Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật)

Tại Tứ Hợp Viện Nã Đông Tây (Ở Tứ Hợp Viện Cầm Vật) - Q.1 - Chương 825: Hứa Đại Mậu ứng đối (length: 8491)

Hứa Đại Mậu đầu óc xoay chuyển rất nhanh, vừa thấy bóng dáng tiểu Vĩ, hắn liền nảy ra chủ ý.
"Trụ ngốc, ngươi đừng đắc ý vội."
Trụ ngốc cười lạnh nói: "Ta cứ đắc ý đấy, sao nào. Có bản lĩnh ngươi tìm người giúp ngươi đập đi. Chỉ cần ngươi có thể tìm được người, ta đền gấp ba cho ngươi. Ngươi tìm đi."
Hứa Đại Mậu đi đến bên cạnh tiểu Vĩ: "Tiểu Vĩ, ngươi giúp ta đập cho Trụ ngốc một cái đi. Trụ ngốc còn tiền, ta cũng cho ngươi."
Trụ ngốc vừa nghe, mắt có chút trợn tròn: "Tiểu Vĩ có quan hệ gì với ngươi đâu mà hắn lại thay ngươi đập."
Hứa Đại Mậu hừ một tiếng: "Ngươi có nói là không được tìm người thay đâu. Điền đại ca, cho tiểu Vĩ giúp tôi đập một cái đi."
Điền Hữu Phúc không cự tuyệt, cũng không phản đối.
Tiểu Vĩ bị Hứa Đại Mậu dụ dỗ, đập cho Trụ ngốc một cái.
Hứa Đại Mậu đắc ý nói: "Sao, Trụ ngốc lấy tiền ra đi! Ngươi đừng có mà trở mặt không tính đấy nhé!"
Nhà họ Diêm cùng nhà họ Lưu cũng hận Trụ ngốc, nên cũng ồn ào lên ở bên cạnh.
Trụ ngốc bị ép không xuống đài được, chỉ đành bất đắc dĩ móc tiền ra. Hắn không đưa cho Hứa Đại Mậu, mà đưa trực tiếp cho tiểu Vĩ: "Cầm lấy. Đừng có đưa cho thằng cháu trai Hứa Đại Mậu kia."
Hắn định làm cho Hứa Đại Mậu tức chơi, nhưng lại thất vọng rồi.
Hứa Đại Mậu rất hào phóng nói: "Tiểu Vĩ cầm lấy đi, cái này đều là của ngươi, ta không lấy một xu nào đâu."
Trụ ngốc bực bội quay đầu đi, không thèm để ý đến Hứa Đại Mậu: "Nhị đại gia, Tam đại gia, còn lại hai vị các ngươi thôi. Chuyện này, các ngươi nghĩ kỹ chưa, ai thay các ngươi đập đầu đây?"
Lưu Hải Trung không làm được những chuyện như Hứa Đại Mậu đã làm, ngồi ở một bên hậm hực.
Diêm Phụ Quý đảo mắt một vòng, đi tới bên cạnh Điền Hữu Phúc: "Có Phúc, hay là để cho tiểu Vĩ nhà ngươi thay nhà ta đập một cái đi. Ta cho nó một hào tiền thế nào."
Bên Hứa Đại Mậu là chín đồng tiền, đến chỗ Diêm Phụ Quý lại thành một hào. Điền Hữu Phúc sao có thể đồng ý, ngay cả tiểu Vĩ cũng không muốn.
"Vậy hay là để ta thêm cho một hào nữa vậy."
Trụ ngốc cười nhạo: "Tam đại gia, ông cũng keo kiệt quá đấy. Thêm một hào nữa thôi sao, cho dù ông thêm năm hào, tiểu Vĩ nó cũng khinh. Nếu ông muốn tiết kiệm tiền thì tìm con trai ông thương lượng đi! Ai bảo nhà các ông Diêm Giải Thành vô dụng, kết hôn mà còn không sinh được một đứa con."
Diêm Phụ Quý bị tức đến muốn nổ phổi, nhưng lại chẳng còn cách nào khác.
Cuối cùng, Diêm Phụ Quý cũng không đòi lại được tiền.
Trụ ngốc coi như là lưỡng bại câu thương, số tiền tích cóp để dành đi xem mắt, vừa một cái đã mất hơn một nửa. Nhưng mà, hắn cũng hả giận, Hứa Đại Mậu, Lưu Hải Trung, Diêm Phụ Quý đều phải bồi thường tiền. Có điều, có chút uất ức là việc Hứa Đại Mậu tìm người đập, lại còn mang hết tiền đi.
Mọi người không để ý là lúc nghe nói phải trả tiền, Giả Trương thị đã lặng lẽ chuồn về nhà, ngay cả ba đứa con cũng không thèm ngó ngàng tới.
Ở bên ngoài, mọi người có chút ngại ngùng cười, về đến nhà lại cười khúc khích.
Lâu Hiểu Nga vừa cười, vừa nói: "Cũng biết là Trụ ngốc không có ý tốt, không ngờ nó còn dùng được cả những chiêu trò vô lại như thế. Anh xem cái mặt của Lưu Hải Trung cùng Diêm Phụ Quý kìa, khó coi hết sức."
Đó là do Lưu Hải Trung cùng Diêm Phụ Quý quá keo kiệt. Nếu mà họ cũng làm theo Hứa Đại Mậu, Trụ ngốc có mà chịu được mới lạ đấy.
"Thôi đi, đừng nhắc đến hắn nữa. Trụ ngốc cũng khá đấy chứ, dẫn cả con nhà Tần Hoài Như đi trộm cạy khóa. Nếu là người làm cha làm mẹ khác, chắc chắn đã lôi con ra đánh một trận rồi. Tiếc là, Tần Hoài Như lại không phải vậy, miệng thì nói thương yêu con, nhưng hành động thì không thấy gì hết."
Lâu Hiểu Nga lại gật gù: "Ai mà không phải thế đâu. Lúc trước, em nhìn nàng ta ngày nào cũng khóc lóc than nghèo kể khổ, còn muốn mang chút bột mì trong nhà đi tiếp tế nàng ta. Ai mà ngờ, người ta vốn đã không coi trọng những thứ đó.
Em đi trên đường, thấy qua mấy lần rồi, mẹ chồng Tần Hoài Như, bà ta lấy bột mì đi đổi phiếu, có được phiếu lại mang đi mua thịt ăn đấy."
Vương Khôn chợt nhớ tới, Hứa Đại Mậu có nói một khoảng thời gian Bổng Ngạnh có rất nhiều tiền. Anh vẫn thắc mắc, chỗ tiền kia của Bổng Ngạnh từ đâu mà ra. Cũng chẳng nghe thấy nhà nào mất một khoản tiền lớn như vậy cả.
Nhìn dáng vẻ của Giả Trương thị, cũng chẳng giống như là có rơi tiền.
Chuyện này thật sự là quá kỳ lạ đi.
Bên kia, Dịch Trung Hải biết được Trụ ngốc đã giải quyết xong mọi việc, cũng không hỏi đến nữa. Bây giờ, ông ta đang suy nghĩ xem làm cách nào để phá hỏng buổi xem mắt của Trụ ngốc.
Đối tượng lần này của Trụ ngốc, là em họ của Tần Hoài Như. Tần Hoài Như lại ra mặt phá rối thì đúng là không ổn rồi.
Còn ông ta, cũng không tiện ra mặt. Trụ ngốc miệng không nói, nhưng trong lòng vẫn còn ghi hận chuyện ông ta phá đám buổi xem mắt trước.
Dịch Trung Hải không muốn để Trụ ngốc thoát khỏi tầm kiểm soát, nên cũng không dám hành động.
Nghĩ đi nghĩ lại, trong sân chỉ có thể là Hứa Đại Mậu. Đừng tưởng là Hứa Đại Mậu nói là đã giảng hòa với Trụ ngốc, Dịch Trung Hải không tin một chữ nào hết. Hòa giải giả dối thôi, cũng chỉ có thể lừa được thằng Trụ ngốc đầu óc đơn giản đó.
Để phòng bị Hứa Đại Mậu gài bẫy ông, ông cũng không thể tùy tiện đến tìm Hứa Đại Mậu nói được.
Nghĩ đi nghĩ lại, Dịch Trung Hải quyết định lợi dụng bà cụ điếc một chút. Đừng để ý ông ta và bà cụ điếc có khác biệt gì, hai người đều không muốn Trụ ngốc cưới một người xa lạ.
"Mẹ nuôi, Hoài Như về nhà ngoại, giới thiệu đối tượng cho Trụ ngốc đấy. Mẹ thấy sao?"
Bà cụ điếc thở dài, bỏ qua những oán hận đối với Vương Khôn, lại nói với Dịch Trung Hải: "Lòng người khó dò. Trụ ngốc nó là đứa hiếu thảo, ta chỉ sợ nó lấy phải người vợ không hiếu thuận thôi. Không phải ai làm đàn bà cũng như Thúy Lan đâu, nghe lời chồng, lại còn bằng lòng nuôi người già trong nhà."
Dịch Trung Hải hiểu ý trong lời bà cụ điếc nói, không muốn Trụ ngốc cưới người ngoài: "Lần trước, Tần Kinh Như đến đây, con gặp qua một lần rồi. Con bé rất xinh đẹp, cũng giống Hoài Như lúc còn trẻ đấy. Trụ ngốc chắc chắn sẽ thích."
Bà cụ điếc cũng hiểu ý Dịch Trung Hải, không ai ra tay phá rối, Trụ ngốc cùng Tần Kinh Như rất có thể thành công.
Điều này không phù hợp với lợi ích của bọn họ.
"Trụ ngốc không có người lớn làm chủ, chúng ta nhất định phải xem xét kỹ một chút. Trung Hải, con phải bỏ nhiều công sức hơn đi."
Dịch Trung Hải lắc đầu: "Mẹ không nhìn ra sao? Trụ ngốc giờ cũng phòng bị con rồi. Trong túi nó có tiền, mà đến tết cũng chẳng nói với con một tiếng. Con mà ra mặt, không chừng nó sẽ hiểu lầm thì lại không hay."
Bà cụ điếc ngẫm nghĩ, Dịch Trung Hải nói không sai, bọn họ thật sự không tiện ra mặt: "Trụ ngốc đối với người khác thì không có sự phòng bị, nhưng trong viện mình thì ai ai cũng là một lũ tiểu nhân. Ta chỉ lo sẽ có người phá chuyện cả đời của nó. Đặc biệt là thằng Vương Khôn và Hứa Đại Mậu, hai thằng đang rầu chuyện tìm vợ đấy!"
Dịch Trung Hải nói luôn: "Vương Khôn thì còn dễ, con lo nhất là thằng Hứa Đại Mậu kia kìa."
Cuối cùng hai người cũng chọn Hứa Đại Mậu ra mặt. Chỉ cần để Vương Khôn ra mặt thì chuyện lại không chắc chắn quá, bọn họ không thể kiểm soát được.
Vậy là Dịch Trung Hải liền dìu bà cụ điếc ra hậu viện, nghe thấy trong phòng Hứa Đại Mậu có người.
Hai người nhìn nhau cười, bà cụ điếc liền mở miệng: "Trung Hải này, Tần Hoài Như về nhà ngoại tìm người yêu cho Trụ ngốc đó. Con nhất định phải xem xét cho kỹ, đừng để ai phá đám nhé."
Dịch Trung Hải phối hợp cùng bà cụ điếc: "Mẹ nuôi, mẹ yên tâm. Con biết trước kia con đã làm sai rồi. Lần này nhất định con sẽ giúp Trụ ngốc xem mắt thành công. Mẹ cứ chờ ôm cháu lớn đi!"
Hứa Đại Mậu ở trong nhà nghe hai người nói chuyện, lập tức tức giận vô cùng. Hắn còn tưởng Tần Hoài Như trốn ở nhà, hóa ra là đi giới thiệu đối tượng cho Trụ ngốc.
Trụ ngốc khiến hắn chịu một cái thiệt lớn như vậy, còn muốn đi tìm đối tượng nữa, đúng là nằm mơ giữa ban ngày. Nếu mà hắn để cho Trụ ngốc thành công, hắn xin viết ngược lại tên.
Vốn là định đi ra ngoài chơi cho thoải mái, Hứa Đại Mậu liền quyết định không đi nữa. Hắn phải ở nhà chờ để nghe ngóng tin tức.
Tính toán thời gian một chút, cảm thấy Tần Hoài Như sắp trở về rồi, Hứa Đại Mậu muốn đi trước chờ đón Tần Kinh Như, liền cầm theo đồ đạc trong nhà chuẩn bị, đi đến nhà Diêm Phụ Quý uống rượu.
Diêm Phụ Quý cũng đang ở nhà tức giận, thấy Hứa Đại Mậu mang đồ đến, trên mặt liền lộ ra nụ cười.
Trụ ngốc thì không để ý đến những chuyện phiền não này, mà đang bắt đầu dọn dẹp phòng mình. Lát nữa sẽ xem mắt, không thể để cho Tần Kinh Như thấy nhà mình lộn xộn được chứ!
Bần đạo nhận convert theo yêu cầu, ai cần liên hệ zalo 0909015140
Bạn cần đăng nhập để bình luận