Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 745: Sổ sách lung tung (length: 8508)

Hứa Đại Mậu không đi chỗ khác, chạy đến phòng bảo vệ tìm Vương Khôn. Nhân lúc phòng bảo vệ không có ai, đem chuyện bị người khác nhìn dưa kể ra.
Có tên Trụ ngố, kẻ thù không đội trời chung ở đó, chuyện nhìn dưa này, đừng hòng giấu giếm.
Đương nhiên, Hứa Đại Mậu tự nhiên sẽ không nói chuyện hắn cùng Tần Hoài Như hẹn nhau. Chỉ nói là bản thân lười biếng, bị Trụ ngố hãm hại.
Vương Khôn căn bản không tin hắn, nhưng cũng không vạch trần hắn: "Ngươi muốn làm sao thì làm, chắc không phải để ta dẫn người bắt Hoa tỷ lại chứ! Ta nói thẳng cho ngươi biết, ta cũng không dám bắt các nàng."
Hứa Đại Mậu liền vội vàng lắc đầu, hắn cũng không có ý này. Đội quân nhìn dưa có thể tồn tại trong xưởng, sau lưng cũng có chỗ dựa, hội phụ nữ trong xưởng chính là chỗ dựa của các nàng.
"Không phải. Ngươi bắt Trụ ngố lại là được. Trụ ngố mới là thủ phạm đứng sau, oan có đầu nợ có chủ, ta chỉ tìm hắn gây phiền phức."
Vương Khôn vẫn cự tuyệt: "Không bắt được. Trụ ngố căn bản không có động thủ, nhiều nhất chỉ là xem trò vui. Ta không thể bắt người xem náo nhiệt."
Hứa Đại Mậu rất không hài lòng: "Cái này không được, cái kia không xong, rốt cuộc phải làm sao đây. Ta cũng không thể bị thua thiệt uổng công."
Vương Khôn liền nói: "Ngươi muốn ta giúp ngươi ra mặt, không thành vấn đề. Chỉ cần không phải lỗi của ngươi, ta cũng có thể đồng ý với ngươi. Lần này rốt cuộc là vì sao.
Dạo gần đây Trụ ngố không ra tay với ngươi mà. Ta thấy hắn gần đây thấy ngươi còn đặc biệt nhường nhịn ngươi.
Có phải hay không ngươi lại trêu chọc hắn rồi?"
Hứa Đại Mậu không dám nói chuyện Tần Hoài Như, nói chuyện phiếm với Vương Khôn mấy câu, liền rời đi.
Vương Khôn không đồng ý, Hứa Đại Mậu cũng không bỏ cuộc. Trụ ngố làm hắn mất mặt mũi lớn như vậy, hắn cũng phải tìm về được.
Để đối phó Trụ ngố, Hứa Đại Mậu lén lút mang theo quà đi đến nhà ăn, chuẩn bị mua chuộc vài nội tuyến.
Tần Hoài Như mà khóc than, nhất định sẽ buộc Trụ ngố trộm đồ. Chỉ cần Trụ ngố dám trộm, hắn liền tố cáo với Vương Khôn.
Thật trùng hợp, người mà Hứa Đại Mậu tìm, lại có người nghe được Dịch Tr·u·ng Hải cùng Trụ ngố nói chuyện. Người nọ liền kể lại những gì mình nghe được.
Hứa Đại Mậu liền càng tức giận hơn, lập tức hiểu ra đây là một âm mưu nhắm vào hắn.
Dịch Tr·u·ng Hải cổ động Trụ ngố, Tần Hoài Như dùng mỹ nhân kế, Trụ ngố tìm người để cho hắn bị xem dưa.
Hắn cảm thấy, nhất định là Dịch Tr·u·ng Hải không dám ra tay với Vương Khôn, nên từ hắn ra tay.
Dịch Tr·u·ng Hải mà biết Hứa Đại Mậu nghĩ gì, chắc chắn sẽ khóc ngất. Lần này hắn thật không có ý định để Trụ ngố xuống tay nặng như vậy. Hắn chỉ muốn cho Hứa Đại Mậu đến cầu cứu hắn.
Hứa Đại Mậu lấy được tin tức, thật lòng cảm ơn mấy người kia, xoay người đi đến phòng bảo vệ.
Nghe Hứa Đại Mậu nói vậy, Vương Khôn cũng có suy đoán giống hắn. Nên biết, trong nhóm người lớn tuổi, Dịch Tr·u·ng Hải và Tần Hoài Như đi rất gần. Bất kể chuyện gì, hai người đều sẽ thương lượng xong trước rồi mới nói với Trụ ngố.
Lần này hai người trước sau ra tay, thực sự quá rõ ràng.
"Gần đây ngươi đồng thời chọc giận Dịch Tr·u·ng Hải và Tần Hoài Như sao?"
Hứa Đại Mậu không chút nghĩ ngợi nói: "Ta không có trêu chọc gì các nàng, ta ly hôn với Lâu Hiểu Nga xong, mới ở trong viện mấy ngày mà."
"Vậy tại sao Dịch Tr·u·ng Hải cũng đích thân ra tay với ngươi? Muốn dạy dỗ ngươi, chỉ cần Tần Hoài Như và Trụ ngố ra tay là được rồi, hắn căn bản không cần thiết phải ra mặt."
Vấn đề này, thực sự làm người khó hiểu.
Dịch Tr·u·ng Hải tự dưng đứng ra, lừa gạt Trụ ngố, nghĩ thế nào cũng không ra.
Hứa Đại Mậu liền đem suy đoán sớm nhất trong lòng mình nói ra: "Chắc chắn là trả thù ngươi. Chuyện Vũ Thủy, hắn chắc chắn đoán được có ngươi chống lưng. Nếu không có ngươi, Vũ Thủy chắc chắn không dám làm như vậy.
Còn có chuyện bà cụ điếc, hắn muốn giao bà cụ điếc cho ngươi, ngươi cự tuyệt. Hắn chỉ có thể tự mình nuôi bà cụ điếc."
Vương Khôn lắc đầu: "Hắn nên tìm cách đối phó ta mới đúng, đối phó ngươi làm gì. Ngươi cùng Hiểu Nga tỷ ly hôn, cũng không ăn cơm nhà ta, thật tốt đối phó ngươi. Chắc không đến nỗi chọn quả hồng mềm mà bóp chứ.
Coi như đối phó ngươi, ta cũng không tổn thất gì. Hắn làm như thế, có chút vẽ vời thêm chuyện."
"Trừ cái này, ta không nghĩ ra nguyên nhân nào khác. Bất kể nói thế nào. Ta tuyệt đối sẽ không bị thua thiệt. Vương Khôn, ngươi nghĩ biện pháp đi, ta muốn trả thù."
Vương Khôn nhìn Hứa Đại Mậu một cái, thật sự không nghĩ ra hắn có thể trả thù Dịch Tr·u·ng Hải như thế nào. Người này thì hèn, mà gan cũng không lớn. Dịch Tr·u·ng Hải thì hắn không dám chọc, Tần Hoài Như thì có giao dịch, còn Trụ ngố lại càng không chọc nổi.
"Ngươi muốn báo thù ai?"
"Đương nhiên là đều trả thù. Mấy người bọn họ, ta sẽ không bỏ qua một ai. Vương Khôn, ngươi nghĩ cho ta một biện pháp đi."
Vương Khôn không nói, báo thù một người, độ khó đã lớn lắm rồi, Hứa Đại Mậu lại còn muốn một người cũng không tha.
"Ngươi cảm thấy mình có thể cùng lúc đối phó cả ba người đó sao?"
Hứa Đại Mậu nhất thời không nói được gì, hắn mà có bản lĩnh thì đã không chạy tới cầu Vương Khôn: "Ngươi không thể để cho ta ngậm bồ hòn được! Ta không cần biết, ngươi giúp ta nghĩ cách đi. Phải giống như nhà Vũ Thủy và Chu Minh Huy, như thế ta mới hả giận được."
Vương Khôn rất muốn cự tuyệt Hứa Đại Mậu, nhưng có chút ngại. Chẳng qua là yêu cầu này của hắn, thật sự quá khó để thỏa mãn.
Chu gia đối phó Dịch Tr·u·ng Hải một chiêu đó, là do Dịch Tr·u·ng Hải vốn không chiếm lý, Chu gia đi trước một bước, khiến cho mọi chuyện bung bét lên.
Hà Vũ Thủy càng dễ nói, Dịch Tr·u·ng Hải nắm quá nhiều thứ trong tay, chỉ cần làm cho ra, hắn sẽ không thoát được. Dù với bất cứ lý do gì, chỉ cần Hà Vũ Thủy không nhả ra, hắn sẽ bị bắt lại.
Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Khôn lại nghĩ ra một biện pháp, chẳng qua biện pháp này có nghĩa là tổn thương địch một nghìn, tự mình bị thương tám trăm.
Bất quá chiêu này, chắc chắn có thể khiến Dịch Tr·u·ng Hải và mấy người kia đau đầu một khoảng thời gian, còn có thể cắm gai vào trong lòng Trụ ngố.
"Ta nghĩ ra một biện pháp, chỉ không biết ngươi có chịu dùng hay không."
"Ngươi nói đi?"
"Ngươi hãy hòa giải với Trụ ngố."
Vương Khôn vừa nói ra một câu, Hứa Đại Mậu liền đứng lên, lớn tiếng nói: "Không được, tuyệt đối không được. Ta dù chết cũng sẽ không hòa giải với Trụ ngố."
Vương Khôn ý bảo hắn ngồi xuống: "Ngươi vội gì, nghe ta nói hết đã. Ta cũng biết chút ít về mối thù của ngươi với Trụ ngố. Mối thù lớn nhất là do ngươi phá chuyện Trụ ngố đi xem mắt."
Hứa Đại Mậu có chút lúng túng: "Cũng không phải chỉ mình ta phá."
"Nhưng mà cái tiếng xấu thì một mình ngươi gánh. Tần Hoài Như đi tắm mặc quần đùi phá hỏng thì không nói làm gì, những cái khác nữa, chắc không phải do một mình ngươi phá hết chứ!"
Hứa Đại Mậu nghĩ một hồi: "Vậy thì chắc chắn không phải rồi, có một vài vụ ta còn chưa kịp phá thì buổi xem mắt của Trụ ngố đã thất bại. Sau đó nghĩ kỹ lại, nhất định là do Tần Hoài Như và đám người kia phá."
"Được rồi đó, ba người cùng phá hỏng, hai người kia thì không sao, chỉ có mình ngươi gánh.
Muốn trả thù thì bắt đầu từ chuyện này mà ra tay."
"Ngươi nói phải làm sao?"
Sổ sách lung tung sợ nhất là bị tra cho ra ngô ra khoai.
Giữa Hứa Đại Mậu và Trụ ngố, người ta đã tạo ra một ít sổ sách lung tung. Hai người vì những sổ sách lung tung này mà mãi không có cách giải hòa.
Trước đây đã không thể giải hòa được, còn có người luôn tạo ra những sổ sách lung tung mới cho hắn.
Đầu óc Trụ ngố thì đặc, trong tình huống bình thường sẽ không tin lời người khác, mà cũng chẳng ai chịu bỏ thời gian dài như vậy để làm cho hắn hiểu được.
Quan hệ của mọi người với Trụ ngố cũng không tốt, không bỏ đá xuống giếng đã là nể tình hắn rồi. Chỉ có bà cụ điếc và những người kia, vì để dưỡng lão mới có thể bỏ ra nhiều sức lực trên người Trụ ngố như vậy.
Hứa Đại Mậu nghe kế của Vương Khôn, trong lòng có chút do dự: "Lỡ như Trụ ngố động thủ với ta thì sao?"
Vương Khôn liền nói: "Yên tâm, ngươi treo cờ hòa giải với hắn, nếu hắn ra tay, tức là hắn không đúng. Ta giúp ngươi dạy dỗ hắn. Bây giờ vấn đề là, ngươi có tìm được chứng cứ về những người Trụ ngố đi xem mắt hồi trước không?"
Hứa Đại Mậu vỗ ngực nói: "Điểm này thì ngươi cứ yên tâm. Chuyện đối tượng hẹn hò của Trụ ngố, ta còn hiểu hơn cả hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận