Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 636: Dung kiếm

"Không phải ta... người phát hiện ra Ngu đạo hữu trước nhất chính là Mạc tiên tử, nàng lo lắng ngươi đang bế quan, liền đưa tin cho ta. Sau đó ta mới đi tìm ngươi." Đoàn Dữ Tai lắc đầu, nói.
"Mấy ngày nay trong cốc không yên ổn, ta vốn định tĩnh tọa một thời gian khô thiền, nhưng lại không thể tĩnh tâm, thế là buổi sáng lại đi Thanh Phong nhai, kết quả nhìn thấy hắn nằm trong băng tuyết, trên người khí tức cơ hồ đoạn tuyệt, suýt chút nữa cho rằng hắn đã mất mạng." Mạc Vô Tuyết thở dài nói.
Hàn Lập sau khi nghe xong, không nói gì thêm nữa.
Hắn giơ tay đặt lên mi tâm Ngu Tử Kỳ lại dò xét một lần, sau đó đứng dậy đến bờ Thanh Phong nhai nhìn xuống một chút, trong lòng càng nổi lên nghi ngờ, rốt cuộc là ai giúp hắn phong tỏa thức hải?
"Lệ đạo hữu, hắn hiện tại thế nào?" Mạc Vô Tuyết thấy vậy, hỏi.
"Nhục thân và thần hồn của hắn tạm thời ổn định, nhưng vẫn chưa thực sự thoát khỏi nguy hiểm, trước tiên hãy đưa hắn về động phủ của ta đã. Sau này còn cần một khoảng thời gian rất dài điều dưỡng, mới có thể thực sự cứu được hắn." Hàn Lập trầm ngâm nói.
"Làm phiền Lệ đạo hữu..." Mạc Vô Tuyết thấy thế, hướng Hàn Lập thi lễ, nói.
Hàn Lập thấy vậy, đầu tiên là sững sờ, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa Mạc Vô Tuyết và Ngu Tử Kỳ trong chốc lát, lúc này mới hoàn hồn, thầm nghĩ trong lòng: "Ngu đạo hữu à Ngu đạo hữu... Ngươi đây coi như không tính nhân họa đắc phúc sao?"
Thu lại một chút tâm thần, Hàn Lập vung tay áo, một mảnh thanh quang từ dưới thân Ngu Tử Kỳ nâng hắn lên, bay lơ lửng cùng hắn rời đi, trở về động phủ của hắn...
...
Hơn nửa tháng sau.
Vừa trở về trong cốc, Cảnh Dương thượng nhân, cùng Nhiệt Hỏa Tiên Tôn và những người khác nhận được tin của Hàn Lập, lần lượt chạy đến, cùng với Đoàn Dữ Tai và Mạc Vô Tuyết, mấy người tề tụ tại động phủ của Hàn Lập.
Giải Đạo Nhân giống như Ma Quang, bị Hàn Lập thu vào trong "Hoa Chi" Động thiên, trong phủ đệ chỉ để lại chút khôi lỗi và đạo binh, còn Ngu Tử Kỳ thì được an trí trong căn phòng trước kia Ma Quang ở.
Trải qua một thời gian điều dưỡng, khí tức trên người hắn ổn định hơn chút, nhưng thần hồn tổn thương vẫn còn nghiêm trọng, không có dấu hiệu tỉnh lại.
Nhiệt Hỏa Tiên Tôn và Cảnh Dương thượng nhân sau khi xem xét, hai người luôn thích đấu võ mồm hiếm khi không tranh cãi, nhất trí cho rằng phải tìm ra người ra tay với Ngu Tử Kỳ, đánh cho hắn hồn phi phách tán.
"Trước đó ta đã từng nói với các ngươi rồi, thời cuộc hiện tại có chút biến động, Nhàn Vân sơn cũng chỉ ngày càng bất ổn, chỉ là không ngờ lại đến nhanh như vậy..." Cảnh Dương thượng nhân ực một hơi rượu, thở dài.
"Cảnh Dương đạo hữu, có phải ngươi đã biết được tin tức gì mà chúng ta không biết không?" Mạc Vô Tuyết nhíu mày hỏi.
"Không phải tin tức bí mật gì, chỉ cần tốn chút tiên nguyên thạch, liền có thể mua được trong Tụ Côn thành." Cảnh Dương thượng nhân lắc đầu, nói.
"Đã như vậy, ngươi nói qua trước xem sao, dù sao chúng ta cũng một thời gian không đến Tụ Côn thành." Hàn Lập nhìn hắn nói.
"Đúng đó, đến lúc này rồi, ngươi cũng đừng thừa nước đục thả câu." Nhiệt Hỏa Tiên Tôn cũng nói.
"Thực ra cũng không có gì đặc biệt. Lần kia Ngân Hồ quái khách đại náo Tụ Côn thành các ngươi đều biết đúng không? Sau đó còn có một số chuyện... Hắc Sơn Tiên Cung vị đại cung chủ kia lấy cớ có kẻ có thể trốn vào Nhàn Vân sơn, liên kết với giám sát tiên sứ đang đóng quân ở Tụ Côn thành, cùng nhau tạo áp lực lên vị tán tu lập quy tắc cho Nhàn Vân sơn năm xưa để tiên cung được phép trà trộn vào các cốc ở Nhàn Vân sơn để điều tra." Cảnh Dương thượng nhân lại uống một ngụm rượu, mở miệng nói.
"Ngươi nói kẻ ra tay với Ngu đạo hữu, có thể là người của Hắc Sơn Tiên Cung?" Nhiệt Hỏa Tiên Tôn nhướng mày hỏi.
"Ta không có nói vậy... Ta chỉ nói có người của Hắc Sơn Tiên Cung trà trộn vào Nhàn Vân sơn, làm cho nơi này trở nên đục ngầu. Thực tế số người của 'Dịch Bào hội' trà trộn vào Nhàn Vân sơn còn nhiều hơn, hai phe này đều không phải là hạng tầm thường." Cảnh Dương thượng nhân khoát tay áo, nói.
"Người Luân Hồi điện trà trộn ở đây không phải chuyện ngày một ngày hai, trước kia không phải vẫn yên bình sao? Theo ta thấy, khả năng người của tiên cung ra tay vẫn cao hơn." Đoàn Dữ Tai lắc đầu, nói.
Dịch Bào hội cùng Thập Phương lâu và Vô Thường minh đều là thế lực dưới trướng Luân Hồi điện, trải rộng khắp Tiên Vực.
"Chẳng lẽ Ngu đạo hữu là người của Luân Hồi điện?" Hàn Lập bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
Nhiệt Hỏa Tiên Tôn và Đoàn Dữ Tai nghe vậy, đầu tiên nhìn Cảnh Dương thượng nhân, sau đó lại nhìn Mạc Vô Tuyết.
Một người có quan hệ thân thiết với Ngu Tử Kỳ, một người lại là người ngưỡng mộ Ngu Tử Kỳ trong lòng, cả hai đều lắc đầu, biểu thị không biết.
"Cứ đoán tới đoán lui thế này cũng vô ích, đợi Ngu đạo hữu tỉnh lại rồi hỏi hắn sau." Mạc Vô Tuyết nói như vậy.
"Bất kể nói thế nào, sau này các vị đạo hữu ở trong cốc làm việc cũng nên cẩn thận hơn..." Cảnh Dương thượng nhân giơ hồ lô rượu lên, đến bên miệng lại không uống, mở miệng nói.
Sau khi mọi người tản đi, trong lòng Hàn Lập càng cảm thấy bất an, cảm thấy nơi đây không còn thích hợp để ở nữa.
Bất quá, nếu lúc này mà tùy tiện rời khỏi Dã Hạc cốc, e rằng ngược lại sẽ bị người tiên cung chú ý, đến lúc đó chỉ thêm phiền toái, không bằng cứ ở lại một thời gian lặng lẽ theo dõi tình hình.
Hơn nữa, bệnh của Ngu Tử Kỳ vẫn chưa khỏi, còn cần hắn điều trị dài ngày.
Suy nghĩ một hồi, hắn bắt đầu chuẩn bị các thứ bày trận, trước tiên tháo gỡ cấm chế trong Nguyên Anh của Ngu Tử Kỳ...
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đã hơn năm năm trôi qua.
Một ngày sáng sớm, Hàn Lập đang tĩnh tọa trong mật thất, một tay cầm Chưởng Thiên Bình, tay kia xoay cổ tay, lấy hồ lô xanh biếc ra.
Hắn mở Chưởng Thiên Bình, hơi nghiêng về phía miệng hồ lô, nhỏ một giọt lục dịch xuống.
Mấy năm gần đây, nhờ sự thúc đẩy ngắt quãng của lục dịch, màu sắc ảm đạm ở miệng hồ lô đã dần biến mất, màu sắc trở nên gần như không có gì khác biệt so với các chỗ khác trên thân hồ lô, nhưng Hàn Lập vẫn luôn cảm thấy còn một chút chênh lệch nữa mới chín muồi hoàn toàn.
"Đinh" một tiếng vang nhỏ.
Miệng hồ lô phát ra một tiếng kêu êm tai, giọt lục dịch rơi trên đó không hề bắn ra, bị hồ lô hấp thụ hết.
Ngay sau đó, chỉ thấy trên hồ lô ánh sáng màu xanh lục đại thịnh, trở nên sáng ngời, vô số phù văn xanh biếc lấp lánh không ngừng, trông như nước sôi đang sùng sục nhảy lên kịch liệt.
Một luồng lực lượng pháp tắc cường đại khó tả bỗng nhiên nổi lên, khuấy động xung quanh.
Đúng lúc này, "Ba" một tiếng vang nhỏ, phát ra từ miệng hồ lô.
Hàn Lập kinh ngạc phát hiện, hồ lô xanh biếc kia tự mở ra mà không cần người điều khiển.
"Đây là... hoàn toàn chín muồi?" Hàn Lập mắt sáng lên, tự nhủ.
Lời hắn vừa dứt, trong miệng hồ lô xanh biếc dâng trào một đạo ánh sáng màu xanh lục, hóa thành một mảnh hỏa diễm xanh lục bao trùm lấy toàn bộ hồ lô đang lơ lửng giữa không trung, như là đang gột rửa phức tạp cháy động.
Mấy chục giây sau, ngọn lửa kia bắt đầu co rút nhỏ lại, cuối cùng biến mất hoàn toàn, mà toàn bộ hồ lô bên ngoài lại trở nên rực rỡ, toàn thân xanh biếc như phỉ thúy, bề mặt phản chiếu ánh sáng lấp lánh, chạm vào lại có cảm giác ấm áp mềm mại, dễ chịu.
Hàn Lập thấy vậy, trong lòng vui mừng, đang định xem xét kỹ lưỡng thì bỗng nhiên lông mày khẽ nhíu lại, cảm giác cánh tay mình đột nhiên truyền đến một trận nóng bỏng như bị phỏng.
Hắn vội vàng vén tay áo lên, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy trên cánh tay có một dấu vết màu xanh nhạt hình kiếm như có như không tồn tại ở đó, đó chính là Huyền Thiên Trảm Linh kiếm đã biến mất từ lâu!
Ngay sau đó, hắn cảm thấy huyết dịch trong tay dâng đến chỗ dấu vết đó, một tầng huyết quang đột ngột tràn ra trên đó, khiến cho dấu vết màu xanh nhạt vốn mờ ảo trở nên rõ ràng dần.
"Chẳng lẽ Trảm Linh kiếm muốn phục sinh?" Hàn Lập giật mình trong lòng, cảm thấy rất vui mừng.
Dù sao Huyền Thiên Trảm Linh kiếm tuy là đồ vật ở hạ giới, nhưng cũng là Huyền Thiên Chi Bảo ẩn chứa lực lượng pháp tắc của giới diện, cho dù ở Chân Tiên giới cũng được xem là một món Tiên Thiên Tiên Khí hiếm có, trong đó chắc chắn chứa không ít chỗ huyền diệu mà ngay cả hắn cũng chưa phát hiện.
Nhưng chưa kịp vui mừng xong, trên cánh tay của hắn lại truyền đến một cơn đau nhói như bị bỏng, đạo dấu vết màu xanh đó bỗng nhiên hóa thành một tia sáng màu xanh đậm đâm xuyên qua da hắn, bay thẳng đến miệng hồ lô rồi biến mất trong đó trong nháy mắt.
Hàn Lập lập tức giật mình trong lòng, không màng đến cơn đau dữ dội trên cánh tay, vội vàng nắm lấy hồ lô, áp lên giữa mi tâm, thần thức tiến vào trong không gian xanh biếc.
Chỉ thấy trong không gian, hào quang xanh biếc tràn ngập, một cái vòng xoáy lớn màu xanh lục vẫn ung dung xoay tròn, 72 thanh Thanh Trúc Phong Vân kiếm nhẹ nhàng trôi nổi, tỏa ra ánh sáng màu xanh nhu hòa như nước, mỗi thanh kiếm đều có kiếm quang trầm tĩnh.
Hàn Lập đảo mắt nhìn khắp nơi, nhưng lại không thấy tung tích của Huyền Thiên Trảm Linh kiếm, liền lại chìm tâm thần xuống, tiến vào không gian tầng thứ hai trong hồ lô xanh.
Tiến vào không gian tầng thứ hai, Hàn Lập lập tức cảm thấy hoa mắt chóng mặt, chỉ cảm thấy trước mắt có từng đợt lục quang không ngừng nhấp nháy.
Hắn ngưng thần nhìn lại thì thấy quả cầu màu xanh lục vốn lơ lửng yên tĩnh trong không gian, đang chập chờn sáng tối, từ đó liên tục tỏa ra những vòng sáng màu xanh lục, tản ra từng đợt dao động kỳ dị.
Một đường vân hình kiếm màu xanh lục, đột nhiên xuất hiện trên quả cầu kia, chính là ấn ký của Huyền Thiên Trảm Linh kiếm.
Khi hắn cố gắng dùng thần niệm tiếp xúc, một tia sáng màu xanh đậm lập tức bắn ra từ trên ấn ký kiếm quang, nổ tung trong hư không, phá tan những thần niệm mà hắn vừa tập trung lại.
Hàn Lập kêu lên một tiếng đau đớn, hai mắt bỗng nhiên mở ra, miệng thở dốc.
Hắn chỉ cảm thấy trong thức hải vang tiếng sấm rền, đầu đau nhức kịch liệt, vội vàng nhắm mắt điều tức, một lúc lâu sau sắc mặt mới dần khôi phục bình thường.
"Mặc dù không biết tại sao lại thành ra thế này, nhưng xem ra, nó đã hòa làm một thể với hồ lô rồi..." Sau nửa ngày, hắn một tay xoa trán vẫn còn hơi đau nhức, tự lẩm bẩm.
Huyền Thiên Trảm Linh kiếm này không hề thật sự tái sinh, lực Hủy Diệt Pháp Tắc mà nó lưu lại lại có vẻ bị hồ lô xanh biếc hấp dẫn, dung hợp vào bên trong, coi như là dùng hết công dụng.
Chỉ là không biết trải qua một loạt biến hóa này, Huyền Thiên Hồ Lô sau khi trưởng thành sẽ có uy năng biến hóa gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận