Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 1549: Kế hoạch thất bại (length: 8434)

Trải qua người nhà khuyên, Lưu Hải Trung cùng Diêm Phụ Quý đồng thời quyết định ra công không ra sức. Để không bị phát hiện, cả hai đều làm ra vẻ ra oai.
Cho nên bày trận rất lớn, kỳ thực không có tác dụng gì.
Hôm nay, Trụ ngố mang theo vợ con, đồng thời cũng mang theo một bọc lớn đồ đạc, chính thức trở lại tứ hợp viện ở.
Bọn họ đang ngồi xe hơi nhỏ trở về, chiếc xe hơi nhỏ kia chính là xe của lãnh đạo lớn.
Dịch Trung Hải đứng ở một bên xem, trong ánh mắt mang theo đắc ý. Chỉ cần Trụ ngố trở lại tứ hợp viện, cơ hội của hắn liền chân chính trở lại rồi.
Mấy ngày nay, hắn đem chuyện bà cụ điếc lừa gạt Trụ ngố trở về ôn lại một lần, từ đó rút ra không ít kinh nghiệm, tự tin có thể đem bộ đạo đức lý luận của mình bán giá cao cho Trụ ngố.
Trụ ngố cũng không có thời gian để ý tới hắn, ra sức thu dọn đồ đạc.
Chờ thu dọn xong, lại cùng Vương Khôn mấy người chào hỏi: "Hôm nay chúng ta chính thức trở về, lát nữa ta sẽ mua đồ ăn, các ngươi cũng đến, chúng ta cùng nhau uống rượu."
Vương Khôn tự nhiên sẽ không từ chối, hai ngày này tiếp xúc, phát hiện Trụ ngố xác thực thay đổi rất nhiều. Hơn nữa bên cạnh còn có Quách Hướng Hồng quản, sẽ không bị người tùy tiện lừa gạt.
"Không thành vấn đề. Ta phụ trách mua thịt."
Điền Hữu Phúc mấy người thì nói phải phụ trách mua rượu.
Trụ ngố không vui nói: "Vương Khôn mua thịt thì thôi, quan hệ của hắn rộng, các ngươi mà dẫn rượu vậy chẳng khác nào ta mời khách sao? Các ngươi cái gì đều không cần mang."
Ba ông già liền đứng ở cách đó không xa, tha thiết chờ Trụ ngố mời, nhưng Trụ ngố cứ như không thấy bọn họ vậy, căn bản cũng không thèm để ý.
Việc này khiến ba lão già không khỏi tức giận.
Tần Hoài Như là phụ nữ, rốt cuộc cẩn trọng, phát hiện người đang đứng chung với Quách Hướng Hồng là Hà Xảo Mai.
"Trụ ngố, nàng là ai?"
Trụ ngố tức giận nói: "Con gái ta, sao vậy?"
"Cái gì?" Tần Hoài Như kinh hô lên, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được.
Trong kế hoạch của nàng, còn có việc lợi dụng hai cô con gái, lấy lòng Trụ ngố một lượt. Để Trụ ngố vứt bỏ con trai ruột của mình, đương nhiên phải cho Trụ ngố một sự an ủi thay thế. Sự an ủi này chính là hai cô con gái, để hai cô con gái thay thế con trai của Trụ ngố.
Không chỉ có Tần Hoài Như, mà những người khác cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Dịch Trung Hải ngẩn người một chút, sau đó liền phản ứng lại: "Trụ ngố, ngươi nói linh tinh gì vậy, ngươi lấy đâu ra con gái lớn tuổi như vậy."
Trụ ngố sắp phản bác, Quách Hướng Hồng lại cướp lời trước một bước: "Trụ ngố sao lại không thể có con gái lớn như vậy. Không phải các ngươi, đàn ông nhà họ Hà đều thích quả phụ sao?
Không sợ nói cho các ngươi biết, ta trước kia chính là quả phụ. Cho nên, Trụ ngố thích ta là đang phù hợp tâm ý của các ngươi đấy."
Dịch Trung Hải trừng mắt, kịch bản sao lại biến thành như vậy. Bọn họ muốn dùng việc Quách Hướng Hồng là quả phụ để khiến mọi người ghét bỏ cô ấy. Không phải là để giúp Trụ ngố tăng tiến tình cảm hay sao.
Tần Hoài Như càng há hốc mồm hơn, nào có ai làm quả phụ như Quách Hướng Hồng. Thân là một người quả phụ đúng chuẩn mang con nhỏ, tôn chỉ chính là không để trâu già gặm cỏ non. Ngươi cho trâu già sinh con, sẽ không sợ hắn đối xử không tốt với con cái của mình trước đó sao?
Thật là kẻ bại hoại nghề nghiệp.
"Ngươi thật sự là quả phụ?"
Quách Hướng Hồng dĩ nhiên không hiểu tâm tư của Tần Hoài Như, nhưng vẫn nói: "Chẳng lẽ bây giờ có người muốn giả làm quả phụ à?"
Đương nhiên là không có.
Nhận được xác nhận, Tần Hoài Như liền oán hận nhìn về phía Trụ ngố: "Đồ khốn kiếp. Ban đầu ngươi luôn mồm đòi cưới gái tân chưa chồng. Ta cho rằng ngươi coi thường ta, mới một mực không dám gần gũi ngươi. Không ngờ ngươi lại lừa dối ta."
Trụ ngố tức giận nói: "Tần Hoài Như, đừng nói mình vô tội như vậy. Ngươi chẳng phải là coi trọng tiền của ta sao? Lúc trong tay ta có tiền, ngươi liền đi theo sau lưng ta, cả ngày chạy vào phòng ta, cần mẫn giặt quần áo cho ta. Lúc trong tay ta không có tiền, ngươi mới lạnh nhạt với ta."
Dịch Trung Hải tức giận nói: "Ngươi nói năng linh tinh gì vậy. Hoài Như là người hiếu thảo nhất trong viện, lại còn cần cù. Ta không cho phép ngươi phá hỏng danh tiếng của Hoài Như."
Hắn vẫn còn đang dựa vào việc này để nắm Tần Hoài Như, dĩ nhiên không cho phép Trụ ngố phá hỏng.
Trụ ngố tức giận nói: "Tại sao ngươi không nói cô ta vay tiền không trả đi?"
"Đó chẳng phải là do Hoài Như không muốn trả sao? Tiền của cô ấy đều bị trộm hết rồi. Trụ ngố, ngươi quá làm ta thất vọng. Làm người không thể chỉ biết cân nhắc bản thân. Một mình ngươi ăn no, cả nhà không đói bụng, giúp đỡ Hoài Như chút thì làm sao?"
"Nói hay lắm." Quách Hướng Hồng không cho phép người đàn ông của mình bị người khác ức hiếp, liền đứng dậy: "Dịch Trung Hải, nghe nói bây giờ ngươi cũng là một mình ngươi ăn no cả nhà không đói bụng. Quả đúng là thích hợp để chiếu cố Tần Hoài Như."
"Ai nói ta không có chiếu cố, ta bây giờ chính là ăn cơm chung với Hoài Như, mỗi tháng còn cho nhà bọn họ hai mươi đồng tiền sinh hoạt phí."
"Mới hai mươi đồng thôi à. Ngươi là một ông già, lại không có chỗ tiêu tiền, không bằng trực tiếp để Tần Hoài Như giúp ngươi giữ tiền dưỡng lão luôn đi."
Tần Hoài Như vừa nghe, cảm thấy Quách Hướng Hồng có chút vừa mắt. Nàng đã sớm nghĩ sẽ thay Dịch Trung Hải giữ tiền dưỡng lão, đáng tiếc Dịch Trung Hải căn bản không đồng ý. Tình nguyện mỗi tháng đi xưởng cán thép, cũng không muốn nàng giúp một tay.
Dịch Trung Hải nhất thời không dám trả lời. Tiền dưỡng lão là nguồn thu nhập duy nhất hiện tại của hắn, sao hắn chịu đưa cho Tần Hoài Như được chứ. Đừng nói là cho Tần Hoài Như, chính là để cho Tần Hoài Như đụng vào thôi hắn cũng không dám. Chỉ sợ đến tay Tần Hoài Như rồi sẽ không còn mà ra.
Hắn là hết cách rồi, liền đem ánh mắt nhìn về phía Lưu Hải Trung và Diêm Phụ Quý.
Đáng tiếc, hai ông già này đã sớm cúi đầu, nghiên cứu đám kiến trên mặt đất.
Vương Khôn liền đứng một bên xem, không tính giúp một tay. Loại chuyện này, hắn không thể giúp một tay. Nếu Quách Hướng Hồng đã quyết định ở lại tứ hợp viện, lại không muốn nghe người ta định đoạt, vậy cũng chỉ có thể đối mặt với hết thảy ở đây thôi.
Trụ ngố vốn là một cái xoáy nước trong tứ hợp viện, tiếp theo còn không biết sẽ dẫn tới những vấn đề gì nữa.
Nếu Quách Hướng Hồng không cách nào đối mặt, có lẽ sớm chuyển ra ngoài sẽ tốt hơn.
Dịch Trung Hải tức giận nhìn chằm chằm hai người, trong lòng oán hận bọn họ không đáng tin cậy. Rõ ràng đã nói là cùng nhau đối phó Trụ ngố, không ngờ không nói một tiếng mà phản bội.
Lúc này, Hứa Đại Mậu đột nhiên lên tiếng: "Trụ ngố, ngươi có thấy mất mặt không? Chuyện gì cũng để cho vợ ngươi ra mặt. Ngươi còn là đàn ông sao?"
Trụ ngố nghe vậy, nhìn chằm chằm Hứa Đại Mậu: "Cháu trai, ngươi muốn ăn đòn phải không?"
Vương Khôn thấy chuyện sắp ập đến, liền đứng ra nói: "Được rồi, hai người đừng ồn ào nữa. Muốn đánh nhau, sau này có rất nhiều cơ hội. Trụ ngố, ngươi thu xếp phòng bếp cho tử tế đi."
Trụ ngố liếc xéo Hứa Đại Mậu: "Xem ở mặt mũi Vương Khôn, lần này tha cho ngươi."
"Vợ à, chúng ta về nhà thôi. Xảo Mai, con cũng đi xem phòng của mình, thiếu cái gì thì nói với cha, cha dẫn con đi mua."
"Cảm ơn cha. Con chỗ này không thiếu gì cả."
"Không thiếu là tốt rồi. Ta cho con biết, đám khốn kiếp trong viện này, không có ai tốt cả, sau này con đừng để ý đến bọn họ. Nếu muốn chơi, thì hãy chơi cùng Tuyết Nhi và Đậu Đậu thôi."
Trụ ngố như vậy, lại khiến người ta vô cùng kinh ngạc. Phải biết, năm đó đối với em gái ruột, Trụ ngố cũng không có quan tâm như vậy.
"Cha ngốc."
Tần Hoài Như không cam tâm chịu thua như vậy, liền ra hiệu cho hai cô con gái của mình nháy mắt. Hai cô con gái lập tức hé miệng ra.
Trụ ngố chẳng thèm để ý tới, trực tiếp đi theo vợ về nhà.
Quách Hướng Hồng quay đầu, hướng về phía hai cô bé nói: "Đây là con nhà ai, sao vừa mở miệng ra đã mắng người rồi, thật không có giáo dục."
Một câu nói khiến cho hai cô bé tức giận.
Nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Trụ ngố. Trước kia, hắn cho rằng gọi hắn cha ngốc là một cách thân thiết, thậm chí còn mong muốn người khác gọi như vậy. Bây giờ lại không nghĩ như thế nữa. Hai cô bé đó gọi hắn như vậy, là đang biểu thị thái độ của Giả gia với hắn.
Thấy được con gái xinh đẹp của mình, hắn lại vui vẻ, hóa ra mình lại có một cô con gái quan tâm mình hơn cả hai cô bé kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận