Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 1379: Nửa đường giết ra

Chương 1379: Nửa đường giết ra
Thiên Ngoại vực.
Thân hình đang phi độn của Hàn Lập đột ngột dừng lại, nhìn xuống phía dưới, miệng phát ra một tiếng kêu nhẹ.
"Khí tức này là..." Kim Đồng cũng cảm ứng được một luồng khí tức từ phía dưới truyền đến, thì thào nói.
Hàn Lập đang định thi pháp dò xét thì não hải đột nhiên đau nhói, một hình ảnh hiện ra, chính là cảnh Luân Hồi điện chủ, Ma Chủ cùng Cổ Hoặc Kim đại chiến.
Cùng lúc đó, một cảm xúc xa lạ tràn vào trong đầu hắn, tràn đầy cừu hận đối với Cổ Hoặc Kim.
Loại tâm tình này chính là đến từ Luân Hồi điện chủ.
Trong khi cảm nhận được nỗi lòng của Luân Hồi điện chủ, Hàn Lập cũng cảm thấy tư tưởng của mình đang bị Luân Hồi điện chủ cảm giác được.
Giữa hai người, vào thời khắc này, lại có một loại cảm giác tâm linh tương thông.
Hàn Lập khựng lại, lập tức bấm niệm pháp quyết vung lên, một đạo lôi quang màu vàng từ trong tay áo bắn ra, trong nháy mắt chui vào hư không phía trước, biến mất không thấy bóng dáng.
Ngay sau đó, hắn kéo một phát Kim Đồng bên cạnh, lôi quang lóe lên, hai người cũng biến mất không thấy đâu.
Cùng lúc đó, trên không trung Thiên Cung đại lục.
Luân Hồi điện chủ, Ma Chủ cùng Cổ Hoặc Kim lại bùng nổ một trận kịch chiến.
Ba người lúc này đều mở Linh Vực của mình, kim, ngân, đỏ sậm, ba Linh Vực to lớn kịch liệt giao nhau.
Trong thoáng chốc, từng không gian thông đạo, thời gian thông đạo, luân hồi thông đạo bị mở ra, kết nối rất nhiều giới diện, vô số luồng sức mạnh từ những giới diện kia bị cưỡng ép điều động đến, gia nhập vào Linh Vực của ba người.
Sau một lần va chạm kịch liệt, ba người đều bay ngược về phía sau.
Ma Chủ ưỡn người một cái, lập tức ổn định thân hình đang bắn ngược, hai tay nâng lên, vồ liên tục vào hư không, giữa các ngón tay ngân quang chớp động.
Trong Không Gian Linh Vực của hắn, ngân quang lập tức cuồn cuộn trào dâng, mấy chục cự nhân màu bạc lớn như núi nhảy ra, bám chặt lấy Linh Vực màu vàng của Cổ Hoặc Kim.
Những cự nhân này trông dị thường cao lớn cường tráng, dung mạo giống hệt Ma Chủ, toàn thân trên dưới đều là một loại tinh thể ngân quang nhúc nhích, chính là sức mạnh không gian vỡ vụn ngưng tụ thành, bên trong tràn ngập sức mạnh pháp tắc không gian cực kỳ bạo, chúng đè ép lẫn nhau phát ra tiếng răng rắc chói tai.
"Bạo!"
Ma Chủ bấm niệm pháp quyết vung lên, mấy chục cự nhân màu bạc phát ra một tiếng thét, đột nhiên bạo tạc, hóa thành mấy chục đám mây hình nấm màu bạc, vô cùng vô tận sức mạnh phá diệt không gian bắn tung tóe.
"Xoẹt" một tiếng, Linh Vực màu vàng bị nổ tung, xé rách một lỗ hổng to lớn.
Một bóng ảnh màu hồng hiện lên, Luân Hồi điện chủ như quỷ mị xuất hiện trước lỗ hổng của Linh Vực màu vàng, đấm ra một quyền.
Phía sau hắn, không gian ù ù rung động, Lục Đạo Luân Hồi Bàn to như một hành tinh hiện ra.
Mặt ngoài Luân Hồi Bàn đầy những hoa văn phức tạp, còn trên mâm tròn lục giác, mỗi góc đều lóe lên vô số hư ảnh chủng tộc, có Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc, Quỷ tộc, Hôi giới... tựa như toàn bộ sinh linh trên thế gian đều tập trung vào nơi này.
Mâm tròn nắm giữ sinh tử luân hồi của vạn vật trên thế gian này khi ù ù chuyển động, dường như không ai có thể tránh khỏi luân hồi.
Luân Hồi Bàn đang chuyển động nhanh chóng lao thẳng vào Linh Vực màu vàng của Cổ Hoặc Kim.
Một luồng uy thế không thể dùng lời diễn tả bộc phát ra, so với lần đánh giết Cốt Hoàng trước đó, còn cường đại hơn mấy lần.
Linh Vực màu vàng rung chuyển kịch liệt, hiện ra từng vết nứt to lớn, Linh Vực ở gần Luân Hồi Bàn thì như đồ sứ, trực tiếp vỡ vụn thành từng mảnh.
Toàn thân trên dưới Luân Hồi điện chủ đã bị những đường vân đỏ sẫm dày đặc bao phủ, vốn đã lõm hai gò má nay lại càng lõm sâu, như thể toàn bộ huyết nhục trên người bị hút cạn.
Hắn nhắm mắt làm ngơ trước mọi chuyện, lẩm bẩm trong miệng, một tay kết ấn, vỗ về phía trước.
Một luồng sáng đỏ sẫm thô to bắn ra từ trong hai lòng bàn tay, hòa vào Luân Hồi Bàn.
Lục Đạo Luân Hồi Bàn như thể uống thuốc đại bổ, lập tức phồng lớn gần gấp đôi, hào quang tản ra bỗng nhiên mãnh liệt hơn rất nhiều, toàn bộ Luân Hồi Bàn càng cuồng bạo hơn, kịch liệt rung động.
Linh Vực màu vàng gần đó ù ù lắc lư, từng mảng sụp đổ vỡ vụn.
Tốc độ tiến lên của Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng tăng nhanh gấp 10 lần, mang theo uy thế không thể địch nổi, nghiền ép về phía Cổ Hoặc Kim, những nơi nó đi qua Linh Vực màu vàng vỡ vụn thành từng mảnh, trong chớp mắt đã nghiền ép đến trước người Cổ Hoặc Kim.
Thấy Lục Đạo Luân Hồi Bàn có uy thế như vậy, vẻ mặt của Cổ Hoặc Kim cũng không khỏi trở nên ngưng trọng, một tay bấm niệm pháp quyết vung lên.
Một dải lụa mỏng màu vàng bắn ra từ trên người hắn, trên đó điểm xuyết vô số đốm sáng màu vàng óng, tỏa ra muôn vàn kim quang, như một dòng Tinh Hà màu vàng.
Vô tận sức mạnh pháp tắc thời gian từ trên dải lụa tỏa ra, dải lụa vàng này hiển nhiên là một kiện tiên khí cực kỳ cường đại, vượt xa tiên khí nhị phẩm, gần với tiên khí nhất phẩm.
Dải lụa mỏng Tinh Hà phấp phới mở rộng ra, hóa thành chín màn ánh sáng vàng hùng vĩ, chắn trước người.
Màn ánh sáng màu vàng vừa mới triển khai, Lục Đạo Luân Hồi Bàn liền ầm ầm lao tới, hung hăng đâm vào.
Liên tiếp những âm thanh "phanh" "phanh" xé vải không ngừng vang lên, giống như có những ngọn lửa màu vàng rực cháy, một màn ánh sáng màu vàng tiếp nối nhau vỡ vụn.
Trong nháy mắt, chín màn sáng đều vỡ vụn, tấm lụa mỏng màu vàng kia xuất hiện lần nữa, cũng đã vỡ thành hơn mười mảnh.
Bất quá, tốc độ tiến lên của Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng chậm lại một chút.
Hai tay Cổ Hoặc Kim bấm niệm pháp quyết, biến hóa ra vô số tàn ảnh, sau đó điểm một cái vào hư không.
Dải lụa mỏng màu vàng vỡ vụn bùng cháy dữ dội, vô số ngôi sao vàng từ đó bắn ra, rơi vào trong Linh Vực xung quanh.
Trong Linh Vực, kim quang như thể bị châm lửa, bắt đầu mãnh liệt chảy xuôi, trong chớp mắt, một mảng Tinh Hà vàng mênh mông chảy xiết hiện lên, cuốn Lục Đạo Luân Hồi Bàn, Luân Hồi điện chủ và cả Ma Chủ đang bám theo phía sau Luân Hồi điện chủ vào bên trong.
Vô tận sức mạnh thời gian lao nhanh từ trong Tinh Hà, như thể thời gian trôi đi vô tình mà bất cứ ai cũng không thể tránh né.
Ma Chủ trở tay không kịp trước tình huống này, kinh hô không kịp phát ra một tiếng đã bị Tinh Hà lao nhanh nuốt chửng.
Mà Lục Đạo Luân Hồi Bàn bị Tinh Hà vàng cuốn một cái, lập tức có chút rung động.
Đồng tử của Luân Hồi điện chủ hơi co lại, hai tay hắn lập tức như bánh xe bấm niệm pháp quyết, phù văn trên Lục Đạo Luân Hồi Bàn sáng lên, lập tức ổn định lại, hung hăng nghiền ép lên người Cổ Hoặc Kim.
"Phốc" một tiếng, thân thể Cổ Hoặc Kim lại hóa thành một đoàn kim quang, bay tản ra.
Luân Hồi điện chủ khẽ giật mình, pháp quyết trong tay không khỏi buông lỏng, Lục Đạo Luân Hồi Bàn đánh hụt, xông về trước một khoảng, rồi dừng lại.
Ngay lúc này, Tinh Hà vàng đang mãnh liệt xung quanh đột nhiên lóe lên, phương hướng lao nhanh thay đổi, xoay tròn đứng lên, trong nháy mắt hóa thành một vòng xoáy vàng to lớn.
Lực xé rách xung quanh bỗng nhiên mạnh lên gấp mấy lần, Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng bị cuốn bất ổn, theo Tinh Hà vàng xoay tròn, bay về phía chỗ sâu của vòng xoáy.
Luân Hồi điện chủ dang cả hai tay ra, kết thành một pháp ấn.
Phù văn trên Lục Đạo Luân Hồi Bàn tỏa ra trùng thiên quang huy, cấp tốc chuyển động, phát ra tiếng thét ô ô đáng sợ.
Sức mạnh pháp tắc luân hồi mênh mông từ bên trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn bộc phát ra, ngăn cản được lực xé rách của vòng xoáy vàng, nhanh chóng ổn định.
Nhưng đúng vào thời khắc này, vòng xoáy vàng gần đó lại lóe lên, vô số xiềng xích vàng từ đó bắn ra, quấn quanh Lục Đạo Luân Hồi Bàn, trong nháy mắt hình thành một chiếc lồng giam bằng xiềng xích.
Mỗi xiềng xích đều tản ra những dao động pháp tắc thời gian mãnh liệt, những pháp tắc thời gian này mang tính giam cầm.
Từng luồng từng luồng dao động pháp tắc thời gian mạnh mẽ từ trong lồng giam xiềng xích vàng tỏa ra, Luân Hồi Bàn đang chuyển động nhanh chóng lập tức đình trệ, như bị phong ấn.
Trên Lục Đạo Luân Hồi Bàn, Luân Hồi điện chủ cũng bị vài sợi xiềng xích cuốn lấy, không thể động đậy.
Một bóng người chợt lóe lên trên không trung của vòng xoáy vàng, thân hình Cổ Hoặc Kim lóe lên xuất hiện, bấm tay điểm một cái.
Một tia ảnh vàng từ đầu ngón tay nhọn bắn ra, phía trên quấn quanh những tia lôi điện màu vàng, lại không phải pháp tắc lôi điện, mà là thuần túy pháp tắc thời gian.
Tia ảnh vàng tốc độ nhanh kinh người, thoáng chốc đã trống rỗng xuất hiện trước mặt Luân Hồi điện chủ, đánh về phía đầu hắn.
Luân Hồi điện chủ nhìn tia ảnh vàng trước mặt, nhưng không hề hoảng hốt, khóe miệng thậm chí còn lộ ra nụ cười.
Hư không trên Linh Vực màu vàng khẽ động, một thanh lôi kiếm màu vàng phá không bay ra, phía trên từng tia lôi điện màu vàng quấn quanh, lần này lôi điện màu vàng lại là lực lôi điện chính tông.
Phía dưới lôi kiếm, một bóng người chợt lóe lên, một nam tử mặc thanh bào hiện ra, chính là Hàn Lập.
Hắn nhìn cũng không thèm nhìn tình hình nơi đây, đảo ra một quyền.
Một đạo quyền ảnh màu vàng bắn ra, chính là Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quyền.
Với tu vi hiện tại của hắn, thi triển chiêu này càng thêm huyền diệu, trên không trung vạch qua quỹ tích hình chữ “Chi”, đến sau mà đến trước, ngăn trước người Luân Hồi điện chủ, đánh vào tia ảnh vàng.
“Phanh” một tiếng bạo liệt!
Tia ảnh vàng nổ tung, hóa thành đầy trời kim quang.
“A, là ngươi! Ngươi lại vẫn còn sống? Cũng tốt, vậy để ta tự mình trừ khử ngươi cái biến số này đi!” Cổ Hoặc Kim thấy Hàn Lập xuất hiện, ánh mắt trầm xuống, tay vừa nhấc, định làm gì đó.
Kim quang sau lưng Hàn Lập lóe lên, một luân ảnh màu vàng cấp tốc chuyển động hiện ra, thân hình lập tức hóa thành tàn ảnh biến mất, một khắc sau đã trống rỗng đứng trước Luân Hồi điện chủ, giơ tay chém xuống một cái.
Một ngọn lửa màu vàng từ trong tay hắn phun ra ngoài, chính là ngọn lửa trên Đoạn Thời Hỏa Bả, xoay một cái liền hóa thành một thanh hỏa kiếm màu vàng, lóe lên đã chém lên xiềng xích vàng.
"Xoẹt" một tiếng! Lồng giam xiềng xích vàng ứng tiếng bị chém làm đôi, Luân Hồi điện chủ thoát thân ra, nhỏ giọng nói với Hàn Lập:
“Đa tạ.”
Mắt thấy cảnh này, đồng tử của Cổ Hoặc Kim co rút lại.
Nơi này là Linh Vực của hắn, vậy mà Hàn Lập có thể dễ dàng tới lui, còn phất tay liền phá Tỏa Thiên Lao của hắn.
Bất quá hắn cũng không đuổi theo hai người Hàn Lập, thân hình vừa động, lại lần nữa hòa vào Linh Vực xung quanh, biến mất không thấy đâu.
Vòng xoáy vàng lóe lên biến mất, một lần nữa biến thành Linh Vực màu vàng, Linh Vực trước đó bị Lục Đạo Luân Hồi Bàn phá hủy nay đã khôi phục, diện tích cũng đột nhiên tăng lên gấp trăm lần, vô số kim quang dập dờn trong đó, giống như một biển vàng to lớn không gì sánh bằng.
Linh Vực của Cổ Hoặc Kim không giống Hàn Lập, ngưng tụ thành vật chất, mà là biến thành chất lỏng, nhìn thì yếu đuối nhưng căn bản là không cách nào phá hủy.
Áp lực cực lớn từ xung quanh ập đến, như sóng biển, kéo dài không dứt.
Từng luồng pháp tắc thời gian nương theo những xung lực này, ăn mòn về phía hai người, không chỗ nào không xâm nhập.
Hàn Lập nhướng mày, kim quang trên người đại phóng, cũng lập tức mở Thời Gian Linh Vực của mình.
Một Linh Vực hoàn toàn bằng vật chất hiện ra, bên trong là phong cảnh non sông, lập tức ngăn trở Linh Vực vàng xung quanh xâm thực, đồng thời khuếch tán ra xung quanh.
Kim quang trong Thời Gian Linh Vực của Cổ Hoặc Kim cuồng trào, muốn ngăn cản Linh Vực của Hàn Lập, lại bất lực, bị liên tục đẩy lui.
Chỉ là diện tích Linh Vực của Hàn Lập chiếm được so với Linh Vực của Cổ Hoặc Kim mà nói còn chưa được 1%, không đáng gì.
Luân Hồi Đạo Tổ mắt thấy cảnh này, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó truyền âm nói với Hàn Lập:
“Ma Chủ bị Tinh Hà vàng cuốn đi, hiện tại không rõ tung tích… Muốn đối phó với Cổ Hoặc Kim, sức mạnh của hắn là không thể thiếu, không biết Hàn đạo hữu có thể giúp cứu hắn ra được không?”
Hàn Lập nghe vậy, hai mắt lóe lên kim quang, nhìn về phía xung quanh, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại, vươn tay nắm lấy hư không một cái.
Một dải cầu vồng vàng bắn ra từ tay hắn, chui vào một chỗ trong Tinh Hà vàng.
“Soạt” một tiếng, một bóng người bị cầu vồng vàng cuốn lấy, bay ra, chính là Ma Chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận