Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 1152: Bái sư

"Thế này đi, Hàn tiểu hữu, ngươi chi bằng gia nhập luôn vào Chân Ngôn môn. "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết" của ngươi tuy tu luyện không tệ, nhưng tai họa trùng trùng. Năm luồng sức mạnh pháp tắc Thời Gian trong người ngươi giờ còn yếu nên chưa cảm thấy gì. Đợi sau này sức mạnh pháp tắc Thời Gian này tăng lên, các loại vấn đề sẽ dần xuất hiện. Đến lúc đó ngươi sẽ bị sức mạnh pháp tắc Thời Gian bạo loạn xé xác, bạo liệt mà c·hết." Di La lão tổ đảo mắt nhìn Hàn Lập từ trên xuống dưới rồi lại lạnh nhạt nói.
Sắc mặt Hàn Lập biến đổi vài lần, nhanh chóng trở nên vô cùng ngưng trọng.
Thật ra vừa nghe Di La lão tổ giảng đạo, hắn đã hiểu "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết" sâu hơn không ít, mơ hồ cảm thấy năm luồng sức mạnh pháp tắc Thời Gian trong người có chút bất ổn.
Cụ thể chỗ nào bất ổn thì hắn vẫn không cách nào x·á·c định được. Nhưng lời Di La lão tổ không sai, lại rất khẳng định.
"Lời Di La tiền bối rất đúng. Nếu vậy, tại hạ liền gia nhập Chân Ngôn môn." Hàn Lập im lặng một lát rồi ngẩng đầu nói. Sau đó, hắn muốn hướng Di La lão tổ hành một đại lễ bái sư.
"Ngươi ta chỉ là mối giao hảo cách một thế hệ, chỉ là nghi thức xã giao, không cần thiết." Di La lão tổ thấy Hàn Lập đồng ý gia nhập Chân Ngôn môn liền vui mừng. Lão phất tay phát ra một luồng sức mạnh vô hình, nâng cơ thể Hàn Lập lên, không cho hắn quỳ xuống bái lạy.
Hàn Lập thấy cảnh này thì lộ vẻ kinh ngạc.
"Ta tuy nhận Hàn tiểu hữu làm đồ đệ, nhưng thực lực ngươi bất phàm, hẳn sẽ nhanh chóng tiến giai Đại La cảnh. Gọi nhau là sư đồ nhưng kỳ thật lấy bạn bè tương giao là đủ." Di La lão tổ cười nói tiếp.
Nghe lời này, trong lòng Hàn Lập thực sự kinh ngạc.
Quan hệ thầy trò ở các môn phái Chân Tiên giới đều rất coi trọng thứ tự tôn ti, hơn nữa theo như hắn biết thì Chân Ngôn môn là môn phái rất cổ lão, lễ giáo nghiêm ngặt, đặc biệt coi trọng trưởng ấu tôn ti. Ý Di La lão tổ là sao?
Tuy không nghĩ ra nhưng việc Di La lão tổ không để hắn hành lễ bái sư chính là điều hắn mong muốn.
Hàn Lập đã quen với việc một mình bôn ba, nếu phải dập đầu hành lễ với ai đó thì dù người kia có là sư tôn trưởng bối thì hắn cũng cảm thấy hơi khó chịu.
"Không dám. Nếu tại hạ đã bái tiền bối làm sư thì tự nhiên phải nhận lễ sư đồ." Hắn cung kính nói.
Di La lão tổ cũng không chấp nhất việc này, kéo Hàn Lập ngồi xuống tại chỗ.
"Hàn Lập, ngươi đã đến từ tương lai. Vậy tại thời đại của ngươi, tình hình Chân Ngôn môn thế nào?" Di La lão tổ trịnh trọng hỏi.
"Tại thời đại của ta, Chân Ngôn môn đã sớm bị t·h·i·ê·n Đình tiêu diệt. Theo tình hình ta điều tra được, là Thời Gian Đạo Tổ của t·h·i·ê·n Đình đích thân ra tay." Hàn Lập chần chờ một chút rồi nói ra.
"Quả nhiên là vậy..." Nghe lời này, Di La lão tổ cũng không ngạc nhiên, dường như đã sớm liệu đến chuyện này.
"Còn một chuyện nữa, sư tôn. Kỳ Ma t·ử không đáng tin. Khi đó, hắn đã đầu phục t·h·i·ê·n Đình. Mà sự việc Chân Ngôn môn bị diệt có lẽ cũng liên quan đến hắn. Xin sư tôn sớm có đề phòng." Hàn Lập do dự một chút rồi lại nói.
"Nếu đó là t·h·i·ê·n ý thì không cần cố ý thay đổi, nếu không sẽ gây ra chuyện gì, không ai nói rõ được." Di La lão tổ nghe vậy thần sắc vẫn không hề thay đổi, im lặng một lát rồi từ tốn nói.
Hàn Lập nghe vậy định mở miệng nói thêm gì đó.
"Ai dám cam đoan, nếu ngăn cản hắn thì Chân Ngôn môn sẽ không bị hủy diệt, tình cảnh sẽ tốt hơn? Được rồi, chuyện của Chân Ngôn môn ngươi không cần quan tâm. Vừa nãy ngươi nói thời gian ở đây không nhiều, vậy mau thi triển "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết" để ta xem kỹ vấn đề trong đó." Di La lão tổ đưa tay ngăn lời Hàn Lập lại và nói.
Hàn Lập liền không nói nhiều, vận chuyển "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết".
Chân Ngôn Bảo Luân, Đoạn Thời Hỏa Bả, Quang Âm Tịnh Bình, Huyễn Thần Sa Lậu, Đông Ất Thần Mộc các loại năm kiện vật thể tượng trưng nổi lên, vây quanh người hắn chậm rãi xoay tròn.
Lần này hắn là đến thỉnh giáo Di La lão tổ nên đã toàn lực vận chuyển "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết". Các đạo văn Thời Gian trên Chân Ngôn Bảo Luân không chỉ phát ra ánh sáng rực rỡ, các sợi tơ pháp tắc Thời Gian cũng nổi lên.
Lúc trước, việc dùng 50 sợi tơ pháp tắc Thời Gian chủ yếu đều xuất từ Đoạn Thời Hỏa Bả. Giờ phút này trên Đoạn Thời Hỏa Bả chỉ còn hơn trăm sợi tơ pháp tắc Thời Gian.
Mà trên Chân Ngôn Bảo Luân thì quấn quanh khoảng ba mươi mấy sợi tơ pháp tắc Thời Gian. Trên Huyễn Thần Sa Lậu, Quang Âm Tịnh Bình và Đông Ất Thần Mộc thì số tơ pháp tắc Thời Gian còn ít hơn, chỉ có lác đác vài sợi.
Di La lão tổ nhìn về phía Chân Ngôn Bảo Luân và các vật thể đó. Đầu tiên, lão nhẹ gật đầu, rồi sau lại lắc đầu.
Hàn Lập thấy thần sắc Di La lão tổ biến hóa thì liền kể ra các vấn đề tu luyện ngày thường cùng với tình huống trùng kích Đại La cảnh thất bại trước đây. Sau đó, hắn chắp tay nói: "Xin sư tôn chỉ điểm."
"Pháp tắc Thời Gian là một trong tam đại pháp tắc Chí Tôn, áp đảo 3000 đại đạo khác. Vạn sự vạn vật đều không thể tồn tại nếu không có nó. Mà Ngũ Hành Chi Đạo lại là nền tảng của vạn vật trong thế gian. Môn công pháp "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết" này thật ra dùng lẽ Ngũ Hành bình thường nhất để diễn đạt pháp tắc Thời Gian Chí Tôn. Đây chính là đạo lý đơn giản nhất của đại đạo." Di La lão tổ trầm mặc một lát rồi chậm rãi nói.
Hàn Lập tập trung tinh thần lắng nghe, mắt không chớp một cái.
"Thủy thì nhuần hạ, hỏa thì bốc lên, kim thì sắc bén, mộc thì sinh hóa, thổ thì hùng hậu. Những lẽ Ngũ Hành này không chỉ giới hạn ở pháp tắc Ngũ Hành. Ở các pháp tắc khác, chúng cũng có thể thể hiện, pháp tắc Thời Gian cũng vậy. Ngũ hành tuần hoàn, tương sinh tương khắc, xoay vòng đi lại nhưng lại vĩnh sinh bất diệt. "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết" chính là theo đuổi đạo lý này. Mặc cho thời gian vạn vật nhanh chóng trôi qua, ta vẫn tuần hoàn qua lại, vững vàng trong dòng sông thời gian, sâu xa bất diệt." Di La lão tổ tiếp tục nói.
Nghe đến đây, trong lòng Hàn Lập như được thắp lên ngọn đèn sáng, có cảm giác như từ trong mộng mới tỉnh.
Hắn luôn thắc mắc "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết" rõ ràng là một bản công pháp thời gian, vì sao lại sinh ra Chân Ngôn Bảo Luân cùng năm thần thông mang sắc thái Ngũ Hành đến vậy? Thì ra là muốn mượn lẽ Ngũ Hành để diễn giải Đại Đạo Thời Gian.
"Cho nên, điều quan trọng nhất khi tu luyện "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết" là sự cân bằng. Ngũ Hành vừa tương sinh lại vừa tương khắc. Nếu không nắm vững được sự cân bằng thì sẽ phản bị nó làm hại. Hiện tại, ngươi tu luyện cao thấp không đều, số tơ pháp tắc Thời Gian trên Đoạn Thời Hỏa Bả rất nhiều, nhưng trên Quang Âm Tịnh Bình, Huyễn Thần Sa Lậu và Đông Ất Thần Mộc lại rất ít. Cứ thế này thì làm sao có thể thành công khi trùng kích Đại La cảnh?" Di La lão tổ nói.
"Thì ra là vậy. Chỉ là việc tăng số pháp tắc tinh ti trên Quang Âm Tịnh Bình, Huyễn Thần Sa Lậu, Đông Ất Thần Mộc không hề dễ dàng. Bảo vật chứa sức mạnh pháp tắc Thời Gian không dễ tìm, huống chi còn phải tìm những bảo vật có sức mạnh pháp tắc Thời Gian tương tự với Quang Âm Tịnh Bình, Huyễn Thần Sa Lậu, Đông Ất Thần Mộc. Xin hỏi sư tôn có biết biện pháp nào khác có thể gia tăng số tơ pháp tắc Thời Gian không?" Hàn Lập gật đầu rồi lại nhíu mày hỏi.
"“Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết” có thể luyện hóa sức mạnh pháp tắc Thời Gian từ ngoại vật rồi ngưng tụ nó thành tơ pháp tắc Thời Gian, đó là thần thông phi thường. Người tu luyện công pháp thời gian khác chỉ có thể thành thành thật thật lĩnh hội pháp tắc Thời Gian rồi thông qua tăng cảnh giới mới từ từ gia tăng tơ pháp tắc Thời Gian. Ngươi đã nhanh hơn những người khác vô số lần rồi mà còn không biết đủ." Di La lão tổ trừng mắt nhìn Hàn Lập rồi trách cứ.
"Vâng, đệ tử biết sai. Chỉ là ở thời không của con, t·h·i·ê·n Đình đang ráo riết đ·u·ổ·i bắt con nên con cần nhanh chóng tăng thực lực lên. Nội tình trong Chân Ngôn môn thâm hậu như vậy, ngay cả chí bảo thông t·h·i·ê·n như Tu Di Kim Sơn cũng có thì sư tôn có thể cho đệ tử mấy món vật liệu chứa sức mạnh pháp tắc Thời Gian để đệ tử luyện hóa tăng thực lực." Hàn Lập cười nói.
"Đồ tiểu tử, lại đánh chủ ý lên đầu vi sư. Vật liệu thì ta đương nhiên có, chỉ là việc vượt qua giới hạn thời không cũng không dễ. Không chắc ngươi có thể mang chúng trở về thời không của ngươi đâu." Di La lão tổ chậm rãi nói.
Nghe vậy, Hàn Lập khẽ giật mình. Hắn thật sự không nghĩ tới vấn đề này.
"Tuy nhiên, thử xem cũng không sao." Sau một hồi trầm ngâm, Di La lão tổ lại lên tiếng, rồi vung tay lên.
Ánh sáng lóe lên bên cạnh lão, xuất hiện ba loại vật phẩm. Một đoạn cổ mộc màu xanh biếc, một cây trường mâu tàn phá màu xanh nước biển, một khối đá tròn màu vàng đất.
Ba vật phẩm này đều tỏa ra dao động pháp tắc Thời Gian mãnh liệt, không hề thua kém tổ trùng của Hỏa Tuế Huỳnh Trùng hôm trước.
"Đa tạ sư tôn ban bảo." Tuy trong đầu Hàn Lập vẫn còn đang xoay quanh lời Di La lão tổ vừa nói, nhưng thấy ba món bảo vật, trong lòng hắn vẫn vui mừng. Hắn vung tay thu hết tam bảo.
"Con đường tu luyện nên tránh sự nôn nóng. Phải từng bước một tiến lên mới được. Sức mạnh pháp tắc Thời Gian trong cơ thể ngươi có chút xao động là vì tăng tiến quá nhanh. Sau này ngươi nhất định phải dùng nhiều thời gian tĩnh tu để bù lại vấn đề này." Di La lão tổ nói.
"Vâng." Hàn Lập nghiêm giọng đáp lời.
"Đệ tử còn một vấn đề nữa liên quan đến việc tu luyện Linh Vực. Ta đã tu thành Linh Vực nhiều năm rồi mà vẫn chỉ ở trình độ sơ cấp, chậm chạp không cách nào tiến vào Tạo Vật cảnh và Hóa Linh cảnh, tại sao lại thế?" Hắn lắc đầu, không nghĩ thêm những chuyện khác nữa, hỏi tiếp về vấn đề tu luyện.
"Pháp tắc Thời Gian là pháp tắc Chí Tôn, uy lực mạnh mẽ, nghiền ép tất cả các pháp tắc khác ngoài pháp tắc Chí Tôn. Nhưng t·h·i·ê·n đạo cân bằng, muốn tăng cảnh giới pháp tắc Thời Gian lại khó hơn các pháp tắc khác nhiều, việc tu luyện Linh Vực cũng tương tự như vậy. Vấn đề này chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp, phải lĩnh hội thêm về pháp tắc Thời Gian. Ta cũng không có biện pháp tốt nào để giúp ngươi." Di La lão tổ lắc đầu nói.
Hàn Lập chậm rãi gật đầu rồi tiếp tục đưa ra các vấn đề khác liên quan đến "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết", tiên khí, và những khía cạnh khác.
Di La lão tổ tu vi cao thâm khó lường, đối với pháp tắc, thần thông, tiên khí và các mặt khác lại có kiến giải vô cùng uyên thâm. Bất kể Hàn Lập có nghi vấn gì, lão đều có thể lần lượt giải đáp, chỉ rõ những yếu điểm tu luyện, mỗi lần đều cho Hàn Lập cảm giác như "mây tan trăng tỏ".
Trong nháy mắt, các đạo văn Thời Gian trên mâm tròn màu vàng chỉ còn lại rất ít.
Tuy chỉ có một khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng so với trước kia, sự nắm bắt của Hàn Lập về "Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết", pháp tắc Thời Gian, thậm chí là toàn bộ hệ thống tu luyện đã không còn giống nhau nữa.
Hàn Lập và Di La lão tổ vẫn ngồi khoanh chân đối diện nhau trong đại điện.
Hàn Lập không tiếp tục hỏi về các vấn đề tu luyện nữa, còn Di La lão tổ dường như cũng đã nhận ra Hàn Lập sắp rời đi nên không nói gì.
"Đa tạ sư tôn đã kiên nhẫn chỉ điểm. Đệ tử đã được lợi rất nhiều." Hàn Lập cúi người hành lễ.
"Ngươi đã bái ta làm sư thì ta đương nhiên phải chỉ điểm tu luyện cho ngươi. Tiếc là thời gian có hạn, trong lòng vi sư cũng rất áy náy. Nhưng ngươi có khả năng vượt qua thời không, sau này chắc chắn sẽ có cơ hội trở lại. Liên quan đến tu luyện “Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết”, ta vẫn còn rất nhiều điều chưa thể dạy ngươi.” Di La lão tổ thở dài rồi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận