Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 711: Mạo hiểm

Chương 711: Mạo hiểm
"Cửu U vực này là một trong ba thế lực lớn nhất, bảo thủ và hung tàn nhất ở khu vực Hôi giới hiện nay. Nơi này luôn cấm các chủng tộc ngoài vực đặt chân, huống chi là người Tiên giới. Ngươi mà bước vào, nếu bị phát hiện, chắc chắn không thể thoát thân." Bách Lý Viêm từ tốn nói.
"Trước đây ta có nghe nói Hôi giới được chia làm ba thế lực lớn, nhưng chưa rõ từ đâu mà ra. Vừa hay xin mời Bách Lý đạo chủ giải đáp thắc mắc giúp ta." Hàn Lập không bàn tiếp việc có nên trà trộn vào Cửu U vực không, mà chuyển sang hỏi.
"Thôi được, ta sẽ nói cho ngươi. Trong Hôi giới này, phái cấp tiến là Luân Hồi điện chủ thống lĩnh rất nhiều giới vực, chủ trương hợp nhất lực lượng Hôi giới để tấn công Tiên Vực. Phái bảo thủ thì do Cửu U vực chủ đứng đầu nhiều giới vực, cho rằng Tiên giới liên tục xâm nhập Hôi giới là do Luân Hồi vực gây rối, nên chủ trương củng cố lực lượng Hôi giới, không muốn giao tranh với Tiên giới. Còn phe thứ ba thì do Hắc Thằng vực chủ cầm đầu một số giới vực, muốn duy trì tình hình hiện tại, không muốn chủ động tấn công Tiên giới, càng không muốn nội chiến." Bách Lý Viêm nhìn Hàn Lập một chút, do dự rồi giải thích.
"Thì ra còn có lý do này. Nhưng tại sao cùng là lực lượng Hôi giới, mà quan điểm đối với Tiên giới lại khác biệt như vậy?" Hàn Lập gật đầu có vẻ suy tư rồi hỏi tiếp.
"Đó là do các bộ tộc khác nhau trong mỗi thế lực quyết định. Trong Luân Hồi vực có nhiều Tam Thi Tiên, họ có chấp niệm mãnh liệt với Tiên giới, nên muốn quay về. Còn Cửu U vực chủ yếu là Hôi Tiên bản địa, họ muốn giữ vững lãnh thổ, không muốn tranh chấp với Tiên giới. Hắc Thằng vực phần lớn là Hôi Tiên bản địa, nhưng một mặt bất mãn Cửu U vực chuyên quyền độc đoán, một mặt lại không tin Tam Thi Hôi Tiên của Luân Hồi vực, nên cứ do dự." Bách Lý Viêm nói tiếp.
"Thì ra là vậy. Mà Tam Thi Hôi Tiên trong miệng đạo hữu rốt cuộc là gì?" Hàn Lập khó hiểu hỏi.
"Lệ đạo hữu không biết đấy thôi, người Tiên giới trước khi thành tựu Đạo Tổ Đại La phải chém ba lần thi hồn, cắt đứt hết mọi trần duyên, thứ chém ra được gọi là Tam Thi. Chúng thường là chấp niệm sâu sắc nhất của tu sĩ Đại La trên con đường tu hành, và trở thành kẻ địch của bản thể sau khi bị chém ra. Vì nhiều lý do khác nhau, những Tam Thi này xâm nhập Hôi giới, trở thành Tam Thi Tiên." Bách Lý Viêm giải thích.
Hàn Lập nghe như lạc vào sương mù, cảm thấy còn nhiều điều không rõ, định hỏi thì thấy Bách Lý Viêm khoát tay, nói tiếp: "Việc chém Tam Thi luôn là bí mật riêng của mỗi tu sĩ Đại La, không ai tùy tiện kể cho người khác. Ta cách bước đó còn quá xa, thông tin biết được cũng có hạn, có thể không giải đáp hết được thắc mắc của ngươi."
"Nếu vậy, xem ra Cửu U vực này ta không thể vào được rồi?" Hàn Lập cười khổ, nói tiếp.
"Trước đây thì đúng là ngươi không có cách nào trà trộn vào Cửu U vực. Nhưng kể cả có cơ hội vào được đi chăng nữa, cơ hội tìm được Tẩy Sát Trì cũng rất mong manh, chưa kể trong Tẩy Sát Trì cũng đầy rẫy nguy hiểm chết người." Bách Lý Viêm lắc đầu nói.
"Không dám giấu giếm, sát suy kiếp của ta rất đặc biệt, trước đây ta đã thử nhiều cách mà không được. Tẩy Sát Trì có lẽ là cách duy nhất giúp ta thoát khỏi sát khí khốn nhiễu, tiến vào cảnh giới Thái Ất. Nghe ngươi nói giờ có cơ hội vào Cửu U vực, ta không thể bỏ qua. Xin hãy nói thật, Lệ mỗ vô cùng cảm kích." Hàn Lập nghiêm mặt chắp tay nói với Bách Lý Viêm.
Bách Lý Viêm im lặng một hồi, như đang do dự không quyết.
Hàn Lập cũng không giục, im lặng chờ đợi hắn quyết định.
"Thôi được, lúc trước ta đã lỡ nói nhiều chuyện liên quan đến bí mật, vốn không nên kể cho ngươi, nhưng dù sao ngươi cũng có ân với ta, mà ngươi cũng không phải người của Thiên Đình. Vậy nên ta sẽ kể hết cho ngươi. Lần này ta đến U Hòa Thành là đại diện Luân Hồi vực để tranh thủ Hắc Xỉ vực gia nhập thế lực của ta, để họ bỏ phiếu cho ta trong Tam vực hội minh sắp tới. Địa điểm tổ chức Tam vực hội minh là ở Tu La Thành, Cửu U vực." Bách Lý Viêm thở dài rồi nói.
"Nói vậy, ta có thể mượn cơ hội hội minh này để vào Cửu U vực. Vậy có thể nào ta đi theo Bách Lý đạo hữu tham gia hội này không?" Mắt Hàn Lập hơi sáng lên.
"Hội minh tam vực liên quan đến thái độ chủ lưu của Hôi giới với Tiên giới, rất quan trọng. Giờ ta đang có sứ mệnh phải đi liên lạc thêm nhiều thế lực trung lập như Hắc Xỉ vực ở địa bàn Hắc Thằng vực chủ, để tranh thủ lợi thế cho Luân Hồi vực, mà ngươi lại không phải người của Luân Hồi điện, ta không thể mang ngươi bên mình." Bách Lý Viêm lắc đầu nói.
"Lời đó cũng đúng, ta đi theo ngươi thật sự bất tiện. Nếu Bách Lý đạo hữu đến lôi kéo Miêu Cốc lãnh chúa, vậy chắc chắn Hắc Xỉ vực cũng phải tham gia hội này. Ta có thể đi cùng bọn họ đến Cửu U vực." Hàn Lập gật đầu.
"Ngươi thật sự quyết định muốn đi Cửu U vực sao? Hội minh lần này đúng là một cơ hội, nhưng Cửu U tộc chắc chắn sẽ tăng cường phòng vệ thánh địa. Nguy hiểm ở đó vượt xa tưởng tượng của ngươi, ngươi phải biết điều đó." Bách Lý Viêm vẫn có chút lo lắng nói.
"Bách Lý đạo chủ cứ yên tâm, ta biết chừng mực." Hàn Lập cười gật đầu.
"Hô Ngôn đạo hữu năm xưa từng nói ngươi không phải vật trong ao, mắt nhìn của hắn quả là chuẩn xác. Ta không ngờ lần gặp lại lại trong tình cảnh này." Bách Lý Viêm thấy vậy không cố ép, cười lớn nói.
"Giờ hắn chắc đang vui vẻ lắm, ta thật ngưỡng mộ. Cũng may năm đó ta học được ở chỗ hắn không ít cách ủ rượu. Ở đây ta có chút rượu ngon, Bách Lý đạo hữu có muốn uống một chén không?" Hàn Lập cười hỏi.
"Một chén thì có bõ gì. Mười chum trăm chum còn không đủ ấy chứ, ha ha..." Bách Lý Viêm cười thoải mái đáp.
Hai người trò chuyện rất vui vẻ, đến gần bình minh mới chào nhau về chỗ ở.
Không lâu sau, Bách Lý Viêm rời khỏi U Hòa Thành.
Buổi chiều hôm đó, Miêu Tú lại đến thăm Ma Quang, nói muốn theo cha đến Tu La Thành tham gia "Tam Vực hội minh".
Ma Quang nghe theo lời Hàn Lập nhắc, liền tỏ vẻ hứng thú với hội minh này, cũng muốn theo Miêu Cốc và những người khác đến tham dự, tiện thể thưởng ngoạn phong cảnh Cửu U vực.
Miêu Tú không đồng ý ngay mà nói phải về báo cáo Miêu Cốc, để cha cô quyết định.
Kết quả không lâu sau, cô đã mang tin tức đến, cha cô đồng ý, bọn họ có thể cùng nhau đi Tu La Thành.
Hàn Lập lúc đầu có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh đã hiểu ra vấn đề.
Lúc trước, nơi bị tập kích ở đại hội Tháp Mộc Đạt chính là một tiểu giới vực do Cửu U vực quản lý. Điều đó chứng tỏ trước khi hội minh có kết quả thì quan hệ giữa các giới vực cũng không ổn định.
Nếu có Hàn Lập đi cùng, sự an toàn trên đường đến Cửu U vực chắc chắn sẽ được nâng cao, vậy tại sao lại không?
Tuy nhiên, vì lần này có quá nhiều tộc tham gia đại hội nên thời gian tập trung được lùi lại. Còn khoảng nửa năm nữa thì Miêu Cốc mới xuất phát đi Cửu U vực…
…Sau mấy tháng, cuối cùng cũng đến ngày khởi hành.
Tại quảng trường trước phủ lãnh chúa, một chiếc thuyền lớn ba tầng neo đậu, chính là chiếc thuyền mà Hàn Lập đã đi trước đó. Nhưng lần này các Giác Mã kéo xe lớn hơn trước, và trên lưng đều mọc ba đôi cánh thịt.
Hàn Lập, Ma Quang, Giải Đạo Nhân, Miêu Cốc, Miêu Tú và một nam tử mũi ưng áo xám bước ra khỏi cửa.
"Ba vị, lần này chúng ta sẽ đến Hắc Xỉ Thành ở Hắc Xỉ Vực, tập hợp với vực chủ rồi cùng nhau đến Cửu U Vực." Miêu Cốc nói với ba người Hàn Lập.
"Chúng ta chỉ đi hộ tống xem một chút, Miêu lãnh chúa cứ thoải mái là được." Ma Quang gật đầu cười nói.
Hàn Lập và Giải Đạo Nhân chỉ đứng bên cạnh, không nói gì.
"Hội minh tam vực lần này là đại sự của Hôi giới, các vực đều rất coi trọng. Mời ba vị nhận lấy lệnh bài khách khanh trưởng lão này, để tránh bị người khác hỏi han thân phận." Miêu Cốc lật tay lấy ra ba chiếc lệnh bài đen đưa cho ba người.
Ba người Hàn Lập nhận lấy, cất kỹ vào tay rồi cảm ơn.
"Xin hỏi Miêu lãnh chúa, từ đây đến Hắc Xỉ Thành phải mất bao lâu?" Ma Quang hỏi.
"Hắc Xỉ Thành ở vị trí trung tâm Hắc Xỉ Vực. Tuy ba con Lục Dực Giác Mã này nhanh hơn so với tứ dực, nhưng cũng cần khoảng mấy chục năm." Miêu Cốc đáp.
Ma Quang gật đầu không nói thêm.
"Mấy chục năm…" Hàn Lập nghe vậy mắt hơi nhíu lại.
Hắn đến Hôi giới chưa được bao lâu, sát khí tích tụ trong người đã bắt đầu khiến tiên khiếu bạo động. Nếu không có biện pháp đối phó, e là trong vòng mười mấy năm nữa, tình hình sẽ còn nghiêm trọng hơn.
"Thời gian cũng không còn sớm nữa, lên thuyền thôi." Miêu Cốc mời Ma Quang, sau khi ba người lên thuyền, ông ta cũng lên theo.
Thanh niên áo xám đứng ở đầu thuyền niệm chú, Giác Mã mở cánh thịt, kéo thuyền bay vút lên trời, biến mất hút ở phương xa.
Miêu Tú nhanh chóng sắp xếp phòng riêng cho ba người, vẫn là ba gian phòng họ đã ở trước đây.
Hàn Lập vừa vào phòng đã lập tức đóng cửa, bố trí nhiều lớp cấm chế. Rồi vung tay, lôi quang màu vàng xuất hiện, Giải Đạo Nhân hiện hình.
"Giải đạo hữu, nhờ ngươi trông coi giúp ta." Hàn Lập nói với Giải Đạo Nhân.
Vừa nói, tay hắn khẽ động, một cánh cổng màu trắng bạc hiện lên.
Giải Đạo Nhân không nói gì thêm, chỉ gật đầu.
Hàn Lập gật đầu với Giải Đạo Nhân, rồi bay thẳng vào cánh cổng, tiến vào không gian Hoa Chi.
Trốn trong không gian Hoa Chi, cơ thể không tiếp xúc với sát khí bên ngoài, có thể trì hoãn sự bộc phát sát khí trong tiên khiếu.
Hàn Lập ngồi khoanh chân trong một mật thất ở lầu các. Tay hắn lật lên, một đống nguyên liệu xuất hiện, đó chính là các nguyên liệu luyện chế Túc Sát Đan.
Những nguyên liệu khác của Túc Sát Đan, hắn đã thu thập và cất giữ không ít trong pháp khí chứa đồ. Lần này lại tình cờ lấy được Huyền Chỉ Tinh Thạch và Khổ Lạc Hoa, hai nguyên liệu chính, nên hắn lại có thể bắt đầu luyện đan.
Hàn Lập sắp xếp các nguyên liệu cẩn thận rồi mới từ từ nhắm mắt lại, thay vì bắt đầu luyện đan ngay lập tức, hắn lật tay lấy ra bản đồ Hắc Xỉ vực.
Ngón tay hắn khẽ lướt giữa U Hòa Thành và Hắc Xỉ Thành, trên mặt nở một nụ cười, sau đó thu bản đồ vào rồi từ từ nhắm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận