Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 402: Cửa vào

Chương 402: Cửa vào Converter: DarkHero
Hô Ngôn đạo nhân một tay bấm niệm pháp quyết, phi xa lập tức hướng xuống bay xuống, rồi lại chui vào trong mặt biển phía dưới.
Tiến vào trong biển, lam quang từ phi xa tản ra lập tức hòa làm một với nước biển xung quanh, phi xa vốn đã cực kỳ kín đáo, giờ phút này khí tức lại càng tiêu tán toàn bộ, phảng phất biến thành một phần của nước biển.
Ngay sau đó, linh văn trên mặt ngoài phi xa đột nhiên lóe lên phía dưới, cả chiếc phi xa hóa thành một đạo lưu quang, mau chóng bay về phía trước.
"Chiếc phi xa này của Hô Ngôn đạo hữu quả nhiên huyền diệu không gì sánh được, xem ra bảo vật trong Minh Hàn Tiên Phủ quả nhiên đều là tinh phẩm có một không hai." Húc Dương Tử nhìn cảnh vật như bay vụt qua bốn phía, khen ngợi.
"Húc Dương đạo hữu quá khen rồi, lần này nếu có thể thuận lợi vào phủ, chư vị thu hoạch chắc hẳn không ít." Hô Ngôn đạo nhân cười cười, trong tay lần nữa bấm pháp quyết.
"Ha ha, Ngự Thủy Phi Xa, tên này quả nhiên chuẩn xác vô cùng, tại hạ càng thêm mong chờ vào chuyến đi này." Trưởng lão Chấn Vân mắt thấy cảnh này, hai mắt sáng lên, gật đầu khen ngợi.
"Hy vọng mọi chuyện đều thuận lợi, chỉ mong tiên phủ xuất thế ở đúng trên Hồng Nguyệt đảo kia." Lô Lan cũng có chút chớp động ánh mắt nói.
Hô Ngôn đạo nhân mỉm cười, không nói thêm gì nữa, dưới chân điểm nhẹ, phía trên quang mang lóe lên.
Phong xa phía trước và sau phi xa lập tức ong ong chuyển động, tốc độ phi độn lần nữa nhanh thêm mấy phần.
Giờ phút này nếu có người từ bên cạnh nhìn thấy chiếc xe này, có thể phát hiện một đạo huyễn ảnh như u linh, với tốc độ mà mắt thường gần như không thể phân biệt lướt đi trong biển, nhưng không gây ra chút gợn sóng nào xung quanh.
Cá bơi trong biển, còn có Yêu thú không hề phát giác ra sự tồn tại của phi xa, vẫn như thường ngày bơi lội kiếm ăn.
Hàn Lập nhìn xung quanh, cũng âm thầm gật đầu.
Thiết kế của phi xa này rất tinh xảo, người luyện chế hiển nhiên không chỉ có kỹ thuật luyện khí siêu quần mà còn khống chế lực lượng pháp tắc Thủy thuộc tính đạt đến mức kỳ diệu, ngồi xe này trong biển thật sự rất an toàn.
Chỉ là nhìn vào tiên linh lực ba động mà chiếc xe này phát ra thì lượng Tiên Nguyên thạch tiêu hao chắc hẳn không nhỏ, Hô Ngôn đạo nhân vì để mấy vị kia cam tâm tình nguyện gia nhập chuyến này xem ra đã phải bỏ ra không ít vốn liếng.
Trong lòng hắn suy nghĩ lung tung, tự mình tìm một góc khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Các tu sĩ Chân Tiên còn lại của Chân Diễm tông sau khi qua cơn hưng phấn ban đầu cũng lần lượt tìm chỗ ngồi xuống, tự mình luyện công.
Khoảng cách từ Hải Đông đảo đến Hồng Nguyệt đảo không xa, thêm vào tốc độ của chiếc Ngự Thủy Phi Xa này của Hô Ngôn đạo nhân cũng rất nhanh, chỉ dùng khoảng hai ngày là đã tới nơi.
Đám người không lên đảo, phi xa màu lam dừng lại ở trong biển, cách Hồng Nguyệt đảo mấy trăm dặm.
Lúc này, Hàn Lập cùng mọi người trong phi xa đã đứng lên, nhìn về phía hòn đảo khổng lồ cách đó không xa, không ai nói gì.
"Hồng Nguyệt đảo này cũng thật lớn, không ngờ diện tích lại không nhỏ như vậy. Cho dù lời đồn đại kia là thật thì muốn tìm được cửa vào tiên phủ trong phạm vi này cũng chỉ sợ không dễ dàng." Hô Ngôn đạo nhân nhìn hòn đảo phía trước, chau mày lại.
Bởi vì tàn đồ không thể phát huy tác dụng, dưới tình huống này muốn không lộ hành tung thì tự nhiên cũng không thể sử dụng thần thức dò xét.
Nhưng nếu dùng thần thông khác để dò xét một hòn đảo lớn như vậy thì chẳng phải chuyện dễ dàng?
Húc Dương Tử và mọi người nhìn nhau, hiển nhiên cũng đều không có cách nào.
"Trước cứ dọc theo hòn đảo tìm kiếm một vòng xem sao, biết đâu có thể phát hiện ra điều gì." Vân Nghê đề nghị.
"Cũng được." Hô Ngôn đạo nhân nhất thời cũng không nghĩ ra biện pháp tốt hơn, bèn điều khiển phi xa tiến lên quanh Hồng Nguyệt đảo.
Hô Ngôn đạo nhân, Vân Nghê, còn có Húc Dương Tử cùng những người kia riêng mình thi triển những thủ đoạn không dễ bị phát hiện, dò xét hoàn cảnh xung quanh.
Trong miệng Hàn Lập hai mắt lam quang tỏa ra, bắn ra lam mang dài mấy thước, hướng phía xung quanh nhìn lại.
"Tiểu bối, ngươi mới tu vi bao nhiêu, chớ dùng mấy cái thần thông linh tinh đó, vạn nhất bị người dò xét được, ngươi gánh nổi không?" Húc Dương Tử lập tức nhíu mày, lạnh lùng trách mắng.
"Húc Dương Tử tiền bối nói phải, thần thông nhỏ bé của tại hạ vốn chẳng đáng gì. Bất quá thần thông này chính là Linh Mục dò xét, không có tình huống khí tức tiết ra ngoài, mong các vị tiền bối cứ yên tâm." Hàn Lập cười nói.
"Húc Dương Tử đạo hữu yên tâm, ta thấy Linh Mục thần thông của Thiên Vũ môn này có chút huyền diệu, nếu hắn muốn giúp đỡ, không ngại cho hắn cơ hội này." Hô Ngôn đạo nhân cười nói.
Húc Dương Tử thấy Hô Ngôn đạo nhân lên tiếng, cũng không nói gì nữa.
Hô Ngôn đạo nhân hơi gật đầu với Hàn Lập, tiếp tục điều khiển phi xa tiến lên.
Với tốc độ của phi xa màu lam, rất nhanh đã bay được nửa vòng quanh Hồng Nguyệt đảo, nhưng đám người không hề phát hiện điều gì.
Sắc mặt của Húc Dương Tử lại trầm xuống, hai vị trưởng lão Chấn Vân và Lô Lan của Chân Diễm tông cũng không mấy vui vẻ, thậm chí trong mắt lại hiện lên một tia bất an.
Nhưng đúng lúc này, sắc mặt Hàn Lập chợt hơi đổi, gấp giọng nói: "Sư thúc, xin dừng phi xa một chút."
Hô Ngôn đạo nhân nghe vậy cau mày, lập tức bấm niệm pháp quyết một chút, phi xa màu lam trong nháy mắt dừng lại.
Đồng thời mặt ngoài phi xa hiện lên một tầng sóng ánh sáng màu lam, khẽ dập dờn.
Phi xa hoàn toàn hòa làm một với nước biển xung quanh, không thể phân biệt được.
Hô Ngôn đạo nhân vừa mới làm xong những điều này, một đạo độn quang từ bên trái phía trước nơi xa bay vụt tới, không dừng lại mà hướng phía đáy biển chỗ sâu mà đi, trong nháy mắt biến mất không còn tăm tích.
"Thiên Vũ, Linh Mục thần thông của ngươi không tệ nha." Hô Ngôn đạo nhân vỗ tay cười nói.
"Sư thúc quá khen, chỉ là tình cờ phát hiện thôi." Hàn Lập khiêm tốn đáp.
Da mặt Húc Dương Tử hơi co rút lại, sắc mặt có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn cùng những người còn lại, dời ánh mắt nhìn về phía hướng mà độn quang kia đã đi.
"Chắc là cửa vào ở phía dưới...Thiên Vũ, ngươi thử lại lần nữa xem sao." Vân Nghê không nhịn được nói.
Hàn Lập hít sâu một hơi, hai mắt lam quang chớp động, cố gắng vận chuyển Thanh Minh Linh Mục.
Đáng tiếc phía dưới quá sâu, thị lực của Thanh Minh Linh Mục cũng không nhìn thấy đáy, không khỏi có chút bất đắc dĩ lắc đầu với Hô Ngôn đạo nhân và Vân Nghê.
"Đã đến đây rồi, không mạo hiểm một chút cũng không được, hay là xuống dưới tìm tòi tốt hơn." Hô Ngôn đạo nhân trầm ngâm một chút rồi nói.
Vân Nghê nhẹ gật đầu, Hàn Lập đương nhiên sẽ không phản đối.
"Húc Dương Tử đạo hữu, các vị thấy thế nào?" Hô Ngôn đạo nhân nhìn Húc Dương Tử và ba người.
"Cũng được, đúng là phú quý cầu trong hiểm nguy!" Ba người hơi im lặng rồi gật đầu đồng ý.
Hô Ngôn đạo nhân trong tay bấm niệm pháp quyết, phi xa màu lam hơi thay đổi phương hướng, bay vụt xuống phía dưới theo hướng mà độn quang vừa rồi biến mất.
Đáy biển nơi này cực kỳ sâu, phi xa màu lam bay một hồi lâu mà vẫn chưa đến nơi.
Mà ở đáy biển sâu lại có những rãnh sâu, hang sâu trông như núi non trùng điệp, địa hình rất phức tạp.
Vẻ chần chờ hiện ra trên mặt Hô Ngôn đạo nhân, một bên nhìn bốn phía mà vẫn cho phi xa giảm tốc độ.
Đến nơi này hắn không còn cảm nhận được lam quang kia rốt cuộc đã đi đâu.
Hô Ngôn đạo nhân nghĩ một chút rồi nhìn qua Vân Nghê, sau khi hai người lắc đầu nhìn lại Húc Dương Tử cùng ba người với vẻ mặt dò hỏi.
Thần sắc của ba người có chút khó coi, hiển nhiên là bọn họ cũng không cảm nhận được đạo độn quang kia đã đi hướng nào.
"Sư thúc, hãy đuổi theo rãnh biển kia đi." Hàn Lập chỉ vào một rãnh biển tĩnh mịch to lớn cách đó không xa.
"Ồ! Đôi mắt màu lam của ngươi rốt cuộc là loại Linh Mục gì mà lợi hại như vậy, có thể dò xét được khoảng cách xa như thế." Hô Ngôn đạo nhân mừng rỡ, nói.
Vừa nói hắn vừa bấm niệm pháp quyết.
Phi xa màu lam lập tức bắn ra, chui vào rãnh biển mà Hàn Lập vừa chỉ.
"Sư thúc quá khen, Linh Mục của tại hạ làm sao có thể nhìn thấy được xa như vậy, chẳng qua là giỏi dò xét linh lực ba động, tìm được người kia bay qua rồi, để lại chút dấu vết mà thôi." Hàn Lập cười rồi lấp liếm nói.
Giờ tu vi của hắn tăng lên rất nhiều, thần thông Thanh Minh Linh Mục cũng theo đó tăng lên, không cần phải kết hợp cùng Phá Diệt pháp Mục mà vẫn có thể thấy những dấu vết linh lực yếu ớt này.
"Có thể dò xét được những vết tích linh lực yếu ớt như vậy thì quả là một Linh Mục thần thông không tầm thường." Vân Nghê khen ngợi.
Húc Dương Tử cùng những người khác nghe thấy vậy cũng lộ ra vài phần kinh ngạc trên mặt, lại lần nữa đánh giá Hàn Lập vài lượt.
Hàn Lập chỉ cười nhẹ với mọi người.
Trong lúc nói chuyện, phi xa đã bay vào sâu trong rãnh biển.
Địa hình nơi đây lại vô cùng phức tạp, dường như có Động Thiên khác vậy, có rất nhiều thông đạo, tứ thông bát đạt, không biết thông tới nơi nào.
Những thông đạo rãnh biển này nhìn qua không phải do người đào mà hình thành tự nhiên.
Cảnh tượng kỳ lạ như vậy không biết là do đâu mà có.
Mắt thấy cảnh này, trong mắt Hàn Lập lóe lên một tia khác lạ.
Lần trước đến Hồng Nguyệt đảo làm nhiệm vụ hắn luôn hoạt động trên đảo, không ngờ phía dưới đảo này lại có một thế giới khác như vậy.
Hắn và Hô Ngôn đạo nhân lúc này cũng không có thời gian để nói chuyện, ai nấy đều ăn ý thi triển thần thông để tìm tòi.
Hàn Lập dùng Thanh Minh Linh Mục tìm kiếm vết tích của độn quang kia, Hô Ngôn đạo nhân thì điều khiển phi xa theo dấu vết mà truy tìm, có những nơi chật hẹp chỉ rộng vài thước.
Cũng may mọi người đều là tu sĩ Chân Tiên, phi xa màu lam cũng có thể biến đổi lớn nhỏ nên những khó khăn nhỏ nhặt đó không làm khó được bọn họ, cứ thế thuận lợi đi xuống.
Chớp mắt đã gần nửa canh giờ trôi qua, phi xa màu lam từ từ tiến lên trong một thông đạo dưới lòng đất.
Nham thạch thông đạo nơi đây hiện lên màu lam nhạt, trông giống như băng tinh, còn tản mát ra từng tia từng tia linh khí, chất liệu giống như một số loại linh tài.
Thông đạo này không biết đã xâm nhập đáy biển bao xa, ánh sáng đã rất mờ, nham thạch của thông đạo tản ra một chút ánh sáng màu lam yếu ớt, soi sáng thông đạo.
Hàn Lập mặt nghiêm túc, lam quang trong mắt lấp lánh, tản ra từng vòng sóng ánh sáng màu lam.
Đến nơi này, ngoài đạo độn quang màu lam vừa rồi, hắn còn có thể dò xét ra được rất nhiều vết tích linh lực khác, dường như có không ít người đã từng đến đây.
Hắn không hề giấu diếm, nói rõ những gì mình thấy với Hô Ngôn cùng mọi người.
Đám người nghe được vậy thì vừa mừng vừa sợ.
Có nhiều người tập trung ở đây như vậy xem ra cửa vào tiên phủ kia có đến tám chín phần là ở phía trước.
Hô Ngôn đạo nhân cũng không vội vàng, điều khiển phi xa từ từ tiến lên.
Sau khi đi một đoạn nữa thì phía trước thông đạo ẩn ẩn truyền đến những tiếng oanh minh, dường như đang có giao tranh.
Mọi người thấy vậy thì trong ánh mắt đều lộ ra vẻ vui mừng.
"Chắc là ở ngay phía trước rồi!"
"Xem ra tin tức này quả nhiên là có chút cơ sở."
"Trước khi xác nhận thì mọi người tuyệt đối không thể lơ là, tránh bị người khác lừa."
Trong khi mọi người xôn xao bàn tán, Hô Ngôn đạo nhân lẩm bẩm trong miệng, pháp quyết trong tay thúc động, tốc độ phi xa màu lam có hơi tăng lên, nhanh chóng tiến lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận