Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 56: Thiên Quỷ xuất thế

"Nói điều kiện của ngươi đi." Trong mắt Đoàn Nhân Ly ánh lên vẻ khác thường, giọng điệu lạnh nhạt nói.
"Một trăm cân Âm Thần Thạch đã tinh luyện." Hàn Lập mỉm cười, không chút chậm trễ trả lời.
Lời vừa dứt, cả hẻm núi lập tức rơi vào một bầu không khí quỷ quái vô cùng tĩnh lặng.
"Âm Thần Thạch, còn muốn một trăm cân?"
"Ngươi phá hủy vài chỗ đại trận cấm chế của bổn tông, còn khiến cấm địa của bổn tông thay đổi hoàn toàn, bây giờ còn dám trắng trợn đưa ra yêu cầu quá đáng như vậy!"
"Si tâm vọng tưởng!"
Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, Đoàn Nhân Ly còn chưa mở miệng, thì bốn người nam tử râu tím đã lên tiếng từ phía sau, trong lời nói tràn đầy tức giận.
"Đạo hữu thật đúng là có tài sư tử ngoạm. Một mạch khoáng Âm Thần Thạch, một năm cũng không thể tinh luyện ra nổi một cân, Hàn đạo hữu dự định đòi ngay trăm cân, không cảm thấy có hơi quá đáng sao!" Sắc mặt Đoàn Nhân Ly không đổi, nhưng trong lời nói đã mang thêm phần lạnh lẽo.
"Hàn mỗ không nghĩ vậy, một Thiên Quỷ tông to lớn như vậy, tích lũy nhiều năm như thế, đến chút Âm Thần Thạch này cũng không bỏ ra nổi." Hàn Lập khẽ cười nói.
"Xem ra các hạ là cố tình gây sự. Nếu không chịu rời đi, vậy thì vĩnh viễn ở lại đi!" Vẻ mặt Đoàn Nhân Ly hiện lên dữ tợn, dường như đã hoàn toàn bị thái độ của Hàn Lập chọc giận.
Vừa dứt lời, trên người hắn đột nhiên hiện lên một mảng lớn huyết quang, chiếu cả xung quanh thành một màu đỏ máu, đồng thời tỏa ra một luồng linh áp kinh khủng khiến không gian gần đó như ngưng trệ. Hắn há miệng ra, phun ra một cây cổ phiên mini màu đỏ như máu cao mấy tấc.
Lá cờ xoay tròn một vòng, liền biến thành một cự phiên cao khoảng một trượng, phía trên sát khí lượn lờ, hình đồ quỷ thủ hai sừng dữ tợn có thể thấy rõ, mặt xanh nanh vàng, hai mắt nhắm nghiền.
Theo trong miệng nhanh chóng niệm chú, cự phiên huyết quang lưu chuyển, nổi lên từng đợt gió tanh huyết tinh, quỷ thủ dữ tợn há cái miệng lớn như chậu máu, một đạo hào quang màu máu vô cùng to lớn, khí thế hùng hổ bay về phía Hàn Lập.
Hào quang còn chưa đến, một mùi tanh máu nồng nặc khiến người ta buồn nôn đã tràn ngập cả hẻm núi, nhiệt độ không khí xung quanh bỗng nhiên giảm xuống mấy phần.
Hàn Lập thấy vậy, thân hình ở giữa không trung chỉ khẽ nhoáng lên một cái, đột nhiên hóa thành một mảnh hư ảnh, để hào quang màu máu hụt mất.
Sau một khắc, phía sau lưng Đoàn Nhân Ly dao động, thân ảnh Hàn Lập trống rỗng xuất hiện, một nắm đấm phủ vảy vàng kim nhạt vừa mới động, đã hóa thành vô số hư ảnh đánh ra, tựa như trong nháy mắt đồng thời đánh ra hàng trăm nắm đấm.
Trong chốc lát, tiếng rít nổi lên!
Một cỗ cự lực kinh người xuyên thấu qua vô số quyền ảnh bao trùm mà xuống, nơi nó đi qua, không gian như bị vỡ nát từng khúc.
Đối diện với công kích kinh người như vậy, Đoàn Nhân Ly chỉ duỗi một ngón tay ra, như chậm mà nhanh, chỉ vào cự phiên màu máu trước mặt.
Cờ phướn lập tức như thiểm điện cuốn ngược lại, một mảng lớn sương mù màu máu từ lá cờ phun ra, nhanh chóng lan rộng, hóa thành một đám mây máu đường kính mấy chục trượng, bao phủ hắn vào trong, thân hình trở nên ẩn hiện.
Quyền ảnh màu vàng như mưa rơi nhao nhao rơi vào mây máu, lại tựa như đánh trúng một đám bông, uy năng lớn lao ẩn chứa trong đó cũng giống như trâu đất xuống biển biến mất không dấu vết, cực kỳ quỷ dị.
Đồng thời mỗi đạo quyền ảnh chui vào đều ẩn ẩn làm mây máu lớn ra thêm vài phần.
Hàn Lập hơi nhíu mày, không chút do dự thu tay về, thân thể ngay lập tức hóa thành một đạo hư ảnh bắn ngược ra sau.
Mây máu tràn ngập xung quanh lập tức như sóng lớn biển cả lăn lộn xuống, nhanh chóng lan rộng sang hai bên, đồng thời từ đó ngưng hiện từng cái xoáy nước màu máu, chỉ khẽ chuyển động, từng vòng khí lãng như cơn lốc cuộn ra bốn phía, khiến không gian xung quanh một trận vặn vẹo biến hình.
Những tiếng nổ chói tai liên tiếp vang lên, Hàn Lập chỉ cảm thấy không khí xung quanh xiết chặt, một cỗ cự lực to lớn từ bốn phía trào tới, khiến cho đà lui lại chậm đi.
Nhưng đúng lúc này, trên mặt cờ cổ màu máu, hai mắt Cự Quỷ dữ tợn bỗng nhiên mở ra, hai đoàn hồng quang giống như mặt trời rực rỡ hiện lên, lóa mắt chói chang, khiến người ta không thể nhìn thẳng!
Hàn Lập chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó cảnh vật xung quanh một thoáng mơ hồ, cả người đột nhiên xuất hiện một cách quỷ dị trong một không gian màu máu.
Phía trên đỉnh đầu là một bầu trời máu mờ mịt, phía dưới lại là một biển máu bao la vô biên, trên mặt biển phiêu đãng một tầng huyết vụ mỏng, trong không khí tản ra một mùi ngọt mang theo tanh.
"Động Thiên Chi Bảo!" Trong mắt Hàn Lập lộ vẻ kinh ngạc.
"Ngươi ngược lại là kiến thức bất phàm. Không sai, Xích Huyết Thiên Quỷ Phiên này vốn là một kiện Động Thiên Chi Bảo, cũng là bí bảo trấn tông của bổn tông. Hôm nay có thể chôn thây ở đây, ngươi coi như tam sinh hữu hạnh." Một thân hắc bào Đoàn Nhân Ly, hai tay để sau lưng đứng ở giữa không trung cách đó không xa, quần áo phấp phới, xung quanh sương máu lượn lờ.
"À, thật sao?" Hàn Lập lãnh đạm nói một câu.
Lời vừa nói ra, bốn phương tám hướng bỗng nhiên vang lên từng đợt tiếng quỷ kêu.
Những âm thanh này lúc xa lúc gần, liên tiếp vang lên, tựa hồ vô số quỷ vật đang điên cuồng gào thét, tiếng vọng không ngừng.
Hàn Lập mí mắt đột nhiên trĩu xuống, thần thức cũng trở nên hoảng hốt, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một cảm giác khát máu bực bội, tựa hồ chỉ cần xông lên phía trước, chém giết một phen với những quỷ vật kia, mới có thể dịu đi.
Nhưng tay hắn không hề chần chừ mà bấm pháp quyết, lập tức một cỗ thanh lương chi lực từ trong đan điền lao ra, trong nháy mắt chảy qua các kinh mạch.
Những ý niệm điên cuồng trong đầu lập tức không còn sót lại chút gì, còn tiếng quỷ kêu xung quanh cũng trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
Đoàn Nhân Ly thấy Hàn Lập thân thể chỉ hơi rung lắc một cái đã trở lại bình thường, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Mê Hồn Huyết Vụ phiêu đãng trên biển máu này tích tụ oán khí của thiên hồn vạn quỷ, đủ sức mê hoặc tâm trí người ta, khơi dậy dục vọng và sát niệm sâu kín trong đáy lòng. Ngay cả chính mình nếu không phòng bị cũng sẽ bị ảnh hưởng không ít.
Tên lực tu này vậy mà không hề bị ảnh hưởng, chẳng lẽ thần thức còn mạnh hơn cả mình sao?
Nếu vậy, chiêu đòn sát thủ mà hắn chuẩn bị trước đó đương nhiên không thể thi triển.
Nhưng lúc này, trong mắt Hàn Lập lại tinh quang lóe lên, thân thể mờ đi rồi lao nhanh tới phía nam tử mặc hắc bào đối diện.
Đoàn Nhân Ly hừ lạnh một tiếng, trong tay bấm niệm pháp quyết.
Ầm!
Mặt biển máu phía dưới đột nhiên quay cuồng dữ dội, bỗng nhiên trào lên một con sóng máu lớn vô cùng, cuốn hắn vào trong biến mất không dấu vết.
Hàn Lập thấy tình hình này, thân hình dừng lại giữa không trung, nhắm hai mắt lại, thả thần thức mạnh mẽ ra, nhưng ngay lập tức khẽ chau mày.
Không gian này dường như vô biên vô hạn, còn biển máu phía dưới càng thêm quỷ dị, với lực lượng thần thức của hắn, cũng chỉ có thể xâm nhập đáy biển vài chục trượng, đừng nói là tìm ra chỗ đối phương ẩn nấp.
Hắn nghĩ một chút, con ngươi hiện lên lam quang, thi triển Minh Thanh Linh Mục thần thông.
Lập tức mọi thứ trong phạm vi mấy chục trượng phía dưới biển máu hiện lên rõ ràng, nhưng xuống sâu hơn một chút thì vẫn mơ mơ hồ hồ, căn bản không thể thâm nhập trực tiếp được.
Ngay khi hắn lật tay lấy ra một gốc Vân Hạc Thảo nuốt vào, thúc đẩy hơn nửa linh lực trong cơ thể rót vào con ngươi, chuẩn bị thi triển toàn bộ Linh Mục thần thông, thì đột nhiên xảy ra dị biến!
Trên mặt biển máu cách đó mấy trăm trượng phía trước, đột nhiên kịch liệt quay cuồng, máu sền sệt theo một hướng khác quét sạch chảy đi, tạo thành một cái xoáy nước khổng lồ, bên trong ẩn ẩn truyền ra từng đợt oanh minh trầm thấp.
Hàn Lập thấy vậy, không chút do dự bay vút lên, lên cao hơn trăm trượng, lúc này mới cúi đầu nhìn xuống tất cả mọi thứ phía dưới.
Ngay tại trung tâm xoáy nước, những tiếng lách tách vang lên, tiếp theo bọt nước trào lên, một bộ hài cốt khổng lồ từ đó nổi lên.
Hài cốt này cao chừng trăm trượng, toàn thân xương cốt ánh lên màu đỏ, tựa như được chế tác từ Huyết Ngọc, phía trên khắc rõ vô số phù văn huyền bí.
Phía trên đỉnh đầu giống như một ngọn núi nhỏ, có hai sừng cong lên, một Nguyên Anh màu đỏ sẫm đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, ngũ quan tương tự Đoàn Nhân Ly tám chín phần.
Hàn Lập thấy cảnh này, hai mắt không khỏi khẽ híp lại.
Nguyên Anh bỗng nhiên mở hai mắt, há miệng, liên tục phun ra bảy đám tinh huyết, đồng thời hai tay bấm niệm pháp quyết, tiếng chú ngữ khó hiểu phát ra từ trong miệng.
Tinh huyết "phanh phanh" vài tiếng, trong nháy mắt hóa thành bảy cột huyết vụ, giống như Linh Xà quấn vào tứ chi và cổ của Nguyên Anh, theo Nguyên Anh hét lớn, huyết vụ tỏa ra huyết quang yêu dị, khiến chúng hóa thành chùm sáng màu máu.
Một màn quỷ dị xuất hiện!
Chùm sáng màu máu đột nhiên chìm xuống, dung nhập vào trong đầu lâu hài cốt.
Trong đôi mắt trống rỗng của hài cốt to lớn đột nhiên xuất hiện hai đoàn huyết quang, các phù văn trên xương cốt cũng bỗng nhiên sáng lên.
Trong xoáy nước màu máu phía dưới, những con sóng lớn xoay tròn, bay ra một luồng huyết quang sền sệt xoay quanh hội tụ lại, giống như một cột máu hình xoắn ốc khổng lồ phóng lên tận trời, từ dưới lên trên bao phủ hài cốt.
Xuyên qua cột máu, có thể mơ hồ thấy bóng dáng bên trong dần dần bành trướng.
Cột máu như thủy triều rút xuống, hài cốt to lớn ban đầu biến mất không còn tăm tích, thay vào đó là một quỷ vật đáng sợ lớn hơn trăm trượng, mặt xanh nanh vàng, trên đầu có một đôi sừng cong cực lớn, hai mắt đỏ như máu, toàn thân mọc đầy lông tóc màu đỏ máu, tứ chi dài hơn người bình thường rất nhiều, phía sau là một đôi cánh dơi màu tím đen.
Nó vừa mới xuất hiện, trên người đã rung động ra từng trận dao động kinh người, ngay cả không khí xung quanh cũng rung chuyển như chấn động kịch liệt.
"Đây chính là Xích Huyết Thiên Quỷ trong truyền thuyết đến từ U Minh? Cũng có chút ý vị!" Hàn Lập mắt nhìn thẳng quỷ vật khổng lồ trước mặt, miệng thì thào một tiếng.
"Xoẹt" một tiếng!
Xích Huyết Thiên Quỷ vừa nhấc cánh tay lên, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một mảng lớn hỏa diễm màu máu, sau đó vươn ra về phía Hàn Lập.
Đỉnh đầu Hàn Lập tối sầm lại, một móng vuốt quỷ màu đỏ lớn gần một mẫu đột ngột xuất hiện, móng vuốt quỷ quấn quanh ngọn lửa màu máu hừng hực, hung hăng vồ xuống.
Móng vuốt khổng lồ chưa tới, một cơn gió lớn đã trước một bước ập xuống, khiến biển máu xung quanh nổi lên sóng to.
Hàn Lập đưa tay ra đấm một quyền vào không trung phía trên.
"Oanh" một tiếng nổ lớn vang lên, dưới tác động của một cỗ cự lực vô hình, móng vuốt quỷ màu đỏ máu lập tức vỡ vụn, nổ tung thành đầy trời tàn diễm màu máu bắn tung tóe ra.
Thân thể hắn cũng loạng choạng lùi lại mấy bước, lúc này mới đứng vững, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Uy năng ẩn chứa trong móng vuốt quỷ màu máu lớn đến kinh người, có chút vượt quá dự liệu của hắn!
Tàn diễm màu máu nổ tung không hề biến mất, sau khi bắn ra một khoảng cách ngắn đột nhiên dừng lại, sau đó lẫn lộn quấn quanh ngưng tụ, thoáng chốc biến thành một chiếc Huyết Hoàn đường kính mấy trượng, bỗng nhiên co rút lại một cái, bao chặt Hàn Lập.
Chưa kịp để Hàn Lập có phản ứng gì, Quỷ Vương màu máu vung tay một cái, chiếc vòng màu máu trói chặt Hàn Lập với tốc độ khó tin bay về phía nó, bị móng vuốt quỷ màu máu tóm lấy, chỉ còn đầu lộ ra bên ngoài.
"Xem ngươi chạy trốn nơi nào!" Xích Huyết Thiên Quỷ nhe răng cười một tiếng, một móng vuốt quỷ khác cũng đưa tới, dùng sức nắm chặt.
Hàn Lập chỉ cảm thấy một cỗ cự lực áp bách khủng khiếp kéo đến, toàn thân xương cốt kêu răng rắc, dù với nhục thân cứng rắn của hắn lúc này cũng có chút không chịu nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận