Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 163: Xác minh một ít chuyện, tất cả tất cả nằm trong lòng bàn tay! (length: 8051)

Hướng Chiến nói: "Căn cứ so sánh ảnh giám sát, tên tội phạm bị truy nã đi cùng Nhạc Đông kia chính là Cố Đại Đồng, kẻ vừa mới trốn đến thành phố Ly của chúng ta."
"Ba năm trước, tại thôn Cố Gia, Cố Đại Đồng vì chuyện sinh hoạt lặt vặt, cùng hai nghi phạm khác trong thôn đã đánh thôn trưởng trọng thương rồi ném xuống giếng sâu trong ruộng khiến người tử vong. Sau khi vụ án xảy ra, hai nghi phạm kia đã ra đầu thú, chỉ có Cố Đại Đồng một mực bỏ trốn."
Ninh Vĩnh Bàng gật nhẹ đầu, hắn quay sang nói với vợ chồng Nhạc Thiên Nam: "Hai bác đừng lo lắng, theo tình hình trước mắt thì Nhạc Đông vẫn an toàn, tên nghi phạm này mang theo thuốc nổ vào thành phố Ly hẳn là có mục đích riêng. Chỉ cần hắn có mục đích thì mọi chuyện sẽ dễ xử lý hơn."
"Yên tâm đi, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức đảm bảo an toàn cho Nhạc Đông!" Hướng Chiến bên cạnh cũng an ủi.
Chu Thanh cảm thấy chân có chút đứng không vững, Nhạc Thiên Nam vội đỡ lấy bà, rồi lập tức nói với hai người: "Vậy thì vất vả các cậu."
Chu Thanh nắm chặt tay Nhạc Thiên Nam, sắc mặt tái nhợt: "Tôi không muốn con trai làm mấy chuyện này nữa, tôi chỉ mong nó bình bình an an, về nhà rồi mình để nó nghỉ việc, dù là nó mỗi ngày đi câu cá như thằng Ngô Gan cũng được."
Nhạc Thiên Nam hiểu được tâm tình của vợ mình, nhưng ông không đồng ý với ý nghĩ của bà, hiếm khi ông phản bác: "Đông Tử lớn rồi, nó có quyền lựa chọn cuộc sống của mình, chúng ta có thể làm là ủng hộ nó từ phía sau."
Nếu như Nhạc Đông nghe được câu này của Nhạc Thiên Nam, nhất định sẽ cho đồng chí Nhạc Thiên Nam một tràng pháo tay thật lớn.
"Nhưng mà..."
Nhạc Thiên Nam hiếm khi ngắt lời vợ mình, ông nói thẳng: "Nguy hiểm thì nguy hiểm thật, nhưng đó là sự lựa chọn của con trai mình, dạo gần đây tôi có đọc được một đoạn trên mạng, thế giới này đầy rẫy những lỗ hổng, mà hết lần này tới lần khác có một đám người không ngừng vá víu, sau khi xem xong tôi rất cảm động."
"Đông Tử làm cái nghề này thì nguy hiểm, nhưng vẫn có nhiều nghề khác nguy hiểm hơn như lính cứu hỏa, bộ đội biên phòng,... tôi thấy Đông Tử có thể trở thành một thành viên trong đội vá víu thì tôi rất vui, tôi tự hào về nó."
Ninh Vĩnh Bàng và Hướng Chiến nghe xong câu này thì cùng nhau giơ tay chào Nhạc Thiên Nam. Ngay cả Chu Thanh cũng kinh ngạc nhìn chồng mình.
Bà như thể lần đầu tiên quen Nhạc Thiên Nam.
Lúc này, Ninh Vĩnh Bàng đột nhiên nói: "Đi ra!"
Nói xong, hắn không để ý tới vợ chồng Nhạc Thiên Nam, xoay người đi về phía trước.
Nhạc Đông và Cố Đại Đồng đứng ở cửa, Cố Đại Đồng cẩn thận trốn sau lưng Nhạc Đông, hắn rất lão luyện, che giấu bản thân rất tốt.
"Cố Đại Đồng, nói ra yêu cầu của ngươi, nếu như ngươi có thể chủ động thả con tin để được khoan hồng, tôi nhất định sẽ thay ngươi xin tòa." Ninh Vĩnh Bàng đi lên mấy bước, nói với Cố Đại Đồng.
"Khoan hồng, ha ha, ai tin được lời này chứ? Tôi bị bắt thì cũng chỉ có con đường chết, các người đừng ép tôi, nếu không tôi sẽ cho nổ tung nơi này thành bình địa."
Cố Đại Đồng giơ chiếc điều khiển từ xa trong tay, tiếp tục nói: "Chuẩn bị cho tôi một chiếc xe, kính phải màu đen, còn những chuyện sau đó thì tôi sẽ nói sau, trước hết các người chuẩn bị xe cho tôi đã, nếu không tôi cho nổ chết hắn."
"Chuẩn bị xe thì có thể, vậy khi nào thì ngươi thả con tin?" Ninh Vĩnh Bàng lại tiến thêm một bước.
"Ngươi đừng có tới gần nữa, ngươi bước thêm bước nữa là ta sẽ cho nổ bom."
Thấy Ninh Vĩnh Bàng liên tục tới gần, cảm xúc của Cố Đại Đồng lập tức kích động lên.
Nhạc Đông liếc mắt về phía Ninh Vĩnh Bàng, ra hiệu rằng mọi chuyện đều đang trong tầm kiểm soát, bảo bọn họ cứ yên tâm.
Thấy vậy, Ninh Vĩnh Bàng yên tâm, hắn lập tức nói: "Tôi cho người chuẩn bị xe cho anh ngay đây, anh còn có yêu cầu gì thì nói hết một lượt đi."
Cố Đại Đồng: "..."
Hắn cảm thấy có gì đó không đúng, sao cục an ninh lại dễ nói chuyện thế này, không phải nên giằng co chút sao? Tuy hắn nghi ngờ nhưng vẫn nói: "Xe phải đổ đầy xăng, với lại các người không được theo tôi, ai mà theo tôi là tôi sẽ cho nổ bom."
Cố Đại Đồng không biết rằng, Nhạc Đông chỉ muốn xác minh một ý nghĩ trong lòng mà thôi, nếu không phải vậy thì hắn đã bị hạ gục từ lâu rồi.
Nhấn chiếc điều khiển trông có vẻ đơn giản, nhưng với Nhạc Đông thì thật quá dễ!
Nhạc Đông thậm chí có thể không cần động thủ, cũng có thể làm Cố Đại Đồng bất tỉnh trong nháy mắt.
Ninh Vĩnh Bàng quay người bảo người đi chuẩn bị xe, Nhạc Thiên Nam và Chu Thanh thì được mời đến xe chỉ huy theo dõi video.
Hai người tuy đang rất lo lắng nhưng vẫn cố trấn tĩnh.
Rất nhanh sau đó, một chiếc Buick đã được đưa tới.
Thấy xe tới, Cố Đại Đồng "ép" Nhạc Đông đi về phía chiếc Buick đó, hắn bảo Nhạc Đông cùng mình lên xe, sau khi hai người lên xe xong, hắn mới ra hiệu cho Nhạc Đông lái xe.
Nhạc Đông rất phối hợp, làm đúng như lời Cố Đại Đồng.
Thấy Nhạc Đông như vậy, Cố Đại Đồng mới yên tâm một chút.
"Anh yên tâm, chỉ cần anh đưa tôi đến chỗ Bạch Mặc, tôi sẽ tha cho anh."
Nhạc Đông nói thẳng: "Vậy anh có thể trả lời tôi một chuyện được không?"
"Anh hỏi đi!" Cố Đại Đồng gật đầu.
"Vì sao anh lại phải đi tìm Bạch Mặc?"
Khi hỏi câu này, Nhạc Đông cẩn thận quan sát phản ứng của Cố Đại Đồng.
Nghe câu hỏi này của Nhạc Đông, Cố Đại Đồng tỏ ra nóng nảy hơn mấy phần.
"Đã nói là không được hỏi, anh cứ đưa tôi đến tìm hắn là được."
Nhạc Đông không nói thêm gì, từ biểu hiện của Cố Đại Đồng, hắn xác minh được một số phỏng đoán của mình. Sau khi nổ máy, Nhạc Đông hạ cửa kính xuống, trực tiếp nói vọng ra ngoài: "Cục trưởng Ninh, đội trưởng Hướng, các anh không cần theo đâu, cứ đợi điện thoại của tôi."
Ninh Vĩnh Bàng và Hướng Chiến liếc nhau, hai người gật đầu.
Chờ chiếc Buick nhanh chóng rời đi, Ninh Vĩnh Bàng lập tức thông báo cho các đơn vị, đổi thường phục, lái xe riêng để theo dõi suốt hành trình.
Sau khi làm xong mọi việc, Ninh Vĩnh Bàng cho người đưa vợ chồng Nhạc Thiên Nam về cục, để họ chờ tin tức ở đó.
Sự việc này đã làm kinh động đến Lý Định Phương.
Ban đầu ông đang ở nhà ăn cơm, sau khi nghe Ninh Vĩnh Bàng báo cáo, ông lập tức đến cục.
Theo kế hoạch, tổ chỉ huy được thành lập khẩn cấp.
Vụ việc này gây nguy hại lớn cho xã hội, Lý Định Phương rất coi trọng. Nếu như thuốc nổ trên người Cố Đại Đồng phát nổ trong thành phố, ngày mai Ly Thành sẽ lên top những tin tức lớn của cả nước.
Cũng may là Cố Đại Đồng xui xẻo, khi vào thành phố Ly thì lại đụng trúng Nhạc Đông, Lý Định Phương có lòng tin tuyệt đối với Nhạc Đông, ông tin rằng Nhạc Đông có thể xử lý tốt chuyện này.
Nhưng mọi sự chuẩn bị cần thiết thì vẫn phải được chuẩn bị kỹ càng.
Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn!
Loại chuyện này không cho phép xảy ra bất kỳ sai sót nào.
...
Nhạc Đông vừa lái xe vừa trò chuyện với Cố Đại Đồng: "Tôi cũng quen Bạch Mặc, hay là để tôi hẹn hắn ra cho hai người nói chuyện ở một chỗ an toàn nhé?"
"Anh quen Bạch Mặc à?"
Nhạc Đông gật đầu, tiếp tục nói: "Tôi có thể gọi điện cho hắn ngay bây giờ, anh nói chuyện với hắn đi."
Cố Đại Đồng dường như có chút dao động.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Cũng được, anh gọi cho hắn đi."
Nhạc Đông dừng xe ở ven đường, mở điện thoại ra rồi gọi cho Bạch Mặc.
Rất nhanh, Bạch Mặc bắt máy.
Không đợi Nhạc Đông lên tiếng, hắn đã chủ động nói:
"Nhạc Đông, cậu đưa điện thoại cho Cố Đại Đồng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận