Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 1172: Đúc trận

Chương 1172: Đúc trận Hàn Lập liếc mắt nhìn xung quanh, thả người bay xuống một khoảng đất trống gần dược viên, phẩy tay lấy ra các loại vật liệu bắt đầu nung luyện, rất nhanh dựng lên một cái bình đài lớn màu vàng cao mấy trăm trượng.
Sau đó, hắn lại lật tay lấy ra các loại vật liệu, bắt đầu luyện chế từng kiện khí cụ bày trận.
Việc bố trí đại trận Quang Âm Tuyền Thiên, Hàn Lập đã sớm có dự tính, cho nên lần trước giao dịch trên người các loại linh tài bảo vật, hắn đặc biệt giữ lại những vật liệu có thể dùng để bày trận.
Đại trận Quang Âm Tuyền Thiên tuy là đại trận Thượng Cổ, vật liệu cần thiết để bày trận rất nhiều, nhưng Hàn Lập trước đó đã càn quét Thái Tuế Tiên Phủ, thu hoạch vô số vật liệu tài nguyên trong đó, đủ để bố trí đại trận này.
Ngay lúc Hàn Lập đang bày đại trận Quang Âm Tuyền Thiên thì tại đại điện hình tròn trên đỉnh Bát Hoang Sơn.
Bạch Trạch đứng trước chậu than màu đỏ sẫm, nhìn chằm chằm từng đốm lửa màu vàng đang cháy trong đó, ngọn lửa hắt lên con mắt nó, nhẹ nhàng nhảy nhót.
Một bóng người từ bên ngoài đi vào, chính là Lợi Kỳ Mã.
"Phụ vương, vừa mới có người đưa tin từ dưới núi lên, Hàn Lập đã đồng ý ở lại." Lợi Kỳ Mã đi đến sau lưng Bạch Trạch, nhẹ nhàng nói.
"Tốt, ngươi dặn dò, dù hắn có yêu cầu gì, đều cố gắng thỏa mãn, phải để hắn ở lại cho đến khi Huyết Tự đại hội kết thúc." Bạch Trạch xoay người lại nói.
"Vâng." Mắt Lợi Kỳ Mã sáng lên, đáp một tiếng.
"Được rồi, ngươi mau xuống đi." Bạch Trạch phất tay, lại xoay người nhìn chậu than đỏ sẫm.
"Phụ vương, Hàn Lập chỉ là một tu sĩ Nhân tộc, sao phải giữ hắn ở Bát Hoang Sơn? Nếu thân phận hắn bị bại lộ, để các tộc biết chúng ta chứa chấp tu sĩ Nhân tộc, chẳng phải sẽ gây thêm rắc rối?" Lợi Kỳ Mã không lập tức rời đi, chần chừ một chút, vẫn không nhịn được hỏi.
"Ngươi lo ta sẽ làm bất lợi cho bạn của ngươi sao?" Bạch Trạch không quay đầu lại, mỉm cười nói.
"Nhi thần không dám, ý chí phụ vương công bằng, chắc chắn không làm chuyện này." Lợi Kỳ Mã vội vàng cúi đầu nói.
"Ngươi có tấm lòng quan tâm đến bạn bè như vậy rất tốt, đây là một trong những tố chất vốn có của người làm vua. Bất quá muốn trở thành Chân Linh Chi Vương, còn cần một tố chất khác, đó là phải hiểu được lựa chọn và từ bỏ, nếu đã trở thành Chân Linh Chi Vương, tất cả phải lấy lợi ích của tộc đàn làm trọng, tình bạn cần bỏ qua thì phải bỏ qua." Bạch Trạch nói tiếp.
"Phụ vương, người..." Mặt Lợi Kỳ Mã bỗng biến sắc.
"Ngươi đừng căng thẳng, hiện tại chưa phải lúc cần ngươi phải đưa ra lựa chọn. Hơn nữa ta giữ Hàn Lập ở lại Bát Hoang Sơn, cũng không có ý xấu với hắn, ngược lại còn có một cơ duyên muốn dành cho hắn, chỉ là hiện tại chưa đến lúc, không tiện nói tỉ mỉ với ngươi." Bạch Trạch đưa tay vỗ vỗ vai Lợi Kỳ Mã, mỉm cười nói.
Lợi Kỳ Mã nhìn thân ảnh quen thuộc của Bạch Trạch, đột nhiên cảm thấy lạ lẫm mà xa xôi, sao cũng không nhìn thấu.
"Được rồi, Huyết Tự đại hội còn rất nhiều việc phải chuẩn bị, ngươi mau xuống trước đi." Bạch Trạch phất phất tay nói.
"Vâng, vậy nhi thần xin cáo lui trước." Lợi Kỳ Mã hành lễ một cái rồi lui ra ngoài.
...
Thời gian nửa năm trôi qua rất nhanh.
Trên bình đài màu vàng trong Hoa Chi không gian, giờ phút này khắc đầy vô số trận văn, còn có từng kiện khí cụ bày trận được đặt vào trong đó, tạo thành một đại trận cực kỳ phức tạp, chính là đại trận Quang Âm Tuyền Thiên.
Hàn Lập đặt viên Tiên Nguyên thạch cuối cùng vào trong đại trận, sau đó đứng dậy, bấm pháp quyết điều khiển pháp trận.
Đại trận Quang Âm Tuyền Thiên lập tức bùng lên những ánh kim quang giống như ngọn lửa, ong ong vận chuyển.
Một cột sáng màu vàng to lớn từ trong pháp trận bốc lên, cực kỳ tráng lệ, lực lượng thời gian trong hư không gần đó bị lay động, tốc độ thời gian trôi qua bắt đầu có sự thay đổi.
Vẻ vui mừng lộ rõ trên mặt hắn, vất vả hơn nửa năm trời, tiêu hao nhiều tài liệu quý hiếm, cuối cùng cũng không uổng phí, rốt cuộc đã bố trí xong đại trận Thượng Cổ này.
Hàn Lập lập tức bấm pháp quyết vung tay, từng đạo thanh quang bắn ra, rơi xuống mặt đất xung quanh bình đài, hóa thành từng cây trận kỳ, còn có các loại trận bàn, trong nháy mắt liền bố trí ra một pháp trận màu xanh.
Sau đó hắn lại phẩy tay áo, một mảng thanh mang hiện lên, trong pháp trận màu xanh xuất hiện một đống lớn Tiên Nguyên thạch.
Pháp trận màu xanh lập tức bắt đầu ong ong vận chuyển, một luồng thanh quang như gió từ trong pháp trận bắn ra, không ngừng quanh quẩn từng khối Tiên Nguyên thạch rồi chui vào trong đại trận Quang Âm Tuyền Thiên.
Tiên Nguyên thạch vừa tiến vào pháp trận, lập tức tan ra, hóa thành từng luồng nguyên khí tinh thuần rót vào trong trận.
Kim quang tỏa ra từ đại trận Quang Âm Tuyền Thiên lập tức đại thịnh, cột sáng màu vàng từ đó bốc lên cũng lập tức dày đặc hơn gấp bội, trong cột ánh sáng còn xuất hiện vô số phù văn màu vàng, nhấp nhô nhảy nhót, phát ra những âm thanh xé gió chói tai.
Hàn Lập thấy cảnh này, âm thầm gật đầu, phất tay bắn ra một đoàn kim quang, bao lấy một vật rồi bay vào cột sáng màu vàng trong đại trận, lơ lửng tại đó, chính là Quân Thiên Nhật Quỹ.
Hắn nhìn chằm chằm đồng hồ nhật quỹ trong cột ánh sáng, trong mắt lóe lên vẻ mong đợi.
Quân Thiên Nhật Quỹ bị cột sáng màu vàng bao phủ, các phù văn màu vàng trong trận chen chúc kéo đến, dung nhập vào Quân Thiên Nhật Quỹ.
Đồng hồ nhật quỹ khẽ run lên, dường như từ trong giấc ngủ say lâu dài thức tỉnh, trên bề mặt hiện lên một tầng kim quang yếu ớt, nhẹ nhàng chớp động.
Thấy cảnh này, mặt Hàn Lập lộ vẻ vui mừng, hai tay lập tức nhanh chóng bấm pháp quyết, thúc giục đại trận Quang Âm Tuyền Thiên.
Các phù văn kim quang trong pháp trận lập tức đều phun trào lên, hướng về phía Quân Thiên Nhật Quỹ hội tụ mà đi.
Thế nhưng dù Hàn Lập có thúc giục đại trận Quang Âm Tuyền Thiên thế nào đi nữa, hoặc tăng thêm số lượng Tiên Nguyên thạch đầu vào, kim quang trên bề mặt Quân Thiên Nhật Quỹ vẫn chỉ ảm đạm, không hề chuyển động và hiển thị ra uy năng biến đổi tốc độ thời gian.
"Quả nhiên vẫn không được sao..." Hắn thở dài.
Thiếu đi lực Thời Gian Pháp Tắc cung cấp, quả nhiên không thể thúc giục Quân Thiên Nhật Quỹ.
Chỉ là những vật liệu chứa lực Thời Gian Pháp Tắc quý giá như vậy, hiện tại Hàn Lập có tìm được một hai kiện để dùng tu luyện cho bản thân còn không ra, nào có dư thừa lấy ra để đầu tư vào đại trận Quang Âm Tuyền Thiên, thúc đẩy Quân Thiên Nhật Quỹ.
Chỉ có những đại phái lớn mạnh như Chân Ngôn Môn mới có Tu Di Kim Sơn chứa đựng vô vàn lực Thời Gian Pháp Tắc, mới có thể tiếp tục cung cấp cho đại trận Quang Âm Tuyền Thiên, tạo ra một không gian chênh lệch thời gian.
Hắn nhìn kim quang đang nhảy nhót như ngọn lửa trong đại trận Quang Âm Tuyền Thiên, ánh mắt chợt lóe lên.
"Sao ta lại quên mất bảo vật này, có lẽ..." Hàn Lập lật tay vung lên, một tia kim quang lóe lên trong tay, một vật xuất hiện, chính là ngọn Tuế Nguyệt Thần Đăng.
Ngọn lửa vàng của Tuế Nguyệt Thần Đăng đang cháy, tỏa ra từng đợt sóng Thời Gian Pháp Tắc mãnh liệt.
Hàn Lập đặt Tuế Nguyệt Thần Đăng sang một bên đại trận Quang Âm Tuyền Thiên, miệng lẩm bẩm, bấm pháp quyết dẫn một cái.
Ngọn lửa màu vàng lập tức bùng cháy dữ dội, ngay tức khắc xoáy tròn bên dưới, hình thành một cột lửa lớn dung nhập vào đại trận Quang Âm Tuyền Thiên.
Những năm này hắn không ngừng tế luyện Tuế Nguyệt Thần Đăng, nên điều khiển nó đã tự nhiên hơn rất nhiều.
Đại trận Quang Âm Tuyền Thiên giống như được ăn thuốc bổ, bỗng bừng sáng, tốc độ vận chuyển tăng nhanh mấy lần, lại phát ra một lực thôn phệ, liên tục hút ngọn lửa màu vàng của Tuế Nguyệt Thần Đăng.
Các trận văn trong pháp trận rung động kịch liệt, từng quả cầu ánh sáng màu vàng từ đó bắn ra, bên trong chớp động vô số phù văn màu vàng, tỏa ra từng đợt sóng Thời Gian Pháp Tắc mãnh liệt, hướng phía Quân Thiên Nhật Quỹ trong pháp trận trên không bay đi, dung nhập vào trong đó.
Mà Quân Thiên Nhật Quỹ lập tức phát ra kim quang ngút trời, kim đồng hồ màu vàng trên đồng hồ nhật quỹ lại càng chuyển động nhanh chóng.
Lập tức, từng đợt sóng ánh sáng vàng từ Quân Thiên Nhật Quỹ lan tỏa ra, tràn ngập khắp nơi trong Hoa Chi không gian.
Dòng thời gian trôi qua trong toàn bộ Hoa Chi không gian lập tức thay đổi, tăng nhanh hơn 500 lần, còn nhanh hơn cả khu vực cấm địa của Chân Ngôn Môn ngày trước.
Hàn Lập thấy cảnh này, ngẩn người ra một chút, lập tức cười ha hả.
Hắn lấy Tuế Nguyệt Thần Đăng ra chỉ là có tâm lý thử một chút, không ngờ đại trận Quang Âm Tuyền Thiên lại lợi hại như vậy, vậy mà có thể hút được lực Thời Gian Pháp Tắc từ trong Tuế Nguyệt Thần Đăng ra, thúc đẩy Quân Thiên Nhật Quỹ.
Hơn nữa uy lực của Tuế Nguyệt Thần Đăng còn tốt như vậy, còn hơn cả Tu Di Kim Sơn của Chân Ngôn Môn.
Sau khi vui mừng khôn xiết, Hàn Lập rất nhanh tỉnh táo lại, miệng lẩm bẩm, hai tay xoa một cái rồi lại giơ lên, lập tức hàng loạt pháp quyết như mưa chui vào trong đại trận Quang Âm Tuyền Thiên.
Đại trận vận chuyển lập tức trì hoãn lại rất nhiều, tốc độ hút ngọn lửa Tuế Nguyệt Thần Đăng giảm đi đáng kể, tốc độ Tiên Nguyên thạch rót vào pháp trận màu xanh bên cạnh cũng giảm đi một nửa.
Tương ứng, tốc độ chuyển động kim đồng hồ của Quân Thiên Nhật Quỹ cũng chậm đi gấp 10 lần, tốc độ thời gian trôi qua trong Hoa Chi không gian chỉ nhanh hơn bên ngoài gấp 50 lần.
Tuế Nguyệt Thần Đăng là tiên khí tam phẩm, ẩn chứa không ít lực Thời Gian Pháp Tắc, nhưng cụ thể là bao nhiêu thì Hàn Lập cũng không biết, nhất định phải tiết kiệm một chút khi dùng.
Hơn nữa đèn này có uy năng to lớn, là một bảo vật trọng yếu của hắn, khi gặp cường địch vẫn có thể dựa vào nó để ngăn địch, tuyệt đối không thể bị đại trận Quang Âm Tuyền Thiên hút khô.
Tốc độ tăng nhanh gấp 50 lần trong Hoa Chi không gian, đã là quá đủ.
Về phần lượng Tiên Nguyên thạch tiêu hao cũng không nhỏ.
Hàn Lập lập tức nhìn sang số Tiên Nguyên thạch đang giảm đi không ngừng trong pháp trận bên cạnh, trong lòng thầm xót xa.
Hắn vốn có 70 triệu Tiên Nguyên thạch trong tay, vốn dĩ đủ dùng trong thời gian dài, bây giờ lại có cái động không đáy là đại trận Quang Âm Tuyền Thiên, có nhiều Tiên Nguyên thạch đến đâu cũng không đủ lấp.
Cũng may, xét tình hình tiêu hao hiện tại, lực Thời Gian Pháp Tắc trong Tuế Nguyệt Thần Đăng hay Tiên Nguyên thạch, đều vẫn không có vấn đề gì.
Hàn Lập thở phào nhẹ nhõm, vứt bỏ những tạp niệm này, khoanh chân ngồi xuống, lật tay lấy ra Thông Thiên Kiếm Đồ, cẩn thận lĩnh hội những điều huyền diệu bên trong đó.
Thời gian trôi nhanh chóng, thoáng chốc hai năm đã qua, còn trong Hoa Chi không gian thì thời gian đã trôi qua hơn trăm năm.
Thông Thiên Kiếm Đồ lơ lửng trên đầu Hàn Lập, tỏa ra những vệt sáng nhu hòa, bao phủ thân thể Hàn Lập.
Trên kiếm đồ nổi lên từng đạo kiếm ảnh, có lớn có nhỏ, hình dáng cũng không giống nhau, đồng thời nhanh chóng biến đổi nhấp nháy, nhìn vô cùng huyền diệu.
Vào lúc này, hai mắt Hàn Lập đang nhắm nghiền bỗng mở ra.
Hai vệt kỳ quang từ trong mắt hắn bắn ra, chui vào trong Thông Thiên Kiếm Đồ.
Vô số kiếm ảnh trên Thông Thiên Kiếm Đồ lập tức chớp động dữ dội, ngay tức khắc nhanh chóng dung hợp với nhau.
Trong nháy mắt, vô số kiếm ảnh trên kiếm đồ biến mất, chỉ còn lại 36 thanh kiếm ảnh tồn tại trên đó, rung động nhẹ nhàng.
Hàn Lập thấy cảnh này, mặt lộ vẻ vui mừng.
Trăm năm lĩnh hội, cuối cùng hắn cũng đã sơ bộ lĩnh ngộ được ý cảnh của Thông Thiên Kiếm Đồ này.
Hàn Lập chợt thở nhẹ một hơi, đè nén ý mừng trong lòng, khiến tâm cảnh duy trì được sự bình tĩnh tuyệt đối, đồng thời hai tay bấm pháp quyết điểm một cái.
Trên người hắn lôi quang màu vàng chớp động, 36 chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm bắn ra.
Dường như bị ảnh hưởng bởi Thông Thiên Kiếm Đồ, 36 chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm bộc phát kiếm mang dữ dội, trên thân kiếm còn tự động xuất hiện những đạo lôi quang màu vàng lớn, nổ bắn về bốn phương tám hướng.
Hàn Lập không để ý đến những kiếm khí lôi quang ở bốn phía kia, trong tay bấm pháp quyết điểm một cái.
36 chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm bay vút đến trên Thông Thiên Kiếm Đồ, cùng 36 đạo kiếm ảnh trên kiếm đồ dung hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận