Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 353: Nhị cẩu tử quỷ dị hành vi (length: 8119)

Theo dõi Nhị Cẩu Tử công an, thấy được dáng vẻ của Nhị Cẩu Tử, trong lòng tràn đầy nghi ngờ, người như vậy cùng đặc biệt vụ thật sự không hề giống.
Ra khỏi xưởng cán thép, Nhị Cẩu Tử cứ như phía sau có quỷ vậy, ba chân bốn cẳng chạy về nhà. Làm cho mấy công an theo dõi còn tưởng rằng bị phát hiện. Bọn họ không thể không theo sau lưng Nhị Cẩu Tử đuổi theo.
Đêm hôm khuya khoắt, nhiều người chạy như vậy, thật quá dễ dàng khiến người khác nghi ngờ.
Cũng may, Nhị Cẩu Tử là người mà Vương Khôn nhắc nhở có hiềm nghi lớn nhất, theo dõi nhiều người. Công an dẫn đầu quyết định chia làm hai hướng, một hướng nghĩ cách đi trước đến nhà Nhị Cẩu Tử chờ đợi. Một hướng khác đi theo sau lưng Nhị Cẩu Tử, phòng ngừa hắn đi nơi khác.
Nhị Cẩu Tử không chú ý tới người theo dõi phía sau, cúi đầu chạy về phía trước, điều này cũng giảm bớt gánh nặng cho công an theo dõi. Bọn họ chỉ cần nghe tiếng bước chân phía trước, sẽ không sợ bị mất dấu người.
Nhị Cẩu Tử một hơi chạy đến nhà, mở khóa, đẩy cửa, đóng cửa làm liền một mạch. Chỉ trong chốc lát, trong phòng liền sáng đèn.
Những người theo dõi Nhị Cẩu Tử cũng đã tới nhà Nhị Cẩu Tử.
"Thế nào rồi?"
"Nhị Cẩu Tử trực tiếp chạy về nhà, sau đó liền vào phòng."
Người cầm đầu thở phào nhẹ nhõm, "Như vậy tốt nhất. Chúng ta chờ ở bên ngoài thôi!"
"Thật sự là tên nhóc này sao? Gan nhỏ như vậy, cũng quá không giống. Tên đặc biệt vụ nào mà gan bé như hắn thì chắc sớm đã tự dọa mình sợ chết khiếp rồi."
"Được rồi, đừng nói lung tung. Tài liệu điều tra về tên nhóc này rõ chưa?"
"Đã rõ rồi. Cha của tên nhóc này mất vào năm năm chín, hắn tiếp quản vào xưởng cán thép. Mẹ của hắn qua đời vào năm sáu mươi. Hiện tại, tên nhóc này một thân một mình ở đây."
"Còn nữa không?"
"Có, theo tài liệu thu được, tên nhóc này có chút tham ăn lười làm, có chút quan hệ với đám côn đồ ngoài đường. Bình thường hay đi theo những người kia đánh bạc."
Vương Khôn bị Đổng Vĩnh Húc gọi đến văn phòng, nhìn thấy tài liệu của Nhị Cẩu Tử. Không thể không nói, hiệu suất của hệ thống công an quả thực rất cao, trong thời gian ngắn như vậy đã có được tài liệu tỉ mỉ đến thế.
Xem tài liệu Nhị Cẩu Tử thích cờ bạc, trong lòng Vương Khôn cũng có suy đoán. Người này chỉ sợ là định mang mấy linh kiện đó đi đổi tiền! Trên phim truyền hình đều hay diễn vậy, tuy chỉ là phim, nhưng tuyệt đối có khả năng.
Điều này cũng giải thích vì sao Nhị Cẩu Tử gan nhỏ như vậy, nhưng vẫn hành động. "Xử trưởng đã bắt những người cùng Nhị Cẩu Tử đánh bạc chưa?"
Đổng Vĩnh Húc hỏi: "Bắt bọn họ làm gì?"
"Nhìn từ tài liệu và thông tin vừa rồi, Nhị Cẩu Tử khả năng cao không phải đặc biệt vụ. Hơn nữa, tuổi của hắn cũng có chút không hợp. Nếu hắn không phải đặc biệt vụ, vậy chắc chắn là vì tiền mới động thủ."
Đổng Vĩnh Húc lúc này hiểu ý của Vương Khôn, hướng một vị công an đang ngồi ra hiệu. Người kia lập tức đứng lên, dẫn theo một nhóm công an đi bắt những người hay đánh bạc với Nhị Cẩu Tử.
Tiếp theo đó, chính là quãng thời gian chờ đợi dài dằng dặc.
Nhị Cẩu Tử về đến nhà, lấy ba linh kiện ra từ dưới giường. Hắn chỉ biết linh kiện của nhà Dịch Trúng Hải gia công tương đối quý giá, lại không ngờ sự việc lại náo loạn đến vậy. Thấy công an cũng đến cả mấy chục người, Nhị Cẩu Tử liền sợ hãi đến mức không biết phải làm sao bây giờ.
Nghĩ đến hành động tối qua, Nhị Cẩu Tử cũng không biết liệu mình có bị phát hiện không. Bây giờ, ba linh kiện này đúng là một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Không dám giữ chúng trong tay nữa, Nhị Cẩu Tử quyết định phải nhanh chóng xử lý đống đồ này.
Nhị Cẩu Tử tìm một hộp gỗ nhỏ, bỏ các linh kiện vào bên trong. Sau đó lại tìm một chiếc áo cũ, gói hộp gỗ lại.
Hắn phải nhanh chóng mang đống đồ này đi đổi lấy tiền mặt, chỉ cần đồ không còn trong tay, thì ai cũng không tra được đến người hắn.
Việc Nhị Cẩu Tử dám ra tay với đồ gia công của Dịch Trúng Hải, đã sớm nghĩ ra địa điểm tiêu thụ tang vật rồi. Nơi đó là do hắn vô tình phát hiện ra. Những chỗ khác có thể không dám thu lại đồ không rõ nguồn gốc, còn chỗ đó thì tuyệt đối dám. Không chỉ dám mà giá cả đưa ra còn vô cùng hợp lý.
Lại qua hơn một giờ, Nhị Cẩu Tử thấy trời bên ngoài đã tối hẳn, liền quyết định ra khỏi nhà.
Lúc này, hắn không hề ý thức được mình đang bị theo dõi. Dù sao thì phân xưởng 1 cũng có cả trăm người, không có chứng cứ, công an cùng bảo vệ khoa cũng không có cách nào theo dõi hết được.
Nhờ ánh trăng, thấy được vật trong ngực Nhị Cẩu Tử, các công an theo dõi trong lòng mừng rỡ. Bọn họ có dự cảm, vật trong ngực Nhị Cẩu Tử nhất định là đồ đã mất của xưởng cán thép.
"Tiểu Mã, Nhị Cẩu Tử có lẽ muốn mang đồ ra ngoài, cậu mau về báo cho cục trưởng biết."
Một công an trẻ tuổi gầy gò lập tức chạy về phía xưởng cán thép.
Công an dẫn đầu nói tiếp: "Cũng có thể là Nhị Cẩu Tử đánh lạc hướng. Lão Trương, anh dẫn mấy người ở lại trông chừng, bất kỳ ai vào nhà Nhị Cẩu Tử cũng không được bỏ qua."
"Lão Triệu, anh cứ yên tâm đi! Anh cũng phải cẩn thận một chút."
Công an dẫn đầu gật đầu, "Yên tâm đi! Chúng ta sẽ không hành động hấp tấp đâu. Xử trưởng cũng nên đang trên đường mang người đến chi viện cho chúng ta."
Sắp xếp xong xuôi nhiệm vụ, lại cố ý giao phó thêm về việc chú ý an toàn, không được bị phát hiện các thứ.
Nhị Cẩu Tử hình như không quá quen thuộc với nơi này, không ngừng sờ soạng ở các góc tường.
Hành động này của hắn càng làm các công an thêm nghi ngờ.
~~ Công an dẫn đầu để người lén đi theo, còn mình thì đi tìm kiếm nơi mà Nhị Cẩu Tử vừa sờ soạng. Quả nhiên phát hiện một dấu hiệu tương tự như ám ký. Dấu vết này không lớn, cũng không rõ ràng. Người không biết nhìn vào, rất có thể sẽ nghĩ là do trẻ con vẽ bậy.
Có dấu hiệu này, những công an theo dõi cũng đỡ mệt nhọc hơn.
Bên trong phòng làm việc của ban bảo vệ, khói thuốc mù mịt. Mỗi người đều ngậm một điếu thuốc, dùng để tỉnh táo. Thấy Tiểu Mã đến báo cáo, ai nấy cũng đều phấn chấn tinh thần.
Đổng Vĩnh Húc nhận được báo cáo, lớn tiếng nói một câu tốt. "Các đồng chí, lần này rất có thể sẽ bắt được một con cá lớn."
Triệu Thiếu Huy đột nhiên có chút khẩn trương, điếu thuốc trong tay rơi xuống đất mà cũng không nhận ra.
Vương Khôn vốn đang ngồi cạnh Triệu Thiếu Huy, không chịu nổi mùi thuốc lá, liền chạy đến bên cửa sổ, hít thở không khí trong lành bên ngoài.
Triệu Thiếu Huy đột nhiên đứng lên, nói: "Xử trưởng, linh kiện bị mất là ở xưởng của chúng ta, tôi xin được tham gia hành động."
Đổng Vĩnh Húc nhìn Triệu Thiếu Huy một cái, nói: "Tôi hiểu tâm ý của các đồng chí bảo vệ khoa, nhưng các anh chưa cần tham gia hành động."
"Nhưng mà..." Triệu Thiếu Huy có chút không cam lòng.
Vương Khôn nghi hoặc nhìn Triệu Thiếu Huy, không hiểu vì sao anh ta lại muốn tranh giành tham gia hành động. Những lý lẽ anh ta vừa nói tuy hợp tình, nhưng ban bảo vệ hiện tại đang mang trên mình sự nghi ngờ, lần hành động này để đảm bảo không lộ tin tức, sẽ không tùy tiện để cho người của ban bảo vệ tham gia.
Đổng Vĩnh Húc ngắt lời Triệu Thiếu Huy, "Không cần nhưng nhị gì cả. Người của ban bảo vệ dù sao cũng không có thực chiến."
Lý do này rất hùng hồn, Triệu Thiếu Huy cũng không thể lôi kéo các huynh đệ bảo vệ khoa đi chịu chết. Anh chỉ có thể không cam lòng ngồi xuống, sau đó lại tiếp tục hút thuốc.
Mọi người cho rằng anh ta đang nôn nóng lập công, cũng không quá để ý. Việc ban bảo vệ xuất hiện sai sót lớn như vậy, muốn lập công chuộc tội cũng là chuyện có thể thông cảm được.
Đổng Vĩnh Húc nhìn Vương Khôn có vẻ buồn chán, nói: "Vương Khôn, cậu là người mới từ bộ đội về, cậu sẽ đi theo chúng tôi hành động."
Vương Khôn không nghĩ tới còn có chuyện của mình, không chút do dự đồng ý. Điều này cũng đúng ý hắn, sớm một chút tìm lại được đồ vật, hắn cũng có thể sớm về nhà. Nếu không phải mọi người đang ở trong một phòng chờ đợi, hắn cũng muốn vận dụng ngón tay vàng để tìm những thứ đó.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận