Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 1245: Nhị Kim chi tranh

Chương 1245: Nhị Kim chi tranh
Hàn Lập suy nghĩ một chút, rồi dùng hai ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve lỗ hổng trên vách tường, sau đó đặt lên trán tìm tòi, mắt lập tức sáng lên.
Khí tức lưu lại nơi lỗ hổng này rất quen thuộc, chính là của Kim Đồng.
Kim Đồng sau khi rời khỏi Quỷ Cốc, quả nhiên đã đến đây, chỉ là không biết nàng đến đây làm gì.
Đương nhiên, trong động cũng có khí tức của Khúc Lân, hiển nhiên hắn cũng đuổi theo đến.
Mắt Hàn Lập sáng lên, miệng lẩm bẩm, cả người hóa thành một đạo u ảnh, bay vào trong động, phảng phất như một con rắn, xuyên qua nó, rất nhanh đến được mặt đối diện của vách tường.
Mặt đối diện vách tường lại là một đại điện hình vuông, rộng chừng mấy trăm trượng, toàn thân đều là màu vàng kim, đều được xây bằng Thiên Tuyệt Kim Nham, cả mặt đất cũng vậy, trong không gian tràn ngập dao động pháp tắc Kim cực kỳ mãnh liệt.
Trong đại điện vẫn trống trải, nhưng có lẽ vì toàn bộ đại điện được xây dựng bằng Thiên Tuyệt Kim Nham, nơi này cho người ta cảm giác tráng lệ khác thường.
"Vậy mà cả một tòa cung điện đều dùng Thiên Tuyệt Kim Nham đúc thành, thật là đại thủ bút." Hàn Lập không kìm được tán thưởng.
"Hàn đạo hữu, ta nhớ ra rồi, trong Cửu Nguyên quan có một nơi trong truyền thuyết là thánh điện Cửu Nguyên cung, chính là căn bản chi địa của Cửu Nguyên quan, nghe nói là Cửu Nguyên Đạo Tổ dùng một khối vật liệu pháp tắc thuộc tính kim to lớn vô cùng luyện chế thành, nơi này rất có thể chính là chỗ đó." Giọng Lam Nhan vang lên trong đầu Hàn Lập.
"Cửu Nguyên cung! Vậy nơi này dùng để làm gì?" Hàn Lập nghe vậy giật mình, hỏi.
"Cái này ta không rõ, chỉ biết nơi này là một thánh địa của Cửu Nguyên quan, có thể là nơi bế quan tu luyện, dù sao lực lượng pháp tắc thuộc tính kim ở đây rất nồng đậm, mà người tu luyện pháp tắc thuộc tính kim trong Cửu Nguyên quan rất nhiều. Bất kể thế nào, Hàn đạo hữu ngươi khi hành động ở đây phải hết sức cẩn thận." Giọng Lam Nhan lại vang lên trong đầu Hàn Lập.
Hàn Lập chậm rãi gật đầu, vận chuyển Cửu U Ma Đồng, tiếp tục dò xét vết tích linh lực của Khúc Lân.
Lực lượng pháp tắc thuộc tính kim nơi đây quá mức nồng đậm, gây nhiễu loạn lớn cho Hàn Lập, nhưng hắn đã tăng uy năng Cửu U Ma Đồng lên cực hạn, cuối cùng vẫn phát hiện vết tích linh lực của Khúc Lân, đi vào nơi sâu nhất của đại điện.
Nơi này có một cánh cửa đá, Hàn Lập mở cửa, bên ngoài là một vườn hoa.
Mặt đất vườn hoa cũng được làm bằng Thiên Tuyệt Kim Nham, chỉ là những bồn hoa trong vườn lại chứa các loại linh thổ, bên trong trồng đủ loại kỳ hoa linh thảo, đa số là linh thảo thuộc tính kim.
Hàn Lập không để ý đến những linh thảo trong hoa viên, dọc theo vết tích linh lực trong không gian tiếp tục truy đuổi.
Cửu Nguyên quan bên trong rất lớn, chỉ là tầm mắt không đủ rộng, mà nơi này lại không cách nào dùng thần thức lan ra quá xa, dò xét rất bất tiện.
Hắn liên tục đi qua hai vườn hoa, bốn năm tòa cung điện, vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc, cũng không tìm được tung tích Kim Đồng.
Hàn Lập không khỏi hơi nhíu mày, nơi này có thể không an toàn, Kim Đồng và Khúc Lân rốt cuộc đã chạy đi đâu, cứ tiếp tục đi loạn ở đây rất dễ gặp nguy hiểm.
Đi qua một tòa cung điện, mắt Hàn Lập cuối cùng sáng lên, nhanh chóng hướng phía trước lao đi.
Vì ở đó truyền đến hai cỗ khí tức dao động va chạm kịch liệt, còn có tiếng nổ ầm ầm, hiển nhiên là có người đang kịch chiến.
Hai cỗ khí tức này, chính là Kim Đồng và Khúc Lân.
Hàn Lập bay qua một hành lang gấp khúc, cảnh tượng phía trước bừng sáng, một quảng trường rộng lớn hiện ra phía trước, lớn chừng bốn năm mươi mẫu.
Quanh quảng trường dựng đứng từng cây cột đá lớn màu vàng, phía trên có khắc trận văn cấm chế, tựa như một pháp trận, chỉ là không có khởi động.
Trên không trung giữa quảng trường, hai giáp trùng khổng lồ tản ra vạn đạo kim quang đang nhanh chóng quấn lấy nhau, tạo thành hai đạo huyễn ảnh màu vàng xoay quanh múa, chém giết lẫn nhau, chính là Kim Đồng và Khúc Lân.
Từng đạo kim quang từ chiến trường hai bên thỉnh thoảng bắn ra, rơi trên mặt đất, phát ra tiếng nổ như sấm.
Mặt đất quảng trường cũng là Thiên Tuyệt Kim Nham, nhưng công kích của Kim Đồng và Khúc Lân quá lợi hại, trên mặt đất vẫn bị đánh ra từng cái hố lớn, mấy cây cột vàng xung quanh quảng trường cũng bị đánh gãy.
Kim Đồng và Khúc Lân vừa kịch chiến chém giết, hào quang màu vàng trên người thình lình tựa như hai cái miệng lớn, cắn xé nuốt chửng lẫn nhau.
Sau nhiều năm không gặp, Kim Đồng biến thành hình thái Phệ Kim Trùng càng thêm uy vũ dữ tợn, khí tức tản ra cũng đạt đến Đại La sơ kỳ, ẩn ẩn sắp đạt đến đỉnh phong Đại La sơ kỳ.
Chỉ có điều khí tức của Khúc Lân lúc này lại mạnh mẽ hơn, hoàn toàn đạt đến đỉnh phong Đại La sơ kỳ, chỉ thiếu chút nữa là có thể tiến vào cảnh giới trung kỳ, vững vàng áp chế Kim Đồng.
"Ha ha! Chỉ cần thôn phệ ngươi, ta có thể hoàn toàn đạt đến Đại La trung kỳ, thậm chí đột phá đến Đại La hậu kỳ! Ngoan ngoãn trở thành một bộ phận của thân thể ta đi, ngươi và ta vốn là một thể!" Khúc Lân cười ha hả.
"Mơ tưởng!" Kim Đồng nghiến răng, đau khổ chống đỡ.
Khúc Lân hắc hắc một tiếng, kim quang trên người lại đại thịnh, sau đó ngưng tụ lại, tạo thành một Linh Vực màu vàng lớn hai ba mươi mẫu, như có thực chất, bao trùm gần nửa quảng trường.
Từng chuôi đao kiếm lớn màu vàng xuất hiện trong Linh Vực, tạo thành một thế giới đao thương kiếm rừng.
Kim Đồng lập tức bị trùm trong Linh Vực, từng chuôi cự đao cự kiếm màu vàng hình thành một lồng giam bằng đao kiếm, bao lấy thân thể Kim Đồng.
Đao kiếm chém lên người Kim Đồng, bắn ra từng đạo hoa lửa màu vàng.
Nhưng thân thể Phệ Kim Tiên cứng rắn không gì sánh được, trên người Kim Đồng chỉ bị chém ra từng đạo vết trắng, không hề bị thương, chỉ là thân hình phi độn của nàng bị chậm lại, bị nhốt trong lồng giam bằng đao kiếm.
Trong mắt Kim Đồng lệ mang lóe lên, kim quang trên người lập tức cũng đại thịnh, tạo thành một Linh Vực màu vàng.
Vô số hư ảnh giáp trùng màu vàng xuất hiện trong Linh Vực, gần giống Phệ Kim Tiên, chỉ là miệng rất lớn, chiếm hơn nửa đầu, bên trong đầy răng nhỏ xíu, nhìn cực kỳ sắc bén.
Những trùng ảnh màu vàng này vừa xuất hiện lập tức nhào tới những đao kiếm màu vàng, nhanh chóng cắn xé, đặc biệt xung quanh Kim Đồng trùng ảnh dày đặc hơn.
Trong tiếng "rắc băng", "rắc băng" vang lên, lồng giam bằng đao kiếm quanh người Kim Đồng nhanh chóng bị cắn nát, trong nháy mắt thôn phệ gần nửa, thấy sắp thoát khỏi khó khăn.
Nhưng ngay lúc này, kim ảnh trên đầu Kim Đồng lóe lên, thân ảnh Khúc Lân trống rỗng hiện ra, hai chân trước hướng phía dưới vung lên.
Đao kiếm màu vàng trong Linh Vực của Khúc Lân lập tức nhanh chóng hội tụ về một chỗ, lóe lên rồi ngưng tụ thành hai thanh cự kiếm hình thoi màu vàng lớn trăm trượng.
Cự kiếm có ba mặt, nhìn giống hình thoi, lộ ra một sát khí làm người hồn phi phách tán, dường như hút hết khí tức sinh mệnh, tiêu diệt tất cả.
"Chém!"
Khúc Lân khẽ thốt, hai thanh cự kiếm hình thoi bắn ra nhanh như điện, chém về phía Kim Đồng.
Trong mắt Kim Đồng hiện lên một tia sợ hãi, trong miệng phát ra tiếng rít.
Trùng ảnh màu vàng quanh người nàng từng con như điện bay lên, nhào về phía hai thanh cự kiếm màu vàng, nhưng còn chưa chạm vào đã bị kiếm khí đáng sợ từ ba cạnh cự kiếm tán ra mẫn diệt, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, hoàn toàn vô dụng.
Hai thanh cự kiếm màu vàng hơi mờ, trống rỗng xuất hiện tại vị trí ba thước trên đầu Kim Đồng, chém xuống giao nhau.
Trong mắt Kim Đồng lóe lên vẻ quyết tuyệt, kim quang bên ngoài cơ thể nhấp nháy, dường như đang muốn thi triển thần thông gì đó.
Nhưng ngay lúc này, một làn sóng ánh sáng màu vàng cực kỳ nhanh chóng khuếch tán tới, bao phủ Kim Đồng, Khúc Lân trong đó, hóa ra lại là một Linh Vực màu vàng, chỉ là Linh Vực này tràn ngập một cỗ sức mạnh pháp tắc thời gian cường đại.
Hai thanh ba cạnh cự kiếm bị Linh Vực thời gian bao lại, tốc độ chém xuống lập tức chậm đi hơn gấp mười lần.
Sau đó không gian phụ cận phát ra một trận âm thanh ầm ầm, một đại thủ vàng óng như ngọn núi nhỏ trống rỗng hiện ra, phía trên nhấp nháy vô số phù văn màu vàng, một tay nắm hai thanh ba cạnh cự kiếm.
"Cái gì!" Khúc Lân biến sắc, hai tay bấm niệm pháp quyết.
Nhưng động tác của hắn cũng chậm gấp 10 lần, căn bản không theo kịp.
Đại thủ vàng óng năm ngón tay đột nhiên dùng sức nắm một cái, một luồng linh áp cực kỳ cường đại từ phía trên bùng phát ra, còn ở trên Khúc Lân và Kim Đồng.
"Phanh" một tiếng!
Hai thanh ba cạnh cự kiếm bị bóp nát!
Sau đó phía trên đầu Kim Đồng hư không rung lên, thân ảnh Hàn Lập hiện ra.
"Đại thúc!" Kim Đồng thấy Hàn Lập, mắt lộ vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng.
"Là ngươi! Sao ngươi có thể thoát khỏi tay Quỷ Linh tử!" Khúc Lân thấy Hàn Lập, trên mặt lộ vẻ khó tin.
"Hừ!" Hàn Lập nghe Khúc Lân nhắc tới Quỷ Linh tử, cơn giận khi bị hãm hại bỗng bốc lên, thân ảnh lóe lên biến mất tại chỗ.
Khúc Lân hơi biến sắc mặt, oán hận liếc Kim Đồng, thân thể khổng lồ bỗng nhiên thu nhỏ, hóa thành một huyễn ảnh màu vàng bay về phía xa, vậy mà bỏ chạy.
Kim Đồng và Hàn Lập, trông như cùng một phe.
Một mình Kim Đồng đã khó giải quyết, giờ thêm Hàn Lập nữa, hắn không phải là đối thủ.
Nhưng Khúc Lân chưa bay được bao xa, phía trước bóng người lóe lên, thân ảnh Hàn Lập như quỷ mị xuất hiện, chặn đường đi, nhanh hơn Khúc Lân không biết bao nhiêu.
Khúc Lân mặt kinh hãi, lập tức rống lên một tiếng, hai chân trước hóa thành hai luồng lưu quang màu vàng, chém bổ về phía đầu Hàn Lập.
Hàn Lập sắc mặt lạnh lẽo, thân hình lại lóe lên biến mất, giây sau xuất hiện bên cạnh Khúc Lân, trên nắm tay phải có lôi quang màu vàng quấn quanh, như điện đánh vào eo Khúc Lân.
"Phanh" một tiếng vang thật lớn, cả người Khúc Lân bị đánh bay ra ngoài.
Giờ phút này, hai chân trước Khúc Lân vẫn duy trì động tác vung xuống, vừa di chuyển chưa được nửa thước, so với động tác của Hàn Lập, chậm chạp như rùa bò.
Hàn Lập lúc này đang thúc giục thần thông Nghịch Chuyển Chân Luân.
Những năm này lúc rảnh rỗi, hắn không ngừng tinh tu thần thông này, tuy rằng vẫn chưa đại thành, nhưng cũng có thể tăng tốc hai ba mươi lần, lại phối hợp Linh Vực thời gian, đủ để áp đảo địch nhân ở phương diện tốc độ.
Tuy bị đánh bay ra ngoài, nhưng trên eo Khúc Lân hiện lên một quyền ấn sâu, mà lớp giáp xác màu vàng không hề vỡ.
"Thật sự là cứng rắn!" Hàn Lập lẩm bẩm một tiếng, thân ảnh lại lóe lên biến mất, rồi lập tức xuất hiện bên cạnh Khúc Lân, lại đấm ra một quyền.
Lại một tiếng "Phanh" vang thật lớn, Khúc Lân lại bị đánh bay trở lại.
Lúc này Hàn Lập huyễn hóa ra trên trăm tàn ảnh, như gió xoay tròn vây quanh Khúc Lân, vô số quyền ảnh màu vàng phát ra tiếng nổ lôi bạo ù ù, xé rách không khí, trùng điệp oanh kích vào người Khúc Lân.
Một quyền rồi lại một quyền giáng xuống!
Keng keng keng keng!
Thân thể Khúc Lân bị đánh tung bay, quay tròn đảo quanh, khóe miệng chảy ra một vệt máu, trong lòng hãi hùng đến cực điểm.
Tuy rằng thân thể của hắn cứng rắn vô cùng, nhưng cũng có giới hạn, nắm đấm của Hàn Lập lại nặng kinh người, lại bị đánh như vậy, thân thể cũng không chịu nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận