Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 777: Đại hoàng tử

Trong khu vực sâu thẳm của cung điện, tại một đại điện lộng lẫy, một gã đại hán như một tảng thịt lớn đang ưỡn cái bụng phệ, uể oải nằm trên một chiếc ghế dài màu vàng. Người này có đôi mắt dài hẹp, mũi tẹt, miệng lại rất lớn, trông vô cùng xấu xí dị dạng, làn da hắn có màu vàng sậm, mơ hồ có thể thấy những đường hoa văn màu vàng lóe lên bên trong.
Hai thị nữ mặc kim bào quỳ một bên, xoa bóp thân thể cho gã đại hán. Cả hai đều là người mình rắn đuôi, trên những đầu ngón tay thon dài đều mang theo bao tay vàng, kim quang chớp động phía trên, rõ ràng là hai kiện tiên khí. Theo đôi tay hai nàng nhào nặn, bao tay phát ra từng đạo kim quang, kích thích không khí xung quanh rung động xuy xuy, khi thì ấn khi thì bóp lấy thân thể đại hán. Hai nàng trán lấm tấm mồ hôi, hiển nhiên đều đã dốc hết sức lực.
"Ừm, không sai, đúng chỗ đó, dùng sức thêm chút nữa..." Đại hán như tảng thịt mắt dài hẹp khép hờ, vẻ mặt hưởng thụ.
Hai Xà Nữ nghe vậy, trên tay càng thêm dùng sức.
Vào lúc này, đại hán như tảng thịt lông mày đột nhiên khẽ nhếch lên, đang nằm bỗng ngồi dậy, trong mắt hiện lên vẻ khác lạ.
Hai Xà Nữ thấy vậy thì ngừng tay.
"Lui ra." Đại hán như tảng thịt híp mắt lại, sau đó phất tay, nói.
Thân hình hắn to lớn, giọng nói lại the thé mảnh, khiến người nghe không nhịn được muốn bật cười, bất quá hai Xà Nữ kia đều cúi đầu khom người, vẻ mặt không hề tỏ ra chút gì dị dạng, rồi lui xuống.
Đại hán như tảng thịt vung tay lên, một chiếc mâm tròn màu tím từ trong tay hắn bay ra, lơ lửng giữa không trung nhanh chóng xoay tròn. Tử quang chói mắt từ trên mâm tròn tản ra, sau đó ngưng tụ bên dưới thành một pháp trận màu tím.
Một bóng người trung niên nam tử mặc tử bào xuất hiện trong pháp trận, trông khoảng ba mươi bảy ba mươi tám tuổi, đầu tóc trắng phiêu dật, đầu đội quan cao, nhìn tuấn tú ôn hòa. Hai đầu lông mày của người này có một dấu hiệu màu tím nhạt, thẩm thấu sâu dưới làn da, giống như một phù văn cổ xưa, tỏa ra từng đợt hào quang màu tím, vô cùng thần bí.
"Ồ, đây không phải là Đại hoàng tử điện hạ sao? Bây giờ hẳn là lúc ngài bận rộn nhất, sao lại rảnh liên lạc với kẻ nhàn rỗi ở nơi Man Hoang này như ta?" Đại hán như tảng thịt cười hắc hắc, nói.
"Kim Tê đạo hữu nói đùa, thực lực tu vi của các hạ, tại hạ luôn hết sức khâm phục. Chỉ là ta nghe nói vài ngày trước, ngươi cùng Hắc Dứu kịch chiến một trận, bị tổn thương chút nguyên khí, ta sợ làm phiền đạo hữu chữa thương, nên vẫn không dám hỏi thăm, giờ nhìn lại Kim Tê đạo hữu đã hoàn toàn khôi phục, thật đáng mừng." Nam tử mặc tử bào cười ha ha nói, tạo cho người ta một cảm giác ấm áp như gió xuân.
Đại hán như tảng thịt này, chính là một trong Thập Hoạn - Kim Tê đại vương, hung thú vương giả tu vi Đại La cảnh.
"Đại hoàng tử, lần này chẳng lẽ chuyên đến chế giễu Kim mỗ sao?" Sắc mặt Kim Tê đại vương trong nháy mắt trở nên âm trầm vô cùng, gần như có thể toát ra sương lạnh.
"Kim Tê đạo hữu chớ hiểu lầm, đạo hữu sở dĩ thất bại trong trận chiến trước kia, cuối cùng là do Ma La Kim Thân của ngươi không thể đại thành. Tại hạ gần đây ngẫu nhiên có được vài quả Kim Nguyên Đạo Quả, có lẽ có thể giúp Kim Tê đạo hữu tiến thêm một bước." Nam tử mặc tử bào từ tốn nói.
"Kim Nguyên Đạo Quả! Lời này... Thật sao?" Kim Tê đại vương đột nhiên đứng bật dậy, trong mắt lóe lên một tia quang mang cực nóng, có chút vội vàng nói.
Nam tử mặc tử bào cười không nói.
"Đại hoàng tử điện hạ có chuyện cứ nói thẳng đi, lần này tìm ta có chuyện gì?" Kim Tê đại vương kịp phản ứng, sắc mặt khôi phục bình tĩnh, nói.
"Nói chuyện với người thông minh đúng là không mệt, ta muốn nhờ Kim Tê đạo hữu, giúp ta làm một chuyện. Sau khi chuyện thành công, Kim Nguyên Đạo Quả chính là của đạo hữu." Nam tử mặc tử bào trong mắt hiện lên một tia sát cơ.
"Đại hoàng tử điện hạ cứ nói đừng ngại." Kim Tê đại vương không chậm trễ chút nào nói.
"Để một người vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này." Nam tử mặc tử bào thản nhiên nói.
"À, người nào?" Kim Tê đại vương nghe vậy, dường như không hề ngạc nhiên.
Nam tử mặc tử bào không nói gì, đưa tay vung lên, một đạo tử quang từ trong pháp trận bay ra, rơi vào trong đại điện, hóa thành một mảnh màn ánh sáng màu tím.
Trên màn sáng dần hiện ra hai thân ảnh, một người trong số đó có một đầu tóc trắng xoăn, hai mắt có thần, chính là Thạch Xuyên Không, người còn lại dáng người tầm trung, làn da ngăm đen, khuôn mặt bình thường, chắc chắn là Hàn Lập.
"Người này, ta nhớ không nhầm thì hắn là..." Kim Tê đại vương mắt sáng lên, rơi vào người Thạch Xuyên Không, về phần Hàn Lập thì bị hắn tự động bỏ qua.
"Không sai, hắn chính là Thập Tam hoàng tử Thạch Xuyên Không, hiện tại đang ở trong Thập Hoạn sơn mạch các ngươi. Theo phán đoán của ta, hắn vừa vặn đang ở trong lãnh địa Kim Tê các ngươi. Chỉ cần ngươi có thể mang đến đầu lâu cùng chiếc tỳ bà màu bạc trên người nó, ta sẽ cho ngươi hai quả Kim Nguyên Đạo Quả." Nam tử mặc tử bào chậm rãi nói.
Kim Tê đại vương nghe vậy, vẻ tham lam thoáng qua trên mặt, nhưng ngay sau đó lông mày lại nhíu lại, lộ vẻ giãy dụa.
"Đại hoàng tử điện hạ, Kim Nguyên Đạo Quả ta rất tâm động, nhưng ta cũng nghe nói vị Thạch Xuyên Không này được Thánh Chủ rất sủng ái, cơn thịnh nộ của Thánh Chủ không phải Kim mỗ có thể gánh chịu, chuyện này ngươi nên mời người khác cao tay hơn đi." Kim Tê đại vương lắc đầu, nói.
"Phụ thân đại nhân hiện tại đang bế quan, mà trước khi bế quan, người đã truyền lời, để cho những huynh đệ chúng ta tự quyết định việc chọn người thừa kế, ta nói như vậy, Kim Tê đạo hữu hẳn đã hiểu." Nam tử mặc tử bào hờ hững nói.
"À, nếu vậy thì có thể cân nhắc. Bất quá Thạch Xuyên Không dưới trướng cũng có thế lực không nhỏ, giết hắn sẽ đắc tội không ít người." Kim Tê đại vương chậm rãi nói.
"Ha ha, đường đường Kim Tê đại vương, lại sợ đắc tội với người khác sao?" Thanh niên mặc tử bào cười ha ha nói.
"Điện hạ không cần dùng lời khích tướng, Kim mỗ không để mình bị đẩy vào thế bất lợi. Muốn ta ra tay cũng được, ngươi đưa trước hai quả Kim Nguyên Đạo Quả làm tiền đặt cọc. Khi ta mang đến đầu của kẻ đó cùng chiếc tỳ bà kia cho ngươi, ngươi sẽ cho ta thêm hai quả." Kim Tê đại vương cười nói.
"Kim Nguyên Đạo Quả là vật trân quý cỡ nào, Kim Tê đạo hữu đúng là không khỏi sư tử ngoạm quá lớn đi." Nam tử mặc tử bào thần sắc không đổi, khóe miệng vẫn giữ nụ cười, nhưng ngữ khí rõ ràng mang theo một tia không vui.
"Sư tử ngoạm? Cũng không hẳn là vậy. Kim Nguyên Đạo Quả dù trân quý, so với tính toán của điện hạ lại không đáng gì. Theo ta được biết, vị Thập Tam đệ này của điện hạ vẫn luôn được Thánh Chủ xem trọng, là mối uy hiếp lớn của ngươi. Dùng bốn quả Kim Nguyên Đạo Quả diệt trừ một đại địch, thương vụ này có lời quá mức, mà Kim mỗ lại là một đối tượng phù hợp để giao dịch." Kim Tê đại vương giảo hoạt cười nói.
"Nhiều nhất ba quả, và phải chờ sau khi ngươi hoàn thành xong việc mới có thêm." Nam tử mặc tử bào suy nghĩ một chút, chậm rãi nói.
"Đưa trước cho ta một quả, nếu không nhận được lợi ích, Kim mỗ tuyệt đối sẽ không xuất thủ." Kim Tê đại vương lắc đầu, kiên quyết nói.
"Được thôi, bất quá nếu ngươi không hoàn thành được việc này, không chỉ phải trả lại Kim Nguyên Đạo Quả mà còn phải thêm chút lợi tức. Đúng rồi, người bên cạnh hắn hẳn là có tu vi Thái Ất cảnh sơ kỳ." Thanh niên mặc tử bào gật đầu nói, còn nói thêm.
"Hắc hắc, Thạch Xuyên Không kia nghe nói chỉ là Kim Tiên cảnh nhỏ bé, dù có người Thái Ất cảnh sơ kỳ giúp đỡ, Kim mỗ tự mình ra tay, lẽ nào sẽ thất bại? Điện hạ cứ chuẩn bị trái cây rồi chờ tin tốt đi!" Kim Tê đại vương như nghe được chuyện vô cùng buồn cười, cười ha ha.
"Vậy ta sẽ chờ tin của Kim Tê đạo hữu." Nam tử mặc tử bào nói một tiếng, bấm pháp quyết vung tay, thân ảnh thoắt cái biến mất.
Bất quá chiếc mâm tròn màu tím tản ra quang mang nhưng không hề biến mất, ngược lại càng thêm sáng rõ, vô số phù văn màu bạc từ đó bắn ra, nhanh chóng tạo thành một pháp trận màu bạc.
Ong ong!
Pháp trận màu bạc bỗng nhiên hào quang tỏa sáng, vô số hào quang màu bạc từ đó phun ra ngoài.
Sau đó, trong pháp trận, kim quang lóe lên, xuất hiện thêm một quả cầu tròn màu vàng lớn bằng nắm tay.
Trên quả cầu có những đường vân màu vàng lớn bằng móng tay, chớp động những tia kim quang, trông vô cùng bất phàm, lại tản mát ra ba động pháp tắc thuộc tính kim mênh mông.
Kim Tê đại vương mắt sáng lên, lập tức cầm lấy quả cầu vàng, cẩn thận quan sát một lát, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
"Người đâu, gọi Thiết Vũ đến." Kim Tê đại vương cất giọng ra lệnh, đồng thời cẩn thận bỏ Kim Nguyên Đạo Quả vào một hộp ngọc rồi dán mấy lá phù lục lên, thu cất lại.
"Vâng." Một người hầu mặc kim y xuất hiện bên ngoài đại điện, đáp lời xong thì hóa thành một đạo kim quang, bay về phía xa.
Sau một lát, một đạo lục sắc quang mang từ xa bay vụt tới, đáp xuống bên ngoài đại điện, hiện ra một bóng dáng nam tử thấp bé mặc lục bào. Người này toàn thân da dẻ có màu xanh lá quỷ dị, thân cao chỉ có năm thước, trông giống một thiếu niên chưa trưởng thành, khuôn mặt cũng là một bộ mặt trẻ con. Bất quá cơ thể của gã lại cực kỳ cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn, cả người tạo cho người ta cảm giác không cân đối.
"Thiết Vũ đại nhân!" Hộ vệ bên ngoài điện nhìn người tới, trong mắt lóe lên một tia sợ hãi, lập tức cung kính hành lễ.
Thiết Vũ liếc cũng không liếc đám hộ vệ bên ngoài cửa, thản nhiên đi vào đại điện.
"Tham kiến đại vương." Nam tử thấp bé quỳ mọp xuống đất, cung kính vô cùng nói, giọng của gã cũng cực kỳ thô kệch.
"Thiết Vũ, ngươi đã đến. Ta đã sớm nói, ngươi, Đồng Vũ, Ngân Vũ gặp ta không cần phải quỳ bái, mau đứng lên đi." Kim Tê đại vương đứng lên, tự tay đỡ Thiết Vũ, ôn hòa nói.
"Ngài là vương thượng, chúng ta là cấp dưới, làm lễ quỳ lạy là chuyện thiên kinh địa nghĩa." Thiết Vũ cung kính nói.
"Ai, tùy ngươi vậy." Kim Tê đại vương thở dài nói.
"Không biết đại vương gọi thuộc hạ tới, có chuyện gì?" Thiết Vũ hỏi.
"Ngươi dẫn người đi tìm kiếm trong lãnh địa, tìm được người này, đem đầu của hắn cùng tất cả mọi thứ trên người hắn mang về." Kim Tê đại vương cong ngón tay bắn ra, hình ảnh màn sáng Thạch Xuyên Không cùng Hàn Lập bay ra, dừng trước mặt nam tử thấp bé, một tay chỉ vào Thạch Xuyên Không, miệng phân phó.
"Người dị tộc?" Nam tử thấp bé trong mắt lãnh mang lóe lên, lạnh giọng nói.
"Không sai, Thiết Vũ, ta biết ngươi thống hận người ngoại tộc, thân thể của người này những bộ phận khác ta không quan tâm, nhưng đầu của hắn nhất định phải nguyên vẹn không sứt mẻ mà mang về." Kim Tê đại vương căn dặn.
"Đại vương yên tâm, thuộc hạ đã rõ." Thiết Vũ nghe vậy thì trong mắt hung quang lóe lên, khẽ gật đầu.
"Tu vi của người này ở Kim Tiên cảnh đỉnh phong, người bên cạnh hắn hẳn là hộ vệ, có tu vi Thái Ất cảnh sơ kỳ. Ta cho phép ngươi điều động toàn bộ nhân thủ của Kim Tê lĩnh, phải mau chóng hành động!" Kim Tê đại vương tiếp tục lên tiếng, nhưng lại không nói cho biết thân phận Thạch Xuyên Không.
"Đại vương yên tâm, thuộc hạ trong vòng một tháng nhất định sẽ mang đầu của hắn về." Thiết Vũ ngạo nghễ đáp ứng.
"Ừm, đi đi." Kim Tê đại vương cũng không nói thêm gì.
Thiết Vũ lại thi lễ một cái, quay người rời khỏi đại điện, rất nhanh hóa thành một đạo lục quang bay về phía xa.
"Hừ, ta Kim mỗ có thân phận thế nào, sao lại phải vì một kẻ Kim Tiên tự mình ra tay, để mấy lão già khác biết được, chẳng phải sẽ cười nhạo ta lấy lớn hiếp nhỏ?" Kim Tê đại vương nhìn theo bóng Thiết Vũ đi xa, khinh thường nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận