Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 956: Nhập huyết trì

"Được rồi, chư vị cũng thử xem, xem xét kỹ càng, nếu không phát hiện chỗ nào không ổn thì sao chúng ta không thương lượng một chút về cách thúc đẩy pháp trận, lấy hài cốt ra nhỉ? Dù sao chúng ta đã trải qua muôn vàn gian khổ để đến được nơi sâu thẳm của Đại Khư này, không phải chỉ để nhìn ngó qua loa thôi." Ách Quái dù vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng giọng nói đã lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn.
Lời vừa nói ra, kể cả Thần Dương, Tôn Đồ và Tần Nguyên đều không thể tiếp tục vin cớ kéo dài, dù sao sau khi thi triển thủ đoạn dò xét một hồi, xác thực không tìm thấy chỗ dị thường nào. Bọn họ nhìn nhau thêm vài lần rồi cùng nhau hướng về chỗ Ách Quái tụ tập lại.
Lúc này Hàn Lập và Thạch Xuyên Không đã đi vòng sang phía bên kia tế đàn, đứng từ xa nhìn thấy nơi đó cũng có ba cây cầu đá vòm màu trắng, vượt qua vực sâu quanh tế đàn, dẫn tới nơi sâu hơn của không gian này. Nơi đó ẩn sâu trong bóng tối, không có ánh lửa chiếu tới nên căn bản không thể nhìn rõ.
Hàn Lập và Thạch Xuyên Không nghe thấy tiếng Ách Quái gọi, liền dừng bước, sau một chút do dự cũng quay trở lại.
"Xem ra mọi người đều không phát hiện pháp trận trên tế đàn này có chỗ nào không ổn cả? Mà những gì ta từng trải qua và những gì ở đây có nhiều điểm tương đồng, nên ta nghĩ những gì ghi trên bia đá kia phần lớn là thật. Chúng ta cứ thử dựa theo phương pháp ghi trên đó để thúc đẩy tế đàn thì sao?" Thấy mọi người đã tụ tập một chỗ, Ách Quái mở lời.
"Khụ khụ... Đã vậy thì xin Ách thành chủ cho chúng ta biết rốt cuộc phải thúc giục trận pháp này như thế nào..." Tần Nguyên lên tiếng.
"Huyết tế đại trận này có tổng cộng năm trận xu, cần năm người cùng nhau thúc đẩy. Sở dĩ cần các vị thành chủ cùng ta vào trận là vì xét đến tu vi của chư vị rất cao thâm, thể phách đủ cường đại, mới có thể tiếp nhận được áp lực lớn khi đại trận vận chuyển. Những người còn lại thì ở bên ngoài hộ pháp, như vậy thì các thành cũng đều có đóng góp, về sau chia đều đồ lấy được sẽ ổn thỏa hơn." Ách Quái nghĩ ngợi một lát rồi nói.
Nghe xong, không ít người trong đám đông cau mày. Nhất thời không ai mở miệng, không khí trở nên hơi quỷ dị. Thấy vậy, Ách Quái cũng không vội thúc giục, chỉ đưa mắt chậm rãi đảo qua Tôn Đồ, Thần Dương và bốn thành chủ khác.
"Ách thành chủ, trận pháp này khi vận hành có nguy hiểm gì, mong ngài có thể nói rõ để chúng ta còn có sự chuẩn bị, tránh xảy ra chuyện lúc lại tự loạn lên." Tôn Đồ ngập ngừng rồi mới mở miệng hỏi.
"Tu sĩ chúng ta tìm kiếm tạo hóa cơ duyên vốn là từ trong nguy hiểm mà ra. Nói đi thì nói lại, nói là nguy hiểm chẳng bằng nói là một cơ duyên lớn, chỉ xem các vị có thể tiếp nhận được bao nhiêu thôi." Ách Quái nhếch mép, lấp lửng nói.
"Ách thành chủ, không biết ngài có thể chỉ giáo?" Phù Kiên cau mày hỏi. Hàn Lập và mọi người sau khi nghe cũng mang vẻ nghi hoặc.
"Theo ta đoán thì khi huyết tế đại trận này vận chuyển, sẽ có một lượng lớn huyết nhục chi lực hóa thành huyết vụ nồng đậm tràn ra từ trong huyết trì. Năm người vào trận xu sẽ là người trấn giữ con đường huyết vụ đi ra, giống như một người trấn ải phải nghênh đón cả nghìn quân vạn mã. Khi huyết khí cuồn cuộn tuôn trào ra chính là lúc các vị tiếp nhận nguồn lực lượng quán thể." Ách Quái quay đầu nhìn tế đàn nói.
"Vậy có nghĩa là chỉ cần ở vị trí trận xu, liền có thể hấp thụ huyết nhục chi lực trong huyết trì này, từ đó tăng cường thực lực bản thân?" Phù Kiên lộ vẻ nghi hoặc, vội vàng hỏi.
Đa phần mọi người đều tỏ vẻ vừa sợ hãi vừa vui mừng, chỉ có Thần Dương và Hàn Lập là trong mắt có chút lo lắng ngấm ngầm, nhưng không nói gì thêm. Tôn Đồ cũng chau mày, không tin hoàn toàn lời Ách Quái.
Bản năng của Hàn Lập cảm thấy huyết trận này không đơn giản như vậy, nhất là loại thuật quán thể này chắc chắn nguy hiểm không nhỏ nên hắn không có ý định tham gia vào. Hắn thực sự hứng thú với thứ gì đó không nằm ở đây mà rất có thể là ở phía sau ba cây cầu đá vòm kia, trong cánh cửa đá giấu trong bóng tối.
"Phù đạo hữu nói không sai. Chỉ là đến lúc đó nhất định phải chịu đựng thống khổ lớn lao, mong rằng chư vị nỗ lực chịu đựng một hai, nhất định phải đợi đến khi bộ hài cốt kia bị đại trận dẫn dắt nổi lên mặt nước mới thôi." Ách Quái gật đầu, nói.
"Huyết nhục chi lực quán chú vào thể nội, đúng là có lợi ích to lớn, nhưng nếu trận pháp này vận chuyển liên tục không ngừng, chúng ta thân thể như ao nước nhỏ này, sao có thể hấp thụ hết được huyết nhục chi lực rộng lớn trong huyết trì? Đến lúc đó một khi không cách nào dừng lại thì chẳng khác nào nước biển chảy ngược, cuốn sập cả đê." Tôn Đồ trầm ngâm một lúc rồi từ từ nói.
Tần Nguyên và những người khác nghe vậy lập tức bừng tỉnh, ánh mắt lại đồng loạt nhìn về phía Ách Quái.
"Điểm này các vị cứ yên tâm, năm tượng trận xu này đồng khí liên chi, không phân chủ thứ. Nếu năm người chúng ta có một người không chịu nổi lực lượng quán thể kia thì huyết nhục chi lực dư thừa sẽ được chia đều cho những người khác để đạt được sự cân bằng giữa năm tượng trận xu. Nếu thật sự tới tình cảnh sụp đổ thì đó là khi cả năm người đều không chống đỡ nổi, bạo thể mà chết." Ách Quái thản nhiên nói.
"Nói như vậy thì nguy hiểm cuối cùng vẫn không nhỏ." Tôn Đồ vẫn còn do dự nói.
"Tôn thành chủ, muốn có cơ duyên mà lại không muốn mạo hiểm chút nào thì quả là mất đi phong thái của một kiêu hùng rồi. Nếu thực sự cảm thấy khó khăn thì ta có thể nhận cơ hội này, không sao cả." Thiệu Ưng bỗng nhiên nhếch miệng cười một tiếng, nói.
Trong số những người có mặt ở đây, ngoài mấy vị thành chủ thì chỉ có hắn là đủ tư cách vào đại trận.
Nghe Thiệu Ưng nói vậy, Tôn Đồ liền mở mày mở mặt, cười lớn: "Ha ha… Thiệu trưởng lão nói đùa rồi, Tôn mỗ chỉ có chút lo lắng, chứ không đến nỗi sợ hãi không dám tiến vào trận."
"Chư vị cứ yên tâm, khi đến lúc cả năm người cùng sụp đổ, ta sẽ tự dẫn mọi người triệt trận. Chỉ cần chư vị làm theo lời ta thì có thể đảm bảo không ai gặp nguy hiểm. Vậy chư vị còn có nghi ngờ gì không?" Ách Quái cười hỏi.
Mọi người nghe vậy thì xì xào bàn tán một hồi, rồi đều gật đầu nói không có.
"Đã vậy thì mời các vị ghi lại pháp chú thúc trận và pháp chú triệt trận này. Sau khi đã quen thì chúng ta sẽ bắt đầu vào trận." Ách Quái gật đầu rồi nói thêm.
Sau đó, Ách Quái không hề giấu diếm điều gì mà đọc trực tiếp pháp chú thúc đẩy pháp trận cho mọi người nghe. Một lát sau, Ách Quái vung tay lên, ra lệnh một tiếng: "Vào trận!"
Dứt lời, năm vị thành chủ đồng thời tung người lên, lần lượt rơi vào đỉnh của năm bức tượng. Hàn Lập và những người khác theo chỉ thị của Ách Quái đều lùi ra xa huyết trì ở trung tâm, đứng xung quanh quan sát.
Chỉ thấy năm vị thành chủ đều khoanh chân ngồi xuống, từng người kết pháp quyết, môi mấp máy ngâm tụng pháp chú thúc trận. Ban đầu, huyết tế đại trận không có phản ứng gì. Nhưng khi tiếng ngâm tụng càng lúc càng lớn, trong huyết trì bắt đầu xuất hiện một chút biến hóa. Sương mù phun trào bắt đầu từ giữa tản ra về phía năm góc, để lộ ra một vùng lớn bề mặt huyết trì. Bề mặt lộ ra không bình lặng, bên trên “ừng ực ừng ực” nổi lên từng bọt khí lớn bằng nắm tay.
Cùng lúc đó, tượng phía dưới năm người cũng bắt đầu có sự thay đổi. Hàn Lập luôn đề phòng năm tượng, nên là người phát hiện ra đầu tiên.
Hắn khẽ nhíu mày, khẽ "À" một tiếng rồi thấy trên bề mặt tượng dưới chân Thần Dương nổi lên một lớp vân mỏng. Nếu không nhìn kỹ sẽ tưởng là vảy cá trên tượng. Sau lớp vân mỏng đó phát sáng màu đỏ tươi thì mọi người mới nhận ra đó là một tầng phù văn nhỏ, có phần tương tự như phù văn Phi Tinh. Khi phù văn trên tất cả các tượng đồng loạt phát sáng thì mắt năm bức tượng đồng loạt mở ra, lộ ra ánh mắt khát máu màu đỏ tươi.
Ngay sau đó, từ dưới lòng đất vang lên tiếng “ầm ầm”, cả tòa tế đàn rung chuyển theo. Huyết dịch trong huyết trì lập tức như sôi trào, bốc lên những bọt khí lớn, xoáy lên dữ dội, những cột sương mù đậm đặc ở năm góc cũng bắt đầu xoáy trôn ốc, cuộn trào lên trên.
Chỉ thấy miệng tượng mở rộng, sương mù màu máu đồng loạt chảy vào trong đó. Chốc lát, trên đỉnh đầu năm bức tượng đồng thời xuất hiện một trận ngũ mang tinh, từ đó phát ra một cột ánh sáng màu máu, bao phủ cả Ách Quái và năm thành chủ.
Năm người gần như đồng thời phát ra một tiếng hét dài, một lượng lớn sương mù màu máu trào ra, từ các lỗ tai mắt mũi miệng chui vào cơ thể, khiến cho làn da trong nháy mắt trở nên đỏ như máu.
Khi đám người còn đang kinh ngạc, thì quang mang phù văn trên thân năm tượng càng lúc càng mạnh, từ mỗi bên cánh chim phát ra một vùng ánh sáng huyết sắc khuếch tán ra xung quanh, liên kết với nhau tạo thành một màn sáng bao quanh toàn bộ huyết trì.
“Đây là...” Đoàn Thông ngạc nhiên nói.
“Không cần lo lắng, chỉ là một kết giới bảo vệ sự vận hành của đại trận thôi, sau khi các vị thành chủ bên trong dừng vận chuyển đại trận, nó sẽ tự biến mất.” Thiệu Ưng liếc nhìn hắn, nói.
Thiếu niên mặt hẹo Phương Thiền giờ phút này lại tập trung hiếm thấy, đứng phía sau tượng Tôn Đồ, cách màn sáng đánh giá với đôi mắt mở lớn. Chỉ thấy, khi một lượng lớn huyết vụ từ đỉnh đầu tượng trào ra rồi tụ hợp vào bên trong năm vị thành chủ, thì mắt của năm người họ đã đỏ ngầu, xung quanh hốc mắt ngưng tụ một lượng lớn kết tinh màu máu, trông như mọc ra rất nhiều vảy hồng.
Thực sự cảm nhận được nguồn lực lượng liên tục tụ vào cơ thể, vẻ mặt mỗi người trong bọn họ đều có chút tương tự nhau. Vừa căng thẳng, vừa hưng phấn, vừa đề phòng, lại vừa chờ mong.
Sắc mặt Thần Dương ngưng lại, nhắm mắt cẩn thận cảm nhận một lát. Phát hiện kết giới này mặc dù bao phủ cả huyết trì và mọi người, nhưng lại không hề có lực giam cầm. Hắn mới buông bỏ phần nào lo lắng.
Tôn Đồ đưa mắt liếc nhìn, im lặng gật đầu, hiển nhiên cũng nhận ra điểm này. Tự nhủ nếu có biến cố xảy ra thì có thể tùy thời thoát khỏi trói buộc của đại trận, tiếp tục thúc giục đại trận.
Phù Kiên và những người khác cũng làm như vậy, sắc mặt an tâm hơn một chút, bắt đầu toàn tâm thúc đẩy đại trận, cảm thụ nguồn lực lượng mạnh mẽ liên tục đi vào cơ thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận