Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 700: Diễn kỹ

"Đa tạ tộc trưởng khoản đãi, bất quá hai người bọn ta đến đây, không phải vì nếm thử các món ngon của Hôi Tích bộ." Hàn Lập nếm thử vài món rồi dừng tay, nói."Nếu Thượng Tiên có gì sai bảo, cứ việc nói." Tộc trưởng Hôi Tích bộ giật mình, vội đáp lời."Không biết Hôi Tích bộ có bản đồ nơi này và tư liệu về thảo nguyên Lục Nguyệt không?" Hàn Lập hỏi thẳng."Có. Hai vị Thượng Tiên đợi một chút, ta sẽ phái người đi chuẩn bị, mang đến ngay." Tộc trưởng nghe vậy lập tức đứng dậy, định bước ra ngoài."Không cần chuẩn bị đâu, phiền tộc trưởng cho mang tất cả sách cổ về địa lý, phong tục của Hôi Tích bộ ra đây, chúng ta tự xem là được." Hàn Lập khoát tay, nói thêm.Tộc trưởng Hôi Tích bộ hơi ngạc nhiên, nhưng lập tức gật đầu rồi nhanh chóng đi ra.So với Hàn Lập bình tĩnh, Thạch Xuyên Không tuy có vẻ vẫn đang thưởng thức trái cây, nước trà, nhưng lông mày lại ẩn hiện một tia lo lắng, thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh, rõ ràng là đang bất an về việc ngụy trang của mình.Chẳng bao lâu, tộc trưởng Hôi Tích bộ dẫn theo hai người tới, hai người này ôm chồng sách dày cộp, xem ra có đến hơn trăm cuốn.Hàn Lập thấy vậy trong lòng hơi động, có những sách cổ này, bọn họ cuối cùng cũng không phải mù mờ về Hôi giới nữa.Trước đó, hắn đã từng tiếp xúc với văn tự Hôi giới trong túi trữ vật của Long Tứ, dùng loại cổ văn của Chân Tiên giới, nên không lo không đọc hiểu."Hai vị Thượng Tiên, tất cả sách cổ về địa lý, phong tục của tộc đều ở đây, Hôi Tích tộc ta chỉ là một bộ tộc nhỏ trong Hắc Xỉ vực, tài liệu không nhiều, mong Thượng Tiên lượng thứ." Tộc trưởng Hôi Tích bộ nơm nớp lo sợ nói."Không sao, chúng ta cũng không có việc gì lớn, chỉ là tiện đường tới đây, thấy thảo nguyên Lục Nguyệt này có chút hứng thú." Hàn Lập khẽ nhếch mày, miệng nói.Tộc trưởng Hôi Tích bộ nghe vậy thoáng thở phào, vẫy tay bảo hai người phía sau đặt sách xuống."Hai vị Thượng Tiên cứ từ từ xem, ta sẽ cho người canh ngoài trướng, nếu có chuyện gì cứ sai bảo." Sau khi nói xong, hắn hiểu ý, cùng hai người khác cáo lui.Hàn Lập tiễn mấy người ra, liền phất tay niệm chú.Một luồng ánh sáng xám bắn ra, hóa thành một màn sáng màu xám bao phủ toàn bộ lều vải.Lúc này, Thạch Xuyên Không mới thoáng buông lỏng.Thời gian sau đó, hai người Hàn Lập mỗi người cầm một quyển sách cổ đọc lướt qua.Tuy hơn trăm cuốn sách cổ không ít, nhưng tu vi và trí nhớ của hai người Hàn Lập rất tốt, nên rất nhanh đã xem hết, cũng hiểu rõ một chút về nơi mình đang ở.Nơi đây xác thực là Hôi giới, nhưng Hôi giới cũng vô biên vô hạn như Chân Tiên giới, hai người họ bây giờ đang ở vị trí cụ thể nào trong Hôi giới, trong các sách cổ này lại không nói rõ.Hôi Tích tộc chỉ là một tiểu tộc, đời đời sống ở thảo nguyên Lục Nguyệt, vì vậy những ghi chép trong tộc cũng có hạn, phần lớn đều liên quan tới thảo nguyên Lục Nguyệt này, trên thực tế với đa số tộc nhân Hôi Tích bình thường mà nói, vùng thảo nguyên này chính là tất cả cuộc sống của họ.Thảo nguyên Lục Nguyệt có diện tích rất lớn, dưới lòng đất nhiều mỏ khoáng, không chỉ các loại thực vật tươi tốt mà còn có nhiều khoáng sản, vật liệu, ngoài Hôi Tích tộc ra, còn có không ít bộ tộc khác sinh sống ở đây.Mà thảo nguyên Lục Nguyệt nằm ở phía tây bắc Hắc Xỉ vực.Về Hắc Xỉ vực, các sách cổ này cũng không nói tỉ mỉ, chỉ biết nó rộng lớn vô biên, thảo nguyên Lục Nguyệt đối với toàn bộ Hắc Xỉ vực chẳng qua là một nơi nhỏ hẹp.Về địa lý thì bọn họ chỉ tìm được nhiều thông tin như vậy, về nhân văn thì Hôi giới có phần tương tự Man Hoang giới vực, đều lấy bộ tộc làm cơ sở, trên bộ tộc là lãnh chúa cai quản, thảo nguyên Lục Nguyệt do một đại lãnh chúa tên là "Tam Miêu" thống lĩnh, nhưng về người này, sách cổ của Hôi Tích bộ lại không tường thuật rõ.Trên lãnh chúa là vực chủ, các ghi chép trong sách cổ về vực chủ Hắc Xỉ lại càng ít, chỉ có những lời ca ngợi công đức.Hàn Lập nhìn một cuốn sách cổ trên tay, mắt chớp động.Từ những lời ca ngợi công đức đối với vực chủ Hắc Xỉ trong sách, dù không có tin tức cụ thể gì, nhưng với những trải nghiệm đã qua, hắn mơ hồ đoán ra được tu vi của người này rất cao, e là không kém gì Đại La cảnh."Hôi giới có thể đối địch với Chân Tiên giới, thực lực tất nhiên không yếu, hiện tại chúng ta ở loại địa phương nhỏ như thảo nguyên Lục Nguyệt này vẫn còn tốt, nếu đến nơi phồn hoa, thân phận khó mà giấu được." Thạch Xuyên Không đặt cuốn sách trong tay xuống, có chút lo lắng nói."Nếu vậy thì chúng ta tạm thời theo Hôi Tích tộc này đi, vừa che giấu được tung tích, vừa có thể nhân cơ hội tìm hiểu thêm về Hôi giới." Hàn Lập trầm ngâm một lát rồi nói."Cũng chỉ có thể vậy." Thạch Xuyên Không gật đầu.Hai người lại bàn bạc một hồi, Hàn Lập bấm niệm pháp quyết thu lại cấm chế xung quanh, mở miệng gọi."Người đâu.""Hai vị Thượng Tiên, xin hỏi có gì sai bảo?" Một gã người Hôi Tích cao lớn đi tới, lập tức quỳ xuống, vô cùng kính sợ nói, giọng có phần run rẩy.Trong Hôi giới, đẳng cấp phân chia bộ tộc rất nghiêm ngặt.Hôi Tích tộc thuộc cấp thấp, mà những tộc cao cấp càng gần với hình dáng con người, đó là lý do người Hôi Tích thấy Hàn Lập hai người liền vô cùng kính sợ."Chúng ta có chuyện muốn thương lượng với tộc trưởng, đi gọi hắn đến đây." Hàn Lập mặt kiêu ngạo, dùng giọng ra lệnh nói.Hắn đương nhiên không giải thích về sự hiểu lầm của Hôi Tích tộc, như thế càng có lợi cho việc ẩn nấp."Vâng." Tên người Hôi Tích cao lớn càng thêm kính sợ, vội vàng lui ra ngoài.Không lâu sau, tộc trưởng Hôi Tích bộ nhanh chóng tới."Hai vị Thượng Tiên, có gì phân phó?" Tộc trưởng Hôi Tích bộ cúi người, mặt cung kính không giảm."Tộc trưởng không cần khách khí vậy, chúng ta đến Hôi Tích tộc là khách, nói ra vẫn chưa biết đại danh của ngươi." Hàn Lập đặt cuốn sách xuống, miệng tuy nói khiêm tốn nhưng thần sắc bớt lạnh lùng hơn trước.Hắn vừa rồi có chút ôn hòa quá với tộc trưởng Hôi Tích này, không phù hợp với thân phận lúc này, sau đó cần phải dần dần thay đổi lại."Bẩm Thượng Tiên, tại hạ Tịch Nham." Tộc trưởng Hôi Tích thấy sắc mặt Hàn Lập, trong lòng căng thẳng, thần sắc càng cung kính hơn."Ra là tộc trưởng Tịch Nham, ta gọi ngươi đến đây không có chuyện gì khác, ta thấy Hôi Tích tộc các ngươi cả tộc di chuyển, chẳng lẽ muốn tham gia đại hội 'Tháp Mộc Đạt'?" Hàn Lập chậm rãi nói.Cứ mỗi trăm năm, các bộ tộc tản mác khắp thảo nguyên Lục Nguyệt đều sẽ tụ tập tại bờ Ba Lăng Hồ giáp ranh, tổ chức đại hội Tháp Mộc Đạt.Tháp Mộc Đạt theo tiếng Hôi giới nghĩa là "bội thu".Thịnh hội này do đại lãnh chúa Tam Miêu chủ trì, sẽ tổ chức một cuộc tỉ thí đấu phép.Đương nhiên cuộc đấu phép này không phải vô cớ, các bộ tộc ở thảo nguyên Lục Nguyệt đều sống bằng chăn thả hoặc khai khoáng, để tránh xung đột, đại lãnh chúa Tam Miêu quyết định dựa vào kết quả của cuộc tỉ thí, để định ra khu vực hoạt động cho các tộc trong vòng trăm năm tới.Khu vực khác nhau ảnh hưởng rất lớn đến chăn thả hay khai khoáng, nên các tộc rất coi trọng cuộc tỉ thí này.Trong đại hội Tháp Mộc Đạt, các tộc sẽ còn tiến hành mậu dịch, mang các vật phẩm tích lũy trong trăm năm qua ra trao đổi với nhau, đổi lấy thứ cần thiết cho bộ tộc.Thảo nguyên Lục Nguyệt rộng lớn, các bộ tộc lại tản mác khắp nơi, nên việc lưu thông vật tư rất khó khăn, đại hội Tháp Mộc Đạt là con đường trọng yếu nhất mà bất kỳ bộ tộc nào cũng không bỏ lỡ, thậm chí người ở khu vực khác cũng ngưỡng mộ mà đến tham gia.Vì hai nguyên nhân này, đại hội Tháp Mộc Đạt là ngày hội quan trọng nhất của thảo nguyên Lục Nguyệt, sách cổ cũng ghi chép rất chi tiết."Vâng." Tộc trưởng Tịch Nham thành thật gật đầu."Tuy ta và sư huynh không phải người Hắc Xỉ vực, nhưng cũng từng nghe nói về danh tiếng đại hội Tháp Mộc Đạt, lần này muốn đi theo Hôi Tích tộc các ngươi tới Ba Lăng Hồ, xem cho biết." Hàn Lập nói.Tộc trưởng Tịch Nham nghe vậy liền ngây người."Sao thế, tộc trưởng cảm thấy không tiện?" Hàn Lập nhìn Tịch Nham một cái, ánh mắt chuyển lạnh."Không có, không có, hai vị Thượng Tiên nguyện ý cùng tộc ta đồng hành là vinh hạnh của Hôi Tích tộc, chỉ là cả tộc Hôi Tích hành động chậm chạp, e rằng dọc đường sẽ làm Thượng Tiên cảm thấy nhàm chán." Tịch Nham nào dám có hai lời, chần chừ đáp."Với tốc độ của các ngươi bây giờ, bao lâu mới tới Ba Lăng Hồ?" Hàn Lập nghe vậy lại hơi ngạc nhiên, sau đó hỏi."E rằng cần bốn, năm năm, giữa đường còn có vài nơi bị Hôi thú nguy hiểm chiếm giữ, cần phải đi đường vòng." Tịch Nham tính toán nói."Không cần đường vòng, cứ thẳng tiến, nếu gặp Hôi thú, hai người ta sẽ ra tay giúp các ngươi đuổi chúng đi." Hàn Lập khoát tay, ngạo nghễ nói."Nếu không đi đường vòng, sẽ có thể đến sớm hơn nhiều." Tịch Nham nghe vậy mừng rỡ, không phải vì có thể đến sớm mà vì Hàn Lập hứa giúp đối phó Hôi thú."Được, nếu không còn gì nữa thì ngươi đi đi." Hàn Lập phất tay ra lệnh tiễn khách.Tộc trưởng Tịch Nham cáo từ, quay người rời đi."Đúng rồi, trong tộc các ngươi có sách cổ nào khác không, tất cả mang tới đây, để chúng ta dùng giết thời gian." Hàn Lập như chợt nghĩ ra điều gì, nói."Vâng, ta lập tức phái người mang tới." Tịch Nham nghe vậy giật mình, lập tức đáp rồi nhanh chóng bước ra ngoài.Tịch Nham rời đi, vẻ mặt lạnh nhạt của Hàn Lập lập tức biến mất, trở về dáng vẻ bình thường."Không ngờ Lệ đạo hữu lại có tài diễn xuất như vậy, bội phục." Thạch Xuyên Không thấy Hàn Lập thay đổi sắc mặt nhanh chóng, cười ha ha nói."Khi ngươi trải qua những chuyện hiểm ác, tranh đấu sinh tử nhiều rồi thì chỉ cần không chết, khả năng này sẽ tự nhiên tăng lên." Hàn Lập thản nhiên nói."Xem ra Lệ đạo hữu có không ít chuyện rồi. Mà đại hội Tháp Mộc Đạt là cơ hội thật sự để chúng ta hiểu thêm về Hôi giới." Thạch Xuyên Không thu lại vẻ đùa cợt, chuyển đề tài.( chư vị thư hữu, chúc mừng năm mới! Tiên Giới trong tết xuân có ba ngày 4, 5 và 6 mỗi ngày 1 chương, Vong Ngữ sẽ cố gắng không gián đoạn chương nha ^^)
Bạn cần đăng nhập để bình luận