải Trung, vì nịnh bợ lãnh đạo, không ngờ hỏi ở cửa nhà cầu, "Lãnh đạo, ngài cũng đi nhà cầu sao, ngài cứ nói một tiếng, tôi đi thay cho là được", những lời như vậy.
Lưu Quang Thiên không biết chuyện này, nhưng cũng cảm nhận được ác ý trong tiếng cười.
"Hứa Đại Mậu, chú ý thân phận của cậu, tôi bây giờ là tổ trưởng đội công nhân củ sát."
Hứa Đại Mậu khinh thường nói: "Mấy lời này, để nhị đại gia nói với tôi còn tạm được. Cậu, còn kém xa."
Trong thế hệ trẻ, Giả Đông Húc, Trụ ngố, Hứa Đại Mậu là ba người đứng đầu trong tứ hợp viện.
Trong đó Giả Đông Húc được Dịch Trung Hải nâng đỡ đứng lên, Trụ ngố cùng Hứa Đại Mậu dựa vào bản lĩnh của mình.
Con trai lớn của Lưu gia, Lưu Quang Tề, căn bản không tham dự vào chuyện của tứ hợp viện.
Lưu Quang Thiên tuổi nhỏ hơn mấy người kia vài tuổi, đối với mấy người vẫn có chút sợ hãi. Hắn xem thường Trụ ngố và Hứa Đại Mậu, thuộc về xem thường trong lòng, bảo hắn đối đầu với hai người thì hắn vẫn còn chút không dám.
Biểu hiện này của hắn, trong mắt mấy mỹ nữ của khoa tuyên truyền thì càng không có ấn tượng tốt. Đây quả thực là một bản sao của Lưu Hải Trung.
"Anh tên là Lưu Quang Thiên phải không, chúng tôi đang ăn cơm, không hoan nghênh anh."
Lưu Quang Thiên cũng tức chết, Hứa Đại Mậu đối đầu với hắn thì thôi, một người phụ nữ cũng dám nói với hắn như vậy: "Cô là ai vậy, có biết đây là cái gì không?"
Ngón tay của hắn chỉ vào phù hiệu đội công nhân củ sát trên cánh tay.
Phù hiệu xác thực có tác dụng dọa người, nhưng đối với những người này của khoa tuyên truyền thì vô dụng. Lúc Lý Hoài Đức làm xưởng phó, phụ trách hậu cần và mảng tuyên truyền. Người của khoa tuyên truyền đều là thủ hạ của Lý Hoài Đức.
Những người đem con cái và người thân quen an bài đến khoa tuyên truyền, phần lớn đều có quan hệ tốt với Lý Hoài Đức.
Bọn họ đương nhiên sẽ không sợ đội công nhân củ sát gây sự.
"Đội công nhân củ sát thì sao, các anh cũng không thể tùy tiện ức hiếp người. Anh dám cậy thế hiếp người, tôi sẽ dám đi kiện. Xem cuối cùng ai xui xẻo."
"Đúng đấy, còn dám uy hiếp người khoa tuyên truyền chúng tôi, có tin là chúng tôi về sẽ viết một bài báo, kể những chuyện xấu xa của anh, nói cho toàn xưởng biết không."
Lưu Quang Thiên có chút mắt tròn mắt dẹt, chuyện này khác với những gì hắn biết. Hắn vẫn luôn cảm thấy Lưu Hải Trung ở xưởng thép là nhân vật dưới một người, trên vạn người, sao có nhiều người không nể mặt đội công nhân củ sát như vậy.
Hứa Đại Mậu biết rõ lai lịch mấy người, ngồi một bên thầm vui. Những người này nếu cùng nhau gây khó dễ, Lưu Hải Trung tuyệt đối không gánh nổi chức đội trưởng.
Hắn chỉ mong Lưu Hải Trung bị cách chức, như vậy hắn sẽ tranh thủ đầu quân vào Lý Hoài Đức, thay thế Lưu Hải Trung.
Lưu Quang Thiên không hổ là con trai Lưu Hải Trung, phản ứng đầu tiên chính là im thin thít, bưng hộp cơm chạy trở lại phía đội công nhân củ sát.
Hứa Đại Mậu trong lòng rất thất vọng, không gây chuyện được, hắn sẽ không có không gian để mưu lợi.
Lưu Quang Thiên trở lại chỗ đội công nhân củ sát, liền bắt đầu hỏi han, những người kia là ai.
Dù sao hắn cũng là con trai Lưu Hải Trung, người của đội công nhân củ sát vẫn phải nịnh bợ hắn: "Tổ trưởng Lưu, những người đó, chúng ta không trêu vào được. Sau lưng các cô ấy đều là lãnh đạo trong xưởng."
Lưu Quang Thiên có chút không phục: "Lãnh đạo thì sao, có thể lớn lối như vậy sao?"
Người kia gật đầu một cái: "Quả thực có thể kiêu ngạo như vậy. Sau lưng các cô ấy có mấy trưởng phòng, còn có một phó chủ nhiệm ủy ban, đội công nhân củ sát chúng ta đều phải nghe họ."
Nếu nói gia tộc Hà là thích quả phụ, thì gia tộc Lưu chính là ham quan.
Lưu Quang Thiên là con nhà họ Lưu, đối với chức vị lãnh đạo hiểu rất rõ, biết mấy vị trưởng phòng, phó chủ nhiệm đó mới là tầng lớp lãnh đạo cấp cao của xưởng thép. Lưu Hải Trung chỉ là một trưởng khoa, các đội trưởng khác căn bản không đủ để so với người ta.
Không những không thể gây sự với các cô, còn phải nịnh bợ bọn họ.
Lưu Quang Thiên đem ý định trả thù nhận vào trong bụng, đem toàn bộ oán hận đổ lên đầu Hứa Đại Mậu và Trụ ngố, thề phải dạy dỗ chúng thật tốt.
Người nọ tò mò hỏi: "Tổ trưởng Lưu, anh đến đó làm gì?"
Lưu Quang Thiên liền hỏi: "Mấy người hiểu biết thế nào về Vu Hải Đường, có biết cô ấy thích gì không?"
Người đứng cạnh hắn vừa nghe, liền biết người này để ý đến Vu Hải Đường. Trong lòng đều không coi trọng, như anh còn muốn "cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga".
Mặt thì không lộ, vừa cười vừa nói: "Chúng tôi đều là công nhân, trước đây làm ở phân xưởng. Vu Hải Đường ở khoa tuyên truyền, tiếp xúc không nhiều. Chỉ biết là người theo đuổi cô ấy rất nhiều. Gần đây Trụ ngố với Hứa Đại Mậu vì cô ấy, cũng sắp đánh nhau rồi."
Lưu Quang Thiên hỏi một vòng, cũng không hỏi được gì có ích, lại càng bất mãn với thuộc hạ của mình, cảm thấy bọn họ không có chút tác dụng nào.
Lời của hắn, bị Dịch Trung Hải nghe thấy trong tai. Ngụy quân tử liền đoán được mục đích của Lưu Quang Thiên, người này để ý Vu Hải Đường.
Suy nghĩ một chút, Dịch Trung Hải cảm thấy thay vì để cho Vu Hải Đường dây dưa không rõ với Trụ ngố và Hứa Đại Mậu, chi bằng để cho cô ta gả cho Lưu Quang Thiên.
Để cho cô ta đến nhà họ Lưu, nếm thử tư vị làm con dâu nhà họ Lưu.
Làm con dâu cả của nhà họ Lưu, nếu nói về hưởng phúc thì không thể, vậy gả cho con trai của Lưu Hải Trung thì thật sự là chịu khổ.
Vu Hải Đường bất hiếu như vậy, nên đến nhà họ Lưu chịu chút dạy dỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận