Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 246: Nhiên Anh Huyết Đan

Chương 246: Nhiên Anh Huyết Đan Lão giả tóc trắng lúc này mới chợt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở chỗ cửa điện rộng mở, đang đứng ba người đội mũ trùm mặt nạ cổ quái. Trong đó một người cầm đầu, tay nắm một thanh trường kiếm màu vàng, trên kiếm là các phù văn sáng rõ, lóe lên ánh kim chói mắt.
"Các ngươi là ai?" Lão giả tóc trắng thần sắc nghiêm trọng, quát lớn một tiếng.
Lân Cửu chỉ cười lạnh một tiếng, căn bản không đáp lời, cổ tay rung lên, thanh trường kiếm màu vàng liền quét ngang ra.
"Tranh..."
Theo một tiếng vang lên sắc bén, một đạo kiếm quang màu vàng hẹp dài từ trên thân kiếm bay ra, đột ngột kéo dài, quét ngang về phía lão giả tóc trắng kia.
Lão giả thấy vậy, không những không tránh, ngược lại ưỡn người chắn ở phía trước lò đan. Chỉ thấy một tay hắn vung lên, tay áo rộng kịch liệt phồng lên, một đạo Tử Kim Lôi Xà dài hơn một trượng lập tức từ đó lao ra, cùng đạo kiếm quang kia đâm vào nhau.
"Ầm ầm" một tiếng sấm nổ. Tử Kim Lôi Xà bỗng nhiên nổ tung, hóa thành hàng vạn đạo hồ quang điện nhỏ bé bắn ra tứ tung, kiếm quang màu vàng cũng theo đó sụp đổ, vỡ thành vô số đoạn kiếm quang tàn nhẫn, bắn ra khắp bốn phương tám hướng.
"Phanh phanh phanh" Liên tiếp tiếng nổ oanh minh không ngừng vang lên, vô số hòn đá bắn ra tứ tung, toàn bộ thạch điện trong chốc lát bị nổ tan tành.
Khói bụi còn chưa tan, một đạo kiếm quang lại xuất hiện, lần này là Hàn Lập ra tay. Chỉ thấy trong tay hắn nắm một thanh ngân bạch phi kiếm, mũi chân chạm đất, cả người bay vút lên không trung, bổ xuống lão giả tóc trắng kia. Thanh kiếm này là hắn có được trong một lần chấp hành nhiệm vụ của Vô Thường minh trước đó, được chế tạo từ Tinh Hà Cương Ngân, mặc dù còn kém rất xa Thanh Trúc Phong Vân kiếm, nhưng dùng tạm thì được. Nơi này nếu so về tu vi, hắn cũng không cao, tự nhiên không tính xông pha làm gì. Dù sao hắn lúc trước đã tìm cách giúp Lân Cửu hai người trốn vào nơi này, cũng coi như lập được công, giấu dốt thế này, hai người kia tự nhiên cũng không tiện nói gì thêm. Chỉ thấy trên phi kiếm màu bạc ánh sáng tăng vọt, mấy trăm đạo kiếm ảnh màu bạc liên tục không ngừng, trên không trung kết thành một mảng, giống như một thác nước màu bạc khổng lồ trút xuống về phía lão giả tóc trắng.
"Tật" Lão giả khẽ quát một tiếng, một tay vừa nhấc, năm ngón tay xòe ra, trong lòng bàn tay một viên hạt châu lớn bằng ngón cái đột nhiên phát ra quang mang, trong nháy mắt phình to gấp trăm lần, hóa thành một tấm khiên màu vàng nhạt có hình thú văn, chắn trên đỉnh đầu. Đồng thời, tay kia của lão ta chẳng biết từ khi nào đã có thêm một cây Tử Kim Đả Lôi Tiên hai màu, đột nhiên quất về phía thân thể bên trái. Chỉ nghe một tràng tiếng "phách phách ba ba" giống mưa rơi trên lá chuối tây, không ngừng từ trên tấm khiên thú văn truyền ra. Kim quang trên mặt khiên không ngừng chớp động, hiện lên những đường kiếm chằng chịt dày đặc, vẫn miễn cưỡng chặn tất cả kiếm ảnh lại. Về phía khác, Đả Lôi Tiên quất về phía trước một tiếng lôi minh chợt vang, hai đầu Tử Kim Lôi Xà khí thế hung hãn, giao nhau bay đi, đánh thẳng về phía Lân Cửu từ bên kia lao tới, cũng cản được hắn.
"Hắc hắc, chịu chết đi."
Đúng lúc này, từ trên đỉnh đầu lão giả tóc trắng bỗng nhiên có một âm thanh vang lên. Lân Thập Thất đội mặt nạ đầu chuột, thân hình đột ngột như quỷ mị xuất hiện từ trong hư không, hai tay nắm một cây trường mâu đen kịt, đâm thẳng xuống lão giả tóc trắng bên dưới. Chỉ nghe "Hô" một tiếng. Bên dưới lò đan màu ngũ sắc, ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội bỗng nhiên trào lên, từ trong đó nhảy ra một đầu Hỏa Long, nhe răng múa vuốt nhào về phía Lân Thập Thất. Một luồng sóng nhiệt đáng sợ ập vào mặt!
Lân Thập Thất thấy vậy, mũi mâu thu lại, đổi đâm thành bổ, vung mạnh trường mâu giữa không trung thành một mảng lớn bóng mâu đen kín mít, hung hăng đánh xuống Hỏa Long, thân hình thì dựa vào lực này bắn ngược ra.
"Oanh" một tiếng! Bóng mâu và Hỏa Long chạm nhau, vỡ tung ra, giữa không trung bùng phát ra một đoàn hào quang hai màu đỏ sẫm chói mắt. Những đợt tấn công liên tiếp này trông có vẻ dài, nhưng thực chất lại diễn ra trong nháy mắt. Lão giả tóc trắng kia gắng sức đón hết các đòn tấn công của Hàn Lập ba người, vẫn không lùi bước, gắt gao bảo vệ lò đan luyện phía sau lưng.
Lân Thập Thất bay ngược ra xa mấy trăm trượng, không hề bị tổn hại gì, trong lòng âm thầm may mắn, sau lớp mặt nạ khóe miệng lại hiện lên một tia cười lạnh. Chỉ thấy cổ tay hắn xoay chuyển, trường mâu đen vẽ một vòng tròn đẹp mắt, mũi mâu lập tức lộn ngược lại, "Tranh" một tiếng, cắm xuống mặt đất.
Lão giả tóc trắng một tay cầm Đả Lôi Tiên, tay kia để sau lưng đứng đó, ánh mắt cảnh giác đảo qua đảo lại ba người. Trước đó bị Hàn Lập chém làm tổn hao linh tính tấm khiên thú văn, đã bị hắn thu lại, bàn tay đang để trong tay áo, trong lòng bàn tay chẳng biết lúc nào đã lặng lẽ xuất hiện một tấm linh văn dày đặc phù lục màu vàng.
Hàn Lập hai mắt ngưng lại, nhìn chằm chằm lão giả, thấy lão ta khẽ mấp máy môi, tựa hồ muốn phát ra tiếng, lập tức giơ tay ném đi. Trường kiếm màu bạc trong tay hắn lập tức bay ra, lần nữa lóe lên hóa thành mấy trăm đạo kiếm ảnh màu bạc, nhanh chóng lao về phía lão giả tóc trắng.
Chỉ thấy mấy trăm đạo kiếm ảnh màu bạc kia bay ra mấy chục trượng, bỗng nhiên lóe lên, lại tách ra vô số kiếm khí nhỏ li ti, bao phủ lão giả tóc trắng vào bên trong. Lão giả thấy thế, đành phải tạm dừng tụng niệm, cầm Đả Lôi Tiên trong tay quăng ra.
Chỉ thấy Tử Kim quang mang trên Đả Lôi Tiên bỗng nhiên sáng lên, đột nhiên từ đó truyền ra tiếng rồng ngâm. Ngay sau đó, điện quang Tử Kim đột nhiên tăng vọt, trực tiếp hóa thành một đầu trường long hai màu Tử Kim quấn quanh lôi điện dài mấy trăm trượng, thân hình uốn lượn vặn vẹo trên không trung, đuôi rồng tùy ý quét ngang, phóng ra điện quang đầy trời. Cùng với những tiếng nổ đôm đốp dày đặc, kiếm ảnh đầy trời kiếm khí của Hàn Lập đánh ra, lại bị Tử Kim Điện Long quét sạch. Điện quang trên bề mặt Tử Kim Điện Long dù đã tiêu hao không ít, nhưng sau khi lão giả hai tay liên tục thi pháp, lần nữa điên cuồng phóng lôi mang về phía Hàn Lập gào thét. Hàn Lập thấy vậy, mặt lộ vẻ kinh hoàng, bay ngược ra ngoài.
Ngay lúc này, tiếng xé gió nổi lên! Một đạo kiếm quang màu vàng dài hơn trăm trượng, mang theo một lực lượng pháp tắc Kim thuộc tính sắc bén vô địch, thế không thể đỡ bổ xuống, kiếm khí bùng nổ xông thẳng lên trời, thậm chí còn cắt ngang cả mây trên bầu trời, xé toạc ra một vết nứt như khe trời. Người cầm kiếm tự nhiên là Lân Cửu, giờ phút này hắn đang đứng lơ lửng trên không, toàn thân được bao phủ bởi một tầng kim quang, trên dưới đều tản ra một phong thái khiến người ta khiếp sợ khó tả, dường như bản thân hắn chính là một thanh tuyệt thế lợi kiếm có thể khai sơn phá biển. Hàn Lập nghiêng người tránh qua một bên, ánh mắt lại đảo qua người Lân Cửu, trong lòng hơi động. Xem ra người này đúng là Hùng Sơn không thể nghi ngờ.
Thấy kiếm quang màu vàng chém xuống, lão giả tóc trắng hai tay dùng sức giơ cao lên, đầu Tử Kim Trường Long lập tức bỏ mặc Hàn Lập, đột nhiên xoay chuyển, điện quang trên toàn thân đại thịnh, há miệng cắn xé đạo kiếm quang màu vàng kia.
"Khanh..." Một tiếng va chạm trầm đục vang lên, Tử Kim Trường Long bị kiếm quang màu vàng kia từ giữa chém xuống, nứt làm hai nửa, tiếp theo ầm vang tan nát, hóa thành một biển lưới điện màu tím dày đặc. Mà đạo kiếm quang màu vàng kia sau một chém cũng giảm đi sức mạnh, sau đó bị biển điện quang màu tím kia ngăn lại, nhất thời không thể tiếp tục rơi xuống.
Đúng lúc lão giả tóc trắng còn định làm gì đó, mặt đất phía sau bỗng nhiên chấn động mạnh một cái, trực tiếp nứt ra một vết nứt cực lớn, một cây trường mâu màu đen từ đó bắn nhanh ra, đập mạnh vào lò luyện đan.
Chỉ nghe "Keng" một tiếng vang lớn vọng lại, chấn động đến không gian phụ cận gợn sóng từng đợt. Lò luyện đan gặp phải công kích mạnh, lập tức bị đánh bay ra ngoài, gào thét lên xé gió rơi xuống đất ở bên ngoài hơn trăm trượng, lại nhanh như chớp lăn vòng ra xa mới khó khăn lắm dừng lại. Lò này không biết được làm bằng vật liệu gì mà dưới một kích này bề mặt vẫn không chút tổn hại, nhưng ánh hào quang ngũ sắc trên nó lúc sáng lúc tối lóe lên vài cái, cuối cùng biến mất, lần nữa khôi phục lại màu vàng óng ban đầu.
Lúc trước, Lân Thập Thất thấy lão giả dường như dồn hết sức lực để che chở lò đan, nên muốn phá hủy nó, làm nhiễu loạn tâm thần lão giả, lúc này thừa dịp hắn cùng Hàn Lập hai người đang triền đấu, lén lút đánh trường mâu xuống đất, kết quả một chiêu thành công.
Lão giả tóc trắng đột nhiên quay đầu lại, khi thấy lò luyện đan màu vàng đang lăn xuống trên đất, lập tức sắc mặt đại biến, khóe mắt muốn nứt ra, miệng phát ra tiếng thét dài thê lương: "Không..."
Hàn Lập ba người thấy vậy, cũng không khỏi khựng lại, nhất thời đứng im tại chỗ.
"Tâm huyết vạn năm của lão phu, hôm nay hủy hoại trong chốc lát. Nếu không luyện thành đan, thì ta sẽ chôn cùng các ngươi, các ngươi đều phải chết, đều phải chết..." Vẻ oán độc trong mắt lão giả càng lúc càng dữ tợn, cả người giống như đã hoàn toàn mất hết lý trí, không ngừng kêu la. Chỉ thấy lão ta lật tay một cái, bỗng nhiên lấy ra một viên đan dược màu đỏ sậm đưa vào miệng, lại không nuốt mà trực tiếp dùng răng nhai nát, rồi nuốt xuống.
Hàn Lập thấy vậy, trong lòng lập tức dâng lên một dự cảm chẳng lành.
"Không xong! Đây là Nhiên Anh Huyết Đan..." Lân Cửu thần sắc trong mắt thay đổi, hoảng sợ nói. Vừa dứt lời, liền nghe lão giả tóc trắng kia phát ra từng tràng tiếng cười "ha ha ha" làm người ta sợ hãi, da dẻ quanh thân lão ta dần tối lại, rất nhanh biến thành màu đỏ sẫm như gan heo. Còn đôi mắt sâu hút của lão, lại càng ngày càng sáng lên, thậm chí có những đốm kim quang từ đó xuyên thấu ra ngoài.
"Hai vị đạo hữu cẩn thận, người này đã phục dụng một loại cấm dược có thể đốt Nguyên Anh tinh huyết, tu vi sẽ tăng lên rất lớn trong thời gian ngắn, thậm chí cưỡng ép bước qua ngưỡng cửa kia để đạt được tu vi Kim Tiên cũng không phải là không thể!" Lân Cửu lùi nhanh về phía sau trăm trượng, mở miệng nhắc nhở.
Hàn Lập hai người nghe Lân Cửu nói vậy, cũng vội vàng lùi gấp lại.
"Xì xì xì..." Cùng với một âm thanh kỳ dị vang lên, quanh thân lão giả tóc trắng bắt đầu bốc lên những sợi hơi nước màu đỏ nhạt, cả người trông giống như một con cua sắp bị hấp chín. Chỉ nghe "Hô" một tiếng gió vang lên, thân ảnh lão giả tóc trắng lại đột nhiên biến mất. Vị trí lão ta vừa đứng chỉ còn lại một đám sương mù màu đỏ chưa tan, từ từ trôi lên.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, Lân Thập Thất ở cách xa mấy trăm trượng, đột nhiên thấy một bóng người lóe lên trước mặt, giơ nắm đấm hung hăng đập vào mặt hắn. Lân Thập Thất không kịp trở tay, căn bản không kịp nắm tay, chỉ có thể giơ một bàn tay lên che trước mặt.
"Phanh" Hắn chỉ cảm thấy một cỗ cự lực như núi đánh vào giữa đầu, lòng bàn tay đau nhức dữ dội, không hề ngăn được bao nhiêu lực, mu bàn tay đã dán chặt vào lớp mặt nạ bên ngoài mặt, cả người bị đánh bay ngược ra ngoài, đâm mạnh vào vách núi đen dựng đứng ở hơn nghìn trượng bên ngoài.
"Ầm ầm" một tiếng nổ vang. Ngọn núi cao hơn mấy nghìn trượng này, lại trong nháy mắt vỡ tan tành, từng tảng đá lớn như gian phòng bắn tứ tung, hơn nửa ngọn núi trong nháy mắt sụp đổ hóa thành bột mịn.
Đánh giá 9-10 điểm cuối chương để ủng hộ converter...
Bạn cần đăng nhập để bình luận