Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 1194: Tiến giai Đại La

Chương 1194: Tiến giai Đại La Đại Kim Nguyên Tiên Vực, Cửu Nguyên quan.
Một dải núi non trùng điệp, giống như Thương Long nằm ngang sống lưng cao ngất, sừng sững ra từng đạo thế núi cao hùng vĩ, kỳ dị.
Trong hàng trăm ngọn núi với hình thái và khí thế khác nhau, có một ngọn núi thế núi không quá cao, phong cảnh lại càng thêm tú lệ, ẩn hiện trong mây khói, lộ ra chút đỉnh xanh ngắt của đỉnh núi, giống như tỳ bà che mặt khiến cho người ta mơ màng ngàn vạn.
Trên ngọn núi cô độc này, phía trước, phía sau và bên phải đều có một thác nước trắng như tuyết rủ xuống, phi lưu trực hạ ba nghìn trượng, như Ngân Hà chín tầng trời đổ xuống, tung lên từng hạt bọt nước như trân châu, trên không trung chiếu ra ba dải cầu vồng bảy sắc, lộng lẫy vô cùng.
Giữa các dãy núi, tiếng vượn hú vang vọng không ngớt, trên bầu trời thỉnh thoảng có thể thấy Tiên Hạc cùng nhau bay lượn, trong không khí hòa quyện từng tia lưu quang rực rỡ, đó chính là cảnh tượng hiển hiện của thiên địa nguyên khí dồi dào đến cực điểm.
Trên đỉnh núi, có một đài quan cảnh hình tròn nhô ra ngoài vách núi, trên đó đang đứng một đạo sĩ trung niên mặc đạo bào màu xanh sẫm, đầu đội Liên Hoa Bảo Quan.
Dáng người của hắn thẳng tắp, dung mạo uy nghi, có khuôn mặt chữ quốc đúng quy củ, ngũ quan không sáng chói, nhưng đôi mắt lại ánh lên vẻ tinh anh, ẩn hiện một lớp ngọc quang bao phủ khiến cho người nhìn vào có cảm giác hắn là người trong cõi thần tiên.
Giờ phút này, người đàn ông đang dựa vào lan can nhìn ngắm, cảnh tiên gia tráng lệ trước mắt cũng không khiến hắn nở nụ cười, đôi mày của hắn cau lại, dường như có nỗi lo lắng nào đó đang âm thầm vây quanh trong lòng.
Lúc này, từ phía sau đỉnh núi trên quảng trường, một lão giả hơn 80 tuổi mặc áo xanh đi tới, dáng người gầy gò, khuôn mặt hốc hác, dưới cằm có chòm râu dài màu trắng, trông hơi có chút phong thái tiên đạo.
"Đệ tử Thanh Hư, tham kiến Thuần Quân sư thúc." Lão giả kia đi đến sau lưng đạo sĩ trung niên, vẻ mặt kính cẩn thi lễ, nói.
Vị đạo nhân trung niên được gọi là "Thuần Quân sư thúc" này, danh xưng trong Tiên Vực là "Thuần Quân chân nhân", hắn chính là đệ tử quan môn của vị khai sơn lão tổ Cửu Nguyên quan, bối phận cực cao trong tông môn, danh tiếng rất lớn trong Tiên Vực.
Điều quan trọng nhất là, tu vi của hắn hiện tại là Đại La hậu kỳ, đang tạm thời nắm giữ vị trí quan chủ Cửu Nguyên quan.
"Ngươi đã trở về, sự việc kia điều tra đến đâu rồi?" Thuần Quân chân nhân hỏi.
"Bẩm sư thúc, Chưởng Thiên Bình hoàn toàn chính xác đang ở Tiên Vực, hiện tại đang ở trong tay một người tên là Hàn Lập." Lão giả tên Thanh Hư nói.
"Hàn Lập?" Thuần Quân chân nhân nhíu mày, hỏi.
"Người này có xuất thân từ Bắc Hàn Tiên Vực, từng ở Chúc Long đạo một thời gian rất dài, nhưng có vẻ như hắn là tu sĩ hạ giới từ Tiểu Nam Châu giới quần thất lạc phi thăng lên." Thanh Hư nói.
"Ồ, có thể từ giới diện thất lạc phi thăng lên, tất nhiên không phải hạng tầm thường, ở chỗ Phi Thăng Đài có ghi chép tiếp dẫn không?" Thuần Quân chân nhân hỏi.
"Có là có... Lúc trước tiếp dẫn hắn là một tu sĩ Thạch Cơ điện tên Cao Thăng, nhưng người này dường như vì lôi kéo người này vào tông môn của bọn họ, cố tình che giấu rất nhiều thông tin, khiến cho ghi chép cũng không được tỉ mỉ. Điều kỳ lạ hơn nữa là, người này về sau lại không vào Thạch Cơ điện, mà là mất tích trong quá trình đi đến Thạch Cơ điện." Thanh Hư nói.
"Ồ, xảy ra chuyện gì?" Thuần Quân chân nhân nghi hoặc hỏi.
"Chuyện cụ thể xảy ra thế nào thì hiện tại không thể kiểm tra được nữa, chỉ biết từ đó về sau người này biến mất ba trăm năm, đợi đến khi lại tiến vào tầm mắt của Thiên Đình thì đã là lúc Chúc Long đạo bị hủy diệt. Từ đó về sau, người này gây nhiễu loạn nhiều nơi trong Tiên Vực, từng xung đột với Thiên Đình nhiều lần, vậy mà đều may mắn trốn thoát. Lần gây náo loạn gần đây nhất là hắn giết đến Tiểu Kim Nguyên Tiên Cung, chém giết Đông Phương Bạch, cung chủ của nơi đó." Thanh Hư nói.
"Tu vi của hắn thế nào?" Thuần Quân chân nhân nhướng mày, hỏi.
"Thái Ất đỉnh phong." Thanh Hư nói.
"Chỉ là một tu sĩ Thái Ất, vậy mà có thể một mình giết đến tiên cung một vực, thực lực và quyết đoán như vậy tuyệt không phải người bình thường. Nói vậy, Xà Thiềm chi lưu cũng chết dưới tay hắn rồi?" Thuần Quân chân nhân hỏi.
"Trước đó, Lam Nhan sư chất sau khi trở về, từng báo cáo với tông môn, Xà Thiềm đích thực là chết dưới tay hắn. Về sau, Diệu Pháp sư muội đích thân xuất thủ, chỉ có điều bị Xích Mộng quấy rối, kết quả vẫn để người này đào thoát. Từ đó về sau thì lại mất dấu vết của người này, tạm thời không biết người ở đâu." Thanh Hư tiếp tục nói.
"Việc liên quan đến Chưởng Thiên Bình, việc này cần phải để tâm, một khi có thể tìm về, đối với Cửu Nguyên quan chúng ta có ý nghĩa rất lớn, không thể coi thường." Thuần Quân chân nhân nhướng mày nói.
"Hiện tại Diệu Pháp sư muội đang ra ngoài truy tìm hắn vẫn chưa về, một phần ba Ảnh Vệ của Cửu Nguyên quan đều đã được an bài đi làm việc này, một khi người này có tung tích xuất hiện, chắc chắn sẽ khó thoát khỏi tầm mắt của chúng ta." Thanh Hư nói.
"Bây giờ Tiên giới loạn lạc ngày càng tăng, địa bàn chúng ta quản lý mấy Tiên Vực gần đây đều không yên bình, trong đó Thiên Tinh Tiên Vực và Đồng Chu Tiên Vực làm loạn nhiều nhất, hai vị sư huynh thân là phó quan chủ đều phải đi xử lý. Trong tứ đại Thánh Sứ thì Diệu Pháp không có ở đây, chỉ còn ba người các ngươi ở trong quan, trong bát đại Tôn Giả thì cũng có một nửa đang ở Tiên Vực khác, nhất định phải cẩn thận chuẩn bị, phòng ngừa Tiên Vực xảy ra loạn, càng không được quấy rầy đến mấy vị lão tổ đang bế quan." Thuần Quân chân nhân thở dài một tiếng, nói.
