Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 138: Tiên Nguyên Thạch cùng Địa Đan sư

Chương 138: Tiên Nguyên Thạch và Địa Đan Sư
Hàn Lập nghe Mộ Tuyết nói vậy, không nói thêm gì, trực tiếp mang nàng hướng về phía cổng tò vò kia bay đi.
Cửa thành chỗ cung cấp cho tu sĩ từ bên ngoài vào thành đã xếp thành một hàng dài, mấy tu sĩ mặc hắc bào canh giữ cửa thành, thu lệ phí vào thành của mỗi người.
Những người này bề ngoài mặc dù giống tu sĩ như đúc, nhưng lại không phải người, mà giống như là Đạo binh Địa Tiên.
Một bên cửa thành có khắc mấy hàng chữ lớn, ghi rõ tu vi khác nhau thì nộp lệ phí vào thành khác nhau, nhưng chỉ thu đến tu sĩ Luyện Hư kỳ, còn tu sĩ Hợp Thể trở lên thì nộp bao nhiêu linh thạch, phía trên lại không viết.
"Sao chỉ viết đến tu sĩ Luyện Hư kỳ, chẳng lẽ tu sĩ Hợp Thể kỳ trở lên không cần nộp lệ phí vào thành?" Hàn Lập liếc mắt nhìn những hàng chữ kia, tùy ý hỏi.
"Tiền bối nói đúng, tu sĩ Hợp Thể kỳ trở lên thân phận tôn quý, vào thành tự nhiên không cần nộp bất cứ loại phí gì." Mộ Tuyết cười đáp.
"Thì ra là vậy." Hàn Lập cười.
Không bao lâu, hai người đã đến gần cửa thành.
Hàn Lập cũng không lấy ra linh thạch gì, cứ như vậy hai tay chắp sau lưng đi vào trong cửa thành.
Hai Đạo binh thủ vệ trong tay lóe lên linh quang, từ trên người Hàn Lập lướt qua, rồi đứng im không nhúc nhích.
Mộ Tuyết lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng lập tức lấy ra hai khối linh thạch hạ phẩm, đưa cho một Đạo binh, vội vàng bước nhanh theo sau, chỉ là vẻ mặt càng thêm cung kính.
Sau cửa thành là một con đường rộng rãi, rộng chừng bảy, tám trượng, được lát bằng thanh ngọc, sạch sẽ ngăn nắp.
Trên đường phố xe ngựa như nước, người đi đường tấp nập, tu sĩ mang pháp lực trên người khắp nơi có thể thấy được, thậm chí tu sĩ cấp cao cũng không hiếm.
Hai bên đường phố là những cửa hàng rộng rãi sáng sủa, không có cảm giác dơ dáy bẩn thỉu, cơ bản đều kinh doanh các loại vật liệu tu tiên, đều là tinh phẩm không tồi.
Nội thành cũng không cấm bay khắc nghiệt, chỉ cần không bay quá cao, thì cũng không có ai quản.
Hàn Lập phi thân lên giữa không trung, đưa mắt nhìn xung quanh một vòng.
Vừa từ bên ngoài nhìn vào còn thấy bình thường, giờ phút này vào thành, đập vào mắt, con đường phồn hoa nối tiếp nhau, kéo dài đến tận tầm mắt, cửa hàng san sát, Tiên Phàm cùng nhau hỗn tạp, tiếng người ồn ào, náo nhiệt bốn phía.
Cảnh tượng phồn thịnh như vậy, thật sự khiến hắn rung động.
"Không biết lần này tiền bối đến Hắc Phong thành, là muốn mua đồ gì, hay là phải xử lý chuyện gì khác?" Mộ Tuyết đi đến bên cạnh Hàn Lập, cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Ta nghe nói, truyền tống trận đi đến bên ngoài Hắc Phong hải vực ngay tại trong Hắc Phong thành này?" Hàn Lập quay người nhìn Mộ Tuyết, hỏi một câu có vẻ tùy ý.
"Đúng vậy. Truyền tống trận kia ngay tại Thiên Tinh Tháp trung ương thành trì, tiền bối... Chẳng lẽ muốn rời khỏi Hắc Phong hải vực?" Mộ Tuyết do dự một chút, rồi hỏi.
Hàn Lập không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
"Cái này... Tiền bối, không phải vãn bối dội nước lạnh vào ngài, hàng năm đều có rất nhiều người đến Hắc Phong thành, muốn rời khỏi Hắc Phong hải vực, nhưng cơ bản không ai có thể thành công. Muốn dùng truyền tống trận kia đi ra bên ngoài, trên thực tế... Vô cùng khó khăn." Mộ Tuyết cười khổ một tiếng, có chút muốn nói lại thôi nói ra.
"Ồ, khó khăn như thế nào?" Hàn Lập không đổi sắc mặt, hỏi.
"Kết nối với truyền tống đại trận bên ngoài là một tòa cổ truyền tống trận, do đảo chủ đại nhân khống chế, mỗi trăm năm mới mở ra một lần, mỗi lần số lượng truyền tống có hạn, cho nên cần đảo chủ chỉ định. Nói cách khác, muốn ra ngoài đầu tiên phải lấy được danh ngạch, đồng thời còn phải chịu một khoản chi phí, khoản chi phí này cực kỳ đắt đỏ, ngay cả những Tiên Nhân kia, cũng không mấy người có thể trả nổi." Mộ Tuyết chậm rãi nói.
"Ngươi có biết lần sau mở ra là khi nào không?" Hàn Lập nghe vậy, lông mày hơi nhíu lại.
"Chắc là không lâu nữa, mỗi lần mở đại trận đều là sau buổi đấu giá lớn trăm năm một lần. Hiện tại đang gần đại hội đấu giá, cho nên trong thành mới có thể náo nhiệt hơn bình thường." Mộ Tuyết đáp như vậy.
"Ồ, vậy làm thế nào mới lấy được danh ngạch của đảo chủ?" Hàn Lập trong lòng hơi thả lỏng, lại hỏi.
"Cái này... Chuyện này có chút bí ẩn, mà tu vi của tiểu nhân lại quá thấp, cũng không rõ lắm..." Mộ Tuyết sắc mặt cứng đờ, gãi đầu rồi nói.
"Ngươi vừa mới nói cần một khoản phí tổn đắt đỏ, cần bao nhiêu linh thạch?" Hàn Lập cũng không chỉ trích Mộ Tuyết, hỏi một vấn đề khác.
"Yêu cầu chi phí của đảo chủ đại nhân không phải là linh thạch, mà là Tiên Nguyên Thạch, còn cần những năm viên nữa." Mộ Tuyết lắc đầu nói.
"Tiên Nguyên Thạch? Đó lại là cái gì?" Hàn Lập trong lòng hơi động, hỏi.
"Nghe nói Tiên Nguyên Thạch là do các Tiên Nhân đem nguyên khí trong cơ thể rót vào trong một loại tinh thạch đặc thù, hình thành một loại tiền tệ chuyên dụng giữa các Tiên Nhân." Mộ Tuyết nghĩ nghĩ rồi nói.
"Thứ này rất trân quý sao? Nếu là tiền tệ, chỉ cần có đủ linh thạch, vẫn có thể đổi được chứ?" Hàn Lập suy nghĩ một chút rồi tiếp tục hỏi, cái tên Tiên Nguyên Thạch này, hắn cũng là lần đầu nghe thấy.
"Tiên Nguyên Thạch không phải là tiền tệ bình thường, nghe nói vật kia đối với Tiên Nhân cũng rất trân quý, mà bọn họ cơ bản sẽ không lấy ra để giao dịch, trên thị trường căn bản không có lưu thông. Tiểu nhân đến Hắc Phong thành đã nhiều năm, chỉ nghe nói mấy chục năm trước, Phú Nguyên thương hội ở Hắc Phong thành đổi được một viên Tiên Nguyên Thạch từ một vị Tiên Nhân, lúc đó thương hội phải bán mất mấy cửa hàng trên đảo, mới đủ số linh thạch." Mộ Tuyết có chút thổn thức nói.
Hàn Lập như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu, đối với thứ gọi là Tiên Nguyên Thạch này sinh ra hứng thú.
Sau đó, hắn cũng không hỏi thêm gì nữa.
Hắn cũng không nghĩ rằng có thể dễ dàng rời khỏi Hắc Phong hải vực, chuyện này đằng sau hãy từ từ tính, hắn đối với Hắc Phong thành trước mắt cũng vô cùng tò mò.
Nghĩ như vậy, Hàn Lập hướng về phía nội thành mà đi.
Mộ Tuyết đi sát sau lưng hắn, giới thiệu tình hình các nơi trong Hắc Phong thành.
Hai người đi dạo gần nửa ngày, Hàn Lập mới thỏa mãn dừng lại.
Trong gần nửa ngày này những gì mắt thấy tai nghe đã khiến hắn mở rộng tầm mắt.
Đặc biệt là khu vực trung tâm Hắc Phong thành, nơi này các loại cửa hàng đan dược, cửa hàng vật liệu, cửa hàng pháp bảo san sát nhau, nhìn Hàn Lập có chút hoa mắt.
Nhưng theo như lời Mộ Tuyết nói, bọn họ mới đi dạo chưa đến một thành Hắc Phong thành.
Trong lòng Hàn Lập không khỏi cảm thán, Hắc Phong thành không hổ là đại thành đệ nhất ở Hắc Phong hải vực, thực sự không phải những nơi khác có thể so sánh được.
Hắn bỗng dừng bước, nhìn về phía một cửa hàng cao lớn ven đường.
Đây là một tòa lầu năm tầng, cửa ra vào rộng lớn, trang trí lộng lẫy mà không diễm tục, ngược lại ẩn chứa cảm giác cổ xưa đại khí, đây là một cửa hàng đan dược cực lớn.
"Tiền bối, Thiên Dược trai này được coi là cửa hàng đan dược tốt nhất ở Hắc Phong thành, nghe nói còn có chút quan hệ với đảo chủ Hắc Phong, bên trong các loại đan dược quý hiếm rất nhiều, giá cả cũng khá công đạo, chưa từng nghe thấy việc xấu chèn ép khách hàng." Mộ Tuyết vội vàng giới thiệu.
Hàn Lập khẽ gật đầu, bước chân hướng vào trong đi.
Đan dược hồi phục trên người hắn không còn nhiều, các loại đan dược chữa thương, đan dược giải độc càng ít, tiếp theo còn muốn rời khỏi Hắc Phong hải vực, đến phương đông tìm kiếm những thứ như Thanh Trúc Phong Vân kiếm, tốt hơn là sớm chuẩn bị các loại đan dược khẩn cấp.
Mộ Tuyết theo sau.
Trong tiệm, quầy hàng rộng lớn nối tiếp nhau, có đến mấy chục cái, phía trên bày đầy các loại đan dược, còn có một số quầy hàng buôn bán các loại linh tài luyện đan.
Giờ phút này, có rất nhiều khách ở bên trong, xem xét trên từng quầy hàng.
"Hai vị quý khách, hoan nghênh đến Thiên Dược trai, xin hỏi hai vị cần loại đan dược gì?" Thấy Hàn Lập hai người bước vào, một người hầu áo vàng lập tức tiến lên đón.
Hàn Lập nhìn quanh một vòng, hơi nhíu mày.
Đan dược trên những quầy hàng này tuy không tệ, nhưng lại không mấy lọt vào mắt hắn.
"Đan dược ở chỗ các ngươi chỉ có ngần này sao, có loại nào tốt hơn không?" Hàn Lập hỏi.
Người hầu áo vàng nghe vậy, quan sát Hàn Lập từ trên xuống dưới, tựa hồ đang phán đoán giá trị bản thân Hàn Lập, miệng nói: "Bản tiệm là cửa hàng đan dược tốt nhất ở Hắc Phong thành, đan dược tốt hơn tự nhiên có, bất quá giá cả..."
"Làm càn! Ngươi lui ra, để ta tiếp đãi vị tiền bối này." Một lão giả mày trắng mặc áo bào màu vàng, khuôn mặt gầy gò bước nhanh tới, trầm giọng quát.
Nhìn trang phục trên người, có lẽ là quản sự cửa hàng này.
Người hầu áo vàng giật mình, khúm núm hướng về phía Hàn Lập thi lễ một cái, rồi cúi đầu lui xuống.
"Người phía dưới không hiểu chuyện, xin tiền bối đừng trách." Lão giả mặc hoàng bào chắp tay hành lễ với Hàn Lập, vẻ mặt áy náy.
"Không sao, chỗ các ngươi có loại đan dược tốt hơn ở đâu, dẫn ta đến xem." Hàn Lập không để ý, nói.
"Có, tiền bối và vị tiểu ca này mời lên lầu." Lão giả mặc hoàng bào một tay mời, đồng thời cũng có chút khách khí với Mộ Tuyết.
Mộ Tuyết vội vàng đáp lễ lại.
"Tại hạ Lô Bình, quản sự Thiên Dược trai, không biết cao danh đại danh của tiền bối?" Trên đường lên lầu, lão giả mặc hoàng bào hỏi.
"Liễu Thạch."
"Thì ra là Liễu tiền bối, những tầng trước của Thiên Dược trai đều bán đan dược thông thường do Luyện Đan Sư Nhân giai luyện chế, tự nhiên không lọt vào mắt tiền bối. Lần sau tiền bối nếu lại đến, xin mời trực tiếp đến tầng cao nhất, đan dược ở đó đều là do Hách đại sư luyện chế, chắc hẳn sẽ hữu dụng với tiền bối." Lô quản sự nhiệt tình nói.
Hàn Lập vì che giấu tai mắt người khác, thu liễm tu vi xuống Đại Thừa kỳ, đối phương thân là tu sĩ Hợp Thể sơ kỳ, cũng có thể đại khái cảm nhận được khí tức trên người Hàn Lập.
"Tiền bối, Hách đại sư là một trong tam đại Luyện Đan Sư ở Hắc Phong hải vực, nghe nói luyện đan đã đạt tới Địa giai Ất đẳng." Mộ Tuyết ghé tai Hàn Lập, nhỏ giọng giải thích.
Vừa nói chuyện, ba người đã đi tới tầng năm.
Nơi này không có quầy hàng, chỉ có những kệ gỗ chạm trổ tinh xảo, số lượng không nhiều, chỉ có ba cái, bên cạnh đều có mấy người hầu đứng, không có một khách nhân nào, có vẻ rất yên tĩnh.
"Thiên Dược trai của chúng ta quan hệ mật thiết với Hách đại sư, phần lớn đan dược do ông ấy luyện chế đều ở chỗ chúng ta, chủng loại rất nhiều, kệ này là đan dược tinh tiến tu vi, bên này là đan dược hồi phục, còn có chỗ này là các loại đan dược chữa thương, giải độc." Lô quản sự giới thiệu sơ qua về đan dược trên ba kệ gỗ.
Hàn Lập nhìn những đan dược này, ánh mắt không khỏi sáng lên.
Không hổ là cửa hàng đan dược đỉnh cấp ở Hắc Phong thành, phẩm chất của những đan dược này đều rất tốt, không hề kém so với đan dược hắn dùng công lao đổi ở Vô Thường minh, thậm chí có mấy loại rõ ràng còn mạnh hơn một bậc.
Theo cuộc đối thoại trước đó, dường như người có thể luyện chế đan dược hữu ích cho việc tiến giai Chân Tiên hoặc đan dược của Chân Tiên, mới được gọi là Luyện Đan Sư Địa giai, Luyện Đan Sư luyện chế đan dược cho tu sĩ bình thường có lẽ là Luyện Đan Sư Nhân giai, có lẽ, đây là cách phân chia Luyện Đan Sư ở Tiên giới.
Còn có phải là vậy không thì đằng sau sẽ tìm cơ hội tìm hiểu rõ ràng.
đ·á·n·h giá 9-10 cuối chương để ủng hộ converter...↓ ↓
Bạn cần đăng nhập để bình luận