Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 689: Nhận ra

Chương 689: Nhận ra
Hàn Lập đột nhiên phóng thích Thời Gian Linh Vực khiến Bích Xà tiên tử đầu tiên khẽ giật mình, tiếp theo vui mừng khôn xiết, thân hình lập tức từ vách tường bên cạnh bắn ra, loáng một cái đã xuất hiện cách đó mấy trăm trượng. Lúc này nhuyễn giáp màu lam trên người nàng đã tàn phá không chịu nổi, lộ ra làn da bên dưới, trên da giờ phút này hiện lên một tầng lân giáp màu lam tinh mịn, nhưng cũng vỡ vụn không ít, máu me đầm đìa. Nàng vội vàng lật tay lấy ra một viên đan dược ăn vào, một đôi mắt đẹp nhìn về phía Hàn Lập, lộ ra một tia phức tạp.
Ở phía bên kia, trong ánh bạc lóe lên từ lôi quang ngũ sắc, một bóng người từ đó bắn ra, chính là Hồ Tam. Lúc này áo quần hắn rách tả tơi, trên thân cũng xuất hiện những vết thương cháy đen, trông có chút thảm hại, nhưng khí tức trên thân coi như ổn định, hiển nhiên thương thế so với Bích Xà tiên tử nhẹ hơn nhiều.
"Lệ đạo hữu, đại ân này không lời nào cảm tạ hết được, kiếp nạn này nếu không chết, ra ngoài ta mời ngươi say mèm ba ngày!" Ngân Hồ cười ha hả một tiếng, hướng Hàn Lập hô một tiếng, sau đó lật tay lấy ra một viên phù lục màu xanh lá dán lên người.
"Phốc" một tiếng, phù lục hóa thành một đoàn lục quang nồng đậm dung nhập vào trong cơ thể hắn, khiến vết thương trên người hắn lập tức nhanh chóng khép lại.
Xi Dung và Tô Lưu nào chịu để Hồ Tam bọn họ hồi phục, lập tức bay nhào đuổi giết mà lên. Tốc độ của Bích Xà tiên tử cùng Hồ Tam tuy nhanh hơn Xi Dung bọn họ một chút, nhưng không gian sảnh lớn này quá nhỏ, khó mà tránh né, chỉ có thể kiên trì nghênh chiến, bốn người lần nữa chém giết nhau.
Mà Hàn Lập bên này, Công Thâu Thiên lại không lập tức động thủ, gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Lập, hai mắt lộ vẻ khác lạ. Hàn Lập thấy vậy, sắc mặt không thay đổi, trong lòng khẽ thở dài.
"Ngươi là Lệ Phi Vũ!" Công Thâu Thiên bỗng nhiên quát lớn một tiếng.
Hàn Lập bị gọi ra thân phận cũng không có gì kinh ngạc. Hắn đã vận dụng Thanh Trúc Phong Vân kiếm, lại thi triển Thời Gian Linh Vực, những tin tức này Thiên Đình khẳng định đã nắm giữ từ lâu, ở đây lại có hai vị giám sát tiên sứ, suy đoán ra thân phận của mình cũng không có gì kỳ quái. Giờ phút này Hồ Tam bọn họ đều đang gặp nguy hiểm, hắn không thể không thi triển Linh Vực.
"Ta sớm nên nghĩ đến là ngươi, người khác đều cho rằng kẻ giết Công Thâu Cửu là Giao Tam, nhưng ta biết ngươi mới thật sự là hung thủ. Không ngờ ngươi lại có gan đến Hắc Thổ Tiên Vực này. Coi là nắm giữ chút da lông pháp tắc Thời Gian thì dám không biết trời cao đất rộng, hôm nay mơ tưởng còn sống rời khỏi nơi này!" Công Thâu Thiên hai mắt ẩn hiện huyết quang nhìn Hàn Lập, chậm rãi nói ra.
"Kẻ muốn giết ta không ít, cũng không thiếu thêm ngươi một người. Nhiệt Hỏa đạo hữu, nơi này giao cho ta đi, ngươi đi giúp Bích Xà tiên tử một chút." Hàn Lập cười nhạt một tiếng nói ra, sau đó quay đầu nói với Nhiệt Hỏa Tiên Tôn.
Nhiệt Hỏa Tiên Tôn nhìn Hàn Lập, há to miệng, dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng không mở miệng, quay người lại bay về phía Bích Xà tiên tử.
"Cuồng vọng, sẽ phải trả một cái giá rất lớn!" Công Thâu Thiên thấy Hàn Lập khinh thị mình như vậy, nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình bay nhào xuống.
Đồng thời, trên người hắn quang mang màu đỏ đại phóng, từng vòng từng vòng hướng bốn phía cuộn bay ra, trong khoảnh khắc mở ra một cái Linh Vực tràn ngập pháp tắc Hỏa thuộc tính, bao phủ toàn bộ sảnh lớn. Ngay sau đó, những đốm lửa xen lẫn ngưng tụ trong Linh Vực, chẳng bao lâu liền hóa thành một Hỏa Diễm Cự Nhân cao hơn trăm trượng, trên dưới quanh người tản ra những đợt ba động pháp tắc Hỏa Diễm cuồn cuộn.
Hàn Lập bị Linh Vực Hỏa Diễm bao lại, chỉ cảm thấy không khí xung quanh trở nên ngột ngạt, sóng nhiệt cuồn cuộn ập đến, nhiệt độ bỗng nhiên tăng lên, khiến hắn phảng phất như đang đặt mình vào trong liệt diễm của một cái lò lửa vậy, cơ hồ khiến cho người ta không thở nổi, đáy lòng cũng dấy lên từng đợt cảm giác bực bội. Nhưng thân thể hắn hơi dừng lại, quanh người bên ngoài thân hiện ra một tầng ngân diễm, chợt cảm thấy cái nóng bốn phía đã không còn sót lại chút gì, tiếp đó, chân vừa nhún một chút, cả người liền lui về phía sau.
"Chạy đâu!" Công Thâu Thiên thấy Hàn Lập thân ở trong Linh Vực của mình mà lại không hề bị ảnh hưởng gì, vừa sợ vừa giận, một tay bắt pháp quyết. Chỉ thấy Hỏa Diễm Cự Nhân bên ngoài thân hỏa diễm lóe lên, một cánh tay nhấc lên, ánh lửa lóa mắt lóe lên, một nắm đấm to bằng gian phòng như sao băng đập thẳng xuống phía Hàn Lập.
Nắm đấm cự quyền hỏa diễm lướt qua, không gian phụ cận xé rách ra từng đạo vết đen thật dài, phát ra những tiếng nổ đùng đoàng bén nhọn chói tai. Quyền còn chưa đến, Hàn Lập đã cảm thấy một cỗ áp bách chi lực khiến người ta không thở nổi ập đến, như muốn trói chặt toàn bộ thân thể lại vậy.
Hàn Lập cũng không hề bối rối, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết. Trong tiếng sóng âm dữ dội "Ào ào", tấm thuẫn nhỏ màu lam trước người hắn biến thành một màn nước màu lam thu nhỏ lại nhanh chóng, trong nháy mắt hóa thành một bức tường nước màu lam dày ba thước, chắn trước người. Trên tường nước lại hiện lên ảo ảnh con sông lớn kia, so với trước đây, dòng chảy chậm đi không ít, lam quang phát ra cũng có chút suy yếu.
Hàn Lập thấy vậy, trong lòng căng thẳng, trong lòng biết đây là do ảnh hưởng của pháp tắc Hỏa thuộc tính tràn ngập toàn bộ không gian, uy năng của tấm thuẫn nhỏ này đã giảm đi rất nhiều. Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, tường nước vừa mới hình thành, nắm đấm cự quyền hỏa diễm đã ầm vang mà tới, đập ầm ầm vào tường nước.
"Oanh" một tiếng vang kinh thiên động địa! Hai đạo quang hoàn một đỏ một lam bạo phát ra, khói trắng cuồn cuộn tràn ngập ở giữa, đồng thời khuếch tán ra tứ phía. Trong tường nước, ảo ảnh con sông lớn màu lam kia giảm bớt với tốc độ cực nhanh có thể thấy bằng mắt thường, lam mang cũng theo đó trở nên lúc sáng lúc tối.
Hỏa Diễm Cự Nhân áp sát đến, một nắm đấm khác phát hỏa diễm quay cuồng, giống như núi lửa phun trào đập xuống một quyền. Ảo ảnh sông lớn màu lam trong tường nước chỉ trong khoảnh khắc đã biến thành một dòng suối nhỏ gần như cạn kiệt, cũng trực tiếp "Phanh" một tiếng tan tác, hóa thành những mảng lam mang, sau đó hóa thành khói trắng biến mất khi nắm đấm thứ ba của Hỏa Diễm Cự Nhân rơi xuống.
Mắt thấy nắm đấm thứ tư của Hỏa Diễm Cự Nhân theo sát mà tới, mặt Hàn Lập không hề hoảng hốt, 36 huyền khiếu trên ngực sáng lên, giơ một quyền nghênh tiếp.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, một nắm đấm bao phủ ngân diễm lập tức va chạm với nắm đấm cự quyền hỏa diễm cực lớn! Khiến Công Thâu Thiên không thể ngờ được, nắm đấm to lớn mà hắn vẫn tự hào, cả cánh tay lại hóa thành vô số xích diễm bạo liệt, đồng thời không ít xích diễm bị nuốt chửng bởi đoàn ngân diễm trên nắm đấm của Hàn Lập.
Tuy rằng cánh tay của Hỏa Diễm Cự Nhân bị bạo liệt đã khôi phục như cũ trong nháy mắt dưới những liệt diễm bay lên, nhưng nó không còn giơ quyền ra nữa.
"Tinh Viêm Chi Hỏa! Không ngờ chỉ là một kẻ Kim Tiên, mà trên người lại có nhiều thủ đoạn đến thế, trách không được Công Thâu Cửu lật thuyền trong mương! Rất tốt, ta vốn đang tìm kiếm một thiên địa linh diễm có thể giúp ta dung hợp những linh diễm hỗn tạp, Tinh Viêm Chi Hỏa này đương nhiên là lựa chọn hàng đầu." Công Thâu Thiên đứng trên đỉnh đầu Hỏa Diễm Cự Nhân, trong mắt lóe lên một tia tham lam, cười lạnh nói.
Hàn Lập không để ý đến lời nói của Công Thâu Thiên, tay kia thúc giục kiếm quyết. Sưu sưu sưu! Chín chuôi Thanh Trúc Phong Vân kiếm bắn ra, hóa thành chín đạo bóng xanh, điện mang màu vàng lóe lên trên bề mặt, từ bốn phương tám hướng chém xuống phía Công Thâu Thiên, tốc độ nhanh kinh người, hầu như lóe lên đã tới. Chín chuôi phi kiếm màu xanh như một đóa hoa sen kiếm màu xanh, xoay chuyển nhanh chóng, vô số kiếm khí sắc bén màu xanh giăng khắp nơi, rất có tư thế chém Công Thâu Thiên thành tám mảnh lớn.
Đồng tử Công Thâu Thiên co rụt lại, lòng bàn tay không biết từ lúc nào đã có thêm một thanh Hỏa Giao cự kiếm, đột nhiên vung lên. Mảng lớn liệt diễm bay vọt ra, hóa thành một Hỏa Giao toàn thân liệt diễm quay cuồng, lắc đầu vẫy đuôi xoay quanh thân thể hắn, lập tức "Xuy xuy" âm thanh vang lên, hàng ngàn vạn đạo kiếm khí hỏa diễm bay ra từ miệng giao.
Giữa không trung lập tức vang lên những tiếng "Xuy xuy" lớn, hai màu xanh đỏ của kiếm khí giăng khắp nơi xung quanh Công Thâu Thiên, ánh sáng chói lóa, gần như khiến cho người ta không thể nhìn thẳng được. Hơn một nửa kiếm khí hỏa diễm bị tan nát, nhưng chín chuôi Thanh Trúc Phong Vân kiếm cũng đều bị đánh bay. Hỏa Giao du tẩu xung quanh, những kiếm khí hỏa diễm lít nha lít nhít lại trào lên.
Ngay lúc này, Công Thâu Thiên đột nhiên há miệng, phun ra một viên chùm sáng màu trắng. Bên trong chùm sáng là một cây thước nhỏ cao gần một tấc. Công Thâu Thiên không nói hai lời xông lên, chấm nhẹ vào cây thước nhỏ, miệng nhẹ nhàng thở ra một câu gì đó, lập tức cây thước nhỏ kia trong bạch quang bao phủ nhanh chóng biến lớn, trong nháy mắt biến thành cao vài trượng, trên bề mặt khắc đầy những phù văn ngũ sắc lít nha lít nhít. Linh Xích năm màu quay tít một vòng, phù văn ngũ sắc đồng thời sáng rõ, dấy lên một tầng linh diễm ngũ sắc, trong Linh Vực thuộc tính Hỏa mà Công Thâu Thiên phóng ra, cũng tự dưng hiện ra từng chuôi Linh Xích năm màu không khác chút nào, đồng thời xoay tròn, linh diễm ngũ sắc trên bề mặt quay cuồng làm cho người ta lóa mắt đến cực điểm.
Ngay sau đó, từng đoàn từng đoàn diễm quang ngũ sắc bay ra từ trong những Linh Xích này, bao trùm cả thiên địa lao về phía Hàn Lập. Bắt đầu chỉ có mấy chục, hơn trăm đạo, trong nháy mắt liền biến thành hàng nghìn, hàng vạn đạo, dày đặc phía dưới, muốn thôn phệ Hàn Lập trong đó. Hàn Lập thấy vậy, một tay giơ lên, ngân diễm bao phủ quanh thân đột nhiên tăng lên, biến thành một tầng màn sáng ngân diễm bao phủ lấy hắn.
Kết quả, một màn khiến cho người ta giật mình đã xuất hiện! Tinh Viêm Chi Hỏa đã thuận lợi thôn phệ mọi thứ, nhưng lúc bị diễm quang ngũ sắc quét qua, lại không có cách nào thôn phệ, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản mà thôi.
Ngay khi Công Thâu Thiên vừa nhấc tay, đang định làm ra những cử động khác, Hàn Lập đột nhiên cũng giơ một tay, tế ra một mặt lệnh kỳ màu vàng, xoay tròn trên đỉnh đầu, đồng thời phát ra những tiếng kêu xé gió. Miệng hắn tụng niệm chú ngữ, lệnh kỳ màu vàng "Soạt" một tiếng lớn lên gấp 10 lần, vô số tinh quang màu vàng từ đó tuôn trào ra, hóa thành một vòng xoáy tinh quang, nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.
Mà chính hắn và Tinh Viêm Chi Hỏa cùng nhau chui vào vòng xoáy tinh quang màu vàng, lóe lên biến mất dạng. Những diễm quang ngũ sắc kia mãnh liệt lao tới, nhưng lại như không có gì mà xuyên qua những tinh quang màu vàng này, cũng không tạo thành ảnh hưởng gì.
Tinh quang màu vàng cấp tốc lan tràn, cùng ảo ảnh của những Linh Xích năm màu lít nha lít nhít kia hòa lẫn, trong khoảnh khắc tràn ngập mấy chục trượng không gian, và còn tiếp tục lan rộng ra xung quanh. Công Thâu Thiên nhìn thấy cảnh này, ánh mắt chớp động một cách kỳ lạ, thân hình lập tức bắn ngược về sau.
Hỏa Diễm Cự Nhân cũng theo đó bắn ngược ra, thân thể nó thình lình thu nhỏ nhanh chóng, trong nháy mắt hóa thành kích cỡ tương đương người thường, theo sát bên cạnh hắn. Qua lần giao thủ vừa rồi, dù ngoài miệng nói có vẻ nhẹ nhàng, nhưng trong lòng hắn đã không dám coi thường Kim Tiên trước mặt này, kẻ có tu vi thấp hơn hắn nhưng lại nắm giữ lực pháp tắc Thời Gian, lại còn ẩn giấu vô vàn những thủ đoạn kia. Hơn nữa, sau khi Hàn Lập chui vào vòng xoáy tinh thần này thì giống như biến mất vậy, hoàn toàn không cảm nhận được tung tích dấu vết, nhưng Thời Gian Linh Vực do đối phương thả ra vẫn tồn tại, dù cho Linh Vực thuộc tính Hỏa của hắn quấy nhiễu, thì ảnh hưởng đối với hắn đã có chút hạn chế, nhưng tương tự không dám sơ ý.
(Các bạn hữu, Vong Ngữ những tiết mục trước khá nhiều tình tiết, cho nên việc cập nhật gần đây có thể không ổn định, có khi chỉ có thể bảo đảm canh một, nếu qua mười giờ tối mà Tiên Giới Thiên còn chưa ra chương mới thì không có chương hai nhé ^^).
Bạn cần đăng nhập để bình luận