Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 119: Hồng nguyệt

Chương 119: Hồng nguyệt
Hàn Lập thấy vậy, thân hình thoắt một cái xuống dưới, cấp tốc thoát khỏi huyết vụ, hướng mặt đất rơi nhanh. Khi mũi chân sắp chạm đất, trong mắt hắn đột nhiên lóe lên hàn quang, giơ cánh tay lên, hướng chỗ huyết vụ giữa không trung đấm ra một quyền.
Một bóng người màu huyết hồng từ trong huyết vụ lóe ra, một cánh tay năm ngón tay chụm lại thành trảo vồ xuống đỉnh đầu Hàn Lập, năm đạo nhuệ khí màu máu từ đầu ngón tay cuốn ra, vừa vặn chạm vào quyền ảnh của Hàn Lập.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn!
Cả hai vừa mới chạm nhau liền rung lên, tản ra tứ phía. Quái vật hình người màu máu kia bị bạo liệt một cánh tay, thân ảnh bị một lực phản chấn bay ngược về sau, biến mất trong huyết vụ.
Hàn Lập thoắt một cái thân hình xuống, khó khăn lắm đứng vững. Từ trong huyết vụ, tiếng hú liên tiếp vang lên kịch liệt.
Vô số phong nhận màu xanh từ nơi phát ra âm thanh bắn ra, quét ngang tứ phía, xé nát mảng lớn huyết vụ, mở ra một không gian lớn. Giao Bát và hóa thân của nó đang giao chiến với một quái vật màu máu khác, chỉ là hóa thân bên ngoài đầy vết thương, dường như bị thiệt không nhỏ.
Hóa thân Lục Khôn trước đó rơi xuống đất cũng đã quay người đứng dậy, cùng bản thể Lục Khôn, không biết từ đâu xuất hiện, đang đánh nhau với một quái vật màu máu khác.
Cùng lúc đó, huyết vụ giữa không trung xoáy một vòng, quái vật màu máu bị Hàn Lập đánh bay lại bay ra, cánh tay bị đánh tan trước đó bây giờ đã hoàn hảo không chút tổn hại.
Nó vừa hiện thân đã biến thành một đạo huyết ảnh, bắn nhanh về phía Hàn Lập.
Hàn Lập không lùi mà tiến lên nghênh đón, tiếp tục tung liên tiếp quyền khiến thân thể đối phương gần như tan nát, bay ngược ra ngoài.
Thế nhưng, vết thương của quái vật màu máu này nhanh chóng khép lại bằng những sợi tơ máu, kéo nhau dung hợp lại, rồi nhờ huyết vụ quanh thân xoáy một vòng mà khôi phục nguyên dạng.
Chưa đến mấy hơi thở, quái vật màu máu hoàn toàn không tổn hại lại xông về phía Hàn Lập.
Hàn Lập thấy vậy, không khỏi nhíu mày.
Quái vật màu máu này có vài điểm tương tự với Thủy Cự Nhân do Lục Khôn triệu hoán trước đó, đặc biệt là việc chúng chiếm cứ lợi thế về thiên thời địa lợi, hoàn toàn không sợ công kích bằng man lực thông thường, gần như đạt đến mức bất tử bất diệt.
Nếu cứ giằng co như vậy, chính mình dù còn có thể cầm cự, nhưng Lục Khôn và Giao Bát đã trọng thương, e là không trụ được bao lâu.
Cùng lúc đó, tiếng hổ gầm không dứt giữa không trung. Công Thâu Hồng người đầy huyết khí, sáu con cự hổ biến từ huyết vụ xoay quanh trước người, đang kịch chiến say sưa với Giao Tam.
Có lẽ do phải đồng thời điều khiển ba quái vật màu máu, huyết quang quanh thân hắn có vẻ hơi ảm đạm. Khi giao chiến với xích hồng đại kiếm của Giao Tam, những Huyết Vụ Cự Hổ kia ứng phó mệt mỏi, có vẻ hơi lép vế.
"Ngươi cuối cùng vẫn là hóa thân ly thể, chết đi!" Giao Tam cười lạnh, khí tức trên thân đột nhiên phát ra cuồng loạn gấp mấy lần, có chút hỗn loạn bạo ngược.
Cả người hắn bừng lên hào quang xích hồng, nhanh chóng cao lớn hơn, mọc ra từng mảnh lân phiến đỏ rực, trên trán xuất hiện hai chiếc sừng rồng thô to, răng nanh hoàn toàn lộ ra. Trong nháy mắt, hắn biến thành nửa người nửa giao. Đặc biệt là hai cánh tay trở nên vô cùng cường tráng.
Đồng thời, những phù văn màu đỏ trên đại kiếm của hắn trào ra, lưu chuyển không ngừng. Thiên địa nguyên khí dưới lòng đất trong động quật cuồng loạn theo đó, vô số điểm sáng hư vô xuất hiện, tràn vào trong kiếm như thủy triều. Sau đó, hai tay hắn nắm chặt, chém thẳng về phía Công Thâu Hồng.
Hư không nổ một tiếng đùng!
Một đạo kiếm quang hình cung gần trăm trượng lóe lên, tỏa ra một tầng vầng sáng đỏ rực hoa mỹ. Một tia Hỏa Diễm pháp tắc bạo ngược vô cùng ẩn hiện, để lại một đạo dây nhỏ màu đỏ, hư không xung quanh vặn vẹo.
Công Thâu Hồng thấy vậy, vội vã lùi về phía sau, đồng thời hai tay vung lên, hai cái phi trảo màu máu rời tay bay ra. Trong nháy mắt, chúng to ra đến mấy chục trượng, lóe lên ánh sáng chói mắt, đan vào nhau chặn trước người.
Sáu con Huyết Vụ Hổ cũng đồng loạt lao tới, miệng phun ra từng đạo quang trụ huyết sắc trong suốt, với tốc độ nhanh như điện đá, đón lấy dây nhỏ màu đỏ.
Một tiếng vang nhỏ!
Dây nhỏ màu đỏ dễ dàng chặt đứt hai phi trảo, sau đó va chạm vào cột sáng màu máu.
Phanh phanh phanh một tràng giòn vang!
Những cột sáng kia vỡ tan, hóa thành mảng lớn huyết vụ. Sáu con Huyết Vụ Hổ cũng bị quét trúng bởi quang hà đỏ rực trong kiếm quang, tiêu diệt.
Dây nhỏ màu đỏ mờ đi, ngay sau đó dường như thuấn di, xuất hiện trước người Công Thâu Hồng.
Cùng lúc đó, trên thân Công Thâu Hồng xuất hiện một lớp tinh quang màu máu, hóa thành một chiếc áo giáp sáng lấp lánh.
Nhưng dây nhỏ màu đỏ như chẻ tre, xé tan áo giáp sáng lấp lánh trên người hắn, rồi chém vào trong cơ thể.
Ầm ầm!
Hỏa diễm đỏ rực bộc phát, xen lẫn ba động pháp tắc trùng điệp, bao phủ Công Thâu Hồng trong nháy mắt. Hư không xung quanh trong vòng mấy trăm trượng cũng vặn vẹo kịch liệt, tựa như muốn bị hỏa táng.
Sau một kiếm này, khí tức trên thân Giao Tam cũng suy giảm mất năm, sáu phần mười.
Sưu!
Một huyết ảnh mờ ảo bắn ra từ trong hỏa diễm cuồn cuộn, thoáng một cái đã xuất hiện cách đó mấy trăm trượng.
Huyết quang quanh người nó tan đi, lộ ra một nam tử trung niên gầy gò, khoảng 40 tuổi. Hắn có mái tóc vàng khô, vẻ mặt tiều tụy, toàn thân da bọc xương, chỉ có đôi mắt lóe lên từng đợt huyết quang.
Khí tức trên người hắn có chút hỗn loạn, cánh tay trái bị đứt ngang vai, nhưng kỳ lạ là vết thương không chảy một giọt máu tươi nào.
"Hừ, Thế Kiếp chi thuật!"
Giao Tam cười lạnh, trên đại kiếm màu đỏ trong tay lại hiện lên ba động pháp tắc đáng sợ, chém về phía đối phương.
Ầm ầm!
Lại một đạo kiếm quang hùng vĩ bắn ra, mang theo ba động pháp tắc. Kiếm quang lóe lên, biến thành một sợi dây nhỏ đỏ rực như tia lửa, tốc độ nhanh như chớp, lao thẳng đến Công Thâu Hồng.
Lần này, Công Thâu Hồng không hề tránh né, cũng không ra tay ngăn cản. Khóe miệng hắn lại nở một nụ cười quỷ dị.
Ngay lúc đó, mặt hồ phía dưới vang lên một tiếng ầm!
Một cột sáng màu máu khổng lồ từ dưới huyết hồ dâng lên, chặn giữa dây nhỏ đỏ rực và Công Thâu Hồng trong khoảnh khắc.
Dây nhỏ đỏ rực chém vào cột sáng màu đỏ, tạo ra tiếng nổ ầm ầm.
Cột sáng rung lên kịch liệt, có vẻ như sắp vỡ vụn. Nhưng trong huyết hồ, từng đạo huyết quang xuất hiện, ùa vào cột sáng, khiến nó miễn cưỡng ổn định, ngăn cản sợi dây nhỏ màu đỏ.
Dây nhỏ đỏ rực nhanh chóng mờ đi, sau vài hơi thở, rốt cục biến mất.
Giao Tam thấy vậy, con ngươi hơi co lại, rõ ràng không tin những gì vừa xảy ra.
"Thời gian chênh lệch không nhiều lắm..." Công Thâu Hồng cười nhẹ, cánh tay phải hoàn hảo nhấc lên, miệng phát ra những âm thanh chú ngữ tối nghĩa khó hiểu.
Phần phật một tiếng!
Phía dưới huyết hồ lại bốc lên một cột máu thô to xoắn ốc, giữa không trung đảo ngược một cái, hóa thành một đám mây máu sền sệt, dung nhập vào cơ thể hắn.
Khí tức trên người hắn nhanh chóng khôi phục, chỗ cánh tay trái bị đứt hiện lên những sợi tơ hồng, nhanh chóng quấn lại, một cánh tay mới hoàn toàn mọc ra trong nháy mắt.
Tiếp đó, một cảnh tượng kinh người hơn xuất hiện!
Huyết hồ phía dưới quay cuồng kịch liệt, một cột sáng máu thô to tiếp nối nhau xuất hiện, có đến gần trăm cột. Từng đạo huyết quang hư ảo hiện lên, kết nối các cột sáng với nhau, tạo thành một trận pháp vô cùng lớn.
Huyết quang chói mắt bao phủ toàn bộ động quật, mùi tanh của máu trong không khí nồng đậm gấp mười lần. Đồng thời, một sức mạnh pháp tắc kỳ dị bao trùm lên toàn bộ động quật.
Đông đông đông!
Hàn Lập, đang giao chiến với quái vật màu máu, cảm thấy tim đập mạnh trở lại, toàn thân khí huyết cuộn trào, chảy ngược về tim, động tác lập tức chậm lại.
Nhưng hắn chỉ hơi chao đảo thân mình một chút rồi ổn định lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Lục Khôn và Giao Bát ở bên cạnh cũng bị Huyết Chi Pháp Tắc đột nhiên xuất hiện làm ảnh hưởng, lòng run lên, cảm thấy tay chân luống cuống. Nhưng may mà cả hai phản ứng nhanh, được Địa Chỉ hóa thân hỗ trợ, không bị đối thủ lợi dụng cơ hội.
Chỉ là hóa thân của cả hai lúc này bề ngoài mờ đi, rõ ràng là tín niệm chi lực tích góp đã có chút không đủ, mà nơi này lại cách đảo của hai người khá xa, không thể kịp thời bổ sung.
Giữa không trung, Giao Tam đang chuẩn bị lao tới cũng phải dừng lại, trên mặt xuất hiện một tầng huyết sắc, rõ ràng là Huyết Chi Pháp Tắc có ảnh hưởng không nhỏ tới hắn.
Nhưng hắn chỉ bấm niệm pháp quyết hai tay trước ngực, rồi hít một hơi sâu. Sắc mặt nhanh chóng trở lại bình thường, nhưng sâu trong đáy mắt cũng hiện lên một tia kinh hãi.
Trong khi dị biến phát sinh dưới không gian lòng đất, toàn bộ thành Hồng Nguyệt ở Khôn Châu trên mặt đất cũng rung lắc dữ dội, như động đất.
Những dòng sông kết nối ngoại thành với nội thành, không biết từ bao giờ đều đã chuyển thành màu máu, như có máu tươi chảy xuôi trong đó.
Cư dân nội thành, hay những người đang triều thánh, thấy tình hình này, đều kinh hoàng không biết chuyện gì xảy ra.
Chưa kịp hoàn hồn, những tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên!
Gần trăm cột sáng màu máu đột nhiên dâng lên từ xung quanh thành Huyết Nguyệt, bao phủ toàn bộ thành trì, tạo thành một màn sáng đỏ khổng lồ.
Một bầu không khí ngột ngạt, tanh tưởi bao phủ toàn bộ thành trì.
"Đây là chuyện gì?"
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Không chỉ dân chúng bình thường, mà ngay cả những tu sĩ cấp cao trong đám người mặc lam bào huyết nguyệt cũng đều biến sắc, mờ mịt không biết làm sao.
Trên màn sáng màu đỏ lóe lên, hiện ra vô số đồ án hình con mắt, lớn nhỏ không đều, cùng nhau nhấp nháy.
Sưu sưu sưu!
Vô số huyết quang từ đó bắn ra, như mưa máu trút xuống trong thành.
Huyết quang đi đến đâu, người trong thành đỏ như máu, sau đó cơ thể phồng lên, không kịp kêu thảm đã vỡ tan.
Chỉ trong chốc lát, Huyết Nguyệt Thành vốn ồn ào náo nhiệt đã không còn một sinh vật sống. Máu tươi chảy lênh láng khắp mặt đất trong thành, nhưng nhanh chóng biến mất, thấm vào lòng đất, như bị hút đi.
Ở Nhạc Châu, Thanh Châu và các châu khác lân cận Khôn Châu, những thành Hồng Nguyệt lúc này cũng trong tình cảnh tương tự, toàn bộ thành trì bị màn sáng đỏ khổng lồ bao phủ. Sinh linh trong thành đều bị nổ tan xác, hóa thành máu tươi, thấm vào lòng đất.
Nếu lúc này có người từ không trung đảo Hồng Nguyệt quan sát, sẽ thấy một cảnh tượng quỷ dị.
Tất cả cây cối, dòng sông trên đảo Hồng Nguyệt đều biến thành màu đỏ như máu. Chúng kết nối với nhau, nhưng cuối cùng đều hướng về phía trung tâm, tòa thành Hồng Nguyệt ở Khôn Châu.
Hòn đảo Hồng Nguyệt lúc này như một vầng trăng đỏ phản chiếu dưới mặt nước biển đen ngòm.
đánh giá điểm 9-10 cuối chương để ủng hộ converter...↓ ↓
Bạn cần đăng nhập để bình luận