"Chưởng môn sư thúc yên tâm, Kim Nguyên Tiên Vực của chúng ta luôn được trấn thủ nghiêm ngặt, vững như đồng thành, kẻ nào dám xâm phạm?" Thanh Hư nói.
"Đúng rồi, con Phệ Kim đồng tử kia thế nào rồi?" Thuần Quân chân nhân hỏi.
"Mới đầu thì quậy phá rất vui vẻ, tinh lực mười phần. Bây giờ đã ngoan hơn rồi, ở trong quan vui chơi giải trí, ngoài việc không được tự tiện đi lại ra thì xem mình như người trong quan vậy." Thanh Hư nhớ đến Kim Đồng, khóe miệng bất giác nở một nụ cười, nói.
"Lần trước sư phụ lão nhân gia đã từng dùng bí pháp dò xét qua nó, nói nó có nguồn gốc sâu xa, xem ra vẫn có chút coi trọng nó, vì vậy phải đề phòng, đừng để lão tổ đem nó làm lễ vật đưa đến Bồ Đề yến, ngươi hãy sắp xếp vài món lễ vật ra trò để dự phòng." Thuần Quân chân nhân nói.
"Vâng." Thanh Hư chắp tay, nói.
… Man Hoang giới vực.
Trên bầu trời một vùng núi sương mù lượn lờ, từng đạo ngũ thải kinh lôi nổ tung không ngừng, giữa trời đất oanh minh không ngớt.
Nơi cao của màn trời, biển mây vạn dặm bị một luồng sức mạnh cường đại vô song quấy động, biến thành một vòi rồng mây mù khổng lồ từ trên cao đổ xuống, liên kết với sương mù trên núi, trực tiếp tràn vào một ngọn núi phía trên.
Bên dưới ngọn núi, trong một động phủ mới mở, một tiểu đồng thanh tú, giữa lông mày có phù văn dựng thẳng màu vàng, môi hồng răng trắng, cùng với một con hỏa điểu ngân diễm đều kinh hãi, nhìn từng luồng thiên địa nguyên khí có chút hỗn tạp, lại hùng hậu vô cùng, từ bốn phương tám hướng tụ tập đến, trực tiếp tràn vào trong một quang môn màu bạc trước mặt họ.
Tiểu đồng áo trắng này tự nhiên là Tỳ Hưu Tiểu Bạch, còn con hỏa điểu ngân diễm kia chính là Tinh Viêm Hỏa Điểu.
"Đây là..." Tiểu Bạch kinh ngạc không tả xiết, nhìn về phía hỏa điểu ngân diễm.
Người sau không nói được, trực tiếp biến thành hình dáng một tiểu nhân ngân diễm, liên tục gật đầu với tiểu đồng áo trắng.
"Mới chỉ có 20 năm mà đã muốn đột phá lên Đại La cảnh giới rồi, lợi hại quá đi..." Trên mặt Tiểu Bạch lập tức nở nụ cười rạng rỡ, vỗ tay nói.
Thiên địa nguyên khí mạnh mẽ kéo đến, thông qua quang môn màu bạc giống như giao long quá cảnh, phát ra những tiếng long ngâm cực lớn, tạo ra ba động khiến Tiểu Bạch hai người đều phải lui ra rất xa.
Cùng lúc đó, trong không gian Hoa Chi cũng nổi gió mây, thiên địa nguyên khí cuồng bạo tràn vào, đối với một Động Thiên nhỏ bé như thế, giống như một cơn bão tập kích, cũng là một lần khảo nghiệm.
Trong không gian, rừng trúc "sột soạt" rung rinh, mỗi cây Linh Trúc tỏa ra ánh sáng, điên cuồng hút lấy thiên địa nguyên khí tràn vào, không ngừng thông qua bộ rễ của mình để phân tán thiên địa nguyên khí đến các nơi trong không gian Hoa Chi.
Tòa trúc lâu vừa mới được xây kia, bên ngoài thanh quang tràn đầy, dường như một sinh vật sống, cao thêm ba thước.
Phía trước trúc lâu, trong Linh Dược viên, các loại linh dược như thể vừa được tưới tiêu sau một đợt hạn hán, không ít linh chủng lâu không nảy mầm đã phá đất vươn lên, không ít linh dược chưa nở hoa đã khoe sắc, và cũng không ít linh quả đang hướng đến thời kỳ chín.
Ngay cả cây Lưỡng Sinh Thụ sinh trưởng chậm chạp cũng vào lúc này mà lớn lên một chút, hướng đến thời kỳ trưởng thành.
Còn trong không gian, cái ao trước trúc lâu trồng Kim Liên kia thì lại sôi trào một cách kịch liệt, trên mặt nước nổi lên những bong bóng lớn, bốc lên một làn sương mù mờ ảo.
Trong sương mù, từng đóa sen vàng đua nhau nở rộ, đúng trong nháy mắt đã bung nở ra bốn mươi chín đóa, phủ kín cả mặt hồ.
Trong không gian Hoa Chi, rất nhiều biến hóa xảy ra, bất quá là để gánh chịu một lượng lớn thiên địa nguyên khí phân tán tràn đến, mà đại bộ phận thiên địa nguyên khí thì đều tràn vào trong tòa trúc lâu đang rung lắc nhưng không hề sụp đổ kia.
Toàn bộ trúc lâu giờ phút này đều được ánh sáng bao phủ, được sương mù hồ nước bao quanh, càng trông giống như cảnh tiên vậy.
Trong trúc lâu, Hàn Lập nhắm mắt ngồi xếp bằng, toàn thân bao phủ trong ngũ thải quang mang, làn da như ngọc, từng mạch lạc màu vàng trong cơ thể có thể nhìn thấy rõ ràng, trong thức hải thần hồn cũng có kim quang ngưng tụ, Nguyên Anh tiểu nhân thì khoanh chân ngồi trong đan điền, cả người bao phủ một tầng khí tức ba động Thời Gian pháp tắc.
Những thiên địa nguyên khí từ bên ngoài tràn vào, cứ thế ngưng tụ trong cơ thể hắn, biến thành sức mạnh của hắn.
Đối với Tiểu Bạch ở bên ngoài không gian thì Hàn Lập chỉ mới bế quan 20 năm, nhưng đối với Hàn Lập đang ở trong không gian này, dưới sự gia trì của Quang Âm Thiên Tuyền đại trận, thì hắn đã trải qua hai nghìn năm.
Hai nghìn năm này khổ tu không ngừng, rốt cuộc đã khiến năm kiện Thời Gian pháp tắc cụ tượng đều đạt đến cảnh giới dung viên cân bằng, đột phá vào Đại La chi cảnh, ngay tại lúc này!
Hàng lông mày đang khóa chặt của Hàn Lập bỗng nhiên giãn ra, hai mắt đột ngột mở to.
Ngay sau đó, hai đạo kim quang như thực chất lập tức từ trong mắt hắn bắn ra, những thiên địa nguyên khí tụ lại bên ngoài thân hắn đều thu về, chui vào trong cơ thể của hắn.
Khí tức của toàn thân hắn chưa hoàn toàn thu lại, tiên khiếu khắp người lóe lên ánh sáng, quần áo theo khí thế ngoại phóng không ngừng lay động, "ầm ầm" vang lên không ngớt.
Trên không trung trúc lâu, sắc trời đột nhiên sáng lên, một đạo hư quang hà lưu ẩn hiện bất chợt xuất hiện ở giữa không trung.
Hàn Lập chậm rãi đứng lên, hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy trong thức hải thanh minh không gì sánh được, linh lực lưu chuyển giữa bốn bề trời đất lúc này đều trở nên linh hoạt hơn.
Thậm chí mỗi một trạng thái nhỏ nhặt của không gian bên ngoài, vào lúc này đều như thu vào đáy mắt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận