Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 1054: Mỗi người đi một ngả

Chương 1054: Mỗi người đi một ngả
Từng đám mây trùng nhanh chóng bay tới gần, khi đến chỗ của Tô An Thiến và những người khác, thì đột nhiên dừng lại, bắt đầu xoay tròn không ngừng tại chỗ.
Gặp tình huống này, đám người đang được màn sương mù bao phủ trong lòng kinh hãi, tim ai nấy đều nhảy lên tận cổ họng, ngay cả Hàn Lập cũng không khỏi hơi nhíu mày.
May mà sau khi xoay một lát, đám mây trùng đột nhiên tách ra, biến thành những đàn trùng nhỏ hơn, bay về những hướng khác nhau.
Một ít dung nham núi lửa bắn vào trong đàn trùng, chúng như được làn gió xuân ấm áp thổi qua, phát ra tiếng kêu chi chi vui mừng, rồi nhanh chóng biến mất ở nơi chân trời xa.
Đám người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Xem ra những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng kia có nguồn gốc từ sâu bên trong khu vực núi lửa này. Cũng đúng thôi, trên người trùng này có Tuế Nguyệt Chi Diễm mặc dù ẩn chứa Thời Gian pháp tắc, nhưng cũng được xem là một loại linh trùng thuộc tính Hỏa, ưa thích những môi trường cực nóng này." Cận Lưu nói.
"Đi, vào trong xem thế nào." Tô An Thiến nói, sau đó dẫn đầu bay về phía trước.
Những người khác nghe vậy, nhao nhao đuổi theo, Mặc Hương lâu chủ khẽ nhíu mày, cũng đi theo.
Một đoàn người bay về phía trước gần nửa canh giờ, hai tòa núi lớn vô cùng, cao ngất tận mây xuất hiện trước mặt, giữa hai ngọn núi là một cái thung lũng.
Trong thung lũng khắp nơi bay lượn từng đàn Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, che khuất cả bầu trời.
So với những đàn trùng mà lúc trước gặp phải thì nơi này chẳng đáng kể gì.
Trên vách đá của hai ngọn núi xuất hiện từng cái lỗ nhỏ lít nha lít nhít, giống như tổ ong, vô số Hỏa Tuế Huỳnh Trùng ra ra vào vào trong các lỗ nhỏ, hai ngọn núi như thể hai tổ ong khổng lồ.
Mà sâu trong thung lũng, có một cái sơn động màu đen, đen ngòm không thấy đáy.
Trong sơn động tràn ngập một luồng năng lượng đặc thù, tương tự như cấm chế, thần thức không thể xâm nhập sâu, nhưng vẫn có thể cảm nhận được những đợt Thời Gian pháp tắc mãnh liệt truyền ra từ bên trong, còn có những tia dao động không gian lẫn lộn ở đó.
Một đoàn người nấp ở phía sau một ngọn núi thấp phía xa, thi triển thủ đoạn che giấu hành tung.
"Xem ra trong sơn động này có chứa bảo vật ẩn chứa Thời Gian pháp tắc chi lực, số lượng cũng không ít, xem như không uổng công đến đây một chuyến. Hơn nữa, những dao động không gian này rất giống với cánh cửa không gian lúc trước, có lẽ cửa vào không gian tầng thứ ba cũng ở bên trong." Tô An Thiến nhìn về phía hai ngọn núi lớn ở đằng xa, có chút hưng phấn nói.
Hàn Lập nhìn về phía thung lũng ở đằng xa, trong lòng cũng có chút kích động.
Tu vi của hắn hiện giờ tuy cao, nhưng tinh ti Thời Gian pháp tắc trong cơ thể lại hơi ít, nếu không, trong trận chiến với Kỳ Ma Tử vừa rồi, hắn cũng sẽ không bị động đến thế. Nếu có thể có được một chút bảo vật ẩn chứa lực lượng thời gian, sau khi luyện hóa sẽ có lợi ích rất lớn cho hắn.
Nhưng Mặc Hương lâu chủ và những người khác nhìn thấy nhiều Hỏa Tuế Huỳnh Trùng như vậy, đã lộ rõ vẻ muốn rút lui.
"Nhan lâu chủ không cần lo lắng, ta có biện pháp có thể đối phó những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng này." Tô An Thiến thấy trong mắt Mặc Hương lâu chủ và những người khác có ý muốn rút lui, liền mở miệng nói.
"Tô tiên tử và các vị quả là kẻ tài cao gan lớn, có lẽ có biện pháp đột phá nhiều Hỏa Tuế Huỳnh Trùng như vậy, nhưng Mặc Hương lâu chúng ta chỉ là một môn phái nhỏ, thần thông có hạn, lần hành động này thực sự quá nguy hiểm đối với chúng ta. Tô tiên tử, Cận đạo hữu, xin thứ lỗi cho Mặc Hương lâu chúng ta không thể tiếp tục cùng các vị." Mặc Hương lâu chủ trầm mặc một lát, rồi kiên quyết lắc đầu nói.
Trong khu vực núi lửa này có rất nhiều bảo vật, vừa rồi một đoàn người chỉ tiện đường tìm kiếm một chút, vẫn còn một khu vực lớn chưa khám phá. Thay vì mạo hiểm xông vào hang ổ Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, chi bằng đi tìm bảo ở khu vực núi lửa, mặc dù những linh tài thuộc tính Hỏa kia không quý giá bằng vật liệu Thời Gian pháp tắc trong sơn động, nhưng ít nhất cũng an toàn hơn nhiều.
Nghe vậy, Tô An Thiến và Cận Lưu đều nhíu mày, định nói gì đó.
"Hai vị đạo hữu, Ba mỗ tự thấy cũng không có nắm chắc để đột phá nơi này, đành phải cáo từ, chúc hai vị may mắn." Lão giả lưng còng đột nhiên lên tiếng, chắp tay với Tô An Thiến và hai người, rồi bước tới cạnh Mặc Hương lâu chủ.
Có bọn họ dẫn đầu, những người khác lập tức rục rịch đứng lên, tuần tự có người bước ra, khoảng hai mươi mấy người đứng bên cạnh Mặc Hương lâu chủ và lão giả lưng còng.
Những người còn lại ở chỗ cũ chỉ có ba người của Thiên Thủy tông, Hàn Lập, cốc chủ Thanh Tác, đại hán râu quai nón và khoảng 7, 8 tán tu Kim Tiên khác, tất cả chỉ có hơn mười người.
"Ha ha, không ngờ các vị cũng là những nhân vật có chút danh tiếng ở bên ngoài, sao mới gặp một chút khó khăn đã lập tức rút lui rồi?" Sắc mặt Cận Lưu khó coi, cười lạnh một tiếng nói.
Mặc Hương lâu chủ và đám người không hề mở miệng phản bác trước lời mỉa mai của Cận Lưu, chỉ hơi gật đầu, rồi quay người định rời khỏi đây.
Hàn Lập đứng một bên, thờ ơ lạnh nhạt.
Việc Mặc Hương lâu chủ và đám người rút lui lúc này, mặc dù khiến người ta cảm thấy có chút nhát gan, nhưng đó cũng là một cách giữ mình.
Trước mặt có rất nhiều Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, muốn đột phá qua đó thì không phải không nguy hiểm, nếu không phải hắn tu luyện Thời Gian pháp tắc, lại có chuẩn bị từ trước, thì hắn cũng sẽ không chọn cách mạo hiểm này.
"Các vị đạo hữu, xin hãy dừng bước." Một đạo lam quang chặn trước mặt mọi người, Tô An Thiến hiện ra thân ảnh.
"Tô đạo hữu, đây là ý gì, lẽ nào muốn ép chúng ta ở lại?" Mặc Hương lâu chủ mặt trầm xuống, nhíu mày nói.
Những người khác cũng không giấu được vẻ khó chịu.
"Các vị đạo hữu hiểu lầm, người có chí riêng, các vị muốn đi, ta đương nhiên không ép. Chỉ là trước đó, ta có một chuyện muốn nhờ các vị giúp." Tô An Thiến bình tĩnh nói.
"Là chuyện gì, Tô tiên tử cứ nói ra xem sao." Mặc Hương lâu chủ sắc mặt khựng lại một chút, hỏi.
"Đúng như lời Nhan lâu chủ đã nói, nơi đây có rất nhiều Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, muốn xâm nhập vào sơn động rất khó, cho nên ta muốn nhờ các vị, khi rời đi, giúp chúng ta dụ những Hỏa Tuế Huỳnh Trùng ở đây đi một chút." Tô An Thiến mỉm cười, nói.
"Bảo chúng ta xuất hiện để dụ Hỏa Tuế Huỳnh Trùng đi? Hành động này chẳng khác gì chơi với lửa có ngày chết cháy, Tô tiên tử chẳng lẽ đang nói đùa đấy à!" Lão giả lưng còng cười lạnh một tiếng, nói.
"Các vị không cần lo lắng, ta có mấy tấm Phi Thiên Huyễn Ảnh Phù, có thể giúp tốc độ độn thuật trong khoảng thời gian ngắn tăng lên ít nhất ba thành, còn giúp che giấu khí tức, tuyệt đối có thể thoát khỏi sự truy đuổi của Hỏa Tuế Huỳnh Trùng." Tô An Thiến lật tay lấy ra năm tấm phù lục màu xanh, trên đó khắc rõ từng đạo linh văn hình đám mây phức tạp, tản ra từng tia pháp tắc Phong thuộc tính mãnh liệt.
Lão giả lưng còng khẽ nhếch mày, nhưng cũng không nói thêm gì, vẫn đứng nguyên ở đó.
"Đương nhiên, ta cũng không bắt các vị làm không công, những tiên khí này là đồ vật trân tàng của ta, ai bằng lòng xuất thủ, có thể chọn sử dụng một kiện." Tô An Thiến lại vung tay, trước mặt xuất hiện năm sáu kiện bình bát, thước ngọc và các loại tiên khí, đều là thuộc tính Thủy, tản ra dao động pháp tắc mãnh liệt, rõ ràng phẩm cấp không thấp.
"Nếu Tô tiên tử có thành ý như vậy, chúng ta tự nhiên đồng ý giúp đỡ, không biết Tô tiên tử muốn chúng ta làm thế nào?" Trong mắt lão giả lưng còng thoáng hiện lên vẻ vui mừng, phất tay hút lấy một chiếc bình bát màu lam nhạt cùng một tấm Phi Thiên Huyễn Ảnh Phù, hỏi.
Mặc Hương lâu chủ và những người khác cũng có chút dao động.
"Ta có năm viên Huyết Vân Châu, sau khi dẫn nổ có thể tạo ra mảng lớn huyết vân, Hỏa Tuế Huỳnh Trùng rất mẫn cảm với khí huyết, nổ liên tiếp như vậy, hẳn là có thể thu hút hơn một nửa Hỏa Tuế Huỳnh Trùng ở thung lũng, ta cần năm vị đạo hữu hỗ trợ." Tô An Thiến phất tay, trong lòng bàn tay huyết quang lóe lên, xuất hiện năm viên hạt châu màu máu to bằng quả trứng gà, bề mặt chớp động huyết quang lung linh.
Hàn Lập nhìn những hạt châu màu máu, ánh mắt hơi lóe lên.
Trong những hạt châu này ẩn chứa một lượng khí huyết dồi dào, còn có một chút pháp tắc Huyết, là một loại đồ vật giống như huyết lôi.
"Tô tiên tử chu đáo thật, Huyết Vân Châu này quả thật là vật tốt nhất để dụ Hỏa Tuế Huỳnh Trùng đi, chuyện này giao cho ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi làm cho ổn thỏa." Lão giả lưng còng lấy một viên Huyết Vân Châu, vỗ ngực đảm bảo, thái độ khác hẳn vẻ lạnh nhạt trước đó.
Thấy lão giả lưng còng thay đổi thái độ nhanh chóng như vậy, những người khác trong lòng đều có chút coi thường.
Mặc Hương lâu chủ suy nghĩ một chút rồi tiến lên lấy một viên Huyết Vân Châu, còn có một kiện tiên khí, một tấm Phi Thiên Huyễn Ảnh Phù.
Ngay sau đó lại có ba tán tu Kim Tiên khác tự thấy độn tốc khá nhanh bước lên, mỗi người nhận một viên Huyết Vân Châu, tiên khí, Phi Thiên Huyễn Ảnh Phù.
Ngoại trừ lão giả lưng còng và năm người này, những người định rời đi khác liền nhanh chóng bay ra bên ngoài, biến mất rất nhanh ở nơi chân trời xa.
"Vậy xin nhờ năm vị đạo hữu." Chờ những người khác đi xa, Tô An Thiến nói với lão giả lưng còng và năm người.
"Tô đạo hữu cứ yên tâm, vậy để ta ra tay trước vậy." Lão giả lưng còng đi đầu bay lên, hướng về phía thung lũng.
Sau mấy hơi thở, một tiếng trầm đục lớn "phanh" truyền đến từ thung lũng, ngay sau đó một mảng huyết vân sền sệt nổi lên, như sóng biển càn quét ra xung quanh.
Đám Hỏa Tuế Huỳnh Trùng ở thung lũng lập tức hỗn loạn, miệng phun ra Tuế Nguyệt Chi Diễm, đám huyết vân trên không mấy hơi thở đã biến mất không dấu vết.
Hình ảnh lão giả lưng còng xuất hiện ở gần thung lũng, sau đó hóa thành một đạo độn quang sáng tỏ, trên đó hiện ra một tầng thanh quang đặc thù, lao đi như điện về phía xa, tốc độ nhanh hơn trước đó nhiều.
Đàn trùng ở gần thung lũng phát ra tiếng kêu chi chi, lập tức một mảng lớn Hỏa Tuế Huỳnh Trùng đuổi theo, chiếm khoảng một phần mười tổng số đàn trùng trong thung lũng.
Phía sau ngọn núi thấp ở xa, trên mặt Tô An Thiến lộ vẻ vui mừng, lập tức nhìn về phía bốn người còn lại.
Mặc Hương lâu chủ không nói gì, thân thể đột ngột từ dưới đất bay lên, bay về phía xa, đồng thời một tầng linh quang cuốn lấy thân hình, che giấu khí tức, từ một hướng khác tiếp cận thung lũng.
Sau đó nàng cũng làm giống lão giả lưng còng, thả Huyết Vân Châu, thu hút sự chú ý của không ít Hỏa Tuế Huỳnh Trùng, lập tức hiện thân bỏ chạy.
Ngay lập tức, một mảng lớn Hỏa Tuế Huỳnh Trùng đuổi theo, số lượng cũng tương đương với số mà lão giả lưng còng đã dụ đi.
"Nhanh lên! Tiếp theo!" Tô An Thiến vội vàng thúc giục.
Năm người liên tục thực hiện kế dụ Hỏa Tuế Huỳnh Trùng đi, động tác nhất định phải nhanh, nếu đám trùng đang đuổi theo quay trở lại thì sẽ rất phiền phức.
"Chư vị bảo trọng!"
Một tán tu Kim Tiên thoáng một cái, biến thành một đoàn bạch quang bay ra ngoài, nhanh chóng đến gần thung lũng, ném Huyết Vân Châu ra dẫn nổ, rồi cũng dụ một bộ phận đàn trùng đi.
Hai người còn lại cũng bắt chước làm theo, dùng Huyết Vân Châu dụ đi một đám trùng.
Lúc này đàn trùng trong thung lũng đã thưa thớt đi nhiều, chỉ còn lại chưa đến một nửa.
"Chính là lúc này, chúng ta đi!"
Tô An Thiến khẽ quát một tiếng, lần nữa tế lá cờ nhỏ màu vàng kia ra, giơ lên một cái, liền biến thành một đám mây vàng bao bọc hơn mười người, bao gồm cả Hàn Lập, lóe lên rồi dung nhập xuống đất, từ dưới lòng đất nhanh chóng tiếp cận thung lũng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận