Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 1151: Các loại thần thông

Chương 1151: Các loại thần thông Mắt Hàn Lập chợt sáng lên, đối với những công pháp danh văn rườm rà kia không mấy để ý, chỉ nhìn những bí thuật thần thông Thời Gian pháp tắc kia.
“Môn 'Chân Ngôn Đại Thủ Ấn' này là thần thông hàng ma của Chân Ngôn môn ta, lấy lực Thời Gian pháp tắc luyện thành một tôn đại thủ ấn, bên trong ẩn chứa chín vòng sáng, có thể chứa lực Thời Gian pháp tắc có tính chất khác biệt trong vòng sáng, chứa càng nhiều, uy lực càng lớn. Lúc đối địch, Chân Ngôn Đại Thủ Ấn một trảo mà ra, chín cỗ lực Thời Gian pháp tắc đồng thời chấn động, không gì không phá.”
“Môn 'Diệt Thời Thần Quang' này cũng là thần thông mang tính công kích, lấy lực Thời Gian pháp tắc cô đọng thành một đạo Hàng Ma Thần Quang, uy lực đủ xuyên thủng hư không.”
“Môn 'Khốn Thiên Tỏa' này là thần thông giam cầm, tu luyện đến cực hạn có thể giam cầm chư thiên vạn vật.”
Trên minh bài bên cạnh ô vuông chỉ có tên những thần thông này, cũng không giải thích cặn kẽ, Di La lão tổ liền hướng Hàn Lập từng cái giảng giải công hiệu của những thần thông này.
Hàn Lập càng xem càng nghe, càng thêm tâm động, càng thêm rung động.
Mỗi một môn thời gian thần thông ở đây đều cực kỳ huyền diệu, ẩn chứa đủ loại huyền bí thiên địa đại đạo, vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Mà số lượng thần thông Thời Gian pháp tắc ở đây cũng rất nhiều, không dưới mấy trăm loại.
Hàn Lập thậm chí thấy cả những thần thông mà mình đã từng tu luyện qua như "Nghịch Chuyển Chân Luân", "Chân Thực Chi Nhãn", "Pháp Ngôn Thiên Địa"...
“Ta thấy Hàn tiểu hữu đã học xong những thần thông như 'Nghịch Chuyển Chân Luân', 'Pháp Ngôn Thiên Địa', bất quá đều chỉ đạt tới sơ cấp, nhiều nhất cũng chỉ là giai đoạn trung cấp, chưa tu luyện tinh thâm, thực sự đáng tiếc. Tiềm lực hai môn thần thông này rất lớn, ngươi chưa khai quật ra được.” Di La lão tổ đánh giá Hàn Lập từ trên xuống dưới, đột nhiên nói ra.
“A, còn xin Di La tiền bối chỉ điểm.” Hàn Lập nghe vậy, vội vàng hỏi.
“Hiệu quả của thần thông 'Nghịch Chuyển Chân Luân' rất đơn nhất, tu luyện thế nào, thuần túy xem có thể gia tốc tự thân đến mức độ nào. Hàn tiểu hữu ngươi gia tốc tự thân được mười mấy lần đã là cực hạn rồi, người tu luyện 'Nghịch Chuyển Chân Luân' đến cảnh giới cao thâm, có thể gia tốc gấp mấy trăm lần, thậm chí hơn ngàn lần.” Di La lão tổ mỉm cười nói.
“Gấp mấy trăm lần! Hơn ngàn lần!” Hàn Lập hít sâu một hơi.
“'Nghịch Chuyển Chân Luân' hiệu quả đơn nhất nhưng uy lực rất lớn, có thể nói là thần thông phụ trợ mạnh nhất của Chân Ngôn môn, chỉ là thuật này đòi hỏi nhục thể phải gánh chịu cực lớn, muốn tu luyện thuật này, nhất định phải tăng cường rèn luyện nhục thân. Ta thấy nhục thân của ngươi đã rất mạnh, mà 'Nghịch Chuyển Chân Luân' lại chỉ tu luyện đến mức nông cạn như vậy, thực sự đáng tiếc.” Di La lão tổ kỳ lạ nhìn Hàn Lập rồi nói.
Tim Hàn Lập đập thình thịch, hưng phấn đồng thời cũng âm thầm tự trách mình quá mức chủ quan.
Lúc trước, hắn tu luyện "Nghịch Chuyển Chân Luân" đến mức có thể gia tốc bản thân được mười mấy lần, đã cảm thấy tương đối đủ rồi, liền không còn nghiên cứu thần thông này nữa.
Về sau, khi cầm được khẩu quyết công pháp «Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết», hắn liền một mực chuyên tâm tu luyện «Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết», không còn nghiên cứu các thần thông thời gian khác, càng không còn để ý đến môn thần thông "Nghịch Chuyển Chân Luân" nữa.
“Còn 'Pháp Ngôn Thiên Địa' chính là ngôn xuất pháp tùy, điều khiển thiên địa, thần thông tuyệt thế. Lúc nãy ta giảng đạo đã vận dụng một tia uy năng của 'Pháp Ngôn Thiên Địa' như thế nào, ngươi hẳn đã thấy. Thần thông này đòi hỏi lực lượng thần thức rất cao, thần thức càng mạnh, uy năng của 'Pháp Ngôn Thiên Địa' càng lớn. Thần thức của ngươi cũng rất mạnh, vượt xa cùng giai, có thể so với Đại La tồn tại, có nền tảng hùng hậu như vậy, mà 'Pháp Ngôn Thiên Địa' của ngươi vẫn còn quanh quẩn trong cảnh giới huyễn thuật, thật là lãng phí.” Di La lão tổ lắc đầu nói.
“Nếu có thể tu luyện huyễn thuật đến cảnh giới cao thâm, thì cũng có tác dụng tương đương chứ.” Hàn Lập đã hao tốn không ít tâm huyết vào "Pháp Ngôn Thiên Địa", nghe vậy hơi không phục.
“'Pháp Ngôn Thiên Địa' vốn không phải là thần thông huyễn thuật, chỉ có thể lừa được người bình thường, một khi đụng phải người tinh thông pháp tắc Huyễn Thuật, căn bản là vô dụng, lật tay liền sẽ bị phá. Sau này ngươi chớ nên tiếp tục cố gắng theo hướng sai lầm nữa.” Di La lão tổ nói, mang theo chút ý răn dạy.
Hàn Lập cũng không tức giận, dù sao đối phương thật lòng chỉ điểm tu luyện cho hắn, gật đầu đồng ý, sau đó tiếp tục đi về phía trước, quan sát những thần thông thời gian khác.
Lúc này, hắn đã hiểu rõ tiềm lực cùng uy năng của "Nghịch Chuyển Chân Luân" và "Pháp Ngôn Thiên Địa", đều là những thần thông rất phù hợp với bản thân.
Hai môn thần thông này hắn vẫn chưa tu luyện tinh thâm, khi nhìn những thần thông thời gian khác, không còn nôn nóng như trước, cũng tỉnh táo hơn rất nhiều.
Hàn Lập đột nhiên dừng bước, nhìn về phía một môn thần thông, chính là “Bất Hủ Kim Vân” mà mình vừa nhận được.
“Môn thần thông này là thần thông phòng ngự đệ nhất của Chân Ngôn môn ta, sau khi luyện thành vạn tà bất xâm. Đáng tiếc điều kiện tu luyện của thần thông này vô cùng hà khắc, tuy ngươi có được phương pháp tu luyện của môn thần thông này, nhưng tốt nhất đừng tùy tiện thử.” Di La lão tổ lên tiếng nói.
“Ngươi cũng biết?” Hàn Lập nghe vậy giật mình.
“Đương nhiên, khi vừa xuất hiện trong Chân Ngôn môn là ta đã biết. Nếu ta không có chút bản lĩnh này, sao có thể chấp chưởng Chân Ngôn môn chứ.” Di La lão tổ từ tốn nói.
Hàn Lập nghe vậy, mặt có chút nóng lên, hóa ra mình luôn nằm trong tầm mắt của Di La lão tổ, còn mình thì cứ cho rằng sẽ không bị phát hiện, thật sự là tự cho là đúng.
Nghĩ lại hành vi của mình trước đây, chỉ bằng vào một mình mình mà dám dự định đi đến Cửu Nguyên quan, hoàn toàn không bận tâm đến chuyện mình đã bị Thiên Đình liên thủ với Cửu Nguyên quan truy nã. Như vậy thật quá tự đại và không cẩn thận, kết quả là bị Xích Mộng liên thủ với Diệu Pháp Tiên Tôn truy sát. Nếu không nhờ bình nhỏ thôi động Chưởng Thiên Bình cứu giúp, giờ phút này mình cho dù không vẫn lạc thì cũng đã rơi vào tay Cửu Nguyên quan hoặc Thiên Đình, cuối cùng sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Mấy năm nay tu luyện tiến triển của mình quá nhanh, Thời Gian pháp tắc cũng tiến triển quá nhanh, nhưng tâm cảnh tu luyện lại không theo kịp, nên mới có thể làm ra hành vi không lý trí như vậy.
Nghĩ đến đây, Hàn Lập khẽ thở ra một hơi, dường như tất cả kiêu ngạo và tự đại đều đã bị phun ra, trong lòng như bị dội một gáo nước lạnh, triệt để khôi phục bình tĩnh.
Hắn tiếp tục bước về phía trước, xem xét các loại thần thông, rất nhanh đi đến chỗ sâu nhất của đại sảnh.
Chỗ cuối cùng ở đây, một ô vuông lại rỗng tuếch, nhưng bên cạnh trên minh bài lại viết tên «Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết», lại không có điển tịch của «Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết».
Không chỉ như vậy, các công pháp chi nhánh như «Chân Ngôn Hóa Luân Kinh», «Đoạn Thời Lưu Hỏa Tập»,… đều không thấy ở chỗ này.
“«Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết» là bảo điển trấn phái của Chân Ngôn môn, từ xưa đến nay chỉ truyền miệng, không ghi văn tự.” Di La lão tổ nói.
“A, thì ra là vậy.” Hàn Lập nghe vậy chau mày lại, gật đầu nói.
Nhưng trong lòng hắn lại nghi hoặc khó hiểu, vì trong hậu thế, các công pháp như «Chân Ngôn Hóa Luân Kinh», «Huyễn Thần Bảo Điển», «Thủy Diễn Tứ Thời Quyết»,… đều được viết thành điển tịch, và lưu truyền rất rộng.
Bất quá sau này Chân Ngôn môn bị Thiên Đình tiêu diệt, có thể khi đó điển tịch tông môn bị tứ tán mà ra.
“Công pháp thần thông đã xem hết rồi, Hàn tiểu hữu, đi theo ta đến Tàng Bảo điện xem một chút đi.” Di La lão tổ cười nói.
“Xin nghe theo tiền bối.” Hàn Lập gật đầu nói.
Thế là hai người quay trở lại, đi đến Tàng Bảo điện bên cạnh.
Bố cục trong Tàng Bảo điện cũng không khác biệt nhiều so với nơi cất giữ điển tịch, trên vách tường của đại sảnh được đào thành từng ô vuông, bên trong cất giữ các loại tiên khí, một bộ mấy trăm thanh phi kiếm màu vàng óng, một mặt gương đồng màu vàng bắn ra bảo quang bốn phía, một hồ lô ngũ sắc, một tấm lưới tơ trắng nhu hòa như áng mây...
Nhưng khác với nơi chứa điển tịch không một động tĩnh, mỗi một kiện tiên khí bên trong Tàng Bảo điện đều có bày pháp trận ôn dưỡng.
Những tiên khí này đều có phẩm chất cực cao, kém nhất cũng là tiên khí lục phẩm, những tiên khí tốt nhất hoàn toàn không kém hơn hỏa châu trắng của Hàn Lập, trong đó có hai kiện là tiên khí thời gian.
Chỉ là Hàn Lập đã trải qua chuyện vừa rồi, tâm cảnh đã hoàn toàn trầm tĩnh trở lại, cũng không vì vậy mà dao động, chỉ nhìn thoáng qua rồi đi ra.
“Hàn tiểu hữu, Chân Ngôn môn ta còn có những nơi bất phàm khác, có muốn đi xem không?” Di La lão tổ lại mời nói.
“Không cần, thực lực của Chân Ngôn môn, tại hạ đã hiểu rõ đầy đủ rồi, quả thật rất cường đại. Chỉ là tại hạ đã quen độc lai độc vãng, vả lại không thể ở đây mỏi mòn chờ đợi. Chuyện bái sư thôi vậy.” Hàn Lập lắc đầu, im lặng một lát rồi chắp tay nói.
Đạo văn Thời Gian trên mâm tròn vàng lúc này chỉ còn lại gần một nửa, còn có thể ở lại đây khoảng hai ngày nữa. Cho dù có bái nhập Chân Ngôn môn, Di La lão tổ có thể chỉ điểm hắn thời gian cũng không còn nhiều.
Vả lại Chân Ngôn môn cùng Thiên Đình có đại thù diệt môn, hận thù này không thể hóa giải, chỉ có một bên bị hủy diệt hoàn toàn mới có thể kết thúc.
Chân Ngôn môn tuy cường đại, nhưng so với quái vật khổng lồ Thiên Đình này, vẫn còn kém quá xa.
Lúc này hắn bái sư, tuy rằng có thể nhận được chút lợi ích, nhưng cũng sẽ triệt để cuốn vào mối ân oán không chết không thôi giữa Chân Ngôn môn và Thiên Đình, thật sự là hại nhiều hơn lợi.
Di La lão tổ sắc mặt bình tĩnh nghe Hàn Lập nói, cũng không tức giận hay kinh ngạc, dường như đã sớm dự liệu được Hàn Lập sẽ trả lời như vậy.
“Xem ra Hàn tiểu hữu quả nhiên như lời người kia, là người vô cùng tỉnh táo, cũng không bị những công pháp, thần thông, tiên khí kia làm choáng váng mắt, rất tốt.” Di La lão tổ không vì Hàn Lập cự tuyệt mà tức giận, ngược lại lộ ra vẻ tươi cười.
Hàn Lập thấy cảnh này, chau mày lại.
“Hàn tiểu hữu không muốn cuốn vào tranh đấu giữa Chân Ngôn môn và Thiên Đình, chỉ là ngươi chưa hiểu rõ môn công pháp «Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết», cho dù tu luyện «Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết», bất kể ngươi có gia nhập Chân Ngôn môn hay không, thì đều không thể thoát khỏi việc bị Thiên Đình không ngừng truy sát. Mà nếu ta không nhìn lầm, bây giờ ngươi và Thiên Đình cũng đã có chút thù hận, thậm chí là đang bị nó truy sát đúng không?” Di La lão tổ từ tốn nói.
“Làm sao ngươi biết?” Trong lòng Hàn Lập run lên, hỏi ngược lại.
“Ta có thể cảm giác được, trên người ngươi có hơi thở của Luyện Thần Thuật và mặt nạ Luân Hồi Điện, mà mặt nạ kia không phải là của thành viên bình thường, chắc là Luân Hồi Chi Tử rồi. Hơn nữa ngươi còn tu luyện Thời Gian pháp tắc, càng khiến Thiên Đình kiêng kỵ, quan hệ giữa ngươi và Thiên Đình, không cần hỏi cũng có thể biết.” Di La lão tổ cười nhạt nói.
“Tiền bối mắt sáng như đuốc.” Hàn Lập im lặng một lát, gật đầu nói.
“Cho nên nói, việc ngươi có gia nhập Chân Ngôn môn hay không, căn bản không ảnh hưởng đến thái độ của Thiên Đình đối với ngươi, thậm chí Thiên Đình đã nhận định ngươi chính là đệ tử của Chân Ngôn môn rồi.” Di La lão tổ nói thêm.
Hàn Lập không nói gì, sắc mặt trầm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận