Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 144: Mất tích đảo chủ chi nữ

Chương 144: Mất tích đảo chủ chi nữ
Converter: DarkHero
"Chư vị không cần khách sáo, tất cả ngồi xuống đi." Nam tử trung niên mặc cẩm bào khoát tay áo, mặc dù thần sắc trên mặt bình tĩnh như nước, nhưng ánh mắt chỗ sâu vẫn mang theo một chút nôn nóng mà người khác khó nhận ra.
Hàn Lập bọn người nghe vậy, lập tức hướng hắn thi lễ một cái rồi sau đó, lúc này mới nhao nhao ngồi xuống.
"Ta cũng không nói lời vô ích nữa, lần này mời chư vị tìm kiếm người chính là tiểu nữ Vũ Tình, nàng hai ngày trước cùng mấy tên đồng bạn đột nhiên mất tích, đây là một chút manh mối ta tìm được sau khi nàng mất tích, chư vị chỉ cần có thể thay ta tìm lại tiểu nữ, tất có hậu tạ." Lục Quân đi thẳng vào vấn đề nói, tay áo giương lên, mười mấy khối ngọc giản bắn ra, rơi xuống trên bàn trà bên cạnh đám người.
Hàn Lập tiếp nhận ngọc giản, hướng trán vừa kề sát, thần thức dò vào bên trong.
Ban đầu ngọc giản chính là hình ảnh của Lục Vũ Tình, một thiếu nữ khoảng 18-19 tuổi, mặc áo trắng như tuyết, khuôn mặt như tranh vẽ.
Trong lòng hắn khẽ động, Lục Vũ Tình là đảo chủ chi nữ, chẳng phải nàng chính là thiếu nữ mặc bạch bào mà hắn đã gặp ở Thiên Dược trai trước đó không lâu sao.
Mà ở phía sau hình ảnh của nàng còn có vài hình ảnh nhân vật khác, những người này là những người mất tích cùng Lục Vũ Tình, bên cạnh cũng ghi rõ thân phận của bọn họ.
Người đi đầu là thanh niên áo lam hầu ở bên cạnh thiếu nữ hôm đó, tên là Phương Lãnh.
Người này cũng là một Nhân giai Luyện Đan sư, tựa hồ là một đệ tử của một Địa Đan sư có danh vọng không thấp tại Hắc Phong hải vực.
Về phần những người khác thì là hộ vệ của Lục Vũ Tình.
Những người này hai ba ngày trước đã rời khỏi Hắc Phong đảo bằng trận truyền tống, sau đó thì không rõ tung tích.
Tiếp theo là các tư liệu về vài nơi mà Lục Vũ Tình có thể đã đến.
Tư liệu không nhiều, Hàn Lập xem rất nhanh xong, ánh mắt lộ ra vẻ cân nhắc.
"Đảo chủ, tiểu thư Vũ Tình vì sao đột nhiên mất tích, ngài có thể có manh mối hay suy đoán gì không?" Lần này người mở miệng trước tiên là đại hán khôi ngô trong nhóm ba người.
Lời vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn.
Ánh mắt Hàn Lập cũng rơi vào người đại hán, theo như lời Quản Vĩnh, ba người này xuất thân từ một nơi tên là Thiều Sơn đảo tại Hắc Phong hải vực, tự xưng Thiều Sơn Tam Sát.
Tên tục của ba người này không ai biết, đối ngoại ba người lấy Đại Sát, Nhị Sát, Tam Sát tự xưng, đại hán khôi ngô này chính là Đại Sát trong Tam Sát.
Thiều Sơn Tam Sát đều là Tán Tiên, hơn nữa là ba người liên thủ, không có nơi ở cố định, hành sự có chút ngang ngược nên danh khí tại Hắc Phong hải vực cũng không nhỏ, cũng có rất ít người dám trêu chọc bọn họ.
"Mấy năm trước tiểu nhi Lục Mặc ra ngoài, sau đó thì đi luôn không về, trong phủ Nguyên Thần Đăng cũng tắt, đến nay vẫn không tra được là do ai gây ra. Vũ Tình và huynh trưởng vẫn luôn thân cận, hai năm này vẫn muốn đi tìm hiểu nguyên nhân cái chết của Mặc nhi, đều bị ta mắng cản lại, lần này nàng đột nhiên mất tích, có lẽ có liên quan đến việc này." Trong mắt Lục Quân giống như hiện lên một tia thương cảm, lập tức liền lại khôi phục bình tĩnh, chậm rãi mở miệng nói.
Nghe thấy lời này, thần sắc của mọi người tại chỗ khác nhau, nhất thời đều trầm mặc lại.
Ánh mắt Hàn Lập có chút chớp động, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh hôm đó Lục Vũ Tình tại Thiên Dược trai cùng Phương Lãnh nói chuyện, sự việc nàng nói xác thực là có liên quan đến huynh trưởng.
"Nếu vậy, xin đảo chủ cho chúng ta xem tư liệu liên quan đến Lục Mặc công tử, chắc là có ích cho việc tìm kiếm tiểu thư Vũ Tình." Đại Sát sau khi nhìn qua hai người còn lại thì nói như vậy.
"Ngươi nói cũng có đạo lý." Lục Quân nhẹ gật đầu.
Hắn vừa nói vừa lấy ra một khối ngọc giản, rồi lại lấy ra hơn mười khối ngọc giản trống, rất nhanh phục chế xong, đưa cho mỗi người Hàn Lập một khối.
Hàn Lập dùng thần thức dò vào bên trong, bên trong là các tư liệu về Lục Mặc, cũng chưa được chỉnh lý qua nên có chút lộn xộn.
"Ồ!" Khi hắn nhìn thấy một phần tư liệu trong đó thì trong lòng không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc.
Đó là hình ảnh một chiếc mặt nạ đầu hổ màu lam, bất quá không được rõ ràng lắm.
Mặt nạ này rất tương tự với mặt nạ của thành viên Vô Thường Minh, hơn nữa Hàn Lập nhìn thấy có chút quen mắt.
"Đây là... Giao Thập Lục!"
Hắn nghĩ một phen, bỗng nhiên nhớ tới Giao Thập Lục đã từng cùng hành động với hắn khi chấp hành nhiệm vụ ở Hồng Nguyệt đảo ngày đó, mặt nạ của hắn chính là mặt nạ đầu hổ màu lam.
"Chẳng lẽ Lục Mặc này chính là Giao Thập Lục..." Hàn Lập trong lòng suy đoán nhưng cũng không dám xác định.
Vào lúc này, đảo chủ Lục Quân lại vung tay lên, mười mấy khối lệnh bài màu đen bắn ra, rơi xuống bên cạnh đám người.
"Đây là Hắc Phong Lệnh, trong khi thi hành nhiệm vụ này, các vị có thể tùy ý sử dụng các trận truyền tống mà Hắc Phong đảo đã bố trí ở các nơi." Lục Quân nói.
Mọi người ở đó đều vui vẻ nói: "Đa tạ đảo chủ."
Trên Hắc Phong đảo có trận truyền tống liên thông với không ít hòn đảo phụ cận, bất quá vì các hòn đảo cách nhau quá xa, phí truyền tống cũng rất đắt đỏ, có Hắc Phong Lệnh này sẽ tiết kiệm được không ít linh thạch.
"Còn nữa, nội dung liên quan tới nhiệm vụ lần này, các ngươi không được truyền ra ngoài mảy may, nếu không đừng trách ta không nể mặt mũi. Tại Hắc Phong hải vực này, ta nếu muốn giết một người, mặc kệ hắn trốn ở đâu cũng không thể thoát!" Sắc mặt Lục Quân đột nhiên trở nên lạnh như băng, so với lúc trước cứ như hai người khác nhau, từng chữ từng chữ mà nói.
"Đảo chủ yên tâm, chúng ta tuyệt không dám tiết lộ nửa câu!" Mọi người tại đó biến sắc, vội vàng đáp ứng.
Thần sắc trên mặt Lục Quân từ từ khôi phục lại nói: "Chỉ cần ai có thể an toàn đưa tiểu nữ trở về, ta nhất định sẽ tuân thủ theo những gì đã nói trong nhiệm vụ, hoàn thành một yêu cầu của hắn, tuyệt không thay đổi."
"Nếu vậy, chúng ta liền bắt đầu điều tra ngay, cáo từ." Đại Sát đầu tiên hướng Lục Quân chắp tay, cùng Nhị Sát, Tam Sát cùng nhau đi ra bên ngoài.
Hàn Lập và những người khác cũng nhao nhao rời đi, rất nhanh trong đại sảnh chỉ còn lại Lục Quân một người.
Vào khoảnh khắc này, bên cạnh hắn loé lên, xuất hiện thêm một thân ảnh lão giả mặc hắc bào, người này râu tóc bạc trắng, nhưng khuôn mặt lại non mịn như trẻ con, trên người khí tức khổng lồ, rõ ràng là một Chân Tiên trung kỳ cường đại.
"Chỉ dựa vào những người này mà có thể cứu Vũ Tình sao? Đảo chủ, hay là để ta hoặc là lão Tam đi thì hơn?" Lão giả mặc hắc bào mở miệng nói.
"Không được, Thanh Vũ đảo gần đây có động tĩnh liên tiếp, dường như là sắp có hành động lớn nào đó, lúc này chúng ta ai cũng không thể rời Hắc Phong đảo. Vũ Tình chỉ có thể giao cho những người này, ta đã hứa hậu tạ, tin tưởng họ sẽ tận tâm tận lực làm việc." Lục Quân lập tức lắc đầu, có chút thở dài nói.
"Nhưng mà..." Lão giả mặc hắc bào vừa định nói thì đã bị Lục Quân đưa tay ngăn cản.
"Việc gì cũng có nặng nhẹ, sự việc của Vũ Tình trước mắt chỉ có thể như vậy." Lục Quân khoát tay áo, trong giọng nói ẩn ẩn lộ ra một tia mệt mỏi.
"Ai, nha đầu Vũ Tình này cũng thật là, vậy mà lại đi ra ngoài vào lúc này." Lão giả mặc hắc bào thở dài, tựa hồ có chút thỏa hiệp.
"Đều tại ta trước kia quá dung túng nàng, mới khiến nàng tùy ý làm bậy như vậy, lần này đợi nó trở về, nhất định phải hảo hảo dạy dỗ lại nó." Lục Quân hừ lạnh một tiếng, nói.
"Chuyện này cũng không thể chỉ trách Vũ Tình, đã nhiều năm như vậy rồi, chúng ta cũng không thể điều tra ra nguyên nhân cái chết của Mặc nhi, trách sao nàng không sốt ruột." Lão giả mặc hắc bào lắc đầu nói.
Lục Quân giống như cũng có chút bực bội đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, trong sảnh đi tới đi lui.
Hắn đi vài bước, liền lại đứng lại nói: "Nếu như Vũ Tình chỉ nhất thời mất tích thì ngược lại không sao, ta lo lắng nhất là nàng không cẩn thận để lộ thân phận, rơi vào tay những người ở Thanh Vũ đảo kia, vậy thì phiền toái."
"Vũ Tình tuy có chút đơn thuần, bất quá người rất cơ linh, huống chi bên người nàng cũng có Linh Bảo phòng thân, sẽ không có chuyện gì đâu." Lão giả mặc hắc bào cau mày lại, nhưng vẫn nói vậy.
"Hy vọng là ta quá đa tâm." Lục Quân chậm rãi nói.
...
Hàn Lập bọn họ rời khỏi phủ đảo chủ, tất cả mọi người cùng bay về một hướng, trên đường đi đều im lặng không ai nói gì.
Một lát sau, mọi người dừng lại ở trước một kiến trúc lớn hình thoi được xây bằng gạch xanh tại nội thành.
Tầng một của đại điện, có hơn mười pháp trận truyền tống lớn nhỏ khác nhau, phát ra bạch quang mờ mịt, mỗi cạnh của pháp trận đều được đánh dấu mục đích, đến hơn mười hòn đảo khác nhau phụ cận Hắc Phong đảo.
Hàn Lập thấy vậy thì lông mày hơi nhếch lên.
Hắn đã đến Hắc Phong đảo được mấy ngày, sau khi giải quyết xong việc khác, hắn cũng đã tìm hiểu thêm một phen về tình hình của Hắc Phong đảo cũng như những khu vực lân cận.
Những hòn đảo được đánh dấu tại đại điện truyền tống này, trên thực tế đều xem như phạm vi thế lực của Hắc Phong đảo.
Khác với những hòn đảo nhỏ bé và xa xôi như Ô Mông đảo, những hòn đảo mà Hắc Phong đảo quản lý đều nằm ở trung tâm Hắc Phong hải vực, vì thực lực mạnh mẽ nên phạm vi thế lực của Hắc Phong đảo không chỉ gói gọn tại đảo này, mà các hòn đảo nhỏ xung quanh cũng sẽ phụ thuộc vào, hình thành nên một liên minh.
Hắc Phong đảo chiếm được thiên thời địa lợi vì có Không Gian Truyền Tống Trận kết nối với ngoại giới, nên cực kỳ phồn hoa.
Nhưng cũng chính vì sự phồn hoa đó mà khiến không ít liên minh hòn đảo ở phụ cận ghen ghét, thế lực đối địch rất nhiều, những trận tranh đấu giữa đôi bên chưa bao giờ chấm dứt.
May mắn đảo chủ Hắc Phong đảo có thực lực cường đại, tu vi đã đạt tới Chân Tiên hậu kỳ, thủ hạ có đông đảo khách khanh và môn nhân, trấn nhiếp những thế lực xung quanh, mới có thể bảo vệ Hắc Phong đảo được yên ổn, cũng duy trì được tình hình tương đối bình ổn hiện tại của Hắc Phong hải vực.
Hàn Lập nghĩ đến những việc này thì lập tức lắc đầu.
Những tranh đấu này không liên quan đến hắn, chỉ cần tìm được Lục Vũ Tình kia, hắn liền sẽ lập tức rời khỏi Hắc Phong hải vực này.
Giờ phút này những người khác có lẽ không có bất kỳ đầu mối nào về động tĩnh của Lục Vũ Tình, bất quá trong lòng hắn lại mơ hồ có chút manh mối.
Nghĩ đến đây, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười tươi, mắt liếc nhìn những pháp trận truyền tống trong đại điện.
Trong đại điện giờ phút này trống không, ngoài trừ tu sĩ điều khiển bên cạnh mỗi pháp trận truyền tống ra thì không có khách nhân nào khác.
Ánh mắt Hàn Lập dừng lại trên một pháp trận truyền tống, cất bước đi tới.
Pháp trận truyền tống này chính là cái được nhắc đến trong tư liệu, Lục Vũ Tình trước đó đã cưỡi để rời đi, nó dẫn tới một nơi tên là Ngưng Tụy đảo.
Muốn tìm Lục Vũ Tình kia thì đương nhiên là phải đi Ngưng Tụy đảo trước.
Những người khác cũng ôm ý tưởng tương tự, sau khi dừng lại trong giây lát thì đều hướng về phía trước đi tới.
"Các vị tiền bối, có phải muốn cưỡi truyền tống trận không?" Lão giả tóc xám bên cạnh truyền tống trận nhìn thấy Hàn Lập bọn họ đi tới thì lập tức giật mình, ngay lập tức cung kính hỏi.
"Nói nhảm, tới đây không phải muốn truyền tống thì còn làm gì nữa? Còn không mau lên, thời gian của lão tử đang gấp!" Đại Sát hừ lạnh một tiếng, lấy Hắc Phong Lệnh ra giơ lên một chút, rồi cất bước lên pháp trận.
Những người khác cũng nhao nhao lấy ra Hắc Phong Lệnh, đứng trên pháp trận.
"Dạ, dạ." Lão giả tóc xám sau khi thấy Hắc Phong Lệnh trong tay mọi người thì không dám thất lễ vội vàng đáp lời, phất tay đánh ra pháp quyết.
Pháp trận ông ông vang lên, bạch quang chói mắt hiện lên, đem thân hình Hàn Lập và những người khác quấn lấy rồi biến mất không tung tích.
Đánh giá 9-10 cuối chương để ủng hộ converter ...↓ ↓
Bạn cần đăng nhập để bình luận