Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 917: Cạo đầu sư phó (length: 7803)

Tà thuật Si Mị giết người, không phải dùng quỷ mị vong linh mà là một loại tà thuật, giống như gieo cổ trùng vào người, phong tỏa tam hồn của người đó.
Kẻ dùng được tà thuật Si Mị giết người, thần hồn tu vi chắc chắn không yếu, ít nhất phải đạt đến cảnh giới xuất hồn.
Nhạc Đông chợt nhớ đến người mình gặp ở Thành Trung thôn, khu Võ Hậu. Người đó thần hồn tu vi đã đạt đến cảnh giới xuất hồn, lại còn có thể điều khiển người sắp chết làm việc.
Nhạc Đông luôn muốn tìm ra người này, nhưng do có quá nhiều chuyện xảy đến, nên anh chưa có cơ hội tìm kiếm.
So với những tu sĩ khác, loại người giấu mặt như vậy đáng sợ hơn nhiều, hắn luôn trốn trong bóng tối, thao túng người khác.
Nhạc Đông cẩn thận nghĩ lại, hình như mình đã bỏ qua một chi tiết nào đó.
Đêm đó ở khu Võ Hậu, Nhạc Đông đã làm trọng thương cái Âm Thần kia, nhưng vì sao ngày hôm sau, lúc anh lên máy bay về nhà, lại có một ông lão bị Âm Thần điều khiển, sau đó thông qua ông ta để gây khó dễ cho mình?
Theo lý mà nói, việc Âm Thần bị thương là rất nghiêm trọng, trừ khi có kỳ trân dị bảo, nếu không rất khó hồi phục. Như vậy, rất có thể đó không phải một người.
Nếu như có nhiều người có thể xuất hồn...
Vậy thì đúng là rắc rối lớn, chuyện này Nhạc Đông nhớ là đã giao cho cục 749 xử lý, nhưng mãi chưa nhận được thông tin phản hồi.
Xem ra phải tìm thời gian đến cục 749 một chuyến.
Hiện giờ anh đang là phó cục trưởng trên danh nghĩa của cục 749, cái gọi là trên danh nghĩa nghĩa là bình thường không tham gia vào quản lý và vận hành của cục 749, khi cục 749 cần đến anh thì anh mới đến.
Tuy nói là trên danh nghĩa, nhưng những quyền hạn mà anh có thì không hề nhỏ.
Nếu như gặp phải chuyện giống như của Vương gia ở Ma Đô, Nhạc Đông thậm chí không cần giấy tờ chứng minh công tác, cũng không cần đến tìm lãnh đạo Văn Nhân Hoa, chỉ cần lấy giấy chứng nhận của cục 749 ra là có thể dễ dàng thu phục Vương gia.
Thu lại dòng suy nghĩ, Nhạc Đông nhìn thi thể Lý đại đầu, trực tiếp lấy điện thoại ra gọi cho cục công an huyện Thê Điền.
Lý đại đầu này không phải chết tự nhiên, theo quy trình cần phải báo cho công an tới xử lý. Về phần hung thủ, thì không phải công an thông thường có thể giải quyết, mà phải là người của cục 749.
Những thủ pháp giết người của giới huyền môn quả thật rất khó phòng bị.
Ngay cả Nhạc Đông cũng không dám chắc chắn mình có thể luôn cảnh giác. Cái chết của Lý đại đầu chính là một ví dụ.
Nhạc Đông là Đông Nhạc Đại Đế chuyển thế xuống nhân gian, tu vi hiện tại cũng thuộc hàng nhất đẳng của nhân gian, nhưng đại đạo huyền môn có đến ba nghìn, mà các tiểu đạo từ đó diễn sinh ra thì lại nhiều vô kể.
Cho dù là tiên thần thực thụ cũng không dám nói mình tinh thông tất cả các đạo.
Sau khi thông báo cho công an huyện Thê Điền, Nhạc Đông quay trở lại phòng ngủ của tam thúc. Khi anh vừa vào phòng thì tam thúc đã hơi hé mắt, có dấu hiệu tỉnh lại. Thấy vậy, Nhạc Đông liền vội vàng kiểm tra mạch đập cho tam thúc.
Mạch của tam thúc đã mạnh mẽ trở lại. Nhạc Đông thi triển một đạo Thanh Tâm Chú. Sau khi chú ngữ hoàn thành, tam thúc cuối cùng cũng tỉnh lại.
Vừa tỉnh lại đã thấy Nhạc Đông, cả người ông lập tức thả lỏng.
“Nhạc Đông à, lần này con đúng là cứu mạng già này của ta. Ta không ngờ Lý đại đầu lại đột nhiên ra tay với ta như vậy.”
Nói rồi, ông ngồi dậy sờ lên gáy. Lúc ấy, Lý đại đầu đột nhiên đến tìm ông uống rượu, ông không hề phòng bị, bị Lý đại đầu gõ một côn vào đầu. Lần nữa tỉnh dậy thì đã bị hắn dùng Lỗ Ban thuật.
Lỗ Ban thuật rất kỳ quái, có thể tạo ra đủ thứ vật thể kỳ lạ, một khi mắc bẫy thì không dễ gì thoát ra được.
Cũng may là Nhạc Đông đã lĩnh ngộ được Lục Giáp bí chú từ Tam Phong chân nhân. Chỉ cần một đạo Binh Tự Quyết thì ngay cả nguyền rủa do Lỗ Ban thuật gây ra cũng giải quyết được.
Nếu không thì thực sự rất khó xử lý.
“Tam thúc, người có thấy khó chịu ở đâu không?”
Chu tam thúc cử động một chút, thấy không có gì bất thường, liền mở miệng mắng chửi: "Tên Lý đại đầu kia, hôm nay nếu ta không giết chết hắn, ta sẽ không mang họ Chu!"
Nhạc Đông lắc đầu: "Không cần thúc giết hắn đâu, hắn đã bị Si Mị thuật giết người giết chết rồi."
Si Mị thuật giết người!
Nghe thấy thế, Chu tam thúc sững sờ, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Ông nhìn Nhạc Đông nói: “Con chắc chắn là Si Mị thuật giết người?”
“Đúng vậy, Si Mị thuật giết người sau khi chết thì trên ấn đường của nạn nhân sẽ có một điểm đỏ sậm, trong mắt sẽ có hai đường dọc đen. Con kiểm tra rồi, hắn đều có cả hai triệu chứng.”
Chu tam thúc bật dậy, chạy thẳng ra ngoài chỗ thi thể Lý đại đầu. Sau khi kiểm tra, ông xác nhận tất cả những gì Nhạc Đông nói đều đúng.
Vẻ mặt ông trong phút chốc trở nên nghiêm trọng.
“Người đó lại quay về rồi!”
“Người đó? Tam thúc nói ai?”
Chu tam thúc móc túi quần, lấy ra một gói thuốc lào, lại cầm cái tẩu ở trên bàn, nhét chút thuốc vào rồi quẹt lửa.
Sau khi rít vài hơi, ông mới nói: “Chuyện này nói ra thì dài lắm, lại còn liên quan đến nhà họ Nhạc các con!”
Liên quan đến nhà họ Nhạc?
“Đúng, chuyện này là do sư phụ ta nói. Bốn mươi năm trước, cha con vẫn còn là một đứa bé, đã từng có người dùng Si Mị thuật giết người để ra tay với cha con. Bọn chúng muốn ép ông nội con giao ra một thứ, nhưng ông nội con tính tình cương trực, không chịu khuất phục, lại dùng người che chở cho cha con.”
“Sau này, ông nội con cùng sư phụ ta cùng nhau đi tìm người thi thuật kia. Hắn tên Hầu 7, từ Tương Sa chuyển đến huyện Thê Điền ta. Sau một phen đấu pháp, Âm Thần của Hầu 7 bị phá tan, rồi hắn bỏ chạy. Trong lúc bỏ trốn, hắn đã nói nhất định sẽ quay về tìm sư phụ ta cùng nhà họ Nhạc để giết sạch cả hai nhà.”
Nhạc Đông trầm ngâm một lát, rồi lên tiếng hỏi: “Tam thúc có biết tên Hầu 7 này có lai lịch gì không?”
“Ta nghe sư phụ nói, người kia là một người thợ cạo, trước đây thì thường gánh đồ nghề đi khắp phố phường để cạo đầu kiếm sống.”
Thợ cạo là một trong những nghề thuộc tầng lớp hạ lưu.
Loại người nay đây mai đó này, ít nhiều cũng sẽ học được vài thứ cổ quái.
Chỉ là, một thợ cạo mà có thể tu luyện đến cảnh giới xuất hồn, thì chắc chắn không phải là một thợ cạo bình thường.
Người này, chắc chắn có lai lịch khác!
Một lớp sóng vừa tan thì lớp sóng khác đã ập đến!
Với những người đe dọa người nhà mình, Nhạc Đông không dễ dàng bỏ qua cho hắn được.
“Đúng rồi Nhạc Đông, con đến vừa kịp lúc. Ta có chuyện muốn nói với con, chuyện này rất quan trọng. Con mau gọi điện thoại bảo ba con cùng xuống đây!”
Nhắc đến Nhạc Thiên Nam thì mắt Nhạc Đông liếc trộm, Chu tam thúc thấy vậy thì trong lòng dâng lên một cảm giác không lành.
"Cha con hắn...???"
Nhạc Đông lắc đầu: “Tam thúc yên tâm, cha con chỉ là tạm thời có chút chuyện thôi, chẳng mấy chốc sẽ giải quyết được!”
Chu tam thúc định nói gì đó nhưng rồi lại chán nản ngồi xuống.
“Chuyện này, phải đợi ba con đến thì mới có thể nói được!”
Hả? Chuyện gì mà thần bí như vậy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận