Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 347: Danh ngạch

Chương 347: Danh ngạch Converter: DarkHero
"Nguyên lai là Tần đạo hữu, tại hạ họ Liễu." Hàn Lập vẻ mặt hơi chậm lại, gật đầu nói.
"Nguyên lai là Liễu đạo hữu, hạnh ngộ." Thanh niên mặt tròn cười nói.
Thanh niên tên Tần Trọng này rất thích nói chuyện, hai người tán gẫu vài câu, bầu không khí rất nhanh hòa hoãn lại.
"Tần đạo hữu, ngươi có biết tòa Quan Lan thành này được xây từ khi nào không? Tại hạ mấy trăm năm trước cũng từng đến đây, khi đó cũng không có tòa thành trì này." Hàn Lập nhìn như tùy ý hỏi.
"Liễu đạo hữu không biết đấy thôi, tòa Quan Lan thành này là mới được xây dựng hơn trăm năm trước, trong thành có trận truyền tống thông hướng Hắc Phong hải vực, thường xuyên sẽ có một số đặc sản của Hắc Phong hải vực xuất hiện, những năm gần đây càng ngày càng nổi danh, cho nên thu hút không ít người đến đây, vì thế mà nơi này trở nên rất thịnh vượng." Tần Trọng giải thích.
"Thì ra là thế." Hàn Lập gật đầu, nhưng trong lòng thì hơi trầm xuống một chút.
Xem ra, Hắc Phong hải vực cùng ngoại giới liên hệ so với trước kia tăng cường rất nhiều, điều này đối với Hắc Phong hải vực mà nói, có lẽ là lợi nhiều hơn hại, dù sao so với các khu vực khác của Bắc Hàn Tiên Vực, tài nguyên tu luyện ở Hắc Phong hải vực vốn dĩ tương đối nghèo nàn, có thêm nhiều tài nguyên hơn, dù là Địa Tiên, tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng lên nhiều.
Nhưng tất cả những điều này, đối với hắn, người đang muốn tránh đầu sóng ngọn gió, thì không phải là chuyện tốt.
Hai người nói chuyện, đội ngũ cũng đang không ngừng tiến lên, rất nhanh đến lượt hai người.
Nộp một chút lệ phí vào thành, Hàn Lập rất mau tiến vào trong thành.
Quan Lan thành ở đâu đâu cũng lộ ra vẻ mới lạ, mặt đất, đường đi cơ bản đều không chút bụi trần, quả nhiên là thành trì mới xây hoàn toàn.
Hàn Lập quét mắt nhìn xung quanh, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn về phía tháp cao trong thành.
Tháp trắng này chia làm năm tầng trên dưới, trên đỉnh tháp cao lơ lửng năm cây cột ngọc màu lam, mỗi cây cao mấy trượng, to cỡ thùng nước, phía trên khắc vô số phù văn.
Năm cây ngọc trụ tản mát ra ánh sáng xanh thẳm, hỗ trợ lẫn nhau, tản ra từng đợt dao động tinh thần lực cường đại.
"Liễu đạo hữu đến Quan Lan thành, là muốn đi Hắc Phong hải vực sao?" Tần Trọng lúc này cũng không vội đi, thấy Hàn Lập nhìn về phía tháp trắng, hạ giọng hỏi.
"Quan Lan thành đi Hắc Phong hải vực có phải vẫn giống như trước kia, trăm năm truyền tống một lần?" Hàn Lập nghe vậy, chậm rãi gật đầu, hỏi.
Đến Quan Lan thành này, muốn đi Hắc Phong hải vực là rất bình thường, ngược lại không cần phải giấu diếm làm gì.
"Đúng vậy, hơn nữa đạo hữu đến thật đúng lúc, khoảng thời gian đến lần truyền tống trận tiếp theo mở ra chỉ còn không đến hai năm. Chỉ có điều bây giờ người muốn đi Hắc Phong hải vực rất nhiều, việc tranh giành danh ngạch cực kỳ khốc liệt, nếu Liễu đạo hữu muốn sử dụng truyền tống trận lần này để đi Hắc Phong hải vực, chỉ sợ không dễ dàng." Tần Trọng như có điều suy nghĩ nói ra.
"Ồ, nghe Tần đạo hữu nói vậy, hẳn là có đường tắt có thể lấy được danh ngạch truyền tống, xin chỉ giáo cho một hai." Hàn Lập không thay đổi sắc mặt nói ra.
Từ tình hình dòng người tấp nập trong thành, có thể thấy danh ngạch truyền tống này rất có thể rất khó giành.
Đương nhiên, nếu hắn thể hiện thực lực chân chính, muốn có được danh ngạch tự nhiên dễ như trở bàn tay, nhưng điều này có thể làm bại lộ thân phận của mình, nếu có thể lấy được một danh ngạch từ chỗ Tần Trọng, dù có tốn nhiều Tiên Nguyên thạch hơn, cũng chẳng sao.
"Chỉ giáo thì không dám, trong tay tại hạ thật sự có một danh ngạch, nếu Liễu đạo hữu có hứng thú, chúng ta có thể nói chuyện kỹ càng hơn." Tần Trọng cười thần bí, nhìn về phía một tửu lâu ở cách đó không xa.
"Đương nhiên." Hàn Lập gật đầu nói.
Hai người đi vào tửu lâu, chọn một gian phòng riêng, gọi một chút đồ ăn và rượu.
"Món Thanh Linh tửu của tửu lâu này có hương vị rất ngon, Liễu đạo hữu có thể nếm thử." Tần Trọng rót cho Hàn Lập một chén rượu, cười ha hả nói.
Rượu có màu xanh lục, ẩn hiện một làn linh vụ phiêu đãng phía trên, tỏa ra một mùi rượu thơm nức lòng.
Hàn Lập nhìn thoáng qua, cũng không động.
Tần Trọng lại có vẻ thích rượu, liên tục tự rót tự uống hai chén.
"Tần đạo hữu, rượu có thể từ từ uống, trước hết hãy nói về chuyện danh ngạch truyền tống đi." Hàn Lập thấy người này lại sắp rót chén thứ ba, lúc này mới lên tiếng.
"Liễu đạo hữu chê cười, tại hạ dù sớm đã tích cốc không ăn, nhưng mỗi khi đi du lịch khắp nơi, với rượu ngon món ngon này, luôn không thể dứt bỏ. Vậy thì chúng ta vào chuyện chính đi, thấy Liễu huynh cũng là người sảng khoái, ta cũng xin nói thẳng." Tần Trọng cười khan một tiếng, buông bầu rượu xuống, vẻ mặt nghiêm túc hơn mấy phần.
"Cứ nói đừng ngại." Hàn Lập nói.
"Liễu đạo hữu lần đầu đến Quan Lan thành, về tình hình nơi này có lẽ cũng không rõ lắm, bây giờ có rất nhiều người muốn đi Hắc Phong hải vực, mà chẳng biết vì sao, những năm gần đây, Hắc Phong hải vực quản lý danh ngạch truyền tống nghiêm ngặt hơn trước kia rất nhiều, không phải có Tiên Nguyên thạch là có thể đi được, còn cần có sự đảm bảo của một số thế lực bản địa, cho nên những tu sĩ từ bên ngoài đến muốn vào Hắc Phong hải vực, độ khó tăng lên rất nhiều." Tần Trọng nói.
"Ta có nghe nói Hắc Phong hải vực khác biệt với những nơi khác của Tiên Vực, tương đối khép kín lại tự thành một giới, tu sĩ phần lớn lấy gia tộc Địa Tiên huyết thống tu luyện làm chủ, để tránh những rủi ro, làm như thế cũng không có gì đáng trách. Tần đạo hữu cứ nói về danh ngạch của ngươi trước đi." Hàn Lập có vẻ trầm tư, gật đầu chậm rãi nói.
"Danh ngạch này của tại hạ, thật ra cũng không phải của tại hạ, mà là của một hảo hữu của ta. Hắn vốn định đến Hắc Phong hải vực làm ăn, nhưng gần đây tu vi của hắn vừa lúc sắp phá quan, cần một ít đan dược trợ giúp, cho nên mới muốn bán danh ngạch này đi." Tần Trọng không hề thấy Hàn Lập có vẻ gì vội vàng, đành phải tiếp tục nói.
"Thì ra là thế, nhưng danh ngạch truyền tống hút hàng như vậy, bạn của ngươi muốn bán đi danh ngạch thì hẳn đã sớm bán được rồi, sao lại còn tồn tại đến bây giờ. Tần đạo hữu còn có điều gì muốn nói, cứ nói thẳng đi." Hàn Lập chậm rãi nói.
"Không giấu gì đạo hữu, bằng hữu của ta hiện đang hơi túng quẫn, có danh ngạch này, đương nhiên muốn bán giá cao một chút." Tần Trọng cười ha hả nói.
"Bạn của ngươi ra giá bao nhiêu?" Hàn Lập nghe vậy, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, hỏi.
"15 khối Tiên Nguyên thạch." Tần Trọng do dự một chút rồi nói.
"15 khối? Nếu ta nhớ không lầm, trước kia một danh ngạch chỉ có năm khối Tiên Nguyên thạch mà thôi?" Hàn Lập nhíu mày, nói.
"Ha ha, giá niêm yết thì không tăng, vẫn là năm khối Tiên Nguyên thạch, nhưng Liễu đạo hữu cũng biết hiện tại danh ngạch truyền tống hút hàng, trên chợ đen thỉnh thoảng cũng có danh ngạch xuất hiện, nhưng giá cũng đều khoảng mười khối Tiên Nguyên thạch, hơn nữa họ lại không chịu trách nhiệm tìm người bảo đảm. 15 khối Tiên Nguyên thạch có hơi đắt một chút, nhưng gia tộc của bạn ta ở bản địa rất có uy tín, có thể miễn phí bảo đảm cho ngươi." Tần Trọng lập tức nói.
"Thật sao..." Hàn Lập nghe vậy, sờ lên cằm, tỏ vẻ do dự, hình như đang suy nghĩ.
"Liễu đạo hữu có chỗ không biết, Hắc Phong đảo hiện tại ngày càng coi trọng truyền tống trận, kiểm tra người ra vào rất nghiêm ngặt, nếu người được truyền tống đến Hắc Phong hải vực gây chuyện gì, những thế lực đảm bảo đó sẽ bị Hắc Phong đảo trừng phạt rất nặng. Vì vậy hiện tại một số thế lực có chút danh tiếng ở Quan Lan thành, cũng không muốn tùy tiện bảo đảm cho người ngoài, cho dù chi ra Tiên Nguyên thạch, thì cũng cần một khoản tiền không nhỏ, năm khối Tiên Nguyên thạch chưa chắc đã làm được." Tần Trọng vội vàng nói thêm.
"Đã vậy, sao đạo hữu lại chắc chắn gia tộc bạn của ngươi sẽ đồng ý đảm bảo cho ta?" Hàn Lập hỏi tiếp.
"Ha ha, về việc này, bạn của ta đã sớm cân nhắc rồi, cho nên khi nhờ Tần mỗ bán danh ngạch này, cũng muốn tiện thể tìm hiểu thân phận đối phương. Tần mỗ tuy tiếp xúc với đạo hữu chưa lâu, nhưng qua những gì đã trò chuyện dọc đường, ta có thể thấy các hạ không phải loại người hung ác gì." Tần Trọng cười ha ha nói.
Hàn Lập nghe vậy, gật đầu nói: "Nếu Tần đạo hữu đã nói đến mức này, vậy được rồi, ta đồng ý."
"Vậy ta lập tức thông báo cho hắn đến giao dịch." Tần Trọng nghe vậy, trong đáy mắt hiện lên vẻ vui mừng, vội nói.
"Tốt, cứ ở chỗ này đi, mong rằng Tần đạo hữu đi nhanh về nhanh." Hàn Lập gật đầu nhẹ.
Tần Trọng uống cạn chén, lúc này mới thỏa mãn đứng dậy, chắp tay với Hàn Lập một cái rồi nhanh chân đi ra ngoài.
Hàn Lập đợi hắn rời đi, lập tức nhíu mày, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, ngắm nhìn kiến trúc tháp cao ở phía xa.
Xem ra những năm gần đây, Hắc Phong hải vực vốn dĩ yên bình đã xảy ra không ít biến hóa, lần này mình quay trở lại, không biết có phải là đúng đắn hay không.
Chớp mắt, nửa canh giờ trôi qua.
Cánh cửa phòng riêng kẽo kẹt bị người đẩy ra, Tần Trọng mặt mày tươi cười đi vào.
Phía sau hắn có một bóng người mặc đồ trắng, đầu đội mũ rộng vành, một lớp màn che rũ xuống che khuất mặt.
Hàn Lập nhướng mày.
Bóng người màu trắng gỡ lớp màn che mặt ra, để lộ một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, lại là một nữ tử xinh đẹp.
Chỉ là sắc mặt nàng dị thường tái nhợt, da dẻ tựa như phủ một tầng băng tinh trắng xóa, toàn thân toát ra một cỗ hàn khí âm u.
Hàn Lập thoáng kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.
"Để Liễu đạo hữu chờ lâu rồi." Tần Trọng có chút áy náy nói.
"Đâu có, chút thời gian này tại hạ vẫn có thể chờ được." Hàn Lập thản nhiên nói, sau đó nhìn về phía thiếu nữ áo trắng, có chút hỏi ý.
"Không sai, người bạn thân của ta chính là người có danh ngạch truyền tống." Tần Trọng nhìn thiếu nữ áo trắng, trong mắt hiện lên vẻ si mê sâu sắc, ra vẻ một kẻ si tình.
Gương mặt xinh đẹp của nữ tử áo trắng hơi ửng đỏ, ngượng ngùng liếc Tần Trọng một cái, nhưng ánh mắt kia lại như mang theo vài phần liên tục tình ý.
Hai người hiển nhiên đều là tu tiên giả tu luyện không biết bao nhiêu năm tháng, giờ đây lại hoàn toàn giống như đôi tình nhân trẻ đang hờn dỗi nhau, Hàn Lập thấy vậy trong lòng không khỏi thầm trợn mắt.
"Tiểu nữ Tuyết Lạc, gặp qua Liễu đạo hữu." Nữ tử áo trắng lập tức hơi gật đầu với Hàn Lập, có chút ngượng ngùng nói.
"Nguyên lai là Tuyết tiên tử, Liễu mỗ hữu lễ. Không biết có thể cho tại hạ xem trước tín vật truyền tống được không?" Hàn Lập gật đầu nói.
Thiếu nữ trước mắt giống như Tần Trọng, đều có tu vi Hợp Thể kỳ đỉnh phong, hơn nữa khí tức trên người rục rịch, quả thật có dấu hiệu sắp đột phá.
"Đương nhiên." Nữ tử áo trắng Tuyết Lạc lấy ra một lệnh bài màu đen, lớn chừng bàn tay, một mặt khắc hai chữ "Hắc Phong", mặt kia thì khắc hai chữ "Na Di", giống hệt lệnh bài Hàn Lập có được từ chỗ đảo chủ Hắc Phong lúc trước.
Hàn Lập nhận lấy lệnh bài, xem qua hai lần rồi gật đầu.
Sau đó hắn vung tay lên bàn, trên bàn xuất hiện thêm mười khối Tiên Nguyên thạch.
Tuyết Lạc thấy vậy, đôi mày thanh tú hơi chau lại.
"Liễu đạo hữu, chúng ta đã nói là 15 khối Tiên Nguyên thạch!" Tần Trọng sắc mặt cũng hơi trầm xuống, nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận