Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên

Chương 876: Công pháp trao đổi

Chương 876: Giao dịch công pháp
Hội nghị kéo dài chừng một nén nhang, cánh cửa đá đóng lại kia mới từ từ mở ra, năm tên đội trưởng người trước người sau đi ra, dù không ai giao lưu với ai, nhưng trên mặt mỗi người đều nở nụ cười hưng phấn.
Đợi tất cả bọn họ rời đi hết, từ chỗ tối trong hành lang dẫn đến nơi này, thân ảnh Thần Dương chậm rãi bước ra, ánh mắt hờ hững, đáy mắt hiện lên một tia âm lãnh, hắn quay đầu khẽ nhổ một ngụm xuống mặt đất.
Ở một bên khác, Hàn Lập vừa kết thúc huyền đấu, từ trong thông đạo đi ra, liền thấy Độc Long đang đứng ở ngoài cửa đợi hắn.
"Trạng thái hôm nay của ngươi cũng không giúp được gì trong việc trị liệu, vẫn nên chờ ta tu dưỡng một thời gian rồi tính tiếp." Hàn Lập cười khổ nói.
"Được rồi, ở trước mặt ta cũng đừng giả bộ, với thực lực của ngươi mà đánh giết một con Ô Lân Tượng thì không đến mức bị thương nặng đến thế. Ngay cả việc bây giờ để ta xuống đấu với ngươi thì cũng không có mấy phần chắc thắng. Chỉ là ta rất ngạc nhiên, ngươi rốt cuộc đã mở được bao nhiêu huyền khiếu? 45 hay là 47?" Độc Long khoát tay, hỏi.
"Dù bị thương không nặng, thì cũng không thể ngăn ta việc hôm nay chữa thương cho ngươi. Nói thật, vết thương tiềm ẩn của ngươi đã không còn đáng ngại, cho dù không có ta ở bên cạnh hỗ trợ, thì cũng không ảnh hưởng tới ngươi nữa, điểm này chính ngươi hẳn là cũng cảm nhận được." Hàn Lập khẽ nhíu mày nói.
"Ta ở đây đợi ngươi, không phải vì cái này." Độc Long xua tay nói.
"A, vậy là vì sao?" Hàn Lập nghi hoặc hỏi.
"Hôm nay các khu của Huyền Đấu trường tụ tập những Huyền Đấu Sĩ tinh anh có chiến lực hàng đầu vào một chỗ, tổ chức một buổi giao lưu nhỏ. Những người tham gia có thể dùng huyền điểm, công pháp luyện thể, hoặc các vật phẩm khác để trao đổi lẫn nhau. Ngoài ra, cũng có thể trao đổi một chút kinh nghiệm tu luyện. Ngươi có hứng thú tham gia không?" Độc Long tiến lại gần một chút, nói.
"Còn có loại chuyện này sao? Phủ thành chủ không quản sao?" Hàn Lập trong lòng hơi động, hỏi.
"Với loại sự việc này, phủ thành chủ trên thực tế luôn cổ vũ, dù sao loại hội giao lưu này có thể thúc đẩy thực lực của Huyền Đấu Sĩ tăng lên, ở một mức độ nhất định cũng tăng thêm tính hấp dẫn cho Huyền Đấu trường, đối với phủ thành chủ cũng có lợi." Độc Long cười giải thích.
"Thì ra là thế." Hàn Lập gật đầu nói.
"Huống hồ, các Huyền Đấu Sĩ tinh anh của các khu cũng không hoàn toàn là những kẻ không có tự do thân như chúng ta. Còn có một bộ phận không nhỏ là tự nguyện đến đây để rèn luyện bản thân và tinh tiến tu vi. Bọn họ có không gian tự do hơn, cũng có một vài con đường bí mật để liên lạc với bên ngoài, nên những thứ họ nắm giữ trong tay, có lẽ không phải là thứ mà chúng ta có thể so sánh được." Độc Long nói tiếp.
"Nói như vậy thì đây cũng là một cơ hội tốt để bù đắp cho nhau, ta theo ngươi đi xem thử." Hàn Lập vừa cười vừa nói.
Độc Long không nói gì thêm, khẽ gật đầu.
Hai người men theo thông đạo trong Huyền Đấu trường tiến lên, xuyên qua toàn bộ khu thứ chín, cuối cùng đến khu thứ nhất.
Trên đường đi qua các khu ngăn cách, luôn có mấy tên giáp sĩ phủ thành chủ muốn chặn lại, nhưng khi phát hiện ra thân phận của Độc Long và Hàn Lập, liền lập tức cho qua.
"Xem ra trở thành Huyền Đấu Sĩ đứng đầu một khu, vẫn có rất nhiều chỗ tiện lợi." Hàn Lập vừa đi, vừa cười nói.
"Cũng không cần nhất thiết là đứng đầu, chỉ cần thực lực đủ mạnh là được. Nếu ngươi không cố tình giấu diếm, lại đánh thêm mấy trận huyền đấu đặc sắc, thì cũng không cần ta dẫn đường, ngươi sẽ có tư cách tham gia buổi giao lưu này." Độc Long cười hắc hắc.
Hàn Lập không muốn dây dưa với hắn trong vấn đề này, liền mở miệng hỏi: "Nhiều năm như vậy rồi, vẫn không có tin tức gì về Thạch Không và những người kia sao?"
"Ngươi nói cô nàng xinh đẹp kia, theo ta thấy thì cô ta thật sự không xuất hiện ở Thanh Dương thành. Còn đạo hữu Thạch Không kia thì dường như đã cố tình bị giấu kín đi, một chút tin tức cũng không dò la được. Chỉ có Giải Đạo Nhân kia, nghe nói bây giờ đang ở bên cạnh Thần Dương." Độc Long nghe xong, thở dài một hơi nói.
Hàn Lập nghe vậy, liền cũng trầm mặc. Hắn vốn đến Tích Lân Không Cảnh này để tìm kiếm Tử Linh, lại không ngờ bị cầm tù ở đây, thoắt cái đã nhiều năm trôi qua.
Độc Long thấy thế, biết rằng bất kỳ lời an ủi nào cũng vô ích, nên không nói thêm gì nữa.
Hai người cứ như vậy im lặng, đi tới một đại sảnh rộng rãi trong khu thứ nhất.
Vừa tiến vào đại sảnh, Hàn Lập liền nghe thấy một trận tiếng ồn ào, ngay sau đó liền thấy cảnh tượng nhộn nhịp như chợ búa.
Chỉ thấy bên trong đại sảnh đầy người, mặt đất được chia ra thành từng khu bày quầy hàng, phía trên trưng bày đủ loại vật phẩm, trong đó có các loại vũ khí chế từ xương cốt Lân thú, cũng có áo giáp chế từ lân phiến của Lân thú. Ở giữa còn không ít các hộp làm từ xương hoặc đá với nhiều kích cỡ, bên trong chứa các loại đan dược quý hiếm.
"Trước kia ta đã nhắm được một thanh cốt đao Lân thú của Tôn Băng Hà, lần này cũng không biết hắn có chịu bán không, ta muốn đi tìm hắn một chút, ngươi đi cùng ta không?" Độc Long liếc mắt qua đám người, mở miệng nói.
"Không cần, ta tạm thời chưa biết muốn mua gì, cứ tự tiện dạo chơi trước đã." Hàn Lập lắc đầu nói.
Độc Long gật đầu nhẹ, liền dẫn đầu rời đi. Hàn Lập thì men theo lối hẹp giữa các quầy hàng mà đi, vừa đánh giá xung quanh vừa tính toán xem có muốn mua thứ gì hay không.
Những năm gần đây, hắn tích lũy được không ít huyền điểm, phần lớn đều dùng để mua thú hạch, rất ít khi có nhu cầu với các loại đan dược chữa thương, cũng gần như không đổi binh khí hay áo giáp.
Trước mắt, thứ duy nhất có thể coi là binh khí trên tay hắn, chính là thanh trường thương bạch cốt mà trước đó hắn đã dùng qua.
Đang suy nghĩ, liền thấy ở phía trước không xa, có một nữ tử áo vàng với dung mạo xinh xắn, làn da trắng trẻo, đang cùng một người đàn ông da đen thô kệch, vụng về nói chuyện.
Hai người này Hàn Lập đều không xa lạ, một người là thủ tịch Huyền Đấu Sĩ Cốt Thiên Tầm của khu thứ nhất, người còn lại là Hắc Diện Sát Thần Đồ Cương tiếng tăm lừng lẫy ở khu thứ tư.
Cốt Thiên Tầm liếc mắt thấy Hàn Lập đi tới, liền nói với Đồ Cương một tiếng, rồi chủ động đi về phía Hàn Lập.
"Lệ đạo hữu, nhìn dáng vẻ này của ngươi hẳn là vừa đánh một trận huyền đấu, liền đến đây ngay nhỉ?" Cốt Thiên Tầm cười tủm tỉm chào hỏi Hàn Lập.
"Không sai, nếu không có Độc Long đạo hữu giới thiệu, thì ta cũng không biết còn có một buổi giao lưu như thế này." Hàn Lập gật gật đầu, nói.
"Ha ha, ta từng xem qua mấy trận huyền đấu của Lệ đạo hữu, đặt cược theo ngươi, ngược lại từ chỗ Đồ Cương đạo hữu bọn họ mà thắng được không ít đấy." Cốt Thiên Tầm cười nói.
"Nói vậy thì Cốt đạo hữu không phải nên lấy ra chút gì đó, chiêu đãi ta một hai à?" Hàn Lập cười trêu chọc.
"Cược thắng nhờ vào con mắt và vận may thôi, ngày khác Lệ đạo hữu cũng nên xem thử mấy trận huyền đấu của ta, rồi cược để mà thắng về cũng được." Cốt Thiên Tầm đáp lời.
Hàn Lập nghe vậy, đang định nói chuyện thì trong thức hải lại vang lên giọng của Cốt Thiên Tầm:
"Lệ đạo hữu, hôm nay đến buổi giao lưu này, đa phần đều có mục đích cả. Mà trên người ngươi cũng có một thứ, là thứ ta muốn trao đổi."
"Ồ? Lệ mỗ là người mới, luôn thân không có gì dư thừa, không biết Cốt đạo hữu nhắm đến cái gì?" Hàn Lập nhíu mày, truyền âm đáp lời.
"Lúc trước quan sát rất nhiều trận đấu của Lệ đạo hữu, ban đầu ta vẫn nghĩ đạo hữu luyện công pháp quá kém, nên dù huyền khiếu đã mở khắp người, mà lực lượng lại không thể tập trung bộc phát. Sau này mới phát hiện đạo hữu cố ý cô đọng hai chân, gần đây thì đạo hữu lại bằng vào thân pháp mau lẹ mà đạt được danh xưng 'Huyễn Ảnh', gần như cùng với Độc Long đạo hữu được gọi là song hùng khu thứ chín. Từ đó có thể thấy được, bộ công pháp mà ngươi tu luyện, hẳn là rất tốt." Cốt Thiên Tầm truyền âm nói.
"Cốt đạo hữu đây là muốn trao đổi công pháp tu luyện của ta?" Hàn Lập nhướng mày, hỏi.
"Không sai, ta đang có ý này." Cốt Thiên Tầm khẽ gật đầu, trả lời.
"Cốt đạo hữu, nếu là như vậy mà nói, chỉ sợ muốn làm ngươi thất vọng rồi. Bộ « Vũ Hóa Phi Thăng công » mà ta tu luyện có cơ duyên đặc thù, e là không thể đem ra trao đổi." Hàn Lập nghe xong, lập tức lắc đầu nói.
"Lệ đạo hữu chớ vội từ chối, hãy nghe thử điều kiện của ta như thế nào?" Cốt Thiên Tầm cũng không ngạc nhiên lắm, cười nói.
"Đạo hữu cứ nói." Hàn Lập hơi do dự nói.
"Một bộ công pháp có thể tập trung khai khiếu ở trên hai tay, không biết đạo hữu có hứng thú không?" Cốt Thiên Tầm hỏi.
"Lệ mỗ luyện một bộ Vũ Hóa Phi Thăng công còn chưa được thông thấu, muốn thêm công pháp mới làm gì? Cái lý 'tham thì thâm' này, ta vẫn rất rõ." Hàn Lập do dự một chút rồi nói.
"Lệ đạo hữu, bộ « Vũ Hóa Phi Thăng công » của ngươi rõ ràng là bộ công pháp chuyên mở huyền khiếu ở hai chân, nó hoàn toàn tăng tốc độ của ngươi, nhưng ở các phương diện khác thì ích lợi không nhiều lắm. Hơn nữa công pháp mà ta định trao đổi với đạo hữu không phải là công pháp tầm thường, mà là công pháp gia tăng sức mạnh « Đại Lực Kim Cương Quyết »." Cốt Thiên Tầm tiếp tục nói.
Hàn Lập nghe xong, lông mày khẽ nhếch lên, hắn từng nghe Độc Long nhắc đến « Đại Lực Kim Cương Quyết », biết đó là bộ công pháp mà Đồ Cương tu luyện, uy lực không hề nhỏ, xem ra hẳn là Cốt Thiên Tầm trao đổi được từ chỗ hắn.
"Lệ đạo hữu, thứ lỗi cho tại hạ nói thẳng, đạo hữu nếu chỉ tu « Vũ Hóa Phi Thăng công » này, thì có thể điêu luyện khi đối đầu với Lân thú Huyền giai trở xuống, nhưng đừng nghĩ đến chuyện chiếm lợi khi đối đầu với Lân thú Địa giai hoặc với những Huyền Đấu Sĩ tu vi cao hơn. Dù sao đẳng cấp của Lân thú và Huyền Đấu Sĩ càng cao, thì độ bền bỉ của họ càng mạnh, đến lúc đó nếu có tốc độ mà không có lực thì cũng không có ý nghĩa gì." Thấy Hàn Lập còn do dự, Cốt Thiên Tầm lại nói thêm.
Hàn Lập đương nhiên rất rõ chuyện này, những năm nay hắn không muốn khiêu chiến Lân thú Địa giai, ngoài việc không muốn lộ số lượng huyền khiếu thực tế của mình, thì kỳ thật cũng có lo lắng về chuyện này.
"Cốt đạo hữu nói không sai, Lệ mỗ cũng rất cần một bộ công pháp tương tự như « Đại Lực Kim Cương Quyết ». Chỉ là bộ « Vũ Hóa Phi Thăng công » này có được cơ duyên đặc thù, nếu cứ vậy đổi cho đạo hữu, thật sự là có chút thiệt thòi." Hàn Lập chần chừ nói.
"Không giấu gì đạo hữu, « Đại Lực Kim Cương Quyết » này cũng là ta trao đổi từ nơi khác mà có, phẩm chất quyết không kém, cũng hao tổn không ít, độ trân quý không hề thua kém gì so với « Vũ Hóa Phi Thăng công » của đạo hữu. Nhưng nếu đạo hữu đã nói vậy, ta nguyện ý thêm ba viên thú hạch Lân thú Huyền giai, để cùng đạo hữu trao đổi thì sao?" Cốt Thiên Tầm ngừng một chút rồi truyền âm hỏi.
"Ba viên thú hạch Lân thú Huyền giai sao? Cốt đạo hữu sao keo kiệt vậy? Lệ mỗ có thể có được cái danh Huyễn Ảnh là do bộ công pháp đó ban tặng, phẩm chất của nó làm sao có thể ngang với « Đại Lực Kim Cương Quyết » được?" Hàn Lập cố ý nhướng mày cao lên, tỏ vẻ kinh ngạc.
Cốt Thiên Tầm nghe vậy, có chút do dự nói: "Vậy thì ta sẽ hào phóng một lần, ngoài bộ công pháp kia, sẽ thêm một viên thú hạch Lân thú Địa giai thì thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận