Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 133: Tam đại Chí Tôn pháp tắc

"Tiền bối yên tâm, Lạc gia ta có thể có ngày hôm nay, đều nhờ tiền bối vun trồng, sau này Lạc gia toàn tộc chắc chắn sẽ nghe theo tiền bối như nghe theo sấm sét, sai đâu đánh đó, tuyệt đối không hai lòng." Lạc Phong vẻ mặt trịnh trọng nói.
Hàn Lập cười nhạt một tiếng, đang muốn nói thêm gì nữa, bỗng nhiên sắc mặt hơi đổi.
"Tộc trưởng quá lời rồi. Ngươi hôm nay tiến giai Đại Thừa cảnh, quả thực là chuyện đáng chúc mừng, nhanh đi cùng các tộc nhân gặp mặt một phen đi." Hắn thản nhiên nói một câu, thân ảnh nhoáng lên dưới, lập tức biến mất khỏi chỗ.
Lạc Phong đối với vị "Liễu tiền bối" này hành tung thần bí đã sớm quen mắt, lúc này hướng về chỗ Hàn Lập biến mất cúi người làm lễ một cái, sau đó sửa sang lại quần áo, hướng phía bên ngoài đi đến.
Trong tiểu viện bốn phía, bóng người lóe lên, Hàn Lập hiện ra, không nói một lời bước nhanh vào mật thất.
Hắn vừa đi vừa tiện tay lấy chiếc mặt nạ màu xanh đội lên đầu, phía trên đang có một chút ánh sáng trắng nhấp nháy không ngừng.
Hàn Lập một ngón tay điểm ra, một đạo bạch quang từ trên mặt nạ bay ra, trước người hóa thành một cái vòng xoáy màu trắng, ong ong chuyển động.
Một cái hư ảnh cũng đội mặt nạ giống vậy hiện ra, nhìn không rõ thân hình, chỉ có thể thấy một đôi mắt hơi xanh lam.
"Các hạ tiếp nhận nhiệm vụ của ta, hẳn là đã biết lai lịch của con Độc Mục Cự Nhân kia?" Hàn Lập cũng không khách sáo, đi thẳng vào vấn đề hỏi.
"Tại hạ tình cờ có chút kiến thức về các loại kỳ trân dị thú, con Độc Mục Cự Nhân mà các hạ yêu cầu, hẳn là một con Linh thú thuộc tính Thổ hiếm có. Chỉ là trên miêu tả nhiệm vụ không được kỹ càng lắm, nên vẫn chưa thể hoàn toàn xác định. Nếu có thể nói rõ thêm một chút, tại hạ có thể chắc chắn hơn." Người kia giọng nói phiêu hốt nói.
"Kiến thức của các hạ quả nhiên bất phàm, hình dáng tướng mạo cụ thể của con thú này chính là như thế này..." Hàn Lập trong lòng hơi động, lập tức tường tận kể lại tình hình của con Độc Mục Cự Nhân một phen.
Đối phương có thể từ những miêu tả sơ sài của mình, liền có thể sơ bộ đánh giá được thần thông thuộc tính Thổ của nó, xem ra kiến thức không hề tầm thường, có lẽ thật sự có thể nhận biết được con thú này.
"Xem ra dự liệu của ta trước đó không sai, con Độc Mục Cự Nhân mà các hạ nhắc tới chính là dị thú Thái Phỉ." Hư ảnh nghe vậy, chậm rãi gật đầu nói.
"Thái Phỉ... Xin các hạ nói rõ hơn một chút." Hàn Lập ngạc nhiên.
"Đây là một loại Linh thú thiên địa vô cùng hiếm thấy, ta cũng chỉ mới nghe qua, chứ chưa từng thấy tận mắt... Con thú này sinh ra từ Hỗn Độn, trời sinh đã am hiểu Thổ chi pháp tắc, có thể điều khiển đất đai tự nhiên, sau khi trưởng thành còn có thể trực tiếp có được thực lực ngang với Chân Tiên cảnh..." Hư ảnh từ tốn nói.
"Thì ra là thế, không biết ngoài điều đó ra, con thú này còn có chỗ nào đặc biệt không?" Hàn Lập như có điều suy nghĩ khẽ gật đầu, lại hỏi.
"Nếu nói về chỗ đặc biệt của con thú này... Đó chính là con mắt của nó thỉnh thoảng sẽ sinh ra biến dị, sinh ra một tia sức mạnh Thời Gian pháp tắc khiến tất cả Tiên Nhân phải điên cuồng. Bất quá, loại Thái Phỉ biến dị này cực kỳ hiếm thấy, gần như là một phần vạn không có. Mà mỗi lần xuất hiện loại Thái Phỉ biến dị này, đều sẽ gây náo loạn một phen lớn ở khu vực đó." Hư ảnh suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói.
"Thời Gian pháp tắc..." Hàn Lập lẩm bẩm một tiếng, sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng dâng lên sóng lớn.
Lúc trước hắn đã hoài nghi thần thông mà con Thái Phỉ kia thi triển có liên quan đến Thời Gian pháp tắc, bây giờ xem ra, con Thái Phỉ kia có khả năng cực lớn là con Thái Phỉ biến dị mà đối phương đã nói.
"Không sai, chính là Thời Gian pháp tắc một trong ba đại Chí Tôn pháp tắc, nếu không thì mỗi lần Thái Phỉ biến dị xuất hiện, sẽ không gây nên những xáo động lớn như vậy." Hư ảnh khẽ cười một tiếng, nói.
"Tam đại Chí Tôn pháp tắc?" Hàn Lập có chút nghi ngờ hỏi.
Ánh mắt của hư ảnh kia lộ ra một tia cổ quái, đánh giá Hàn Lập vài lần, lúc này mới lên tiếng nói: "Thế nào, các hạ ngay cả ba đại Chí Tôn pháp tắc cũng không biết?"
"Tại hạ kiến thức nông cạn, để các hạ chê cười, xin chỉ giáo cho một chút." Hàn Lập cười nhạt một tiếng.
"Chỉ giáo thì không dám, đây vốn là thường thức. Cái gọi là ba đại Chí Tôn pháp tắc, chỉ Thời Gian pháp tắc, Không Gian pháp tắc, Luân Hồi pháp tắc. Nghe nói ba đại pháp tắc này là cội nguồn của vạn pháp, ba ngàn đại đạo pháp tắc còn lại đều là từ đó phân hóa mà ra. Chí Tôn pháp tắc cũng là loại pháp tắc hiếm có nhất và thần bí khó lường nhất ở Tiên giới, cho dù là những Thánh Tổ kia cũng không có mấy người nắm giữ, còn những Tiên Nhân dưới Thánh Tổ, thì việc tiếp xúc với ba đại Chí Tôn pháp tắc là điều không thể tưởng tượng nổi." Hư ảnh lắc đầu, có chút ước mơ nói.
"Ba ngàn đại đạo..." Hàn Lập nghe vậy, tự lẩm bẩm một tiếng.
"Không sai, ba ngàn đại đạo... Trong truyền thuyết, mỗi một loại pháp tắc đều đại diện cho một loại đại đạo, mỗi một loại đại đạo cuối cùng đều có thể đạt tới Đạo Tổ cảnh, mà những loại pháp tắc mà Tiên giới biết đến, có hơn ba ngàn loại, cho nên mới có ba ngàn đại đạo mà nói." Trong giọng nói của hư ảnh mang theo sự ngưỡng mộ và khát vọng, vừa nói.
"Thì ra là thế." Hàn Lập miệng thì thào một tiếng, trong lòng suy tư.
"Những vật liệu ẩn chứa ba đại pháp tắc, vốn là những trân bảo có tiền cũng không mua được ở Tiên giới, căn bản không có đường tắt để có được. Mấy năm gần đây thậm chí có người tốn nhiều tiền để tìm kiếm tung tích của Thái Phỉ, nếu các hạ có manh mối nào thì có thể bán ra, tin tưởng sẽ có rất nhiều người chịu bỏ ra số tiền lớn để mua." Ánh mắt hư ảnh lóe lên, thâm ý sâu sắc nói.
"Ha ha, tại hạ sao có thể biết tung tích của con Thái Phỉ đó, bất quá vài ngày trước thấy có tài liệu liên quan đến Thái Phỉ, cho nên mới hiếu kỳ tìm hiểu một chút mà thôi." Hàn Lập mỉm cười, cười ha hả nói.
"Ha ha, năm đó lúc tại hạ mới thấy miêu tả con thú này, cũng đã rất hứng thú." Ánh mắt hư ảnh nhấp nháy, dường như đang nở nụ cười.
"Đa tạ các hạ đã giải đáp thắc mắc cho ta, nếu không có vấn đề gì nữa thì thù lao sau đó sẽ dâng lên." Hàn Lập gật đầu nói.
Hư ảnh kia nhẹ gật đầu, cũng không hỏi thêm gì, thân hình lóe lên rồi biến mất không thấy.
Hàn Lập phất tay lấy ra thù lao đã hứa hẹn, đặt vào chỗ truyền tống vật phẩm trên trận bàn, ánh sáng lóe lên rồi biến mất.
Sau khi làm xong mọi việc, hắn liền cởi chiếc mặt nạ màu xanh thu hồi, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
Đây không phải vì chuyện của con Thái Phỉ một mắt, mà là viên tinh hạt do Chưởng Thiên Bình điên cuồng thôn phệ Tiên linh lực trong cơ thể nó ngưng tụ ra trước đó.
Mặc dù chưa thử lại, nhưng năng lực mà bình nhỏ thể hiện ra này, chắc chắn tương tự như ngưng tụ lục dịch, không phải là một lần duy nhất.
Nếu đúng như vậy thì trên lý thuyết, chẳng lẽ hắn có thể vô hạn nhận được linh vật thiên địa ẩn chứa lực lượng pháp tắc, mà lại còn là Thời Gian pháp tắc hiếm thấy nhất.
Suy nghĩ kỹ lại, chiếc bình này có thể thúc đẩy linh dược sinh trưởng, còn linh dịch luyện hóa thành tinh hạt, cho dù ẩn chứa Mộc chi pháp tắc hay Thời Gian pháp tắc, dường như cũng không có gì quá bất ngờ.
Bất quá sắc mặt của hắn lập tức trở nên nghiêm nghị.
Linh vật ẩn chứa sức mạnh Thời Gian pháp tắc vốn đã trân quý như vậy ở Tiên giới, chuyện về tinh hạt này tuyệt đối phải giữ bí mật cẩn thận.
Sau này nếu bất đắc dĩ muốn đem vật này ra trao đổi với người khác, cũng tuyệt đối phải đảm bảo trước rằng thân phận của mình sẽ không bị lộ.
Dù sao việc này một khi bị người khác biết, với chút tu vi ít ỏi của mình ở Tiên giới, e rằng sẽ phải đối mặt với nguy cơ vẫn lạc bất cứ lúc nào.
Hàn Lập vừa nghĩ như vậy, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, trong đầu chợt nhớ tới một chuyện.
Ký ức hàng trăm năm bị mất một cách khó hiểu, liệu có phải có liên quan đến tinh hạt này hay không?
Vừa nghĩ đến đây, hắn liền đứng phắt dậy, đi đi lại lại trong mật thất, càng nghĩ càng thấy khả năng này không hề nhỏ, không tự giác lại lấy ra tinh hạt, lần nữa khoanh chân ngồi xuống, tỉ mỉ nghiên cứu, thần thức thăm dò vào trong.
Thăm dò cả buổi, vẫn như cũ không thu hoạch được gì.
Hàn Lập dùng tay chỉ vào mi tâm, ánh sáng đen lóe lên dưới, hiện ra một con mắt dọc, chính là Phá Diệt Pháp Mục, bắn ra một đạo hắc quang.
Đồng thời hai mắt lam quang sáng rực, bắn ra hai đạo lam quang.
Ba đạo linh quang dung hợp lại với nhau.
Hàn Lập trong miệng tụng chú, hai tay bấm niệm pháp quyết, giữa mi tâm tinh quang lóe lên, một luồng thần thức khổng lồ bắn ra, hòa vào trong ba đạo linh quang.
Ba đạo linh quang chậm rãi biến hóa, hóa thành một con mắt khổng lồ giao nhau giữa hắc lam, nhìn về phía tinh hạt kia.
Đó chính là bí thuật kết hợp giữa Phá Diệt Pháp Mục và Thanh Minh Linh Mục.
Một luồng ánh sáng hắc lam từ trong mắt chiếu ra, bao phủ lấy tinh hạt.
"Ồ!"
Sắc mặt Hàn Lập vui mừng.
Ở trung tâm của tinh hạt, bất ngờ xuất hiện một sợi tơ vàng nhạt, nhạt đến mức gần như không thấy được, nếu không nhờ hắn thi triển bí thuật kết hợp Linh Mục thì căn bản không thể nào phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Nửa tháng sau, gần vùng đá ngầm ven biển của Ô Mông đảo.
Ở một vùng biển nào đó, sóng nước cuồn cuộn, một vòng xoáy cực lớn đang từ từ chuyển động.
Trên vùng đá ngầm, Hàn Lập đang ngồi xếp bằng, nhắm mắt trầm tư suy nghĩ gì đó, viên tinh hạt kia đang được dán trên trán hắn.
Căn cứ theo những ghi chép mà hắn tìm đọc trong những ngày qua, dựa vào cảm ngộ từ những vật liệu ẩn chứa sức mạnh pháp tắc để lĩnh ngộ loại sức mạnh này là điều gần như không thể, nhưng nếu sau này tu luyện loại công pháp có loại pháp tắc này, thì kinh nghiệm này vẫn sẽ có ích nhất định.
Đương nhiên, đây cũng là những lời tuyên bố từ kinh nghiệm đúc kết của người tu hành đi trước, còn có lợi ích thực sự hay không, có thể giúp ích được bao nhiêu cho việc lĩnh hội thì vẫn phải dựa vào tự bản thân từ từ tìm tòi.
Mà Thời Gian pháp tắc là một trong ba đại Chí Tôn pháp tắc, nên hắn tự nhiên không muốn bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để tìm hiểu.
Không biết đã qua bao lâu, Hàn Lập mở mắt, cầm tinh hạt từ trán xuống, lắc đầu.
Cảm ngộ nhiều ngày như vậy, thử đủ các loại phương pháp hòng cảm ứng được tia Thời Gian pháp tắc ẩn chứa bên trong, nhưng vẫn không có được gì, dù điều này cũng không có gì ngoài dự liệu.
Hắn vuốt ve tinh hạt trong tay, ánh mắt lại xuyên thấu ngàn trượng nước biển, nhìn Địa Chỉ hóa thân đang im lặng ở đáy biển, lông mày khẽ nhíu lại.
Tinh hạt trong tay hắn thoạt nhìn thì không có gì thay đổi, nhưng thực tế là sức mạnh Thời Gian pháp tắc bên trong đang dần yếu đi theo từng ngày, sợi tơ màu vàng bên trong cũng đang ngắn lại từng chút một.
Căn cứ theo tốc độ này, phỏng chừng thêm nửa tháng nữa, sức mạnh Thời Gian pháp tắc trong tinh hạt sẽ hoàn toàn biến mất, sợi tơ cũng sẽ tiêu tan không còn.
Tình huống này khiến trong lòng hắn không khỏi có chút thất vọng.
Như vậy, ý định bán viên tinh hạt này cho người khác để đổi lấy tài nguyên gần như đã trở nên không thực tế.
Hắn thu lại ánh mắt, lần nữa nhìn tinh hạt trong tay, ánh mắt hơi lóe lên.
"Mặc kệ, thế nào cũng phải thử trực tiếp xem sao, dù sao ta hiện tại cũng có thể khống chế một tia Thủy chi pháp tắc." Hàn Lập tự nhủ một câu, rồi giơ tay ra chiêu.
Vòng xoáy khổng lồ trên mặt biển phía trước sau một hồi quay cuồng dữ dội, dần dần thu liễm lại, rồi một bóng xanh lóe lên từ dưới làn sóng, rơi xuống bên cạnh hắn, ánh sáng ngoài thân thu lại, để lộ ra thân ảnh Địa Chỉ hóa thân.
Hàn Lập một tay phất lên, ném tinh hạt trong tay tới.
Hóa thân nhận lấy tinh hạt, trên người hắc quang lóe lên, sợi tơ pháp tắc trên đỉnh đầu chậm rãi bay đến, thăm dò vào bên trong tinh hạt.
Muốn dò xét sức mạnh pháp tắc bên trong tinh hạt, tự nhiên phải dùng đến sức mạnh của pháp tắc, bất quá dù sao thì Thời Gian pháp tắc trong tinh hạt cũng là Chí Tôn pháp tắc, làm vậy kỳ thực cũng mang theo rủi ro không nhỏ.
Nhưng nếu như không thử nghiệm một chút, Hàn Lập đương nhiên sẽ không cam tâm, chỉ có thể hy vọng hành động lần này sẽ không gây ra ảnh hưởng quá lớn đến Địa Chỉ hóa thân.
Hắn vừa nghĩ như vậy, sợi tơ Thủy pháp tắc đã lóe lên rồi biến mất, chui vào bên trong tinh hạt.
Ông!
Tinh hạt đột nhiên phát ra hào quang chói lọi, tỏa ra ánh vàng rực rỡ.
Hàn Lập thấy vậy thì trong lòng vui mừng, nhưng chưa kịp cảm nhận rõ, dị biến đột nhiên xảy ra!
...
Mời các bạn vote 9-10 cuối chương ủng hộ converter nhé...↓ ↓
Bạn cần đăng nhập để bình luận