Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 140: Đạo đan

Chương 140: Đạo đan "Trên Địa giai Luyện Đan sư, quả nhiên còn có Thiên giai Luyện Đan sư. Nếu ta không đoán sai, Nhân Đan sư chính là Luyện Đan sư có thể luyện chế đan dược cho tu sĩ bình thường, còn Địa Đan sư là Luyện Đan sư có thể luyện chế cho Tiên Nhân dùng, vậy không biết Thiên Đan sư này, lại có chỗ đặc biệt gì?" Hàn Lập như có điều suy nghĩ gật nhẹ đầu, rồi hỏi.
"Sự phân chia Nhân Đan sư và Địa Đan sư cũng tương tự như thuật của ngươi. Còn Thiên Đan sư, lại gọi là Đạo Đan sư, là Luyện Đan sư có địa vị cao nhất ở Tiên giới, tiêu chí duy nhất để đánh giá chính là có thể luyện chế ra đạo đan hay không." Ma Quang chậm rãi nói.
"Không biết đạo đan thế nào, và có gì khác biệt so với các đan dược khác?" Hàn Lập khẽ giật mình, truy hỏi.
"Cái gọi là đạo đan, chính là đan dược ẩn chứa thiên địa pháp tắc chi lực." Ma Quang đáp.
"Ẩn chứa lực lượng pháp tắc... Chẳng lẽ, sau khi ăn loại đan này vào, có thể trực tiếp cảm ngộ được lực lượng pháp tắc?" Trong lòng Hàn Lập khẽ động, tựa hồ nghĩ tới điều gì.
"Ở Tiên giới, người muốn độ kiếp thành tiên và nắm giữ lực lượng pháp tắc để thành tựu Chân Tiên, chủ yếu thông qua hai con đường, một là thông qua việc tu luyện các loại công pháp điển tịch, trong quá trình tu luyện năm tháng dài đằng đẵng không ngừng cảm ngộ, cuối cùng có lẽ sẽ có một cơ hội lĩnh ngộ ra lực lượng pháp tắc... Loại thứ hai, chính là dùng linh tài ẩn chứa một loại thiên địa pháp tắc chi lực nào đó, luyện chế thành đạo đan để dùng, nhờ vậy mà cảm ngộ." Ma Quang mặt không đổi sắc tiếp tục nói.
"Đạo đan lại có hiệu quả như vậy sao? Chẳng phải chỉ cần có thể dùng đạo đan, là có thể giảm bớt vài vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm khổ tu tìm hiểu?" Trong lòng Hàn Lập sớm đã nổi sóng, nhưng sau khi hít một hơi thật sâu, thần sắc trên mặt vẫn bình thường nói.
"Cũng không phải như vậy. Dù có duyên đạt được đạo đan, thì cũng chỉ có một tỷ lệ cực thấp có thể lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc tương ứng. Nhưng cho dù vậy, cũng sẽ có lợi ích rất lớn đối với việc lĩnh hội các loại pháp tắc tương ứng về sau này." Ma Quang lắc đầu nói.
"Tỷ lệ lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc này, hẳn là có liên quan đến phẩm giai của đạo đan chứ." Hàn Lập suy nghĩ một chút rồi nói thêm.
"Đương nhiên là thế rồi. Bình thường mà nói, đạo đan khẳng định ẩn chứa lực lượng pháp tắc, nhưng đan dược ẩn chứa lực lượng pháp tắc lại không nhất định là đạo đan. Tiêu chuẩn đánh giá cụ thể, là xem khi đan dược luyện chế thành công, trên bề mặt có hiện ra đạo văn trong truyền thuyết hay không, đồng thời dựa vào số lượng đạo văn để đánh giá phẩm giai của đạo đan." Ma Quang chậm rãi giải thích.
"Đạo văn... Vậy ngươi có biết đạo đan có phẩm giai cao nhất, sẽ có bao nhiêu đạo văn?" Trong lòng Hàn Lập lặng lẽ ghi nhớ, miệng tiếp tục hỏi.
"Nhiều nhất là chín đạo đan văn, đó chính là cửu phẩm đạo đan, gần như chỉ là đồ trong truyền thuyết mà thôi. Cho dù là nhất phẩm đạo đan, cũng là linh vật đoạt thiên địa tạo hóa, ở Tiên giới cũng cực kỳ trân quý, hiếm gặp." Ma Quang nói.
"Thì ra là vậy... Khó trách Thiên Đan sư ở Tiên giới có địa vị cao như vậy." Hàn Lập nhẹ gật đầu.
"Ta biết Hàn đạo hữu khi còn ở Linh giới đã là một Luyện Đan sư có tạo nghệ không ít, hôm nay hỏi như vậy, chỉ sợ đối với Thiên Đan sư cũng có chút ý nghĩ. Nhưng theo ta biết, trong hơn ngàn Nhân Đan sư, cuối cùng có thể sẽ xuất hiện một Địa Đan sư, còn trong 10 vạn Địa Đan sư, cũng chưa chắc đã thành tựu một vị Đạo Đan sư, nói chi đến những Thiên Đan sư luyện chế đạo đan có phẩm cấp cao, lại càng hiếm hơn." Ma Quang có ý sâu xa nói.
"Ha ha, luyện đan cần dựa vào kinh nghiệm, mà linh tài thiên địa ẩn chứa lực lượng pháp tắc vốn đã quý hiếm dị thường, lấy đâu ra nhiều tài liệu để mà luyện tập." Hàn Lập cười nhạt một tiếng, không có vẻ gì ngạc nhiên.
"Ngươi nói đúng một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân, chính là đan phương của đạo đan cũng hiếm thấy không kém, trên cơ bản đều nằm trong tay các đại thế lực của Tiên giới. Thiên Đan sư ở Tiên giới cũng giống như các luyện đan tông sư ở Linh giới, phần lớn đều phụ thuộc vào các đại thế lực của Tiên giới, người bên ngoài căn bản khó mà gặp được." Ma Quang nói.
Hàn Lập nghe vậy thì nhíu mày.
"Đúng rồi, liên quan tới đạo đan, còn có một truyền ngôn, cái gọi là đạo đan tự nhiên, cũng là một loại đạo đan đan phương chỉ có thể bị một số lượng nhất định Thiên Đan sư lĩnh ngộ, nếu số lượng đã đủ, những người sau sẽ không còn cách nào lĩnh ngộ phương pháp luyện chế đạo đan đó nữa." Ma Quang lại nghĩ đến điều gì, bổ sung.
"Còn có chuyện này nữa sao? Chuyện này cũng quá khó tin đi." Hàn Lập ngạc nhiên.
"Liên quan đến việc truyền ngôn này thật hay giả, không ai kiểm chứng, nhưng tất cả mọi người thà tin là có chứ không dám tin là không. Thông thường khi đạt được một cái đạo đan đan phương, nếu không cần thiết, thì người ta kiên quyết không muốn truyền ra ngoài." Ma Quang nói.
Hàn Lập khẽ cười khổ, đối với điểm này thì hắn ngược lại mười phần tán thành, dù sao đổi lại là hắn cũng như vậy.
"Ta biết về đạo đan và Thiên Đan sư chỉ có bấy nhiêu thôi, hy vọng có thể giúp được Hàn đạo hữu." Ma Quang nhàn nhạt nói một tiếng, thân hình loáng một cái, liền muốn chui vào trong bóng tối.
"Đa tạ Ma Quang đạo hữu. Chờ một chút, ta còn một chuyện muốn hỏi." Hàn Lập chợt lại nghĩ đến một chuyện, gọi Ma Quang lại.
"A, Hàn đạo hữu còn có chuyện gì sao?" Ma Quang hỏi.
"Là liên quan đến chuyện Tiên Nguyên thạch, muốn mời đạo hữu giới thiệu cho ta một chút." Hàn Lập nói như vậy.
"À, Tiên Nguyên thạch là đồ tốt đấy, vừa có thể nhanh chóng bổ sung Tiên linh lực trong cơ thể khi đang giao chiến, vừa có thể dùng để tăng tốc độ tu luyện, dù ở đâu cũng là đồ khan hiếm." Ma Quang nói.
"Khó trách có thể làm tiền tệ để sử dụng, nhưng ta không biết, thời gian để ngưng tụ một viên Tiên Nguyên thạch cần tốn bao lâu?" Hàn Lập hỏi.
"Điểm này còn tùy vào từng người, thông thường mà nói, Chân Tiên hậu kỳ Tiên Nhân tốn một năm là có thể ngưng luyện ra một viên, Chân Tiên trung kỳ thì cần mười năm, còn Chân Tiên sơ kỳ, cần tốn hơn trăm năm." Ma Quang suy nghĩ một chút rồi nói.
"Trăm năm..." Hàn Lập nhướng mày.
Phí tổn cho truyền tống trận là năm viên Tiên Nguyên thạch, hắn vốn có kế hoạch nếu như việc ngưng tụ một viên Tiên Nguyên thạch không tốn nhiều thời gian, hắn vất vả một chút tự ngưng tụ cũng không sao, bây giờ xem ra con đường này không thể thực hiện được rồi.
"Ta vừa mới nói Tiên Nguyên thạch, chỉ vẫn chỉ là hạ phẩm Tiên Nguyên thạch. Giống như linh thạch, Tiên Nguyên thạch cũng chia làm bốn cấp bậc: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Tiên Nguyên thạch có phẩm chất cao thông thường chỉ có Tiên Nhân cao giai mới có thể ngưng tụ." Ma Quang tiếp tục nói.
"Vậy ngoài việc cần không ngừng rót vào Tiên linh lực, thì còn có hạn chế nào khác không?" Hàn Lập hỏi.
"Trong lúc ngưng tụ Tiên Nguyên thạch, tu sĩ không thể tu luyện, cho nên trừ phi bất đắc dĩ, không có Tiên Nhân nào muốn làm cái việc vừa hại mình vừa lợi người như vậy. Cho nên ở Tiên giới, bất kể là Tiên Nguyên thạch cấp bậc nào cũng đều có số lượng rất ít, vô cùng trân quý." Ma Quang nói.
Hàn Lập chậm rãi gật đầu, nhưng trong lòng thì cười khổ không thôi.
Nói như vậy, hắn muốn đổi lấy Tiên Nguyên thạch, chỉ sợ hy vọng không lớn.
Ma Quang thấy Hàn Lập trầm ngâm không nói, lúc này cũng không nói thêm gì, thân ảnh nhoáng lên một cái rồi hòa vào trong bóng của Hàn Lập, không thấy bóng dáng.
...
Vào đêm khuya thanh vắng, trăng sáng giữa trời,
Trên đỉnh núi Dậu Dương, một đạo độn quang bỗng nhiên bạo khởi, như một tia chớp, lóe lên rồi biến mất.
Không lâu sau, trong một vùng biển vắng vẻ cách đó mười mấy vạn dặm, một bóng người từ dưới biển nổi lên, lơ lửng trên mặt biển.
Người này một thân áo xanh, thân hình cao lớn, chính là Hàn Lập.
Chỉ thấy hai mắt hắn sáng như sao, đưa tay ra phía trước ngực, rồi ném lên trời cao, lập tức môi khẽ mở, lẩm bẩm đọc lên.
Cùng với từng trận ngâm tụng vang lên, chiếc bình nhỏ lơ lửng trên không trung bắt đầu kịch liệt rung động, mà thiên địa nguyên khí xung quanh trong hải vực cũng bắt đầu trở nên xao động bất an.
Một màn sáng màu xanh nhạt hình cầu bắt đầu từng chút một mở rộng, bao phủ ra bốn phương tám hướng, sóng lớn trên mặt biển cũng âm thầm phun trào.
...
Trong nháy mắt, chính là bảy ngày bảy đêm.
Sau khi một viên tinh hạt nhỏ cùng với chiếc bình nhỏ đã trở nên gần như trong suốt từ trên không trung chậm rãi rơi xuống, mặt biển hoàn toàn khôi phục lại vẻ gió êm sóng lặng.
Vì đã sớm phục dụng một viên Quy Nguyên Đan, nên hắn không đến nỗi bị hút thành da bọc xương như trước đây, nhưng giờ phút này thần sắc của hắn vẫn có chút uể oải, đưa tay nhận hai bảo vật, lập tức lật tay lấy ra một cái bình ngọc màu xanh biếc, từ đó rót ra một viên Vọng Nguyên Đan cho vào miệng.
Hắn đầu tiên cảm thấy cổ họng một trận mát lạnh, nhưng sau khi đan dược từ từ đi vào bụng, cảm giác mát mẻ này rất nhanh đã hóa thành một dòng nước ấm, bắt đầu lưu chuyển trong khắp người hắn, cuối cùng tụ về trong đan điền.
Đan điền chỉ hơi nóng lên, rồi tiếp theo cảm giác tốc độ thu nạp linh khí của trời đất đột nhiên tăng mạnh, linh lực không ngừng tiến vào đan điền, rồi chuyển hóa thành một cỗ Tiên linh lực tinh thuần vô cùng.
Lúc trước nghe vị Lô quản sự kia nói về việc đan dược cao giai như thế nào như thế nào độc đáo, trong lòng hắn cũng không có quá nhiều cảm thụ, lần này sau khi dùng qua rồi, mới phát hiện quả thực có sự khác biệt rất lớn so với đan dược trước đây hắn đã dùng.
Dù sao, đan dược có thể trong một thời gian ngắn mà tăng trên diện rộng tốc độ hồi phục Tiên linh lực của tu sĩ Chân Tiên cảnh, nếu được dùng khi ngưng tụ Tiên Nguyên thạch thì còn có thể tăng tốc độ ngưng tụ, mức độ trân quý của nó có thể tưởng tượng được.
Tại chỗ điều tức một lát sau, trên người Hàn Lập độn quang cùng nổi lên, hướng về phía Hắc Phong thành mà nhanh chóng bay đi.
Khi bóng dáng Hàn Lập xuất hiện lần nữa tại đại sảnh của Thiên Dược trai, Lô quản sự đang chào hỏi một vị khách quen đã liếc thấy hắn, đầu tiên là có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh đã nói với vị khách quen một tiếng, rồi tươi cười nghênh đón hắn.
"Tiền bối đích thân đến đây, thật sự là thất lễ, thất lễ quá..." Hắn vừa chắp tay thi lễ, vừa cười nói.
"Lúc trước đã mua ít đan dược ở chưởng quỹ, dùng xong thấy hiệu quả không sai, liền muốn quay lại xem thế nào." Hàn Lập khẽ mỉm cười nói.
"Tiền bối đến dược trai lúc nào cũng đều được hoan nghênh cả. Mời tiền bối đi theo ta." Nụ cười trên mặt Lô quản sự càng tăng lên, vội vàng dẫn Hàn Lập lên lầu một lần nữa.
Tình hình không khác gì mấy ngày trước đây, tầng năm cũng rất yên tĩnh, ngoại trừ mấy người hầu thì không có khách nhân nào khác.
"Không biết tiền bối muốn mua lại Vọng Nguyên Đan, hay là muốn thử một loại đan dược khác?" Đến tầng năm rồi, Lô quản sự hỏi.
"Không vội, ta còn có vài vấn đề muốn thỉnh giáo một chút, sau đó sẽ xem xem mua loại đan dược nào." Hàn Lập bình tĩnh nói.
"Tiền bối cứ hỏi." Lô quản sự hơi khựng lại, rồi gật đầu nói.
"Đan dược của quý trai không những uẩn hóa rất nhanh, mà dược hiệu cũng phi phàm, chắc là có quan hệ lớn đến phẩm chất của linh dược đã sử dụng, cùng với tạo nghệ luyện đan của Luyện Đan sư." Hàn Lập hỏi.
"Đúng là như vậy, xem ra tiền bối cũng là người trong nghề Đan Đạo." Lô quản sự cười nói.
"Người trong nghề thì không dám nhận, chẳng qua trước đây cũng từng mày mò một chút thuật luyện đan thôi." Hàn Lập khoát tay áo nói.
"Xin hỏi tiền bối, là Luyện Đan sư đẳng cấp nào?" Lô quản sự nghe nói đến việc này, dường như có chút ngạc nhiên, liền vội hỏi.
"Thực không dám giấu giếm, lúc trước ta vẫn luôn ở nơi hẻo lánh, đóng cửa tự mày mò, chưa từng cùng Luyện Đan sư bên ngoài so tài, hôm nay trùng hợp đến đây, chính là muốn xin quý trai mời ra một vị Luyện Đan sư để khảo giáo ta một chút, để ta biết được rõ ràng trình độ luyện đan thật sự của mình." Hàn Lập nghe vậy, tỏ vẻ xấu hổ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận