Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 656: Vương chủ nhiệm ám trợ (length: 8627)

Phía sau đi theo Dịch Trung Hải, trong ánh mắt oán độc một chút cũng không hề che giấu. Lấy xong tiền, hắn có thể rời đi. Nhưng là hắn không dám.
Bây giờ hắn sợ nhất chính là Trụ ngố đầu óc nóng lên, đem cả hai gian phòng từ đường cho Hà Vũ Thủy. Nói như vậy, Trụ ngố liền thoát khỏi sự nắm giữ của hắn.
Mặc dù nhà hắn còn có một gian phòng, nhưng tuyệt đối không nỡ đưa cho Trụ ngố ở.
Nghe Hà Vũ Thủy nhắc tới chuyện kết hôn, hắn liền ở trong lòng nghĩ ra mười tám loại biện pháp phá hỏng hôn sự của Hà Vũ Thủy.
Trong việc phá hỏng hôn sự của người khác, kinh nghiệm của hắn vô cùng phong phú, so với việc nghĩ cách để quyên góp tiền cho Tần Hoài Như còn nhiều hơn.
Đây đều là những kinh nghiệm đã áp dụng lên người Trụ ngố, chắc chắn sẽ không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.
Rất nhanh đến ban khu phố, rất nhiều người ở đây, đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Dịch Trung Hải.
Đặc biệt là những người không nhận biết Dịch Trung Hải, nhìn vẻ mặt chính khí của Dịch Trung Hải, thế nào cũng không giống người có thể làm ra việc tham ô.
Nhưng bọn họ lại không có cách nào nghi ngờ Lâu Hiểu Nga.
Dịch Trung Hải đương nhiên cảm nhận được ánh mắt của mọi người trong ban khu phố, trong lòng càng thêm tức giận.
Nhớ năm xưa, hắn là công nhân bậc tám, mỗi khi tới khu phố thì ai cũng tranh nhau làm quen với hắn. Bây giờ hổ lạc đồng bằng, không ngờ không ai để ý.
Đến phòng làm việc của Vương chủ nhiệm, bà lại hỏi: "Các người đến đây có việc gì?"
Dịch Trung Hải sợ Trụ ngố nói sai, liền giành nói trước: "Vương chủ nhiệm, Trụ ngố muốn cùng Vũ Thủy phân chia tài sản. Ta muốn hỏi một chút, Vũ Thủy một cô nương sắp xuất giá, có tư cách phân gia được một căn phòng lớn không?"
Vương chủ nhiệm hừ một tiếng: "Chỉ cần hai bên bằng lòng, đương nhiên là có tư cách. Ngay cả đem nhà cho Vũ Thủy, cũng không có vấn đề. Hay là Trụ ngố muốn đem nhà làm của hồi môn cho Vũ Thủy sao?
Hắn có ý nghĩ này là tốt, ban khu phố cũng cực kỳ ủng hộ."
Dịch Trung Hải nào dám để cho Trụ ngố trả lời, lại giành lời nói: "Vương chủ nhiệm, cô hiểu lầm rồi. Nhà cho Vũ Thủy, Trụ ngố liền không có chỗ ở."
Vương chủ nhiệm đối với Dịch Trung Hải không có thiện cảm, tự nhiên sẽ không theo hắn suy tính, trực tiếp nói: "Ta nhớ là Trụ ngố chỉ có một mình, nếu không có chỗ ở, có thể xin xưởng thép cấp nhà tập thể, nơi đó đều là chỗ của người độc thân."
Người độc thân, có cả nam lẫn nữ. Dịch Trung Hải cũng không dám để cho Trụ ngố đi chỗ đó.
Dịch Trung Hải cảm nhận được Vương chủ nhiệm không hài lòng về mình, khó mà nói thêm điều khác. Hắn cũng chỉ có thể hướng về phía Trụ ngố cố sức: "Trụ ngố, ngươi đừng có làm càn. Nếu ngươi mà ở ký túc xá, sẽ liền không còn nhà nữa. Mẹ nuôi cùng Hoài Như vẫn còn cần ngươi chăm sóc."
Trong lòng Trụ ngố cực kỳ tức giận việc Dịch Trung Hải giành lời nói, nhưng Dịch Trung Hải nhắc tới bà cụ điếc và Tần Hoài Như, hắn liền do dự. Trong lòng hắn không nỡ các nàng.
Vì Tần tỷ mà hắn yêu mến, Trụ ngố liền không dám lên tiếng.
Hà Vũ Thủy thì vô cùng thất vọng, vừa nghe đến tên Tần Hoài Như, Trụ ngố liền thật sự thành kẻ ngốc.
Vương chủ nhiệm nhìn thấy dáng vẻ này của Trụ ngố, cũng biết không cứu vãn được. Bà chẳng qua là đáng thương nhìn Hà Vũ Thủy một cái: "Các người tới đây có chuyện gì?"
Hà Vũ Thủy trong lòng biết, Lâu Hiểu Nga nhất định đã nói chuyện cho Vương chủ nhiệm, nên cô không nói những chi tiết đó nữa, trực tiếp nói ra yêu cầu của mình. Cuối cùng, cô còn đem cả hiệp nghị phân gia cùng giấy đoạn tuyệt quan hệ đưa ra.
Vương chủ nhiệm liếc nhìn, liền thấy phần cam kết của Hà Vũ Thủy: "Vũ Thủy, con thật sự đồng ý sẽ để lại nhà cho chị dâu tương lai sao."
Hà Vũ Thủy gật đầu: "Vương chủ nhiệm, chỉ cần chị dâu tương lai của con sinh được cho anh ấy một đứa con, căn nhà chỉ thuộc về chị dâu con thôi."
"Vậy còn nhà chồng tương lai của con?"
Lý Vệ Quốc vội vàng bày tỏ thái độ: "Vương chủ nhiệm, tôi là người yêu của Vũ Thủy. Tôi xin đảm bảo với cô ở đây, nhất định sẽ theo những gì đã nói ở trên."
Dịch Trung Hải thì ở trong lòng nguyền rủa, bây giờ nhà đáng giá bao nhiêu tiền, còn kém xa tiền gửi của hắn. Lý Vệ Quốc rõ ràng đang tỏ vẻ tham lam, gian xảo.
Vương chủ nhiệm liền nói: "Trụ ngố, ngươi nghe rõ cả rồi chứ! Muốn trở về nhà, thì hãy nhanh chóng kiếm một cô vợ tốt, sinh cho mình một đứa con. Hay là để khu phố giúp ngươi giới thiệu."
Trụ ngố không hề cự tuyệt ý tốt của Vương chủ nhiệm, trực tiếp đồng ý.
Dịch Trung Hải lại vội, liền nói ngay: "Vương chủ nhiệm, không cần. Hoài Như đã bàn xong với Trụ ngố rồi, là sẽ giới thiệu đường muội cho Trụ ngố.
Cô mà giới thiệu cho Trụ ngố nữa, đó chẳng phải là bắt cá hai tay sao? Như thế là phạm sai lầm đó."
"Dịch Trung Hải, ngươi im miệng cho ta, để cho Trụ ngố nói. Trụ ngố, ý ngươi là sao?"
Trụ ngố đương nhiên là nghe theo Dịch Trung Hải.
Về việc này, Vương chủ nhiệm cũng bất đắc dĩ: "Ngươi sớm muộn gì cũng sẽ hối hận. Thôi được, ta cũng không quản nhiều đến vậy, cái này là thư giới thiệu cho các ngươi.
Vũ Thủy, nếu các con phân gia, hay là con làm một sổ hộ khẩu riêng?"
Hà Vũ Thủy suy nghĩ một chút, có hộ khẩu riêng, càng có thể ngăn Tần Hoài Như mưu tính nhà của cô, liền đồng ý.
Dịch Trung Hải cảm thấy không ổn, nhưng vì địa vị của Vương chủ nhiệm, lại không dám nói nhiều. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương chủ nhiệm viết thư giới thiệu.
"Được rồi, các ngươi cầm thư giới thiệu đi làm việc đi! Dịch Trung Hải, ngươi ở lại."
Dịch Trung Hải đương nhiên không muốn ở lại chỗ này: "Vương chủ nhiệm, các nàng chưa từng làm chuyện này, ta đi theo xem một chút."
"Không cần. Các nàng chưa làm bao giờ thì ngươi cũng vậy thôi. Ngươi cứ ở lại đây, ta còn có lời muốn hỏi ngươi."
Dịch Trung Hải bất đắc dĩ, chỉ có thể nhìn Trụ ngố cùng Hà Vũ Thủy rời đi, trong lòng thấp thỏm không yên.
~~ Vương chủ nhiệm gõ bàn một tiếng rồi mới nói: "Ngươi thật sự là phá vỡ lần nữa những gì mà ta nghĩ về con người. Lần này tham ô cả sinh hoạt phí của Hà Vũ Thủy, ngươi còn muốn làm gì nữa? Rốt cuộc nhà Hà có thù hận gì với ngươi, mà ngươi muốn đối phó với họ như vậy?"
Dịch Trung Hải vẫn như cũ giải thích, mình là vì Trụ ngố suy nghĩ, muốn chờ tới khi Trụ ngố kết hôn thì sẽ đưa tiền cho Trụ ngố.
Vương chủ nhiệm trực tiếp hỏi ngược lại: "Đây chính là nguyên nhân mà ngươi luôn phá hoại chuyện kết hôn của Trụ ngố?"
"Ta không có. Ta luôn coi Trụ ngố như con mình, sao có thể phá hỏng chuyện kết hôn của hắn chứ. Tất cả đều là Hứa Đại Mậu, hắn và Trụ ngố là kẻ tử địch, chính hắn phá hỏng các buổi xem mắt của Trụ ngố."
Vương chủ nhiệm nhìn thấy Dịch Trung Hải ngoan cố không thay đổi thì cực kỳ tức giận: "Dịch Trung Hải, ngươi nghĩ ta điều tra không ra sao? Ngươi có tin không, không quá một ngày, ta có thể tìm ra tất cả những người đã từng xem mắt với Trụ ngố."
Dịch Trung Hải không dám đánh cược, lại càng không muốn thừa nhận, quanh đi quẩn lại vẫn chỉ một câu, tất cả đều là vì tốt cho Trụ ngố. Trong lúc không tránh khỏi việc lôi bà cụ điếc ra.
Đối với loại người già ngoan cố này, Vương chủ nhiệm một chút hảo cảm cũng không còn. Liên đới đến thiện cảm của bà dành cho bà cụ điếc cũng biến mất.
Không nói gì thêm với Dịch Trung Hải, nhưng cũng không cho Dịch Trung Hải rời đi.
Vương chủ nhiệm có thể nhìn ra, Hà Vũ Thủy vẫn còn tình cảm với Trụ ngố. Để Dịch Trung Hải ở lại, để lại cho hai anh em cơ hội nói chuyện, biết đâu còn có thể cứu vớt được Trụ ngố.
Lý Vệ Quốc suy nghĩ một chút, rồi nói với Trụ ngố: "Đại ca, nếu anh không muốn đi Bảo Định. Chi bằng em giúp anh nghĩ cách chuyển đến xưởng khác. Nơi đó cách xa khu nhà, với tài năng của anh, nhất định có thể tìm được hạnh phúc của mình."
Trụ ngố không hề để ý: "Ta không cần các người giả bộ làm những thứ này, ta không giống các ngươi. Các người có thể bất hiếu, có thể vong ân phụ nghĩa, ta thì không làm được.
Hà Vũ Thủy, bà cụ điếc và một đại gia khi còn bé đối với con tốt bao nhiêu, con cũng có thể làm ra những chuyện vong ân phụ nghĩa.
Ta sẽ nhìn cho kỹ, sau này con sống chung với nhà chồng con như thế nào."
Hà Vũ Thủy biết rất rõ điều này, khi thấy bà cụ điếc từ trong phòng Trụ ngố đi ra một khắc kia, cô cũng biết là không thể khuyên Trụ ngố được nữa.
Trụ ngố bị tẩy não, trong lòng chỉ có bà cụ điếc và những người kia.
"Vệ Quốc, bỏ đi thôi!"
Suốt cả quãng đường không ai nói gì, có thư giới thiệu của Vương chủ nhiệm. Hai anh em rất nhanh chóng đã hoàn tất việc làm hộ khẩu và sang tên nhà.
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận