Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 103: Hồng Nguyệt đảo chủ

Chương 103: Hồng Nguyệt đảo chủ "Phụt" một tiếng!
Đỉnh đầu gã nam tử khôi ngô bỗng mở toang, một đạo Nguyên Anh màu lam từ đó nhảy ra, vẻ mặt kinh hãi, thân thể phát sáng, liền muốn độn ra khỏi đảo.
Nam tử áo đỏ không thèm liếc nhìn, tiện tay búng ngón tay, một đoàn hỏa diễm viên đạn đột nhiên lóe lên, biến mất trong hư không.
Cách đảo hơn mười dặm, một đạo hỏa tuyến đỏ rực trong nháy mắt đuổi kịp đoàn lam quang kia.
"Phanh" một tiếng, Nguyên Anh của kẻ có danh hiệu "Giao Tam Thập Nhị" trực tiếp vỡ tan, biến thành một mảnh ánh sáng yếu ớt, biến mất không dấu vết.
Mọi người xung quanh thấy vậy, đều im lặng, bởi vì ai cũng mang mặt nạ, giờ phút này chẳng thấy ai có biểu tình gì.
Giao Tam đảo mắt nhìn qua mấy người, trong mắt không có ý cảnh cáo, mà chỉ lạnh nhạt như thể đối đãi với đồ vật vô tri.
Dường như trong mắt hắn, mấy người xung quanh chỉ là đá tảng, cây cối, hoặc chỉ là công cụ mà thôi.
"Bây giờ tuyên bố nhiệm vụ lần này, tiến về Hồng Nguyệt đảo, diệt trừ đảo chủ Công Thâu Hồng." Nam tử áo đỏ thu hồi ánh mắt, ngữ khí lạnh như băng nói.
Hắn vừa dứt lời, một người kinh hãi nhẹ giọng: "Cái gì... Lại là người này?"
"Cái này..."
Những người khác cũng đều rùng mình, có chút do dự.
Dưới mặt nạ đầu trâu, Hàn Lập cũng không khỏi nhíu mày, tục danh Công Thâu Hồng này hắn từng nghe Lạc Phong nhắc tới, không phải nhân vật tầm thường.
Nghe nói kẻ này là Địa Tiên tu vi Chân Tiên trung kỳ cường đại, tu luyện huyết chi lực ít thấy dưới Thủy Chi pháp tắc, ngày thường khát máu thành tính, là một tên hung danh hiển hách ở toàn bộ Hắc Phong hải vực.
Lẽ ra hắn hung tàn như vậy, kẻ thù không hề ít, nhưng vì thực lực quá mạnh, lực lượng pháp tắc lại quá mức quỷ dị, nên ít người dám chủ động trêu chọc, nào ngờ mục tiêu lần này của bọn họ lại chính là người này.
"Giao Tam... đại nhân, theo ta biết, Hồng Nguyệt đảo này luôn có chút thần bí, ít liên hệ với đảo khác, hơn nữa từ mấy ngàn năm trước, đảo này không biết vì sao lại quanh năm bế quan tỏa cảng, ngoài những liên hệ cần thiết, cấm tu sĩ khác đặt chân lên một bước. Ai tự ý xâm nhập đảo sẽ bị giết chết bất kể lý do..." Giao Bát đầu đội mặt nạ đầu dê có chút do dự nói.
"Việc này không cần các ngươi lo lắng, trước đây trong minh đã phái người lẻn vào đảo, cũng đã gửi về không ít tin tức. Vốn có thể đợi minh nắm rõ tình hình Hồng Nguyệt đảo mới ra tay, nhưng nửa tháng trước, cao tầng trong minh hạ nghiêm lệnh, nhất định phải mau chóng chém giết đảo chủ Công Thâu Hồng." Giao Tam liếc Giao Bát, chậm rãi nói.
"Nghe nói vị đảo chủ Hồng Nguyệt này, về thực lực xếp hạng ở toàn bộ Hắc Phong hải vực, gần bằng với mấy đảo chủ cường đại ở trung tâm hòn đảo, thủ hạ của hắn cũng có mấy Tán Tiên, thực lực không thể khinh thường." Giao Thập Lục đội mặt nạ đầu hổ nghĩ ngợi rồi lên tiếng.
Ngay sau đó, một giọng nói nhỏ vang lên, là nữ tử yêu kiều đội mặt nạ cú mèo, đi lên phía trước nói: "Đúng vậy, hơn nữa hắn thân là Địa Tiên, chiếm hết ưu thế địa lợi trên Hồng Nguyệt đảo, chúng ta tùy tiện tiến vào, chỉ sợ..."
"Nực cười! Cái gọi là Địa Tiên, bất quá chỉ biết chút thủ đoạn bàng môn tả đạo! Đạo hạnh tầm thường của người này chỉ đủ tác oai tác quái ở Hắc Phong hải vực nhỏ bé này thôi!" Giao Tam nghe vậy, hừ lạnh một tiếng.
Hàn Lập luôn thờ ơ, lúc này mơ hồ nhận thấy, Giao Cửu và Giao Bát sau khi nghe lời này, đều có chút mất tự nhiên rụt vai, dường như không vui trước lời Giao Tam vừa nói.
Bất quá chỉ thế thôi, hai người không hề có biểu hiện bất mãn gì hơn.
"Ta cảnh cáo trước, lần này giảo sát kẻ này, nếu ai dám lùi bước e sợ không tiến, Giao Tam Thập Nhị sẽ là vết xe đổ." Giao Tam lạnh lùng cảnh cáo.
Tuy mặt bị mặt nạ che kín, mấy người vẫn không khỏi nhìn nhau, qua ánh mắt cũng hiểu ý nhau, chỉ còn biết tự cầu phúc.
Giao Tam mặc kệ phản ứng của mọi người, một tay vừa nhấc, vung tay giữa không trung, một đạo hồng quang bỗng nhiên sáng lên trên bầu trời.
Trong ánh sáng, dường như có tiếng long ngâm, một chiếc phi thuyền hình rồng dài khoảng hai, ba chục trượng từ đó nổi lên.
Nó toàn thân đỏ rực, mũi tàu là tượng đầu rồng, xung quanh đầy những đường cong uyển chuyển, linh văn màu vàng, phía trên khắc nhiều đám mây lửa, trông khá bất phàm.
Giao Tam nhảy lên, phiêu nhiên rơi vào đầu linh chu, giọng nói cứng rắn truyền ra: "Còn thất thần làm gì?"
"Đây là... Hậu thiên Tiên khí, quả nhiên là thủ bút Thượng Tiên..." Giao Cửu đội mặt nạ đầu dê, ngước nhìn hỏa hồng linh chu, không khỏi tán thưởng một tiếng, sau đó dẫn đầu nhảy lên.
Mọi người nhao nhao phi thân lên, nghe vậy đều biến sắc, trong ánh mắt lộ vẻ hâm mộ.
Những người này đa số là Tán Tiên, rõ ràng không ai có Tiên khí, từ khi bước chân vào Tiên Đạo đến nay, e rằng chưa từng thấy bao giờ.
Hàn Lập cũng có chút bất ngờ, không nhịn được nhìn kỹ phi thuyền mấy lần.
Chờ mọi người leo lên linh chu xong, Giao Tam hai tay kết một pháp quyết trước ngực, trong miệng khẽ nhả ra một chữ "tật".
Linh chu dưới thân lập tức bừng sáng hồng quang, xung quanh trào ra những mảng hỏa diễm đỏ rực, như những Hỏa Long tranh nhau bay lên, mang theo linh chu, "Oanh" một tiếng, nhảy vọt lên tận chân trời.
Tốc độ nhanh chóng, đơn giản có thể hình dung là nhanh như điện chớp.
...
Mấy ngày sau.
Trên vùng biển xanh thẳm sóng cuộn trào, một đạo hào quang đỏ rực bay nhanh đến, lơ lửng giữa trời, từ đó hiện ra một chiếc phi thuyền hình rồng đỏ lửa.
Trên phi thuyền, đứng mấy bóng người, đều đội mặt nạ kỳ dị, nhìn rất cổ quái.
Chính là đám người Vô Thường minh trên đường đến Hồng Nguyệt đảo.
Giờ phút này, Hàn Lập đứng ở một bên phi thuyền, nhìn về phía quần đảo cách đó hơn trăm dặm.
Gọi là quần đảo, nhưng so với Ô Mông đảo lớn hơn không biết bao nhiêu lần, nhìn phảng phất như một khối đại lục rộng lớn.
"Đây là chút thông tin về Hồng Nguyệt đảo, các ngươi tự xem đi." Giao Tam không mấy ba động ngữ khí.
Nói rồi, hắn vung tay, mấy ngọc giản trắng từ tay hắn bay ra, hướng về phía Hàn Lập.
Hàn Lập nhận ngọc giản xong, nhìn những người bên cạnh, thấy mấy người trực tiếp dán ngọc giản vào vị trí mi tâm trên mặt nạ.
Hắn cũng bắt chước làm theo, một lát sau, khi ngọc giản dán lên mặt nạ, liền xuất hiện tranh vẽ và chữ viết trong đầu hắn.
Nhìn một lúc, Hàn Lập không khỏi hơi nhíu mày, hắn thấy diện tích Hồng Nguyệt đảo này, vậy mà còn lớn hơn hắn tưởng tượng, gần như có thể so với một lục địa thật sự.
"Giao Tam đại nhân, trong ngọc giản này đánh dấu sáu bảy địa điểm, chắc là những nơi đảo chủ Hồng Nguyệt có thể xuất hiện, chúng ta nên đến đâu trước?" Giao Cửu đầu dê mở miệng hỏi.
"Cần nhanh chóng xác nhận vị trí của kẻ đó, chúng ta chia ba đường, lần lượt tiến vào từ phía Đông, Tây và Nam của đảo, mỗi đường thăm dò một chỗ gần đó trước, sau đó từng bước tiến vào trung tâm đảo, cho đến khi xác nhận chính xác vị trí." Giao Tam không chút nghĩ ngợi đáp.
Hàn Lập nghe vậy, trong lòng khẽ động, sự sắp xếp này vốn nằm trong dự liệu của hắn, thực tế hắn còn mong chia nhiều đường hơn, tốt nhất là tự mình đi dò xét một đường, bất quá chuyện này không thể xảy ra.
Quả nhiên, Giao Tam mở miệng nói: "Giao Bát, Giao Thập Tam, Giao Nhị Thập Nhất, ba người các ngươi một đội, do Giao Bát dẫn đầu, từ sườn đông của đảo lên đảo, thăm dò mấy địa điểm được đánh dấu."
"Vâng." Gã nam tử gầy gò đầu khỉ hơi chắp tay, đáp lời.
Gã nam tử trầm mặc đầu gấu và nữ tử uyển chuyển đầu cú mèo cũng đồng thời khẽ gật đầu, không nói một lời đi phía sau gã mặt khỉ.
Giao Tam lại nhìn mấy người còn lại, nói: "Giao Cửu, Giao Thập Ngũ, Giao Thập Lục, ba người các ngươi đội hai, do Giao Cửu dẫn đội, lên đảo dò xét từ phía tây đảo."
"Giao Cửu nhất định sẽ dốc sức hoàn thành nhiệm vụ, không phụ sự tin tưởng của Giao Tam đại nhân." Giao Cửu đầu dê lập tức tiến lên cúi đầu, cung kính nói.
Hàn Lập cùng nam tử cao lớn đội mặt nạ đầu hổ liếc nhau, cùng nhau đi ra sau lưng Giao Cửu.
Giao Tam không nhìn nhiều Giao Cửu, chỉ quay đầu nhìn người còn lại cuối cùng, tên đầu chim ưng kia, tùy tiện phân phó một câu: "Giao Nhị Thập Ngũ, ngươi đi theo ta, lên đảo từ hướng chính nam."
Người kia có giọng nói hơi khàn khàn đáp lời, không nói gì thêm, trực tiếp đứng sau lưng Giao Tam.
"Công Thâu Hồng tinh thông huyết chi pháp tắc, cực kỳ mẫn cảm với khí tức, lại đặt nhiều cấm chế dò xét khắp nơi trên đảo. Tuy chúng ta có mặt nạ che giấu khí tức do minh ban cho, bình thường không cần lo lắng bị phát hiện, nhưng nếu tùy ý dùng thần thức dò xét, thì rất dễ bị phát giác. Vì vậy sau khi lên đảo, nếu không cần thiết, không được tùy ý sử dụng thần thức." Giao Tam đảo mắt nhìn mọi người, ngữ khí mang theo ý cảnh cáo mạnh mẽ.
"Vâng." Mọi người đồng thanh đáp.
"Cuối cùng nhắc một câu. Sau khi lên đảo, nếu các ngươi trước ta một bước phát hiện đảo chủ Hồng Nguyệt, không nên khinh suất hành động, phải thông qua mặt nạ báo cho ta. Nhớ kỹ, dù tỉ lệ bị phát hiện khi sử dụng vật này không lớn, nhưng không nên dùng nhiều, chỉ khi cần thiết mới có thể dùng để liên lạc." Giao Tam vừa trầm giọng dặn dò.
"Tất cả nghe theo sự phân phó của Giao Tam đại nhân." Giao Cửu lập tức cung kính đáp.
Hàn Lập đưa tay sờ mặt nạ, đột nhiên nhớ tới mấy ngày trước đến Hải Đông đảo, Giao Tam đã từng dùng mặt nạ truyền âm cho hắn, vật này thật sự có chút thần bí.
"Hành động bắt đầu!"
Giao Tam vừa phân phó một tiếng, vung tay thu hỏa hồng linh chu vào.
Sau đó, hắn chộp tay một cái, kéo Giao Nhị Thập Ngũ ra trước, hai đạo hồng quang đồng thời sáng lên, hướng Hồng Nguyệt đảo lệch phía đông mà bay đi.
Giao Bát cùng những người khác cũng phát sáng hào quang trên thân, bay khỏi chỗ cũ.
Giao Cửu đầu dê liếc nhìn Hàn Lập hai người một cái, hời hợt nói một câu "Đi thôi" rồi thân ảnh hóa thành một đạo thanh quang, dẫn đầu bay nhanh về phía tây.
Hàn Lập và hai người cũng đồng thời hóa thành hồng quang, cùng nhau đi, chỉ là tốc độ rõ ràng chậm hơn mấy người kia một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận