Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 98: Bị nhốt

Chương 98: Bị nhốt "Muốn chúng ta thối lui? Một kẻ vừa mới phi thăng hạ giới như ngươi, đúng là quá phách lối!"
Hàn Khâu nghe Hàn Lập nói vậy, sắc mặt bỗng hơi trầm xuống, bạch quang quanh thân lóe lên, ngón tay hướng phía trước chỉ vào, trước người chỗ không có gì hiện ra một đoàn sương mù trắng xóa.
Sương mù hơi cuộn lên, nhanh chóng xoắn vào nhau.
Theo một tiếng xé gió chói tai truyền ra, một cây băng chùy trắng cao vài trượng ngưng tụ hiện ra, toàn thân bạch quang chớp liên tục, theo một cái mơ hồ, một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám...
Trong nháy mắt, vô số băng chùy trắng lít nha lít nhít xuất hiện, gần như che kín nửa bầu trời, dày đặc hướng thẳng tới Hàn Lập.
Một luồng khí lạnh cực độ từ trong vô vàn băng chùy tỏa ra, nhiệt độ xung quanh đột ngột hạ xuống đến mức tận cùng, thậm chí trong hư không ngưng kết ra rất nhiều tảng băng, long lanh chớp động, tựa hồ muốn đóng băng cả thế giới này.
Gần như đồng thời khi Hàn Khâu ra tay, Lục Khôn lão tổ và Hộc Cốt phu nhân cũng đã xuất chiêu.
Toàn thân Lục Khôn lão tổ được bao phủ bởi một tầng lam quang, một tay năm ngón tay mở ra, lòng bàn tay xuất hiện những điểm lam quang long lanh, cũng vèo vèo vài tiếng, chui xuống mặt biển.
Ầm ầm!
Mặt biển đột ngột cuộn lên, xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, không ngừng mở rộng, phát ra âm thanh giống như vạn mã phi nước đại, trong đó mơ hồ có thể thấy từng đạo lam quang lập lòe.
Hộc Cốt phu nhân hai mắt khép hờ, trong tay bấm niệm pháp quyết, hắc quang quanh thân chớp động, một sợi hắc vụ từ bên ngoài bay lên, chui vào đám mây trắng phía trên.
Đám mây trắng trong chốc lát trở nên đen kịt, cũng cuộn trào không ngừng, một luồng dao động khó hiểu từ đó lan ra, khiến cho thủy khí dày đặc trong phạm vi ngàn dặm đều ùa tới, nhanh chóng phình to.
Lúc này, Hàn Lập thấy tình hình không ổn, liền phóng thanh quang lên trời, đón những băng chùy đang bắn tới, lao về phía ba người Hàn Khâu.
Trong mắt hắn tinh quang lóe lên, ngực bụng hiện lên bảy điểm tinh quang, trong cơ thể vang lên một trận răng rắc, thân thể đột ngột phình lớn gấp ba, một quyền đánh ra không trung.
Một luồng cự lực đáng sợ trào ra, toàn bộ hư không đều rung chuyển kịch liệt, rồi đột ngột vỡ ra.
Vô số gợn sóng trắng mắt thường có thể thấy xuất hiện lớp lớp, đồng thời lấy nắm đấm làm trung tâm, khuếch tán ra xung quanh.
Đầy trời băng chùy xanh lao đến va vào gợn sóng trắng, lập tức phát ra những tiếng nổ bốp bốp liên hồi, đều bị chấn vỡ tan, hóa thành vô số mảnh băng nhỏ vụn, bắn tung tóe tứ phía.
Hàn Khâu thấy vậy, mặt không hề đổi sắc, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, liên tiếp bắn ra mấy đạo pháp quyết.
Những mảnh băng vụn kia "Phanh" một tiếng, lại vỡ ra, hóa thành vô số sương mù trắng, cuồn cuộn tràn ngập, trong khoảnh khắc bao phủ Hàn Lập trong phạm vi mấy trăm trượng, một luồng pháp tắc ba động mãnh liệt từ đó từng vòng từng vòng dập dờn.
Hàn Lập chỉ cảm thấy bốn phía chỉ còn lại một màu mù sương, tay áo bỗng nhiên vung lên, lập tức nhấc lên một cơn cuồng phong, quét sạch xung quanh.
Nhưng những làn sương trắng này, ngoài việc quay cuồng một hồi không rõ, lại không hề có dấu hiệu tan biến.
Hàn Lập không để ý đến những làn sương mù này nữa, thân hình không hề dừng lại lao thẳng vào trong sương trắng.
Sương mù xung quanh giống như vật sống, lập tức quấn lấy thân thể hắn, nhưng với hắn, mức độ cực hàn này căn bản không đáng sợ.
"Vèo" một tiếng, Hàn Lập trong nháy mắt bay ra khỏi phạm vi sương trắng, thanh quang trên thân lóe lên, cánh tay nhấc lên, định giáng cho ba người Hàn Khâu một đòn sấm sét.
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn biến đổi, phía trước trống rỗng, ba người Hàn Khâu dường như đột ngột biến mất không tăm tích.
Thân hình hắn loạng choạng đứng vững, nhìn xung quanh, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại.
Chỉ thấy ngoài mấy trăm trượng, ba người Hàn Khâu đang yên lành đứng ở đó.
Ánh mắt Hàn Lập quét ngang tứ phía, trong mắt lập tức hiện lên một tia kinh ngạc.
Không phải ba người Hàn Khâu đột nhiên di chuyển vị trí, mà là trong lúc xuyên qua sương trắng, hắn bị đánh lạc hướng ngũ giác một cách bất giác, làm thay đổi phương hướng, từ bên kia sương trắng bay ra.
Ngay sau đó, hắn nhíu mày cúi đầu nhìn xuống, thấy hai chân, bụng dưới các bộ phận bị những làn sương trắng nhỏ như sợi tóc quấn lấy, từng đợt hàn ý quỷ dị đang xuyên qua những làn sương này xâm nhập vào cơ thể hắn, khiến hắn cảm thấy toàn thân dần trở nên tê liệt, cảm giác này giống như bị đông cứng vậy.
Hàn Lập gần như không chút suy nghĩ khẽ quát một tiếng, bảy ngôi sao trên ngực bụng bỗng nhiên sáng lên, bên ngoài thân đột nhiên bị một lớp màng mỏng hơi mờ bao phủ, lập tức ngăn cách những sương trắng quỷ dị kia bên ngoài, không thể nào đến gần thêm chút nào.
Tất cả chuyện này nói thì dài, nhưng thực tế chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Nhưng không đợi hắn có hành động nào khác, "Soạt" một tiếng, một con quái vật khổng lồ đột ngột từ dưới mặt biển trong vòng xoáy bắn ra.
Rõ ràng là một gã người khổng lồ màu lam cao mấy chục trượng, toàn thân dường như được tạo thành từ nước biển, trông có vẻ xấu xí, đầu to mình nhỏ, tay chân cũng dài ngắn không đều, tựa như người dùng bột nặn tùy ý tạo ra.
Người Khổng Lồ Nước màu lam bay lên không trung, thân hình to lớn chắn trước mặt Hàn Lập, một bàn tay màu xanh lam to như căn phòng vỗ về phía Hàn Lập.
Tay khổng lồ còn chưa tới, một cơn gió lốc mạnh mẽ đã gào thét ập đến, những nơi nó đi qua không khí vì thế mà vặn vẹo, thanh thế vô cùng lớn, ngay cả thân thể Hàn Lập cũng bị thổi cho một trận lắc lư.
Hàn Lập loáng cái đã ổn định thân hình, một tay năm ngón nắm lại thành đấm, không tránh không né hung hăng đấm ra.
Một cỗ cự lực vô hình bắn ra, hư không phát ra tiếng nổ đinh tai, vặn vẹo không thôi.
Vô số gợn sóng trắng lại hiện lên, sau đó xoay tròn ngưng tụ, hóa thành một quyền ảnh lớn màu trắng hơi nước mờ ảo, đánh tới thân Thủy Cự Nhân màu lam.
Một màn khiến Hàn Lập giật mình xuất hiện!
Nơi trúng đòn trên thân cự nhân lập tức nổi lên từng vòng từng vòng gợn sóng, tạo thành một vòng xoáy.
Quyền ảnh màu trắng lóe lên rồi chui vào vòng xoáy, một khắc sau lại đột ngột bắn ra từ bên kia thân thể nó, tiếp tục bay về phía trước, đánh vào hư không, khiến hư không vang lên một tiếng trầm đục như tiếng nổ "Bốp bốp".
Còn vòng xoáy trên thân nó trong nháy mắt liền đầy trở lại như lúc ban đầu, không hề có chút hư hao nào.
Lúc này, bàn tay lớn màu xanh lam cũng đã vung tới trước mặt Hàn Lập.
"Phanh" một tiếng!
Hàn Lập muốn tránh né đã không kịp, thân thể giống như bị thiên thạch hung hăng đâm vào, bị đánh bay ra ngoài, lộn nhào ra rất xa.
Nhưng thân thể hắn oằn một cái đã ổn định được, sắc mặt tuy hơi tái nhợt nhưng cũng không bị tổn thương gì.
Thế nhưng, Thủy Cự Nhân màu lam kia lại lần nữa xông tới chỗ hắn.
"Lục Khôn đạo hữu, không ngờ chỉ hơn hai vạn năm không gặp, ngươi ngưng tụ Vô Tướng Thủy Quỷ này bằng Nhu Thủy Pháp Tắc, lại càng thêm tinh diệu, vừa đúng là khắc tinh của man lực Huyền Tiên." Giữa không trung, Hàn Khâu cười ha ha nói.
"Hàn Khâu đạo hữu quá khen, Hàn Băng Pháp Tắc của ngươi cũng không kém, xem ra đã chạm đến ngưỡng cửa Hư Vực rồi." Lục Khôn lão tổ khiêm tốn nói, nhưng trên mặt không nén được lộ ra một chút đắc ý.
"Hắc hắc, chỉ là một chút da lông thôi, cách Hư Vực còn xa lắm. Tiếp theo phải xem Hộc Cốt đạo hữu thể hiện thần uy." Hàn Khâu ngẩng đầu nhìn giữa không trung, nhếch miệng cười nói.
Cũng vào lúc Hàn Lập bị hai người cuốn lấy trong một chốc, đám mây đen giữa không trung đột nhiên đã lớn tới hơn mười dặm, từng đạo điện quang giống như ngân xà toán loạn trong mây.
Vào lúc này, Hộc Cốt phu nhân mặt nghiêm nghị phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, lôi quang trong mây đen lóe lên, toàn bộ đám mây kịch liệt rung chuyển một chút!
Rầm rầm!
Vô số hạt mưa dày đặc từ trên trời giáng xuống, rơi ra như mưa rào tầm tã.
Hạt mưa dày đặc vô cùng, mà lại rất quỷ dị nối liền với nhau, tạo thành những màn mưa, trùm kín trời đất.
Hàn Lập vừa mới lách mình tránh được một quyền của Lam Thủy Cự Nhân, nhân cơ hội nhìn về giữa không trung, nhướng mày.
Từng màn mưa từ trên trời giáng xuống, vừa chạm vào thân thể hắn đã lập tức quấn lấy như dây nhỏ.
Trong nháy mắt, trên thân hắn đã bị mấy trăm màn mưa quấn lấy.
Hàn Lập hai tay ra sức vung lên, bên ngoài Chân Cực Chi Mô, ngân quang lưu chuyển, khiến những màn mưa trên người bị đứt đoạn, phát ra những tiếng trầm đục không thể nghe thấy.
Những màn mưa này mềm dẻo cực kỳ, mấy chục cái, mấy trăm cái với hắn thì không sao, nhưng nếu bị mấy ngàn cái, hàng vạn cái màn mưa vây khốn, hậu quả thật khó tưởng tượng!
Sắc mặt Hàn Lập trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, toàn thân thanh quang đại thịnh, bay về phía ngoài phạm vi bao phủ của mây đen.
Lam ảnh lóe lên, Thủy Cự Nhân màu lam chắn trước mặt Hàn Lập, hai bàn tay to đột nhiên chụp tới.
Hàn Lập song quyền đánh ra không trung.
Ầm ầm hai tiếng!
Hai cỗ cự lực vô hình xé ra hai đạo bạch ngân trong không trung, đánh vào song chưởng cự nhân.
Lam quang trên song chưởng cự nhân lóe lên, hai cỗ cự lực xuyên thấu qua, không thể gây cho nó dù chỉ một chút tổn thương.
Hô hô!
Hai bàn tay khổng lồ không dừng lại, tiếp tục chụp về phía Hàn Lập.
"Chết tiệt!"
Hàn Lập tức giận khẽ quát một tiếng, thân hình thoắt cái lướt ngang về phía bên cạnh.
Trong thời gian ngắn ngủi, trên người hắn lại bị thêm hàng trăm màn mưa quấn quanh, tốc độ bị trì hoãn rất nhiều, nhưng vẫn miễn cưỡng tránh được cú vồ của cự chưởng.
Thủy Cự Nhân màu lam há to miệng rộng, mười mấy quả thủy cầu màu lam to như cái thớt bắn ra, trong đó lam quang lóa mắt lóe lên, tản mát ra lực lượng ba động kịch liệt, lao thẳng tới chỗ Hàn Lập.
Đồng thời thân thể nó xoay chuyển, lại như điện lao đến.
Hàn Lập bị Thủy Cự Nhân không thể đánh tan này quấn lấy, không rảnh đi gỡ những màn mưa trên thân, bị quấn càng lúc càng nhiều, hành động càng lúc càng khó khăn.
Nhưng lúc này, nếu quan sát kỹ, có thể thấy quang mang trên người ba người Hàn Khâu so với ban đầu đã ảm đạm hơn không ít, nhất là hai người Hộc Cốt và Lục Khôn.
Mấy hơi thở trôi qua, giữa không trung xuất hiện thêm một cái kén tằm lam ngọc óng ánh, mơ hồ có thể thấy thân ảnh Hàn Lập bên trong, gần như không thể động đậy.
Thủy Cự Nhân màu lam giờ phút này cũng ngừng công kích, chỉ đứng im lơ lửng bên cạnh kén tằm màu lam.
"Hai vị đạo hữu vất vả rồi, tiếp theo phải xem Hàn mỗ thôi!"
Trong mắt Hàn Khâu lộ ra vẻ vui mừng, trong miệng khẽ quát một tiếng, vô số phù văn trắng từ trong bạch quang quanh thân nổi lên, tản mát ra một cỗ pháp tắc ba động vô cùng mãnh liệt, hòa nhập vào trong những sương mù trắng kia.
Cùng lúc đó, bạch quang trên người nó cũng nhanh chóng ảm đạm đi thấy rõ.
Sương mù màu trắng lập tức rung chuyển, cuồn cuộn lao về phía Hàn Lập đang ở xa, đem Hàn Lập liên cùng cái kén tằm xung quanh bao phủ, tạo thành một quả cầu sương trắng khổng lồ.
Một luồng pháp tắc ba động cực hàn tràn ngập trong đó hiện lên.
Két két!
Sương mù trắng tan đi, lộ ra một quả cầu băng trắng đường kính mấy chục trượng, thân thể Hàn Lập bị đông cứng hoàn toàn bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận