Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 628: Tìm tòi

Chương 628: Tìm tòi Theo pháp quyết trong tay Hàn Lập biến đổi, Chân Thực Chi Nhãn lần nữa bắn ra một vệt kim quang, loé lên một cái rồi biến mất chui vào trong Đoạn Thời Hồ.
Đoạn Thời Hồ cũng lập tức hiện ra kim quang loá mắt, một trận lưu chuyển qua đi, nguyên bản có chút cũ kỹ thân ấm trở nên mới tinh, đồng thời tản mát ra một cỗ có chút mãnh liệt Thời Gian Pháp Tắc.
Hàn Lập khẽ nhắm mắt cảm ứng, rất nhanh liền mở to mắt.
Trong Đoạn Thời Hồ ẩn chứa cỗ lực lượng thời gian này có chút tương tự với Chân Ngôn Bảo Luân, đều là một loại lực lượng thời gian mang hiệu quả trì trệ, không cần tốn thời gian nghiên cứu.
Hắn đặt Đoạn Thời Hồ xuống, lại lật tay lấy ra Chưởng Thiên Bình, nhỏ một giọt lục dịch trong bình vào Đoạn Thời Hồ, sau đó nhắm hai mắt, lần nữa thả thần thức cảm ứng.
Sau một hồi lâu, Hàn Lập mở to mắt, khe khẽ thở dài.
Đoạn Thời Hồ này xác thực có công hiệu trì hoãn vật phẩm mục nát, nhưng không thật sự có thể triệt để chặt đứt ảnh hưởng của thời gian, chỉ là trì hoãn mà thôi, lục dịch đặt bên trong mặc dù tiêu tan chậm hơn một chút, nhưng vẫn đang từ từ tiêu tan.
Hắn lắc đầu, xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía thước gỗ màu xanh cuối cùng, bấm niệm pháp quyết thôi động Chân Thực Chi Nhãn.
Một vệt kim quang bắn ra, chui vào thước gỗ màu xanh.
Ông!
Thước gỗ màu xanh lập tức rung lên, ngoại hình ngược lại không có biến đổi quá nhiều, tách ra kim thanh lưỡng sắc quang mang chói mắt, đồng thời tản mát ra một cỗ dao động Thời Gian Pháp Tắc mãnh liệt, còn mạnh hơn Đoạn Thời Hồ.
Mắt Hàn Lập hơi sáng lên, lập tức nhắm mắt lại, cẩn thận cảm ngộ, sau một lát mở mắt.
Lực lượng thời gian ẩn chứa trong thước gỗ này có chút tương tự với gia tốc thời gian, tương tự với Nghịch Chuyển Chân Luân của hắn.
Nhưng khác với việc Nghịch Chuyển Chân Luân hữu hiệu với bản thân, lực Thời Gian Pháp Tắc trong thước gỗ lại nghiêng về việc cải biến tốc độ thời gian trôi qua của một vùng khu vực.
Ở một điểm này, ngược lại có vài phần tương đồng với "Huyễn Thần Sa Hải".
Hàn Lập bấm niệm pháp quyết thu hồi Chân Ngôn Bảo Luân, hít một hơi thật sâu rồi nhắm mắt, trong đầu lặp đi lặp lại hồi tưởng lại tình hình trước đó, cảm ngộ ba loại lực Thời Gian Pháp Tắc.
Thời gian từng giờ trôi qua, trong nháy mắt qua mười mấy ngày.
Hàn Lập mở to mắt, trong mắt loé lên một tia quang mang như ngộ ra điều gì.
Dường như sự lý giải của hắn đối với Thời Gian Pháp Tắc đã tiến thêm một tầng.
Nhất là sau khi lặp đi lặp lại phỏng đoán lực Thời Gian Pháp Tắc ẩn chứa trong thước gỗ màu xanh kia, sự liên hệ giữa «Chân Ngôn Hóa Luân Kinh» và «Huyễn Thần Bảo Điển», lại có chút đột phá.
Hàn Lập vừa nghĩ đến đây, hai tay bấm niệm pháp quyết, trên thân kim quang đại phóng, Chân Ngôn Bảo Luân lần nữa nổi lên.
Cùng lúc đó, trước người hắn kim quang chớp động, hội tụ một chỗ, ngưng tụ thành một bình ngọc màu vàng, chính là Quang Âm Tịnh Bình.
Kim quang trên người hắn bắn về phía xung quanh, sau đó cuồn cuộn ngưng tụ, hóa thành từng hạt cát màu vàng, rất nhanh tạo thành một bãi cát màu vàng.
Hàn Lập đồng thời vận chuyển ba môn công pháp thời gian, ba đạo lực Thời Gian Pháp Tắc khác nhau hiện lên, đan xen vào nhau, phát ra một trận âm thanh xướng giống như cộng minh phạm âm.
Mà so với lần trước, sự cộng minh lúc này mãnh liệt không ít, nhất là lực thời gian của Chân Ngôn Bảo Luân và Huyễn Thần Sa Hải.
Trong mắt hắn hiện lên vẻ vui mừng, lập tức khôi phục lại bình tĩnh, bấm niệm pháp quyết thôi động ba đạo pháp tắc Thời Gian, lần nữa thử dung hợp chúng.
Ba luồng kim quang đan xen vào nhau, tạo thành một vòng xoáy màu vàng, ù ù chuyển động.
Hàn Lập nhớ lại tình huống dung hợp ba loại pháp tắc lần trước, đưa tay vung lên.
Từng đạo thanh quang bắn ra, là từng thanh trận kỳ màu xanh, rơi vào khắp mật thất, rất nhanh mở ra một tầng màn ánh sáng màu xanh thật dày, chính là cấm chế màu xanh lần trước.
Ngay sau đó, hai tay hắn vung tay áo.
"Xuy xuy" âm thanh vang lên!
Từng đạo trận kỳ màu vàng bắn ra, rải rác tinh tế ở các nơi trong mật thất, nhanh chóng mở ra một cấm chế màu vàng mờ ảo giữa không trung.
Cấm chế màu xanh và màu vàng đan vào nhau, ẩn ẩn có xu hướng dung hợp, tạo thành một màn ánh sáng chắc chắn hơn.
Hắn khẽ gật đầu, lập tức lại tế ra vài kiện Tiên khí phòng ngự bảo vệ toàn thân, sau đó lại lần nữa thôi động ba môn công pháp.
Vòng xoáy màu vàng nhanh chóng nổi lên lần nữa, chuyển động nhanh chóng, đồng thời từ từ bắt đầu thu nhỏ.
Ầm ầm!
Trong vòng xoáy màu vàng hiện ra vô số phù văn màu vàng lớn nhỏ, kịch liệt va chạm nhau, tản mát ra một cỗ dao động Thời Gian Pháp Tắc cuồng bạo.
Hàn Lập thấy cảnh này, không dừng lại mà ngược lại bấm niệm pháp quyết càng nhanh hơn.
Vòng xoáy màu vàng xoay tròn cấp tốc, trung tâm tách ra kim quang cực kỳ chói mắt, khiến người ta không thể nhìn thẳng.
Một cỗ khí tức pháp tắc đáng sợ từ trung tâm vòng xoáy tản ra, bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ ra.
Hàn Lập trong lòng hơi do dự một chút, lập tức hai tay hung hăng bấm niệm pháp quyết thúc giục.
Vòng xoáy màu vàng bỗng nhiên lại thu nhỏ gần một nửa, đoàn phù văn màu vàng ở trung tâm vòng xoáy quay cuồng kịch liệt, sắp bạo liệt.
Vào thời khắc này, ba đạo Thời Gian Pháp Tắc đang xung đột kịch liệt chợt biến đổi, dung hợp lại với nhau.
Các phù văn màu vàng đang xung đột kịch liệt đột nhiên ngưng tụ, hóa thành một vòng tròn nhỏ màu vàng.
Hàn Lập thấy cảnh này, trong lòng buông lỏng.
Xem ra dung hợp ba đạo Thời Gian Pháp Tắc không phải ngẫu nhiên, vậy là hắn yên tâm rồi.
Vòng tròn màu vàng này mặc dù không biết là cái gì, nhưng uy lực rõ ràng cực mạnh.
Từng đợt dao động Thời Gian Pháp Tắc lớn mạnh tột độ từ vòng tròn màu vàng khuếch tán ra, màn ánh sáng màu xanh và màu vàng ở gần đó dao động kịch liệt, nhưng lần này không vỡ vụn ngay.
Vào lúc này, Chưởng Thiên Bình trên mặt đất chợt bay vọt lên, xuất hiện bên cạnh vòng tròn màu vàng.
Nhưng cùng Chưởng Thiên Bình bay lên còn có ba kiện Tiên khí ẩn chứa lực lượng thời gian trên mặt đất.
"Ồ!" Hàn Lập thấy vậy, sắc mặt giật mình.
Vòng tròn màu vàng dường như cảm ứng được điều gì, đột nhiên tách ra kim quang loá mắt.
Ba kiện Tiên khí rõ ràng nhẹ hơn Chưởng Thiên Bình rất nhiều, "Sưu" một tiếng, bị hút vào vòng tròn màu vàng đầu tiên.
Một tiếng nổ vang truyền đến, ba kiện Tiên khí vừa bay vào vòng tròn màu vàng đã lập tức vỡ ra, hóa thành ba đám kim quang chui vào vòng tròn.
Vòng tròn màu vàng lại sáng lên, bề mặt lóe lên tinh quang, phun ra tám đạo tinh ti màu vàng, chính là tinh ti Thời Gian Pháp Tắc, lóe lên chui vào thể nội Hàn Lập, rồi xuất hiện trên Chân Ngôn Bảo Luân.
Trên Chân Ngôn Bảo Luân vốn có mười tám sợi tinh ti Thời Gian Pháp Tắc, giờ phút này bỗng nhiên thêm ra tám sợi, biến thành 26 sợi.
Từng trận tinh quang từ 26 sợi tinh ti Thời Gian tản phát ra, hòa lẫn với quang mang Chân Ngôn Bảo Luân.
Hàn Lập thấy cảnh này, trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Vòng tròn màu vàng này lại có thể tinh luyện lực lượng pháp tắc trong Tiên khí thời gian, cô đọng chúng thành tinh ti pháp tắc.
Lúc này, Chưởng Thiên Bình bỗng nhiên sáng lên, tách ra lục quang trùng thiên, sau đó hút vòng tròn màu vàng vào.
Chưởng Thiên Bình lập tức phồng lớn nhanh chóng, hóa thành to bằng gian nhà, bên trong bình xuất hiện vô số phù văn màu xanh lá, rồi ngưng tụ lại thành một đám lục vân quay cuồng.
Một cỗ dao động pháp tắc mãnh liệt từ trong lục vân bộc phát ra, Chân Ngôn Bảo Luân sau lưng Hàn Lập bỗng nhiên sáng lên, ở giữa đột nhiên hiện ra một con mắt dựng đứng màu vàng, đồng thời từ đó phun ra một đạo tinh ti màu vàng, lóe lên bay vào trong Chưởng Thiên Bình.
Đạo tinh ti màu vàng này, so với lần trước to hơn không ít.
Trong bình lục quang lóe lên, hóa thành một đạo quang trụ màu xanh lá thô to, chui vào hư không phía trước.
Hư không lập tức nứt ra về hai phía, vô số tinh quang hiện lên, ngưng tụ thành một bức tường tinh, vô số cảnh vật nhanh chóng hiện lên trên đó.
Hàn Lập nhìn thấy cảnh này, trên mặt lộ vẻ tươi cười.
Những lần xuyên thẳng qua trước kia đều là ngẫu nhiên phát động, sau một loạt tìm tòi và thử nghiệm, hắn cuối cùng đã dần tìm ra phương pháp thôi động Chưởng Thiên Bình, mở ra năng lực xuyên thẳng qua.
Quang mang trên tường tinh bỗng nhiên đại phóng, hiện ra một vòng xoáy khổng lồ, ù ù chuyển động.
"Ầm ầm" một tiếng!
Một lực hút lớn từ vòng xoáy tuôn ra, bao phủ thân thể Hàn Lập.
Lực hút này lớn hơn nhiều so với lần trước, thân thể hắn lắc lư, hai chân thình lình từ từ rời mặt đất, lơ lửng giữa không trung, ẩn ẩn bay về phía vòng xoáy.
Nét mặt Hàn Lập hiện lên một tia kinh ngạc, chẳng lẽ vòng xoáy này muốn hút cả thân thể hắn vào?
Chỉ là lực thôn phệ của vòng xoáy dường như vẫn có chút chưa đủ, sau một khắc thân thể hắn khẽ lung lay, một lần nữa trở xuống mặt đất.
Nhưng Hàn Lập não hải đau nhói, thần hồn không chút sức phản kháng bị hút vào trong vòng xoáy, mắt tối sầm lại mất đi ý thức.
Không biết qua bao lâu, ý thức của hắn đang dần hồi phục, nhìn xung quanh.
Lúc này hắn lại xuất hiện trong không gian hoang vu tối tăm mờ mịt lúc trước, con sông lớn màu bạc lơ lửng giữa không trung, rơi lã chã.
Hàn Lập thấy vậy, trên mặt hiện lên một tia trầm ngâm.
Như vậy xem ra, sau khi dùng vòng tròn màu vàng ẩn chứa lực lượng thời gian mênh mông để thôi động Chưởng Thiên Bình, thần hồn của mình đều sẽ tới nơi này.
Hắn không lập tức hành động, mà tinh tế hồi tưởng tình cảnh trước khi thần hồn xuyên thẳng qua.
Trong hai lần xuyên thẳng qua này, vòng xoáy trên bức tường tinh kia đều có dấu hiệu muốn thôn phệ thân xác của hắn.
Mà lại lực thôn phệ của vòng xoáy vừa rồi, rõ ràng lớn hơn không ít so với trước đây.
Hàn Lập lộ vẻ do dự, so với lúc xuyên thẳng qua lần trước, hắn vô luận là thực lực hay là lĩnh ngộ Thời Gian Pháp Tắc, cơ hồ không có gì thay đổi, nếu phải nói có chỗ khác biệt thì đó chính là tám sợi tinh ti Thời Gian Pháp Tắc vừa đột nhiên tăng lên.
"Chẳng lẽ số lượng sợi tơ Thời Gian Pháp Tắc đạt đến một mức độ nhất định, có thể khiến cả thân xác xuyên thẳng qua đến đây hay sao?" Trong lòng hắn chợt nảy ra một suy nghĩ kỳ lạ.
Hàn Lập im lặng một lát, nhanh chóng dứt bỏ tạp niệm, thân hình đột ngột bay lên khỏi mặt đất, mấy cái chớp động đã đến bên bờ sông lớn.
Trong sông lớn, vô số quang cầu lớn nhỏ như giọt nước trôi đi, mỗi quang cầu không ngừng chớp động hình ảnh.
Có kinh nghiệm lần trước, hắn hiểu rõ tác dụng của những quang cầu như giọt nước này.
Nếu như hắn không đoán sai, mỗi một quang cầu như giọt nước đại diện cho cảnh tượng phát sinh ở một nơi trong quá khứ, tuy không biết chúng từ đâu tới, nhưng chúng dùng để xác định mục tiêu xuyên thẳng qua.
Hàn Lập không tới gần sông lớn quá, đứng từ xa quan sát những quang cầu như giọt nước, cũng không dùng thần thức chạm vào những giọt nước kia.
Từng giọt nước yên lặng trôi qua, cũng không hút thần hồn hắn vào.
Hàn Lập trong lòng hơi yên tâm, xem ra nếu đứng ở khoảng cách này, không chủ động dùng thần thức chạm vào giọt nước thì sẽ không phát động xuyên thẳng qua.
Suy nghĩ rõ ràng điều này, hắn an tâm nhìn kỹ từng quang cầu như giọt nước.
Những quang cầu này tuy di chuyển rất nhanh, nhưng bằng nhãn lực của hắn vẫn có thể thấy rõ được nhiều thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận