Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 703: Chênh lệch giá

Chương 703: Chênh lệch giá
"Các hạ có phải để ý đến những thứ đó không?" Một tên đại hán Âm Hổ tộc mặt có vết sẹo ở đầu hổ, tiến đến chỗ Hàn Lập, giọng ong ong hỏi.
"Ta không đến mua đồ, chỗ các ngươi có thu mua đồ vật không?" Hàn Lập hỏi ngược lại.
Ba tên đại hán nghe vậy, liếc nhau, có chút kinh ngạc.
"Nếu là đồ tốt, chúng ta tự nhiên thu mua." Đại hán mặt sẹo nhìn Hàn Lập từ trên xuống dưới, nói.
Hàn Lập cười nhạt, lật tay lấy ra một hộp ngọc màu đen to bằng bàn tay, đưa tới.
Đại hán mặt sẹo nhận lấy hộp ngọc, hé mở một khe, sắc mặt lập tức biến đổi, vội vàng đậy nắp lại.
"Các hạ, xin mời đi theo ta." Đại hán mặt sẹo làm một động tác mời với Hàn Lập, dẫn hắn vào một gian phòng tối phía sau quầy hàng.
Qua quan sát của Hàn Lập, hắn phát hiện phía sau mỗi quầy hàng của các tộc đều có một gian phòng tối như vậy để giao dịch riêng tư.
Bài trí trong phòng cực kỳ đơn giản, chỉ có một bàn và hai ghế, trên tường có khắc những phù văn, không biết là cấm chế gì.
Hai người ngồi đối diện nhau, đại hán mặt sẹo mới hít sâu một hơi, mở hộp ngọc ra lần nữa. Trong hộp là một khối tinh thể màu xám đậm to bằng nắm tay, có vô số lỗ nhỏ li ti, trông như tổ ong.
Thỉnh thoảng có những làn sương mù màu xám từ khắp nơi của Phong Sào Tinh thể bốc lên, trông khá thần bí.
"Khối Yểm Phong Sào Tinh của ngươi chất lượng rất tốt, có thể xem là cực phẩm. Chúng ta mua, ngươi muốn bao nhiêu hôi tinh, hoặc là muốn đổi vật cũng được." Đại hán mặt sẹo nhìn chằm chằm vào tinh thể màu xám đậm trong hộp, sốt ruột nói.
"Các hạ quả là người thực tế, xem ra chọn tộc Âm Hổ các ngươi là lựa chọn sáng suốt. Vậy chúng ta vào thẳng vấn đề. Ta muốn 300 hôi tinh." Hàn Lập mỉm cười nói.
"Cái này... 300 hơi đắt, 160 chúng ta mua." Đại hán mặt sẹo lộ vẻ khó xử, giơ ba ngón tay.
"270!" Hàn Lập trầm giọng nói.
"180 là tối đa!" Đại hán mặt sẹo lắc đầu.
Hai người mặc cả qua lại một hồi, cuối cùng thống nhất ở mức 200 hôi tinh.
Đại hán mặt sẹo vung tay lên, lấy ra một chiếc cốt hoàn trữ vật, đưa cho Hàn Lập.
Hàn Lập nhận lấy cốt hoàn trữ vật, thần thức quét qua bên trong.
Bên trong có một đống tinh thể màu xám nhỏ, mỗi viên to bằng nửa nắm tay, có thể thấy khí thể màu xám đang lưu động bên trong.
Thứ này gọi là hôi tinh, là tiền tệ lưu thông giữa các tu sĩ Hôi giới, tương tự như Tiên Nguyên thạch của Tiên giới, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh sát nguyên tinh thuần.
Còn Yểm Phong Sào Tinh kia là một món đồ từ Hôi giới mà năm xưa hắn lấy được trong túi trữ vật của Hôi Tiên.
Tìm hiểu tin tức cũng tốn kém, Hàn Lập liền bán khối Phong Sào Tinh này trước, đổi lấy một chút hôi tinh.
Hắn lật tay cất chiếc cốt hoàn trữ vật đi, trong lòng thầm vui mừng.
Phong Sào Tinh này chỉ là một vật phẩm rất nhỏ, không đáng kể trong vô số tài liệu quý hiếm ở túi trữ vật của Hôi Tiên, vậy mà lại có thể bán được 200 hôi tinh, cũng không tệ.
Những tài liệu khác chắc chắn còn giá trị hơn nhiều. Xem ra giá trị túi trữ vật đó còn vượt xa dự đoán của hắn.
"Vị đạo hữu này, trên người ngươi có Yểm Phong Sào Tinh nữa không? Hay là các loại tài liệu quý khác? Sao ngươi phải mất công đi tìm người khác bán, sao không bán hết cho Âm Hổ tộc ta, về giá cả ngươi cứ yên tâm, Âm Hổ tộc ta từ trước đến nay giữ chữ tín, sẽ không để ngươi thất vọng." Đại hán mặt sẹo cất Yểm Phong Sào Tinh cẩn thận, mong chờ nhìn Hàn Lập.
"Vật này chỉ là ta tình cờ tìm được, làm gì còn nhiều hơn." Hàn Lập lắc đầu nói.
Đại hán mặt sẹo nghe vậy, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng.
"Ta tuy không có đồ muốn bán cho các ngươi, nhưng muốn mua vài món đồ của Âm Hổ tộc." Hàn Lập mỉm cười nói.
"À, các hạ muốn mua gì?" Mặt đại hán mặt sẹo lại tươi tỉnh, hỏi.
"Ta muốn mua chút điển tịch của các ngươi." Hàn Lập nói.
"Điển tịch? Điển tịch gì?" Đại hán mặt sẹo hơi giật mình, rồi lập tức ánh mắt lộ vẻ cảnh giác.
"Các hạ yên tâm, ta không cần công pháp bí thuật của Âm Hổ tộc, mà chỉ muốn các loại điển tịch về nhân văn, địa lý, tài liệu, tốt nhất là về bên ngoài Lục Nguyệt thảo nguyên, thậm chí bên ngoài Hắc Xỉ vực. Âm Hổ tộc là đại tộc trên Lục Nguyệt thảo nguyên, chắc hẳn có không ít tài liệu, điển tịch về phương diện này." Hàn Lập vừa cười vừa nói.
Vừa nãy trên đường đến đây, hắn chỉ thấy các loại vật liệu ở các quầy hàng, không hề có sách vở điển tịch nào.
Điều này cũng dễ hiểu, hội Tháp Mộc Đạt chủ yếu giao dịch vật tư, ai lại đi thu thập điển tịch làm gì.
Hàn Lập muốn thu thập các loại tư liệu, chỉ còn cách dùng phương pháp này.
"Thì ra ngươi muốn những điển tịch này, cũng có thể bán cho ngươi, nhưng những điển tịch này đều là tộc ta vất vả thu thập mà có, giá không rẻ đâu." Đại hán mặt sẹo nghe vậy thì giãn mặt ra, sau đó nhìn chằm chằm Hàn Lập nói.
"Chỉ cần là tài liệu, điển tịch có giá trị, càng nhiều càng tốt." Hàn Lập chỉ vào mặt bàn, cười nói.
"Được, các hạ ở đây đợi chút." Đại hán mặt sẹo đứng dậy, quay người bước ra ngoài.
Sau gần nửa canh giờ, Hàn Lập rời khỏi quầy hàng của Âm Hổ tộc, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Từ chỗ Âm Hổ tộc, hắn đã lấy được không ít điển tịch.
Hắn vừa xem qua một lượt, không ít trong số đó là về bên ngoài Lục Nguyệt thảo nguyên, một số khác là tài liệu về bên ngoài Hắc Xỉ vực, rất có giá trị.
Hàn Lập không dừng lại, tiếp tục bước về phía trước.
Trong nháy mắt, hơn nửa ngày đã trôi qua.
Trời đã tối, khu giao dịch được treo lơ lửng những chiếc lồng khổng lồ, bên trong có đom đóm trắng, tỏa ra ánh sáng trắng, chiếu rọi cả khu giao dịch rực rỡ.
Khi màn đêm càng xuống, khu giao dịch lại càng thêm náo nhiệt.
Hàn Lập đi dọc theo các quầy hàng, tâm trạng khá tốt.
Trong nửa ngày này, hắn đã tìm được hai tộc khác, bán một chút vật liệu và mua thêm chút thư tịch liên quan đến Hôi giới.
Ba tộc Hàn Lập chọn đều là đại tộc, tư liệu mua được rất nhiều, hơn hẳn thư tịch, tài liệu của Hôi Tích tộc.
Trong lòng hắn tính toán, quyết định tạm thời không mua thư tịch nữa.
Thứ nhất là số tài liệu hắn đã mua đủ dùng, thứ hai là tin tức giữa các tộc Lục Nguyệt thảo nguyên bị phong tỏa, thư tịch của các tộc gần như giống nhau, có nhiều thứ trùng lặp.
Mà nữa, việc mua điển tịch khắp nơi ở hội Tháp Mộc Đạt là hơi kỳ quái, nếu làm quá nhiều, sợ sẽ gây sự chú ý cho người hữu tâm.
Hàn Lập thả lỏng tinh thần, nhìn các mặt hàng ở hai bên quầy.
Trên đường đi, hắn đã nghiên cứu các loại điển tịch của Hôi Tích tộc, nên đã có chút kiến thức về đồ vật Hôi giới, cộng thêm thần thức mạnh mẽ, hắn nhanh chóng phát hiện ra không ít thứ tốt.
"À, đây là!" Chân hắn bỗng dừng lại trước một gian hàng, dưới áo choàng, mắt lộ vẻ kích động.
Quầy hàng này không lớn lắm, phần lớn là các loại linh thảo, khoáng thạch, các loại vật liệu không nhiều. Đằng sau quầy là hai dị tộc có sừng trên đầu, vảy cá trên mặt, trông giống người cá.
"Vị bằng hữu này, có phải thích thứ gì không?" Một dị tộc người cá nhiệt tình lên tiếng chào.
Hàn Lập nhìn vào một cái rương ở góc quầy, bên trong bày mấy chục cây thực vật mờ, phiến lá trong suốt mỏng manh như băng, các đường gân bên trong phân bố rõ ràng.
Cỏ này hắn vô cùng quen thuộc, chính là Khổ Lạc Hoa, nguyên liệu chính để luyện chế Túc Sát Đan.
Những vật liệu vô cùng quý giá ở Tiên giới này, giờ đây lại tùy tiện bị chất đống ở đây.
"Mấy linh thảo này bán thế nào?" Hàn Lập chỉ vào Khổ Lạc Hoa.
"À, ngươi muốn những Băng Tinh Thảo này sao? Ba hôi tinh một gốc." Người cá dị tộc kia tùy tiện nói, dường như ngay lập tức mất đi một nửa nhiệt tình.
"Ba hôi tinh..." Hàn Lập cạn lời.
Khổ Lạc Hoa là linh thảo thượng hạng ở Tiên giới, giá trị không nhỏ, thường có Tiên Nguyên thạch cũng không mua được, ở Hôi giới lại rẻ mạt như vậy.
"Băng Tinh Thảo, dường như đã nghe qua cái tên này..." Trong lòng hắn khẽ động, nhớ lại mấy ngày trước xem điển tịch của Hôi Tích tộc, có quyển sách hình như nhắc đến loại cỏ này.
Hắn hồi tưởng lại một chút, ký ức mơ hồ trong đầu nhanh chóng trở nên rõ ràng.
Theo ghi chép của quyển điển tịch kia, loại cỏ này mọc ở nơi âm hàn. Vùng đầm lầy không đáy ở sâu trong Lục Nguyệt thảo nguyên có rất nhiều Băng Tinh Thảo.
Nhưng Băng Tinh Thảo này không có tác dụng gì đối với sinh vật Hôi giới, nên quyển điển tịch kia chỉ ghi chép qua loa chứ không có hình vẽ. Nếu không thì hắn đã nhận ra Băng Tinh Thảo chính là Khổ Lạc Hoa từ lâu rồi.
Công dụng của Khổ Lạc Hoa là xua tan sát khí, đối với sinh vật Hôi giới thì đây là thứ có hại. Chẳng trách nó lại rẻ như vậy.
"Chỉ có ngần này thôi sao?" Hàn Lập nghĩ tới đây, trong lòng có chút giật mình, mở miệng hỏi.
Hai người cá dị tộc nghe vậy thì lộ vẻ kinh ngạc.
Những Băng Tinh Thảo này chỉ dùng để chế tạo mấy loại độc dược, cũng không phải là hiếm, ai đi tới Vô Để Chiểu Trạch một chuyến đều hái được không ít, lại có người muốn mua số lượng lớn như vậy.
"Thật ngại, vật này không có tác dụng gì lớn, chúng ta chỉ hái được ngần này thôi." Một dị tộc người cá lớn tuổi hơn lắc đầu.
"Được, vậy thì lấy hết chỗ này cho ta đi." Hàn Lập không hỏi thêm, từ tốn nói.
Hắn đã có được bản đồ Lục Nguyệt thảo nguyên từ Hôi Tích tộc, biết Khổ Lạc Hoa mọc ở Vô Để Chiểu Trạch. Hắn lúc nào cũng có thể đi hái một ít.
Vả lại mấy chục cây trước mắt đã đủ cho hắn luyện đan rồi.
Hai người cá dị tộc vội vàng gói Khổ Lạc Hoa lại, đưa cho Hàn Lập.
Hai bên một tay giao tiền, một tay giao hàng, rất nhanh chóng hoàn thành giao dịch.
"Vị bằng hữu này, ngươi có muốn mua thêm linh thảo nào không? Mộ Ngư tộc chúng ta rất giỏi trồng các loại linh thảo. Ngươi có thể xem Trạch Lan Hoa này, toàn là dược linh trên vạn năm, còn có Khô Linh Thảo này, đều vừa hái xuống, dược tính không hao hụt chút nào." Người cá lớn tuổi nhiệt tình giới thiệu những linh thảo khác.
Hàn Lập từng thấy ghi chép về Trạch Lan Hoa và Khô Linh Thảo trên điển tịch của Hôi Tích tộc, đều chứa sát khí nồng đậm, coi như là linh thảo quý giá ở Hôi giới.
Nhưng những thứ này đối với hắn vô dụng nên đương nhiên không mua.
Thế là Hàn Lập lắc đầu với đối phương, rồi nhanh chóng rời khỏi quầy hàng, đi về phía trước, trong mắt lấp lánh ánh sáng.
Trải nghiệm mua Khổ Lạc Hoa lần này như một lời cảnh tỉnh.
Hôi giới và Chân Tiên giới là hai giới khác biệt, vật tư không thông, một thứ không đáng xu nào ở Hôi giới, có thể là bảo vật vô giá ở Chân Tiên giới.
Giờ hắn đã đến Hôi giới, không ngại thu thập thêm những thứ như Khổ Lạc Hoa, sau này quay về Chân Tiên giới, có thể kiếm được một món hời lớn.
Thực ra bây giờ trên người hắn không thiếu Tiên Nguyên thạch, nhưng có nhiều vẫn tốt hơn, ai biết được khi nào sẽ cần. Lúc đó, đến cần lại mới đi nghĩ đến thì sẽ hơi bị động.
Chỉ là hai giới có tên gọi khác nhau cho những tài liệu này nên khó mà biết hết được, chỉ có thể tự mình tìm vận may thôi.
Hắn nhớ lại những linh thảo và khoáng thạch mang thuộc tính Âm Sát ở Tiên giới, đồng thời tâm niệm vừa động, khẽ phóng thần thức ra, cẩn thận dò xét các quầy hàng xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận