Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 703: Xung quan giận dữ vì hồng nhan (length: 8534)

Xưởng cán thép muốn chiếu phim, trong xưởng đặc biệt yêu cầu đem khu vực gần quảng trường nhà cầu cũng quét dọn sạch sẽ, tránh đến đêm xem phim xảy ra chuyện.
Dịch Trung Hải ở tổ quét dọn nhà cầu có lượng công việc liền lớn hơn rất nhiều. Nhiệm vụ của mỗi người cũng rất nhiều, Dịch Trung Hải không có cách nào lười biếng.
Đợi đến khi hắn làm xong việc, trong xưởng liên quan tới chuyện ăn trộm gà lại có rất nhiều phiên bản.
Trùng hợp là, Dịch Trung Hải nghe được phiên bản đầu tiên là phiên bản mà hắn thích nghe nhất. Vai chính ăn trộm gà là Trụ Ngố. Để không bị người phát hiện, Dịch Trung Hải lặng lẽ nấp vào.
"Thật sự là Trụ Ngố trộm à. Vốn là trong xưởng có mấy người để ý Trụ Ngố, muốn cùng hắn xem mắt, lần này ai còn muốn nữa chứ."
"Đó là hắn đáng đời. Hắn muốn báo thù Hứa Đại Mậu, trực tiếp ra tay đánh hắn không được sao. Hắn trước đây chẳng phải ba ngày hai đầu đánh Hứa Đại Mậu sao?"
Có người cười nói: "Vậy cũng là chuyện xưa rồi. Các ngươi không biết, Hứa Đại Mậu cùng trưởng khoa Vương của phòng bảo vệ có quan hệ tốt. Trụ Ngố không dám đối Hứa Đại Mậu ra tay, cũng chỉ có thể dùng loại thủ đoạn không đứng đắn này thôi."
"Haizz, vốn nghe nói em gái Trụ Ngố muốn đem nhà trong nhà làm của hồi môn, ta cũng muốn gả biểu muội cho hắn. Ai ngờ Trụ Ngố lại thành kẻ trộm gà.
Lần này thôi vậy. Biểu muội ta thế nào đi nữa cũng không thể gả cho kẻ trộm gà được."
Những lời này, phi thường hợp ý Dịch Trung Hải. Nếu không phải ngại mặt mũi, hắn hận không được đứng ra nói cặn kẽ với mọi người một chút.
Không đợi Dịch Trung Hải cao hứng, liền có người mới gia nhập.
"Các ngươi nói bậy bạ gì vậy. Chiều hôm qua Trụ Ngố vẫn ở trong xưởng làm việc, sao hắn trộm gà nhà Hứa Đại Mậu được."
"Không phải Trụ Ngố, vậy là ai, hắn còn thừa nhận cơ mà."
"Hắc hắc, đã nói các ngươi ngốc, các ngươi còn không tin. Các ngươi nghĩ kỹ một chút xem, tối ngày hôm qua ai đã bỏ tiền ra."
"Dịch Trung Hải? Không phải chứ. Dịch Trung Hải dù sao cũng là công nhân bậc tám, hắn trộm gà nhà Hứa Đại Mậu làm gì?"
"Hắn trộm gà nhà Hứa Đại Mậu làm gì, ta không rõ lắm, có lẽ là đưa cho người tình nào đó. Nhưng ta có thể khẳng định, con gà kia chính là hắn trộm."
Dịch Trung Hải hận không thể xông ra tìm người kia gây phiền phức, hắn chính là hình mẫu đạo đức, người nào là hình mẫu đạo đức mà đi ăn trộm gà chứ.
"Ngươi có chứng cứ gì."
Cũng may có người thay Dịch Trung Hải hỏi lòng mình.
"Chứng cứ à. Một con gà mái mười đồng tiền, nếu không phải hắn trộm, hắn có thể bồi nhiều như vậy sao. Hắn lo lắng Trụ Ngố gánh không nổi, trực tiếp đền tiền xong việc."
"Hình như là có đạo lý đó. Ở chợ một con gà mới một đồng rưỡi, coi như gà mái già, cũng chỉ hai đồng một con. Mười đồng tiền có thể mua năm con gà mái già."
Dịch Trung Hải nắm chặt quả đấm, trong ánh mắt tràn đầy tia máu. Ai nói hắn không trả giá, chẳng qua là chưa trả thôi. Hứa Đại Mậu cứ hở chút là báo công an, để hắn làm sao bây giờ.
Hắn nguyện ý cho mười đồng tiền sao?
Còn đưa cho người tình nào đó, hắn trong sạch, có ai gọi là người tình chứ. Hắn với Tần Hoài Như không gọi là người tình.
Không đợi Dịch Trung Hải nghĩ ra biện pháp gì, bên ngoài liền kết luận cho hắn: "Nói như vậy, thật sự là Dịch Trung Hải à. Đúng, nghe nói hắn với Tần Hoài Như chui hầm. Các ngươi nói xem hắn trộm gà mái già, có phải là đưa cho Tần Hoài Như để nàng vui một tiếng không."
Xưa có Ngô Tam Quế vì Trần Viên Viên, đầu quân cho Hoàng Thái Cực, nay có Dịch Trung Hải vì quả phụ xinh đẹp mà ăn trộm gà. Phiên bản này rất lãng mạn, rất nhiều người đều công nhận phiên bản này.
Dịch Trung Hải không nhịn được từ trong góc đứng ra, lớn tiếng chất vấn: "Các ngươi nói lung tung gì đó, ta Dịch Trung Hải, khi nào thì ăn trộm đồ chứ."
Những người đó ở sau lưng nói xấu, trên mặt có chút lúng túng.
Dịch Trung Hải không bỏ qua: "Mấy người các ngươi đừng đi, chúng ta đi tìm lãnh đạo trong xưởng phân xử."
Những người kia vốn đang đuối lý, đang nghĩ muốn xin lỗi Dịch Trung Hải, nghe hắn nói vậy, nhất thời liền bực tức: "Chúng ta có nói bậy đâu. Đồ đệ thân truyền của ngươi là Giả Đông Húc chính là kẻ trộm, ngươi dám đảm bảo hắn ăn trộm đồ không phải do ngươi sai khiến à. Ngươi nói không phải ngươi trộm, sao ngươi không để Hứa Đại Mậu báo công an."
Lần này làm Dịch Trung Hải bị hỏi khó.
Nguyên nhân không để báo công an không thể nói, coi như muốn nói, cũng không thể từ miệng hắn nói ra.
Không có cách, Dịch Trung Hải chỉ đành giơ cao lá cờ đạo đức: "Trên đời không có bậc trưởng bối sai, chỉ có bậc con cháu không chu toàn. Ta là một đại gia trong viện, vì hàng xóm trong viện mà suy nghĩ, không để báo công an thì có gì sai."
"Nói vậy ngươi thừa nhận là ngươi trộm gà."
Dịch Trung Hải chỉ có thể bỏ chạy, đánh thì đánh không lại, nói thì nói không lại. Những đạo lý làm trưởng bối kia của hắn, không ai để ý tới.
Khó khăn lắm mới tìm được một góc yên tĩnh, chuẩn bị suy tính xem ai đang hãm hại hắn. Kết quả lại nghe thấy một phiên bản không muốn nghe.
"Cái gì, ngươi nói không phải Trụ Ngố trộm, vậy tại sao hắn lại thừa nhận?"
"Chuyện này có gì lạ. Trụ Ngố vì Tần Hoài Như ngay cả em gái ruột cũng không cần. Các ngươi không biết em gái của hắn suýt nữa chết đói sao?
Các ngươi nghĩ xem, Trụ Ngố vì Tần Hoài Như mà gánh tội, còn kỳ quái sao?"
"Ách, nếu nói như vậy, cũng không kỳ quái. Trụ Ngố là đầu bếp, cả ngày ở căng tin làm việc. Nói khó nghe một chút, chỉ cần nếm thử một chút thức ăn là no bụng. Đồ ăn mà lãnh đạo trong xưởng ăn cũng là do hắn làm còn thừa, hắn quả thực không cần ăn trộm gà."
"Đúng rồi. Ta đi căng tin hỏi qua rồi, Trụ Ngố hôm qua đúng giờ tan ca đấy. Hứa Đại Mậu cùng hắn một trước một sau về nhà, làm sao để cho Trụ Ngố trộm gà đi được."
~~ "Nói vậy thật sự là Tần Hoài Như. Cái bà quả phụ xinh đẹp này, cả ngày ở trong xưởng quyến rũ người khác thì thôi đi, chúng ta chỉ coi là nàng không chịu được cô đơn. Sao còn về nhà ăn trộm gà nữa chứ. Thỏ còn không ăn cỏ gần hang đâu."
"Sai rồi, người ta gọi là thỏ chuyên ăn cỏ gần hang. Nàng nếu không trộm Trụ Ngố, Trụ Ngố sao có thể vì nàng, bỏ mặc em gái ruột chết đói; nàng nếu không trộm Dịch Trung Hải, sao có thể cùng Dịch Trung Hải chui hầm, còn vứt bỏ thân phận công nhân bậc tám; nàng nếu không quyến rũ người khác, sao ba đại gia trong viện kia lại quyên góp tiền cho nhà nàng nhiều lần như vậy; còn có Hứa Đại Mậu, nàng nếu không quyến rũ Hứa Đại Mậu, sao giữa trưa Hứa Đại Mậu có thể mời nàng ăn cơm."
Dịch Trung Hải dùng bàn tay đang run rẩy, bịt chặt miệng mình, tránh cho không nhịn được hộc máu. Không phải chỉ trộm con gà thôi sao? Sao còn nói đến chuyện quyến rũ người khác nữa, ai có thể chứng minh hắn và Tần Hoài Như không trong sạch.
"Không đúng, Tần Hoài Như cùng Hứa Đại Mậu có quan hệ đó, nàng trực tiếp nói với Hứa Đại Mậu muốn ăn gà thì không được sao. Sao còn phải để Trụ Ngố gánh tội."
"Hứa Đại Mậu có thể bằng lòng, vợ Hứa Đại Mậu có thể bằng lòng không?"
Mọi người nghĩ một chút, có đạo lý đó, đàn ông ở bên ngoài ăn vụng, tuyệt đối không dám để cho phụ nữ trong nhà biết.
Trong phòng ăn, Lưu Lam cũng đang truyền bá tin đồn, tin tức bên chỗ nàng càng có độ tin cậy cao: "Trụ Ngố, con gà nhà Hứa Đại Mậu thật sự là do ngươi trộm à?"
Trụ Ngố đương nhiên không muốn thừa nhận: "Nói hươu nói vượn. Ta mà là kẻ trộm gà sao!"
Lưu Lam cười một tiếng: "Vậy là con trai của Tần Hoài Như trộm thật rồi. Ta nói ngươi toan tính cái gì vậy chứ. Vốn là có không ít người muốn xem mắt ngươi, lần này cũng cút hết cả rồi."
Trụ Ngố cười hắc hắc: "Nói cho các ngươi biết, nhà ta không cần. Tần tỷ đã đáp ứng, sẽ tìm đường muội giới thiệu cho ta rồi. Đường muội của Tần tỷ, dáng dấp mặn mà lắm đó."
Đây chính là ngầm thừa nhận Bổng Ngạnh ăn trộm gà.
Mã Hoa có chút không cam lòng, lại đem chuyện Bổng Ngạnh ăn trộm xì dầu nói ra.
Như vậy, phiên bản của Lưu Lam càng được nhiều người tin hơn. Chẳng qua, so với phiên bản của Dịch Trung Hải cùng Tần Hoài Như thì đề tài có vẻ ít hơn nhiều.
Mọi người càng muốn tin, Dịch Trung Hải giận dữ vì hồng nhan, dầu gì cũng là do Tần Hoài Như ăn trộm đồ.
Điều này làm Lưu Lam tức muốn chết, nàng tốn bao công sức để moi móc sự thật, ngược lại không ai muốn tin.
Dịch Trung Hải cả ngày mặt mày đều không vui, vừa mất mười đồng tiền lại còn rước một thân phiền phức.
70 Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận