Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 260: Luyện kiếm

Chương 260: Luyện kiếm
Hàn Lập nhẹ nhàng đưa tay về phía trước, khối Lang Tiển Vân Thạch trong lòng bàn tay theo một đạo Tiên linh lực cuốn lấy, chậm rãi bay vào ngọn lửa màu bạc.
Ngọn lửa màu bạc nhảy lên vài lần, bao bọc hòn đá trắng lớn cỡ quả đấm vào trong, từ từ nung đốt.
Nhưng thời gian trôi qua, hòn đá màu trắng vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu, không hề thay đổi.
Hàn Lập không đổi sắc mặt, một tay bấm pháp quyết, trong miệng vang lên những tiếng ngâm tụng.
Chỉ thấy lò sưởi hắc thạch bốn phía bỗng nhiên xuất hiện từng vòng quang mang màu đỏ, từng phù văn cổ sơ hiện lên, trên dưới nhảy nhót không ngừng.
Trong lò, ngọn lửa màu bạc sau khi phù văn sáng lên thì lập tức bùng lên, ngân quang phủ thêm một lớp quang mang màu đỏ, hỏa lực không biến đổi rõ rệt nhưng lại có thêm một loại dao động kỳ dị.
Khi dao động này xuất hiện, Lang Tiển Vân Thạch rốt cuộc phát sinh một chút biến đổi.
Sau khi phát ra từng đợt âm thanh "Tư tư", nó dần dần tan chảy trong ngân diễm bao phủ, từ đó chảy ra những giọt chất lỏng màu nhũ bạch như sáp, lơ lửng trong ngọn lửa.
Một mùi hương đàn nồng nặc đến cực điểm lập tức tràn ngập khắp mật thất.
Hàn Lập thấy vậy liền thu tay về, Lang Tiển Vân Thạch đã hoàn toàn nóng chảy thành chất lỏng, lập tức theo Tiên linh lực của hắn bay ra khỏi ngọn lửa.
Một tay khác của hắn đưa tới, trong lòng bàn tay đã cầm một cái bình đá màu đen trải đầy vân lửa đỏ, hứng lấy dung dịch Lang Tiển Thạch vào trong.
Chỉ thấy dung dịch màu ngà sữa chảy vào trong miệng bình, trên bình đá lập tức sáng lên một vòng phù văn, toàn bộ thân bình nóng bỏng như một khối sắt nung đỏ.
Hàn Lập phủ lên một tầng thanh quang trên tay, sau khi bịt kín miệng bình thì đặt nó lên bàn đá một bên.
Sau đó, hắn khẽ vung tay, một khối Hộc Văn Tinh Kim lại nổi lên, rơi vào trên lò sưởi.
Lần này, hắn không bấm pháp quyết, không thúc giục pháp trận trên lò sưởi, mà xoay người đến bệ đá cao gần nửa thước trong huyệt động, khoanh chân ngồi xuống mặc cho Tinh Viêm Hỏa Điểu dùng ngân diễm tự luyện khối Tinh Kim này.
Dưới ngọn lửa cuồn cuộn thiêu đốt, các đường vân hình cánh hoa trên bề mặt Hộc Văn Tinh Kim sáng lên ánh kim xích, cùng ánh lửa màu bạc làm nổi bật lẫn nhau, nhưng vẫn không có dấu hiệu muốn tan chảy.
Hàn Lập chỉ liếc qua rồi nhắm mắt điều tức, không nhìn nữa.
Bảy ngày bảy đêm sau.
Trong lò sưởi, ngọn lửa màu bạc vẫn cháy hừng hực, Tinh Kim tưởng như không thể phá vỡ đã hoàn toàn chuyển thành màu đỏ rực, như một khối băng cứng đang tan, bên trên nhỏ giọt từng giọt dung dịch màu vàng.
Phía dưới đặt một cái bình đá đen lớn gấp đôi so với trước, sẵn sàng hứng lấy những giọt dung dịch màu vàng.
Lại qua đúng một ngày, khối Hộc Văn Tinh Kim mới bị tan chảy hoàn toàn.
Hàn Lập mở mắt, tiến lên lấy bình đá màu đen vào, rồi lại cách không lấy ra một khối Hộc Văn Tinh Kim, ném vào trong lò sưởi. . .
Sau ba tháng.
Trong sơn động, Hàn Lập đứng cạnh lò sưởi, một tay cầm sách da thú, chau mày chăm chú xem xét, một tay trong hư không vẽ đi vẽ lại.
Bên cạnh trên bệ đá, hàng nghìn trang giấy màu vàng chất đống hỗn loạn, trên mỗi tờ đều phác họa lộn xộn các đường vân ngoằn ngoèo kỳ quái.
Các trang giấy phía dưới vẽ đường vân càng thô kệch, càng lộn xộn, các trang giấy càng ở trên cao thì các đường cong càng tinh tế, nhìn càng linh xảo.
Bốn trang giấy đặt trên cùng nhất, các đường vân đã được vẽ rất tinh mịn, trông như bốn đóa hoa lớn hình tròn, rất đẹp.
Ở góc trái bệ đá, trên chỗ trống duy nhất là mấy chục cái bình cổ dài lớn nhỏ khác nhau, chất liệu khác nhau, bên trong đựng các loại linh dịch cần thiết để luyện kiếm.
Trong thời gian này, ngoài việc luyện chế các loại linh dịch, phần lớn thời gian Hàn Lập dùng để nghiên cứu thuật luyện kiếm dung kim ghi trong sách da thú, và tập vẽ các phù văn pháp trận ghi trong sách lên giấy.
Mặc dù đã vẽ hàng nghìn lần, nhưng hắn vẫn chưa hài lòng với các phù văn mình vẽ được, luôn cảm thấy thiếu sót ở đâu đó, nên chần chừ chưa bắt tay vào luyện chế.
Một lát sau, nghe một tiếng "Bốp".
Hàn Lập gấp sách lại, hai mắt nhắm nghiền, như đang trầm tư, đứng yên tại chỗ, chỉ có ngón giữa và ngón trỏ tay phải khép lại, vung nhẹ bên người, tựa hồ đang luyện tập vẽ bùa trong không trung.
Không biết bao lâu, hắn như chợt lóe linh quang, hai mắt đột nhiên mở ra, xoay người nhanh chân đến bên lò sưởi.
Chỉ thấy hai ngón tay hắn chụm lại, kim quang rực rỡ trên bàn tay, kim lân tầng tầng lật lên, bao phủ hai ngón tay.
Hắn cúi người, nửa ngồi bên lò sưởi, hai ngón tay chỉ xuống, cắm thẳng vào mặt đá bên trái lò sưởi.
Hắn nhắm mắt tập trung, dồn tâm tư, cảm nhận linh ý trong phù văn, Tiên linh lực từ đầu ngón tay chảy ra, khắc họa lên nham thạch.
Ban đầu, tốc độ di chuyển ngón tay cực chậm, mất nửa ngày mới đi được một tấc, nhưng về sau tốc độ dần nhanh, cuối cùng bút đi như rồng, một mạch khắc xong một lá phù văn.
Hình dạng phù văn này hoàn toàn giống với một bức trong bốn trang giấy kia, chỉ là lớn hơn vài lần, từ bệ đá kéo dài xuống dưới, hơn nửa đã khắc trên mặt đất.
Sau khi khắc xong bức trận đồ đầu tiên, Hàn Lập dừng lại một lát, rồi từ từ thở ra một hơi, đến bên phải lò sưởi, tiếp tục tập trung khắc họa. . .
Nửa ngày sau, Hàn Lập đứng lên, chậm rãi mở hai mắt ra, chỉ thấy các trận đồ xung quanh lò sưởi đều đã hoàn thành, tuy vị trí khác nhau nhưng liên kết với nhau, tạo thành một thể, linh ý dồi dào.
Hắn hài lòng gật đầu, hai tay xoa vào nhau, Tinh Viêm Hỏa Điểu từ trong người lóe lên bay vào lò sưởi, hóa thành một mảnh ngân diễm, bùng cháy.
Theo ngân diễm bừng lên, toàn bộ hang động cũng bắt đầu nóng rực.
Hàn Lập vung tay, thanh quang liên tiếp tuôn ra, xoay tròn một cái rồi thu lại, lộ ra 72 chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, ngay ngắn treo trước người hắn, kiếm thể lấp lánh thanh quang, phát ra những tiếng rung.
"Đi"
Hàn Lập khẽ quát một tiếng, tay áo vung mạnh lên.
Tất cả Thanh Trúc Phong Vân Kiếm lập tức vút về sau, ào ào lui vào trong lò sưởi.
Chỉ nghe trong ngọn lửa màu bạc truyền đến tiếng hú bén nhọn, ngân diễm hừng hực bùng ra, trong nháy mắt che khuất 72 chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm.
Hàn Lập lập tức khoanh chân ngồi xuống, hai ngón tay tạo một pháp quyết cổ quái, miệng lặng lẽ ngâm tụng.
Theo tiếng ngâm tụng không ngừng vang lên, pháp trận điêu khắc xung quanh lò sưởi phát ra những tiếng "Ong ong", bốn cột sáng vàng lớn từ xung quanh nghiêng bắn lên, hội tụ ở chính giữa lò sưởi, hóa thành một màn ánh sáng vàng, bao phủ Thanh Trúc Phong Vân Kiếm và Tinh Viêm Hỏa Điểu bên trong.
Một lát sau, mười ngón tay Hàn Lập tách ra, trước người hơi động, ngẩng lên.
Từng tiếng nắp bình mở ra đồng thời vang lên, các loại linh dịch từ mười mấy bình cổ dài bay ra, tràn vào trong màn ánh sáng màu vàng.
Xuyên qua màn ánh sáng màu vàng, Hàn Lập có thể thấy rõ dung dịch Hộc Văn Tinh Kim tự phân tán, phủ lên Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, mỗi chuôi đều được nó bao phủ hoàn toàn.
Tiếp đó, các loại linh dịch khác cũng chia thành bảy mươi hai phần, từng chút một dung nhập vào lớp dung dịch Hộc Văn Tinh Kim bọc bên ngoài Phong Vân Kiếm.
Thấy tình hình này, Hàn Lập một lần nữa nhắm mắt, thần thức bỗng buông ra, dồn tâm trí vào trong màn ánh sáng vàng.
Chỉ thấy màn ánh sáng vàng khẽ run lên, quang mang bùng nổ, trong nháy mắt chuyển sang màu ngũ sắc.
Cùng lúc đó, trên 72 chiếc Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, cũng bắt đầu sáng lên những đợt quang mang, như được phủ lên cầu vồng, trở nên lung linh rực rỡ.
Một lúc sau, Hàn Lập lại mở mắt, há miệng, một đạo Anh Hỏa phun ra, đánh vào màn ánh sáng năm màu, không gặp chút cản trở, liền trực tiếp hòa vào ngọn lửa màu bạc.
"Hô..."
Hai loại hỏa diễm hòa vào nhau, trong nháy mắt bùng lên, hóa thành một cột hỏa diễm quang, bao phủ toàn bộ Thanh Trúc Phong Vân Kiếm bên trong.
Đúng lúc này, dị biến xảy ra!
Mấy chục lưỡi phi kiếm như không chịu nổi ngọn lửa hỗn hợp này, điên cuồng giãy giụa, từng kiếm khí tràn ra ngoài, chém về bốn phương tám hướng.
Hàn Lập thấy thế, thần thức bàng bạc lập tức mạnh mẽ xông đến, trong nháy mắt liên kết chặt chẽ với mỗi thanh phi kiếm, trấn áp chúng xuống trước.
"Không ngờ còn có chút kiếm nguyên ngoan cố chưa hoàn toàn hòa hợp, giấu kín thật sâu..."
Hàn Lập nhẹ than, nhưng trong lòng có chút may mắn.
May mà những kiếm nguyên này bùng phát lúc này, nếu ở trong lúc hắn giao chiến với người, e rằng Thanh Trúc Phong Vân Kiếm mất khống chế một chút thôi cũng có thể gây ra hậu quả không thể cứu vãn.
Trong liệt diễm, trên Thanh Trúc Phong Vân Kiếm được bọc bởi các loại linh dịch, từng đám kiếm nguyên chưa dung hợp từ kiếm thể tràn ra, trực tiếp vỡ nát.
Nhưng linh lực do chúng chuyển hóa không hề hao tổn mà được phi kiếm hấp thu lại.
Hàn Lập thấy vậy không hề lơi lỏng, vẫn cẩn thận khống chế Anh Hỏa và ngân diễm hợp nhất, không ngừng thiêu đốt 72 thanh phi kiếm, màu sắc cầu vồng trên phi kiếm cũng dần mờ đi, bắt đầu trở nên mơ hồ. . .
Tròn bốn mươi chín ngày sau.
Trong màn ánh sáng màu vàng ở lò sưởi, 72 thanh phi kiếm trắng như ngọc, trong suốt như băng, dường như trong suốt.
So với trước, tất cả đầu kiếm đều như kéo dài hơn một tấc, lưỡi kiếm cũng rộng hơn rất nhiều.
Hàn Lập bình thản nhìn Thanh Trúc Phong Vân Kiếm có vẻ hơi lạ lẫm, tay lại khẽ vung.
Trên bệ đá, nắp bình đá màu đen cuối cùng tự bay đi, linh dịch màu ngà sữa bên trong bay lên, vào màn ánh sáng vàng, chia thành 72 giọt, nhỏ xuống từng chuôi phi kiếm.
"Tí tách..."
Tiếng vang nhẹ này như mưa xuân đầu mùa, như suối thiêng rưới xuống, như cây khô gặp xuân.
Tất cả phi kiếm đồng thời run lên, sau đó linh văn trên bề mặt bỗng nhiên sáng lên, kim quang bùng nổ, vô số tia lôi vàng bắn ra, giao thoa nhau, như một rừng lôi điện nhỏ, không ngừng phát ra tiếng "Đôm đốp".
Nếu không có lớp màn ánh sáng vàng kia che chắn, e rằng những lôi điện này đã tràn ra, phá tan hang núi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận