Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 1115: Đột phá

"Không biết Hàn huynh thấy việc này thế nào?" Hồ Tam không trả lời Giao Tam, xoay ánh mắt nhìn về phía Hàn Lập, hỏi ý kiến một cách kín đáo.
"Thả Hắc Thiên Ma Thần ra quả thực rất mạo hiểm, nhưng nếu Giao Tam đạo hữu thật sự có thủ đoạn kiềm chế, thì vẫn có thể coi là một biện pháp tốt để giải quyết khó khăn trước mắt." Hàn Lập không chút do dự trả lời, trong lòng chẳng biết vì sao dâng lên một loại nôn nóng khác thường.
Hắn hơi lắc đầu, cố gắng kiềm chế sự xao động này xuống.
"Ta cảm thấy vẫn không ổn, theo Lôi Ngọc Sách nói thì thực lực của Hắc Thiên Ma Thần kia hơn xa chúng ta, tùy tiện thả nó ra, hậu quả thế nào chúng ta thực sự không thể khống chế. Theo ta thấy thì vẫn nên phá Ngũ Hành Yên Không đại trận trước, cùng Đạo Dận chân nhân bọn họ bàn bạc kỹ hơn sẽ ổn thỏa hơn." Hồ Tam ngạc nhiên nhìn Hàn Lập một chút, dường như không ngờ rằng Hàn Lập lại đồng ý với đề nghị của Giao Tam.
"Liễu đạo hữu, ngươi nên tin tưởng ta một chút chứ, bất quá đã ngươi kiên trì như vậy thì chúng ta cứ đối phó với Ngũ Hành Yên Không đại trận trước, nếu đến lúc đó tình hình không thay đổi được thì sẽ triển khai bước thứ hai, thả Hắc Thiên Ma Thần kia ra vậy." Giao Tam nhíu mày, có chút không vui nói.
"Cũng được." Hồ Tam nhíu mày, thỏa hiệp nói.
"Hai vị, bất kể là muốn phá giải Ngũ Hành Yên Không đại trận hay là thả Hắc Thiên Ma Thần ra thì ít nhất cũng phải đột phá được màn sáng trước mắt này đã, việc này cũng không dễ dàng làm được đâu." Hàn Lập đột nhiên lên tiếng.
"Về điểm này, Hàn đạo hữu có thể yên tâm, lúc trước ta có được Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn đã để lại ám thủ bên trong, chỉ cần ta thi pháp thôi động thì có thể khiến lực lượng pháp tắc bên trong Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn tán loạn trong năm hơi thở. Ngũ Hành Yên Không đại trận này được xây dựng dựa trên năm kiện Tiên khí tứ phẩm này, chỉ cần Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn gặp vấn đề, màn ánh sáng năm màu kia chắc chắn sẽ xuất hiện sơ hở." Trong mắt Giao Tam hiện lên một tia giảo hoạt, giọng nói khe khẽ vang lên trong lòng Hàn Lập và Hồ Tam.
Hàn Lập nghe vậy thì giật mình, nhìn về phía năm kiện Tiên khí phía sau màn sáng.
Năm kiện Tiên khí này hóa ra cũng chỉ là tứ phẩm, trước đó hắn thấy những Tiên khí này uy lực lớn như vậy, còn tưởng rằng chúng đều đã đạt đến tam phẩm.
Trong lòng hắn thầm thở dài, những năm này mình một thân một mình khổ tu, dù gia nhập Luân Hồi điện, nhưng cũng ở trạng thái nửa rời rạc, tu vi tuy không ngừng tăng tiến nhưng rất nhiều kiến thức, trải nghiệm đều chỉ có thể dựa vào chính mình tích lũy, so với người như Giao Tam được các thế lực lớn bồi dưỡng thì lại thua kém quá nhiều.
"Sao vậy? Hàn đạo hữu cảm thấy lời ta vừa nói có chỗ nào không ổn à?" Giao Tam chú ý thấy thần sắc Hàn Lập biến đổi, không khỏi hỏi.
"Không có gì, việc này không nên chậm trễ, chúng ta động thủ thôi." Hàn Lập lắc đầu, nói.
Giao Tam gật đầu, cùng Hàn Lập hai người một lần nữa trao đổi qua về chiến thuật.
"Oanh" một tiếng!
Thời Gian Linh Vực quanh người Hàn Lập bỗng nhiên hào quang tỏa sáng, trong nháy mắt che phủ toàn bộ đại điện, bao phủ tất cả mọi người vào trong đó.
Sau đó, Hàn Lập ba người đồng thời bắn ra, từ ba hướng lao về phía tế đàn.
Ba người tuy truyền âm giao lưu nhiều nhưng kỳ thực cũng không tốn chút thời gian nào, chỉ một hai hơi thở là xong.
Đạo Dận chân nhân trước mặt là một cái mâm tròn ngũ sắc, theo ngón tay bấm pháp quyết một chút, mâm vừa sáng lên thì Hàn Lập ba người đã lao đến.
Ba người hộ thể quang mang khuấy động hư không, phát ra tiếng oanh minh chói tai, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã đến gần màn ánh sáng năm màu.
"Hừ, đúng là không biết tự lượng sức mình!" Đạo Dận chân nhân thấy cảnh này, cũng không ngạc nhiên, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng, tay kết pháp quyết rồi lại điểm một cái.
Trên màn ánh sáng năm màu, lập tức lại phát ra những tia sáng chói mắt.
Đạo Dận chân nhân dù bị Thời Gian Linh Vực của Hàn Lập bao phủ nhưng hành động của hắn cũng không hề chậm đi vì thế, tình hình linh quang ba động trên màn ánh sáng năm màu cũng vậy.
Hàn Lập thấy cảnh này thì chấn động trong lòng.
Linh quang ngũ sắc trên màn sáng điên cuồng phát ra rồi bỗng nhiên lóe lên.
Theo một tiếng "Ầm ầm" vang lớn, lại có một đợt quang cầu ngũ sắc từ phía trên bắn ra, hướng thẳng đến ba người Hàn Lập.
Có lẽ là do Đạo Dận chân nhân thi pháp vội vàng nên đợt quang cầu ngũ sắc này có số lượng ít hơn nhiều so với trước đó.
Bất quá tốc độ của những quang cầu ngũ sắc này vẫn rất nhanh sau khi vừa rời khỏi màn ánh sáng năm màu, bay ra được một đoạn ngắn thì tốc độ mới chậm lại gấp mười lần.
Hàn Lập thấy cảnh này, lại khẽ ồ một tiếng, lập tức nhìn về phía Tuế Nguyệt Thần Đăng bên cạnh Đạo Dận chân nhân, hắn lập tức giật mình.
Có lẽ là do ảnh hưởng của Tuế Nguyệt Thần Đăng mà ở trong một phạm vi xung quanh đã có thể che đậy ảnh hưởng từ Thời Gian Linh Vực mà mình thả ra.
Nghĩ đến đây, mắt hắn không khỏi sáng lên, xem ra Tuế Nguyệt Thần Đăng so với mình dự đoán còn huyền diệu hơn, nếu có thể đoạt được nó thì chưa nói đến thần thông khác, chỉ riêng lực lượng pháp tắc Thời Gian ẩn chứa trong nó, không biết có thể luyện hóa thành bao nhiêu tinh ti pháp tắc Thời Gian.
Hắn căn cứ vào kinh nghiệm trước đó phỏng đoán cẩn thận, số lượng tinh ti pháp tắc có thể luyện hóa e rằng phải lấy ngàn làm đơn vị.
Nghĩ đến đây, trong lòng Hàn Lập không khỏi nảy sinh một ý định liều lĩnh muốn có được Tuế Nguyệt Thần Đăng.
Hắn lập tức giật mình, lại cố ép những ý nghĩ vừa xuất hiện xuống, hiện tại bản thân còn chưa thoát khỏi nguy hiểm thì chưa phải lúc cướp đoạt Tuế Nguyệt Thần Đăng.
Bất quá trong lòng hắn vẫn có chút xao động, nhưng lúc này hắn đã không rảnh để bận tâm nữa.
Hắn đối mặt với vô số quang cầu ngũ sắc đánh tới, thân hình cũng không hề dừng lại, cũng không có nghĩ cách phòng ngự, ngược lại giơ tay vung lên.
Trong khi hào quang chớp động, Thông Thiên Kiếm Trận trận đồ trống rỗng xuất hiện trước người hắn, nghênh đón những quang cầu ngũ sắc kia.
Ngược lại Giao Tam và Hồ Tam lại không hề do dự mà dừng lại đột ngột, sau đó bắn ngược trở ra phía sau.
Hai người họ xông lên trước vốn là để đánh nghi binh, thu hút sự chú ý của Đạo Dận chân nhân, tránh cho việc một mình Hàn Lập phải hứng chịu đòn tấn công của Ngũ Hành Yên Không đại trận, giờ đã thành công thu hút hỏa lực của Ngũ Hành Yên Không đại trận rồi thì đương nhiên phải lập tức rút lui.
Hơn nữa những quang cầu ngũ sắc này dù số lượng có ít hơn so với trước đó, nhưng chúng vẫn không phải là thứ mà bọn họ có thể ngăn cản.
Mà Đạo Dận chân nhân nhìn thấy Thông Thiên Kiếm Đồ thì thần sắc lập tức biến đổi, lại vội vàng bấm niệm pháp quyết.
Màn ánh sáng năm màu lại lóe lên, những quang cầu đang đánh về phía Hàn Lập kia lập tức bay sang bên cạnh, cố gắng tránh va chạm với Thông Thiên Kiếm Đồ.
Hàn Lập trong lòng có chút nhẹ nhõm, quả nhiên như hắn đoán, Thông Thiên Kiếm Đồ này đối với Thông Thiên Kiếm phái rất quan trọng, bọn họ sợ ném chuột vỡ bình, không nỡ hủy nó.
Trong lúc suy nghĩ, kim quang trên người hắn lại sáng lên, tốc độ bay về phía trước đột nhiên tăng nhanh gấp bội, trong nháy mắt đã xuyên qua vô số quang cầu ngũ sắc, lao vào trước màn ánh sáng năm màu.
Hàn Lập lật tay thu hồi Thông Thiên Kiếm Đồ trước người, hai tay đột nhiên hướng về phía trước nâng lên.
Hơn hai trăm sợi tinh ti pháp tắc Thời Gian trong cơ thể hắn đều bắn ra, hội tụ trước người hắn, kim quang trong Thời Gian Linh Vực cũng điên cuồng ùa tới.
"Keng..."
Trong một tiếng vang rõ ràng như kim loại va chạm nhau, một thanh cự kiếm màu vàng khổng lồ dài mười trượng, rộng gần nửa trượng xuất hiện giữa hai tay Hàn Lập!
Trên thân kiếm lóe lên kim mang như ngọn lửa, lưu chuyển quang hoa màu vàng chói mắt, như một vòng mặt trời vàng rực, kim quang ngập trời.
Sau đó, Hàn Lập khẽ động cánh tay, cự kiếm màu vàng từ trên xuống dưới, với khí thế không gì sánh bằng, bổ xuống màn ánh sáng năm màu gần cột ngọc màu vàng, khí kình mãnh liệt phảng phất như xé rách, đánh sập không gian vững chắc tại nơi này.
Đạo Dận chân nhân nhìn thấy uy thế của cự kiếm màu vàng thì ánh mắt ngưng lại, rồi lập tức lại trở nên trào phúng, bấm pháp quyết rồi lại điểm một cái.
Vị lão giả mặt vàng trên cột ngọc lập tức nhanh chóng bấm pháp quyết, Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên sáng lên, bắn ra một đạo hoàng mang thô to, chui vào trong màn ánh sáng năm màu phía trước Hàn Lập.
Màn sáng lập tức sáng lên, độ dày cũng tăng lên.
Cùng lúc đó, Giao Tam đang bay ngược ra sau đột nhiên dừng thân lại, hai tay bấm pháp quyết như bánh xe, trên tay xuất hiện ánh sáng đỏ thẫm chói mắt, đồng thời chớp liên tục ba lần cực nhanh.
Trên cột ngọc màu vàng, bên ngoài Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn đột nhiên hiện ra một tầng quang mang đỏ thẫm, đại ấn phát ra hoàng mang ngập trời cũng nhanh chóng mờ đi.
Lão giả mặt vàng ngạc nhiên, lập tức hai tay vội vàng bấm pháp quyết, định thôi động Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn nhưng đều không có tác dụng gì.
Mà lúc này, quang mang trên màn ánh sáng năm màu cũng đột nhiên ảm đạm đi, màn sáng ở gần cột ngọc màu vàng càng trở nên mỏng manh, gần như hoàn toàn biến mất.
Mà những quang cầu ngũ sắc vừa bắn ra cũng đột nhiên vỡ vụn ra, hóa thành những đốm linh quang phiêu tán biến mất.
Không đợi lão giả mặt vàng và Đạo Dận chân nhân kịp phản ứng, cự kiếm màu vàng trong tay Hàn Lập đã chém xuống khu vực màn sáng mỏng manh.
"Xoẹt" một tiếng!
Màn sáng phát ra một tiếng xé vải, bị chém ra một khe nứt cao vài trượng.
Giao Tam nhìn thấy cảnh này thì lập tức vui mừng.
Nàng nhanh chóng niệm chú, ánh sáng đỏ thẫm trên thân cuồn cuộn trào lên, đồng thời Linh Vực cũng bùng phát, bao phủ toàn bộ đại điện.
Sau đó, nàng uốn éo thân mình, biến thành một đạo quang mang đỏ thẫm, lao về phía vết nứt của màn sáng.
Gần như cùng một lúc, Hồ Tam vung tay tế ra Thiên Hồ Hóa Huyết Đao, thân hình loáng một cái rồi hóa thành một đạo quang mang xám trắng, phụ lên trên đao.
Thiên Hồ Hóa Huyết Đao "vút" một tiếng, biến thành một đạo cầu vồng huyết sắc hướng về phía vết nứt lao tới, còn nhanh hơn Giao Tam vài phần.
Từ xa, Kỳ Ma Tử, Hùng Sơn, yêu ma mũi ưng ba người đều sững sờ khi thấy hành động của Hàn Lập ba người.
"Đại ca, ba người kia đã phá vỡ màn sáng đại trận rồi, đây là cơ hội tốt để phá giải Ngũ Hành Yên Không đại trận, chúng ta có nên tiến lên hỗ trợ không?" Kẻ mai rùa kia mắt sáng lên, truyền âm hỏi yêu ma mũi ưng.
"Không cần, cứ để bọn chúng đánh nhau lưỡng bại câu thương thì tốt hơn, không thể tin được bất cứ kẻ nào trong đám người tộc này cả. Bây giờ bọn chúng đang kiềm chế đại trận, chúng ta nhân cơ hội tìm cách rời khỏi đây thôi." Yêu ma mũi ưng lạnh lùng liếc Hàn Lập bọn họ một cái, lập tức truyền âm trả lời.
"Nhưng mà..." Yêu ma mai rùa vẻ mặt do dự.
"Đại ca nói rất đúng, nơi này nguy hiểm tứ phía, chúng ta vẫn nên đi nhanh thì tốt hơn. Trước đây hối hận không nên tin chuyện ma quỷ của Kỳ Ma Tử, đến cái nơi này, hại chết lão Tam và lão Tứ rồi!" Bạch cốt yêu ma thống khổ nói.
"Được thôi, vậy chúng ta mau mau dò xét những cấm chế trên màn sáng ở đây xem có thể tìm ra sơ hở nào không." Yêu ma mai rùa nói.
"Còn muốn chạy ư? Các ngươi không trốn được đâu, ngoan ngoãn ở lại đây đi!" Ngay lúc ba ma sắp sửa bay ra thì một giọng nói lạnh như băng vang lên bên tai chúng.
Lời còn chưa dứt thì một Linh Vực màu vàng như có thực chất ầm ầm ập xuống, bao phủ lấy ba ma, Kỳ Ma Tử thân hình đứng lơ lửng trong Linh Vực, mặt đầy vẻ trào phúng.
"Kỳ Ma Tử, ngươi muốn làm gì?" Yêu ma mũi ưng nghiêm nghị quát, hắc khí trên thân cuồn cuộn, ra sức giãy giụa.
Đáng tiếc là ba người bị Linh Vực màu vàng bao vây, tốc độ lập tức chậm lại gấp mười lần, hơn nữa Linh Vực màu vàng xung quanh vô cùng kiên cố, sự cố gắng của chúng cũng không có nhiều tác dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận