Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 1058: Trụ ngố hay là đơn tốt (length: 8493)

So với tiền viện ồn ào náo nhiệt, trung viện có thể nói là lạnh lẽo như trời đông giá rét.
Dịch Trung Hải mặt mày đen xì ngồi trong phòng, không nói một lời.
Bà cụ điếc nghe bên ngoài truyền tới mùi thơm, nuốt một ngụm nước bọt: "Trung Hải, sao ngươi lại mâu thuẫn với Trụ ngố? Tính khí của ngươi, không thể nhịn một chút sao?"
Dịch Trung Hải nghe vậy, bất mãn nhìn bà cụ điếc. Hắn là trưởng bối của Trụ ngố, bất kể làm gì cũng không sai, càng không cần phải nhẫn.
"Mẹ nuôi, người bảo ta nhịn thế nào? Đang yên đang lành, Trụ ngố không nói một tiếng đã trở về căn tin. Ta là trưởng bối của hắn, hắn không nên nói với ta một tiếng sao?
Vừa trở về căn tin, chuyện đầu tiên hắn làm là cho ta và Hoài Như xóc chảo. Ta với hắn thù hận bao lớn, hắn phải đối xử với ta như vậy?
Còn nữa, mọi người thấy bộ dạng hắn và Hứa Đại Mậu cùng nhau lấy lòng Vu Hải Đường chưa, có khác gì chó mặt xệ đâu.
Vu Hải Đường là loại người gì, người cũng thấy rồi đấy. Người nói xem, nếu Trụ ngố thật sự ở với Vu Hải Đường, bọn ta về già phải làm sao?"
Tất cả cũng đều là vì chuyện dưỡng lão mà thôi.
Bà cụ điếc bất đắc dĩ thở dài. Giờ đây đối với bọn họ mà nói, đã thành một cục diện không thể giải quyết. Trụ ngố một lòng muốn tìm vợ, bọn họ lại lo lắng vợ của Trụ ngố không hiếu thuận, nên không thể để Trụ ngố tùy tiện chọn vợ.
Nếu Lâu Hiểu Nga ở lại tứ hợp viện thì tốt. Dù phải mạo hiểm đắc tội Dịch Trung Hải, nàng cũng phải mặt dày cầu hôn thay Trụ ngố.
Còn về Tần Hoài Như, bà cụ điếc không muốn nghĩ tới. Nàng tìm Trụ ngố là để dưỡng lão, vì tay nghề của Trụ ngố tốt, không phải là để làm áo cưới cho Tần Hoài Như.
"Trung Hải, xem ra muốn để Trụ ngố hồi tâm chuyển ý, nhất định phải tìm cho hắn một người vợ."
Dịch Trung Hải nghe vậy, có chút kinh ngạc, vội vàng tiến cử: "Mẹ nuôi, người đồng ý Hoài Như gả cho Trụ ngố à? Từ sau khi Đông Húc mất, con luôn cảm thấy Hoài Như và Trụ ngố là trời sinh một đôi."
Bà cụ điếc hối hận trong lòng vì đã nhắc tới chủ ý này. Nàng thà rằng Trụ ngố không kết hôn, cũng không muốn Trụ ngố cưới Tần Hoài Như.
Nhưng, nàng biết, một khi nàng mở miệng phản đối, sẽ lại cãi nhau với Dịch Trung Hải. Giờ Trụ ngố đã không đáng tin, nàng không thể đắc tội Dịch Trung Hải thêm nữa.
"Việc ta có coi trọng hay không thì có ích lợi gì, con cứ để Tần Hoài Như đồng ý gả cho Trụ ngố rồi nói."
Nhắc tới chuyện này, Dịch Trung Hải lại bắt đầu nhức đầu. Muốn tác hợp hai người, độ khó thật sự quá lớn. Bà cụ điếc, Trụ ngố, Giả Trương thị đều là những ngọn núi cao khó vượt qua.
Ba người này, hắn chẳng có cách nào thuyết phục nổi ai. Người duy nhất có thể thương lượng là bà cụ điếc, mà đến giờ người vẫn còn thành kiến với Tần Hoài Như.
"Mẹ nuôi, Hoài Như nhất định sẽ đồng ý gả cho Trụ ngố thôi. Chỉ là ở chỗ của Trụ ngố và Giả Trương thị cần người giúp một tay."
Bà cụ điếc thầm nghĩ, ta còn chưa có đồng ý, đã muốn nhờ ta giúp làm việc rồi.
"Ta vẫn luôn nói, Tần Hoài Như là người phụ nữ thông minh nhất trong viện này, cô ấy đã muốn làm gì, nhất định sẽ làm được. Chuyện gì cô ấy không muốn, không ai có thể bắt cô ấy phải cúi đầu. Nếu cô ấy muốn gả cho Trụ ngố, tự nhiên sẽ có cách thuyết phục được Trụ ngố và Giả Trương thị."
Đây chính là đá quả bóng sang chỗ Tần Hoài Như rồi.
Trong lòng Dịch Trung Hải có chút do dự, nghĩ tới bộ dáng Tần Hoài Như khóc lóc, hắn liền bỏ qua. Tần Hoài Như ngoan như vậy, tuyệt đối sẽ không gạt hắn. Chỗ của Trụ ngố có lẽ còn có thể dùng được, chứ Giả Trương thị thì thật sự hết cách rồi.
"Mẹ nuôi, nếu Hoài Như mà có cách thì con đâu cần nhờ mẹ.
Hoài Như nói với con là, cô ấy cũng đã ám chỉ với Trụ ngố rồi. Nhưng cái tên Trụ ngố đó như gỗ đá, chẳng hiểu gì hết, cứ giả vờ ngây ngốc. Sao hắn không nghĩ thử xem, nếu không cưới Hoài Như, thì cả đời hắn sẽ phải đánh c·ô·n quang.
Còn nữa, về phía bà chị dâu, Hoài Như thật sự không có cách nào. Đời này không có trưởng bối nào sai, Hoài Như hiếu thảo như vậy, nhất định sẽ không cãi lại bà chị dâu.
Cho nên, chuyện này vẫn cần người lớn như mẹ ra mặt thôi."
Bà cụ điếc sắp tức giận đến nổ tung rồi, đứa con nuôi này bình thường nhìn thì thông minh, sao đến chỗ của Tần Hoài Như là lại không qua được thế.
"Hạnh phúc là do bản thân tự giành lấy, nếu con bé không thích, tìm bà lão ta làm gì. Nhỡ sau này nó với Trụ ngố không hạnh phúc, chẳng phải là làm hỏng thanh danh của ta sao?"
Dịch Trung Hải cũng giận, để cho Tần Hoài Như gả cho Trụ ngố cũng là vì kế hoạch dưỡng lão của bọn họ, bà cụ điếc dựa vào đâu mà không ủng hộ.
"Mẹ nuôi, mẹ đừng có mơ tưởng tới Lâu Hiểu Nga nữa. Đừng quên lý lịch của Lâu Hiểu Nga."
Trong lòng bà cụ điếc cũng tức, liền nói: "Để ta xem ai dám. Có ta che chở, Hiểu Nga sẽ không sao."
Dịch Trung Hải nhìn bà cụ điếc mấy lần thật sâu, quyết phải tìm cơ hội dạy dỗ Lâu gia một trận, để bà cụ điếc hoàn toàn từ bỏ ý định đó.
Tiếc là, Lưu Hải Trung đầu óc thông minh, không ngờ không mắc mưu của hắn.
Giờ chỉ còn một cách duy nhất, đó là phải dựa vào Lưu Hải Trung.
Đây là một bước mà Dịch Trung Hải không thích đi nhất. Hắn cả nửa đời, luôn đè đầu Lưu Hải Trung một cái, bây giờ phải hạ mình, đi lấy lòng Lưu Hải Trung, thực sự là không qua được cửa ải trong lòng.
"Thôi được rồi, Trụ ngố không nghe lời thì cứ để hắn tiếp tục ế đi. Sớm muộn gì hắn cũng biết Hoài Như tốt thôi. Mẹ nuôi, bây giờ vấn đề là, Trụ ngố phải trở về căn tin. Nếu hắn về căn tin, con sẽ không có cách nào giám sát hắn được. Người nghĩ xem có cách nào không?"
Bà cụ điếc dứt khoát lắc đầu, không dám ra oai. Mối quan hệ của bà, bây giờ đã hết sạch rồi, chỉ sống nhờ vào một tấm da hổ.
Tấm da hổ này tuyệt đối không thể để người khác đâm thủng.
Nếu Dương Vạn Thanh vẫn còn nắm quyền, bà có thể dùng cái mặt mo này đi năn nỉ, vậy thì được. Hiện tại là Lý chủ nhiệm đang nắm quyền, bà chẳng có giao tình gì với người ta cả.
"Trụ ngố về căn tin cũng là chuyện tốt. Hắn không cần phải nhận tiền lương học việc nữa."
Dịch Trung Hải bất đắc dĩ nói: "Nhưng hắn không nghe lời, không muốn dùng tiền giúp Hoài Như."
Nếu mà Trụ ngố nghe lời, thì Dịch Trung Hải còn mong Trụ ngố sớm trở về căn tin, kiếm tiền chăm lo cho Tần Hoài Như. Mấu chốt là Trụ ngố không nghe lời, có kiếm nhiều tiền hơn nữa, cũng không tiêu cho Tần Hoài Như.
Chủ đề này lại một lần nữa rơi vào bế tắc.
Bà cụ điếc dứt khoát không nói gì nữa, tránh để Tần Hoài Như được áo cưới, dù sao thì Dịch Trung Hải đã hứa nuôi bà dưỡng lão rồi. Cuộc sống của bà không cần phải lo nữa.
Mặc dù ăn không ngon, nhưng nhìn điệu bộ của Dịch Trung Hải thì dù Trụ ngố có nghe lời, cuộc sống của bà cũng chẳng thay đổi gì.
Vậy bà còn bận tâm làm gì nữa.
Lưu Hải Trung về đến nhà, gọi Lưu Quang Thiên đến trước mặt: "Bây giờ đang là thời đại tự do yêu đương, chuyện của con với Vu Hải Đường, ba không có cách nào nhúng tay vào được, con nên chú ý một chút, sớm cưới được Vu Hải Đường về nhà."
Lưu Quang Thiên nghe mà mắt trợn tròn: "Ba, không phải đã nói là, ba giúp con hỏi thăm chút sao? Vu Hải Đường kiêu ngạo như vậy, con..."
Lưu Hải Trung trừng mắt liếc hắn một cái: "Nhìn bộ dạng sợ sệt của con xem, có gì mà phải sợ. Ba đã nói với Lý chủ nhiệm rồi, ngày mai con sẽ được điều đến xưởng cán thép. Đến lúc đó, công việc của con cũng không kém, còn lo không đuổi kịp Vu Hải Đường à?"
Có thể chuyển công tác đến xưởng cán thép, Lưu Quang Thiên rất vui.
Nhưng để hắn theo đuổi Vu Hải Đường, hắn vẫn không có tự tin. Chủ yếu là đối thủ cạnh tranh quá nhiều.
Chưa nói tới ai, chỉ riêng chuyện Trụ ngố và Hứa Đại Mậu có ý với Vu Hải Đường, mọi người cũng đều rõ. Hắn tuy xem thường hai người, nhưng cũng không có chắc chắn sẽ chiến thắng họ.
"Con..."
Lưu Hải Trung mạnh tay đập bàn một cái: "Con cái gì mà con. Xét về gia thế, ba là lãnh đạo. Xét về công việc, con không thua kém Trụ ngố và Hứa Đại Mậu. Xét về tuổi tác, con và Vu Hải Đường không chênh lệch nhiều.
Con nói xem, ba đã tạo điều kiện tốt cho con như vậy rồi, mà con vẫn không theo đuổi được Vu Hải Đường, thì ba còn nuôi con làm gì?"
Thấy Lưu Hải Trung nổi giận, Lưu Quang Thiên cũng không dám nói gì nữa. Nghe Lưu Hải Trung phân tích, hắn cũng có chút tự tin.
Đúng vậy, bây giờ Trụ ngố đang gặp không ít phiền phức, Hứa Đại Mậu lại là kẻ tái hôn. Hắn đúng là mạnh hơn hai người đó.
Lưu Quang Thiên lập tức đảm bảo, nhất định sẽ theo đuổi được Vu Hải Đường về tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận