Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 389: Vụ ảnh trùng điệp

Chương 389: Vụ ảnh trùng điệp
Đôm đốp thanh âm vang lớn!
Những Thanh Trúc Phong Vân kiếm chém vào xúc tu màu đen kia, trên bề mặt đột nhiên xuất hiện từng đạo lôi điện màu vàng, thân kiếm trong nháy mắt tăng vọt, biến thành hai thanh lôi kiếm màu vàng lớn cỡ vài chục trượng.
Lôi kiếm màu vàng như thiểm điện xoay tròn cắt xuống, phát ra liên tiếp tiếng "Phanh phanh" trầm đục, hai cây xúc tu màu đen đang quấn quanh người hắn bỗng dưng bị chém thành mấy khúc, lập tức hóa thành từng luồng từng luồng hắc khí phiêu tán.
"Rống..."
Một tiếng quái kêu khàn khàn từ sâu trong vòng xoáy truyền đến, tràn đầy vẻ đau đớn.
Hàn Lập lấy lại bình tĩnh, hướng về phía sâu trong vòng xoáy nhìn lại, trong mắt lam quang lóe lên.
Chỉ thấy sâu trong vòng xoáy xuất hiện một đoàn bóng đen khổng lồ, đang nhanh chóng áp sát về hướng vị trí của hắn.
Hàn Lập thấy tình hình này, cũng không lùi lại tránh né, nơi đây trong hư không tràn ngập lực xé rách vẫn còn đó, với thực lực trước mắt của hắn tuy còn có thể di chuyển, nhưng cũng đã có chút khó khăn.
Trong lòng hắn suy nghĩ, vẫy tay một cái, lôi quang màu vàng trong hắc khí không xa lóe lên, thanh cự kiếm lôi điện đã chém giết con cóc Âm Thú trước đó cũng bay vụt trở về, dừng lại bên cạnh hắn.
Ba thanh lôi kiếm màu vàng lơ lửng bên cạnh hắn, trên thân kiếm ánh sáng màu vàng óng lượn lờ, chậm rãi xoay chuyển.
Sau một khắc, phía trước vòng xoáy đảo mình một cái, một đoàn bóng đen khổng lồ bắn ra, rõ ràng là một con bạch tuộc khổng lồ thân hình chừng mấy chục trượng, phảng phất như một ngọn núi nhỏ.
Con thú này toàn thân một màu đen kịt, chỉ có một đôi mắt to như vại nước lóe ra hồng quang, tràn đầy vẻ băng lãnh cùng oán độc hỗn hợp.
Sau lưng quái thú bạch tuộc mười mấy cái xúc tu vung vẩy, nhấc lên trận trận cuồng phong, trong đó hai cái đột nhiên bị đứt đoạn, bất quá lúc này hắc quang từ chỗ đứt gãy lóe lên, đang phục hồi lại với tốc độ cực nhanh bằng mắt thường có thể thấy.
Một luồng khí tức âm hàn vô cùng lớn tỏa ra từ trên thân con thú này, so với con cóc Âm Thú lúc nãy còn mạnh hơn gấp mười lần, có thể sánh với tu sĩ Chân Tiên cảnh hậu kỳ bình thường.
Con thú này vừa xuất hiện, tất cả xúc tu bỗng nhiên nhoáng lên, đan xen thành một tấm võng lớn màu đen, cuốn về phía Hàn Lập.
Hàn Lập thấy cảnh này, nhíu mày.
Những Âm Thú này nhìn thực lực không yếu, nhưng dường như linh trí đều không cao, một khi khát máu thì dễ dàng bị giết, căn bản không cân nhắc sự khác biệt về thực lực giữa hai bên. Hắn trước đây đã từng chuyên nghiên cứu một hai môn bí thuật, có thể câu thông đơn giản với dị thú linh vật không nói được ngôn ngữ, bất quá điều kiện tiên quyết là đối phương phải có linh trí rõ ràng.
Do đó, dự định bắt con thú này để dò xét tình hình khu vực hắc vụ này của hắn không còn cách nào áp dụng được.
Hàn Lập lắc đầu, trong tay bấm niệm pháp quyết một chút.
Ba thanh cự kiếm lôi điện bên cạnh xếp thành hình tam giác, hóa thành ba đạo điện mang màu vàng bắn nhanh ra.
Xoẹt một tiếng!
Trên ba thanh cự kiếm lôi điện màu vàng bỗng nhiên sáng rực, bề mặt nổi lên từng đạo hồ quang điện màu vàng, liên kết với nhau tạo thành một mạng lưới điện màu vàng.
Vô số hồ quang điện màu vàng thô to bùng nổ dữ dội trên lưới điện, ầm vang chạm vào nhau với lưới lớn xúc tu bạch tuộc.
Liên tiếp những âm thanh “Xuy xuy” trầm đục vang lên, hắc khí, kim quang xen lẫn vào nhau, quang hoa văng khắp nơi!
Hắc khí trên bề mặt xúc tu vừa chạm vào Tịch Tà Thần Lôi, lập tức sụp đổ tiêu tán, hồ quang điện màu vàng lan tràn trên xúc tu, hơn nửa số xúc tu đều hiện ra những vết thương chằng chịt.
Xúc tu màu đen mặc dù cũng là do âm khí đặc thù nơi đây ngưng tụ thành, mặc dù bị Tịch Tà Thần Lôi khắc chế, nhưng nó quá mức hùng hậu ngưng thực, lấy uy lực của Tịch Tà Thần Lôi cũng không thể đánh bại được bằng một kích.
Âm Thú bạch tuộc trong miệng thét lên một tiếng thảm thiết, trong mắt lúc này mới hiện ra một tia vẻ sợ hãi, tựa hồ giờ mới hiểu ra tên địch nhân trước mắt không phải nó có thể chống lại.
Thân thể con thú khẽ động, liền muốn quay người hướng về phía xa bỏ chạy.
Hàn Lập làm sao có thể để nó chạy thoát dễ dàng như vậy, trong mắt ánh lên vẻ sắc bén, trong tay lập tức thúc giục kiếm quyết.
Ba thanh cự kiếm lập tức xoay tròn, từng đạo kiếm ảnh màu vàng nổi lên, nhanh chóng đuổi theo, chém về phía trên xúc tu bạch tuộc.
Xoẹt!
Những xúc tu bạch tuộc này vốn đã suy yếu đi nhiều, bị kiếm ảnh chém, lập tức tùy tiện tách ra. Kiếm ảnh liên tục chớp, trong chớp mắt tất cả xúc tu hầu như bị chặt đứt.
Âm Thú bạch tuộc lần nữa thét lên một tiếng thảm thiết, không thèm để ý đến xúc tu bị chém đứt, há to miệng rộng, phun ra một đoàn chất lỏng đen như mực.
Loại chất lỏng này vừa xuất hiện, lập tức phình to ra, hóa thành một đám mây lớn màu đen kịt gần một mẫu nhỏ, bao bọc lấy kiếm ảnh đầy trời và ba thanh cự kiếm màu vàng.
Ba thanh cự kiếm màu vàng lập tức chìm xuống, bị một lực lượng cầm cố trong mây, không thể động đậy.
Âm Thú bạch tuộc bị chém đứt xúc tu khẽ động, toàn thân hắc quang tỏa sáng, hóa thành một đoàn bóng đen hướng về phía xa bay đi, tốc độ cực nhanh.
Lực xé rách ở vòng xoáy nơi đây, dường như không ảnh hưởng gì đến con bạch tuộc Âm Thú này.
Hàn Lập hừ lạnh một tiếng, trong tay thi pháp quyết, điểm nhanh ra.
Ba thanh cự kiếm màu vàng hào quang tỏa sáng, hòa làm một thể trong nháy mắt, hóa thành một thanh cự kiếm lớn trăm trượng, phía trên xuất hiện từng đạo hồ quang điện màu vàng thô to, lấp lánh chói mắt, tỏa ra uy áp đáng sợ.
Cự kiếm trăm trượng hơi xoay chuyển, một luồng sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ từ phía trên công kích khổng lồ.
"Oanh" một tiếng.
Đám mây đen xung quanh lập tức bị xé rách, phiêu tán ra.
Hồ quang điện màu vàng trên cự kiếm bỗng nhiên sáng lên, một tiếng nổ lớn vang lên, cự kiếm màu vàng biến mất không còn tăm tích, sau một khắc xuất hiện ở vị trí trống rỗng trên đỉnh đầu con bạch tuộc Âm Thú ở phía xa, chém vào thân thể Âm Thú bạch tuộc với tốc độ khó tin.
Xoẹt!
Âm Thú bạch tuộc không có chút sức lực ngăn cản, thân thể lập tức bị cự kiếm chém thành hai khúc.
Theo hai tiếng trầm đục, hai nửa thân thể tàn phế vỡ ra, hóa thành hắc khí đầy trời phiêu tán.
Hàn Lập phất tay thi pháp quyết, cự kiếm màu vàng bắn ngược trở về, lôi quang trên bề mặt đều biến mất, hóa thành ba thanh phi kiếm màu xanh chui vào trong tay áo hắn.
Nhưng sau một khắc, lam mang trong mắt hắn lóe lên, trong miệng khẽ "di" một tiếng, phất tay phát ra một đạo thanh quang, chui vào trong hắc khí.
Thanh quang rất nhanh cuốn ngược trở về, bên trong bao lấy một viên cầu màu xanh sẫm, kéo nó đến trước mặt hắn.
Viên cầu màu xanh lá lớn cỡ nắm tay, bề mặt hiện lên một tầng quang mang màu xanh biếc thuần túy, trông như ngọc, rất giống linh thạch thuộc tính Mộc, chỉ là vật này tản ra một luồng dao động âm hàn cực kỳ nguyên khí, hoàn toàn khác biệt với linh khí thuộc tính Mộc.
"Đây là cái gì, chẳng lẽ là yêu hạch?" Hàn Lập trên dưới đánh giá viên cầu vài lần, trong miệng tự lẩm bẩm.
Nhưng ngay sau đó ánh mắt của hắn lóe lên, nhớ lại năm đó khi còn ở Phàm Nhân giới, những Hồn Thạch mà hắn thu thập được tại Âm Minh Chi Địa.
Khí tức phát ra từ hạt châu màu xanh lá này rất tương tự với Hồn Thạch lúc trước, chỉ là khí tức của hạt châu này mạnh hơn gấp trăm ngàn lần.
Hàn Lập lật tay cất viên cầu màu xanh lá, ánh mắt nhìn xung quanh, lộ vẻ do dự.
Nơi này khu vực Lạc phách Kinh Phong, cùng Bạo Phong sơn tại Âm Minh Chi Địa năm đó thật sự rất giống nhau, còn có hạt châu màu xanh lá này, lẽ nào cả hai có mối liên hệ gì sao?
Hàn Lập suy nghĩ một lát, nhanh chóng lắc đầu, ánh mắt hướng về bên ngoài.
Bây giờ không rảnh quan tâm đến những thứ này, rời khỏi vòng xoáy này mới là việc cấp bách.
Lực xé rách sâu trong vòng xoáy này tuy rất lớn, nhưng với nhục thân hiện tại của hắn, vẫn không thể gây ra tổn thương gì đáng kể.
Chỉ là lực hút mạnh như vậy, muốn rời khỏi thì có chút phiền phức.
Hàn Lập trầm ngâm một lát, bỗng nhiên khẽ quát một tiếng, thanh quang trên người sáng rực, trong đó đồng thời xuất hiện từng đạo điện mang màu vàng.
Thân hình hắn uốn éo, hóa thành một đạo độn quang kim thanh, hướng về phía ngoài vòng xoáy bay đi.
Ầm ầm!
Vừa bay khỏi khu vực trung tâm vòng xoáy, phong bạo xung quanh đột nhiên lớn hơn, còn mạnh hơn cả ở trung tâm vòng xoáy.
Hàn Lập cảm giác không khí bốn phía xiết chặt lại, sau đó thân thể bất giác bị cơn lốc quét sạch lên, chuyển động tại chỗ.
Hắn hừ nhẹ một tiếng, trong lòng thúc giục pháp quyết, độn quang trên người đột nhiên lóe lên, không cưỡng ép chống cự lại lực xoáy của phong bạo, mà vừa xoay theo vòng xoáy, vừa bay về phía bên ngoài.
Sau một lát, hắc vụ ở biên giới của vòng xoáy khổng lồ quay cuồng, một bóng người từ bên trong bắn ra, hiện ra thân ảnh Hàn Lập.
Sắc mặt hắn hơi tái nhợt, không lập tức dừng lại mà tiếp tục bay về phía trước một khoảng, lúc này mới dừng lại, thở phào một hơi.
Uy lực của vòng xoáy khổng lồ này lớn hơn hắn tưởng tượng một chút, khiến hắn tiêu hao không ít tiên linh lực mới có thể thoát khốn.
Hàn Lập lật tay lấy ra một viên đan dược hồi phục uống vào, một trận xích quang trên thân lấp lánh, khôi phục lại diện mạo thật.
Sau khi cất mặt nạ, thanh quang trên thân hắn trở nên nồng đậm, tiếp tục bay trốn về phía trước.
Trong nháy mắt, hắn lại đi được vài ngày trong vụ hải màu đen.
Nơi đây trong vụ hải màu đen cũng không có gì nguy hiểm, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện những vòng xoáy khổng lồ quỷ dị giống như trước đó.
Những vòng xoáy này có lớn có nhỏ, nhưng phần lớn đều lớn hơn vòng xoáy hắn gặp phải lần đầu, thậm chí có vài nơi, lực hút tán phát ra rất mạnh, khiến hắn cảm thấy có chút bất lực, chỉ sợ tới gần một chút thôi cũng sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Còn với những vòng xoáy tương đối nhỏ, thì khi thì hắn tiện tay chém giết Âm Thú chiếm cứ trong đó, nhờ đó lại có được không ít hạt châu màu xanh lá.
"Ầm ầm" một tiếng nổ lớn!
Hàn Lập đang bay về phía trước, vụ hải phía sau đột nhiên kịch liệt quay cuồng.
Thân hình hắn khựng lại, đồng thời hai mắt lóe lam quang, nhưng ngay sau đó thanh quang trên người hắn bùng lên, vội vàng bay về hướng khác.
Ngay lúc hắn vừa mới bay ra không xa, ở giữa vụ hải quay cuồng phía sau, một vòng xoáy khổng lồ quét ngang qua rất nhanh, sau đó biến mất vào trong vụ hải phía trước.
Hàn Lập thấy tình hình này, dừng lại một lát ở chỗ cũ, sau đó tiếp tục hướng phía trước bay đi.
Những ngày qua, hắn đã dần dần thăm dò ra phương pháp tránh né các vòng xoáy này, dần dần trở nên thành thạo điêu luyện hơn.
Vừa bay ra không bao xa, một tiếng dị hưởng đột nhiên truyền đến trong sương mù phía trước, gió lớn nổi lên.
Hàn Lập mặt lạnh lùng, không nói hai lời vung một tay lên, một tiếng thanh minh vang lên trên người.
Một ngụm phi kiếm màu xanh bắn ra như điện từ trong tay hắn, sau khi đón gió thoáng một cái, đột nhiên biến thành một ngụm cự kiếm kình thiên dài hơn trăm trượng, tách ra thanh quang chói mắt, chém vào nơi sương mù phía trước đang quay cuồng.
Cự kiếm vừa chui vào sương mù, một tiếng nổ lớn đã truyền đến từ bên trong.
Cự kiếm màu xanh bắn ngược trở ra, mà thanh quang trên bề mặt hơi tán loạn.
Một lực cự lớn tràn trề từ cự kiếm truyền tới, khiến thân thể Hàn Lập bị chấn động, không tự chủ được lùi lại một bước, đồng thời vung tay áo.
Sưu sưu sưu!
Hơn mười chuôi Thanh Trúc Phong Vân kiếm bắn ra, sau khi thanh quang lóe lên đều tăng vọt, đều hóa thành cự kiếm trăm trượng, hung hăng chém về phía trong sương mù.
Mặc dù Hàn Lập vẫn chưa thấy rõ đối phương có bộ dáng ra sao, nhưng trong lòng hắn biết thực lực Âm Thú lần này còn mạnh hơn bất kỳ con nào hắn đã gặp phải trước đây.
Ầm ầm!
Từng đạo kiếm khí trong suốt mờ mịt từ sương mù phía trước bắn ra, sương mù lập tức quay cuồng dữ dội.
Ngay lập tức một tiếng nổ lớn vang lên, mười mấy chuôi cự kiếm màu xanh lại lần nữa bị bắn ngược trở về.
Mà lại trên lưỡi mỗi chuôi cự kiếm, đều phủ kín một tầng băng tinh màu đen dày đặc, khiến cho kiếm quang tản ra cũng ảm đạm hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận