Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 619: Khai đàn, thổ địa truy tung thuật! (length: 8054)

Hoa Tiểu Song một mặt bất đắc dĩ, hắn rất muốn nói, lão đại ta không cần mặt mũi sao?
Lời đến khóe miệng, Hoa Tiểu Song vẫn là thu về, hắn có thể khẳng định, nếu là mình đem lời nói này ra, cái kia càng không mặt mũi sự tình liền sẽ đón đầu mà đến.
Thôi được rồi thôi được rồi, nếu không phải đánh thắng lão đại được, hắn nhất định khiến lão đại biết cái gì gọi là một thân phản cốt.
"Nhìn bộ dạng ngươi có ý kiến ghê, được rồi, ta tìm Triệu Tự Bàng nói chuyện với ngươi một chút."
"Không có gì, ta sinh là người của lão đại, chết là người chết của lão đại, yên tâm, lão đại, ngươi có bất cứ chuyện gì đều có thể giao cho ta đi xử lý."
Bạch Mặc ở một bên có tiết tấu gõ bàn phím, khó được chen vào một câu.
"Kia cái gì, Nhạc cục, đây chính là người mà phòng làm việc của chúng ta đặc biệt nhận vào sao?"
Hoa Tiểu Song ưỡn ngực: "Không sai, kẻ hèn bất tài, phó khoa cấp đặc biệt nhận người mới Hoa Tiểu Song là đây."
Bạch Mặc khó được liếc mắt, "Nhạc cục, ta cảm thấy ngươi tốt nhất nên suy nghĩ lại có đáng giá hay không, vị này nhìn không có vẻ gì là rất thông minh đâu."
Hoa Tiểu Song: ". . ."
Ngày này còn nói chuyện được sao? Một câu trực tiếp dẹp hết đường nói chuyện, còn nói chuyện cái rắm gì nữa.
Nhạc Đông ở một bên chêm vào nói: "Nói có lý, ta sẽ suy nghĩ lại!"
Hoa Tiểu Song lập tức cuống!
"Lão đại, chúng ta thế nhưng là đã nói là đặc biệt nhận, không thể đổi ý, ta còn nói với bà nương và cha mẹ ta rồi, cha mẹ ta còn bảo là muốn về quê làm ba ngày tiệc linh đình để chúc mừng."
Tiệc linh đình!
Nghe được ba chữ này, Nhạc Đông đột nhiên có chút nhớ nhà mình lão cha Diệp Thiên Nam đồng chí, ban đầu mình được đặc biệt nhận vào cục trị an về sau, lão cha không nói hai lời liền đòi tổ chức tiệc linh đình, chẳng lẽ những người thế hệ này có chấp niệm đặc biệt với loại tiệc này sao?
"Bớt lải nhải, làm việc!"
Nhạc Đông đạp hắn một cước, Hoa Tiểu Song nhanh tay lẹ mắt lấy ra bùa theo dõi có quấn tóc nữ cương thi, hắn nhìn Nhạc Đông.
"Lão đại, đồ nhà ta không mang tới."
Nhạc Đông: ". . ."
Hắn lắc đầu, gia hỏa này, tiểu tâm tư vẫn rất nhiều, không phải chỉ sợ Thiên Cơ môn bọn này bị mình cho tìm cơ hội lấy đồ đó thôi sao, mình là loại người đó sao? Niềm tin giữa người và người đâu?
Nói đi nói lại, không mang tới chẳng lẽ mình không có cách khác để lấy đồ về sao?
Không có chuyện đó!
Lần sau đến chỗ Thương Tùng đạo trưởng mà đào, còn về Hoa Tiểu Song, sau này có cơ hội, tạm thời không vội!
Nhạc Đông thu hồi suy nghĩ, từ trong Càn Khôn giới lấy ra đủ loại đồ vật cần dùng, Hoa Tiểu Song hai mắt sáng lên.
Lão đại quả nhiên có đạo gia chí bảo, có không gian bảo vật!
Hắn đến bên cạnh Nhạc Đông, thấp giọng nói: "Lão đại, có thể cho ta xem bảo vật không gian của ngươi được không, ta muốn mở rộng kiến thức."
Nhạc Đông không thèm để ý đến hắn, Thiên Cơ môn truyền thừa mấy ngàn năm, trong môn nói không chừng cũng có đồ vật như Càn Khôn giới này, Nhạc Đông không kiêng dè gì hắn, thứ nhất là Hoa Tiểu Song tuy hay nói móc, nhưng tại một số phương diện, hắn vẫn đáng để Nhạc Đông tín nhiệm.
Bút, chu sa, giấy, nghiên mực, hương, kiếm các loại vật phẩm!
Sau khi chuẩn bị xong các thứ cần thiết, Hoa Tiểu Song trở nên nghiêm túc.
Hắn cầm chu sa đổ vào trong nghiên mực, điều chế chu sa cho tốt, sau đó nhấc bút lông chấm chu sa bắt đầu vẽ phù lục.
Hoa Tiểu Song tuy trông có vẻ hay tếu táo, nhưng lúc thực sự làm việc, cả người lại khác hẳn, hắn vẽ phù lục rất vững tay, mỗi một nét đều vừa đúng.
Nhạc Đông nhìn lướt qua, âm thầm khen một tiếng, sư phụ của Hoa Tiểu Song chọn người vẫn có một bộ, thu Hoa Tiểu Song làm đệ tử, chắc chắn là Thiên Cơ môn có lời, khỏi cần nói gì khác, chỉ riêng công phu vẽ phù lục này thôi, đã chứng tỏ Thiên Cơ môn biết nhìn người.
Xem cách bắt đầu phù của Hoa Tiểu Song thì biết, hắn đang vẽ thổ địa truy tung phù, mời là chính thần một phương thổ địa.
Hắn vẽ rất nhanh, cả lá bùa nhất mạch mà thành.
Đợi hắn vẽ xong, cầm lên hương đốt, hướng bốn phía cung kính bái một cái, cắm hương vào lư hương, ngay lập tức, hắn cầm lấy bùa theo dõi mà Nhạc Đông đưa, bắt đầu đọc thầm chú ngữ mời thổ địa thần!
Nhạc Đông vươn vai một cái!
Quán rượu này là phòng, cách cục vẫn khá hợp lý, Nhạc Đông trực tiếp ngả lưng kiểu Cát Ưu trên ghế sa lông bên cạnh.
Có người sai khiến thật tốt!
Hắn nhìn Hoa Tiểu Song, lại nhìn Bạch Mặc, sau đó thấy có chút không đúng, một người dùng khoa học để theo dõi, một người dùng huyền học để theo dõi, hai người này nếu để riêng một chỗ thì sẽ không có vẻ gì kỳ lạ, nhưng mà khi hai người cùng chung chỗ thì lại kì quặc.
Một người lạch cạch gõ bàn phím, một người lảm nhảm niệm chú ngữ.
Hai loại hình ảnh gộp lại, không sai lệch thì kì lạ!
Hoa Tiểu Song đọc xong chú ngữ rồi bắt đầu chắp tay niệm quyết, dùng sức giậm chân!
Liên tục giậm mấy cái, pháp đàn không hề có chút biến hóa nào, hắn có chút kỳ quái nhìn pháp đàn, rồi lại tiếp tục chắp tay niệm quyết giậm chân thỉnh thần.
Giậm đến tê chân, vẫn không có chút biến hóa nào.
Tiếng động của Hoa Tiểu Song quấy rầy đến Bạch Mặc, Bạch Mặc quay đầu nhíu mày nói: "Ngươi được chưa đấy?"
"Kỳ quái, sao lại mất linh vậy chứ?"
Hoa Tiểu Song nhìn kỹ pháp đàn một chút, lại cầm bùa truy tung thổ địa của mình xem thoáng qua, cũng đâu có gì sai sót.
Thổ địa đâu?
Sao mời mãi không được!
Hắn đưa tay vò đầu, cả người đều hoang mang, đây mẹ nó tình huống thế nào vậy, chẳng lẽ thổ địa lão gia và thổ địa bà bà đi hẹn hò hết rồi, hôm nay nghỉ việc không làm?
Ngoại trừ cái này, Hoa Tiểu Song có vắt óc cũng nghĩ không ra vì sao mình thỉnh thần lại mất hiệu lực.
Chú ngữ, trình tự, vẽ phù lục đều không vấn đề, nhưng vì sao không mời được thổ địa chính thần hỗ trợ?
Hắn vẻ mặt ngơ ngác, cầm lá bùa đã vẽ đi đến trước cửa sổ, suy nghĩ nhìn ra ngoài.
Một giây sau, hắn vỗ tay một cái nói: "Ta biết rồi!"
"Đây là lầu 18, địa khí mỏng manh, làm sao mà mời được thổ địa chính thần, lão đại, chúng ta dời pháp đàn xuống dưới lầu đi."
Lời giải thích của Hoa Tiểu Song quả thật không có vấn đề, vô luận là thỉnh thần hay là mời tổ sư gia, đều phải dựa vào tiếp xúc với đại địa.
Độ cao mười tám tầng lầu, địa khí mỏng manh, chắc chắn sẽ xuất hiện vấn đề.
Hoa Tiểu Song sau khi hiểu ra, định thu dọn đồ đạc, Nhạc Đông liền ngăn hắn lại, nói thẳng: "Sao phải phiền phức thế!"
Nói xong, hắn nhận bùa truy tung thổ địa từ tay Hoa Tiểu Song, cũng không thấy hắn đọc chú ngữ kiểu gì.
"Cho mời thổ địa công đức chính thần!"
Vừa nói xong, lá bùa kia trong nháy mắt phát ra một trận huỳnh quang màu vàng đất.
Hoa Tiểu Song trong nháy mắt ngây người!
"Đây. . . Đây. . ."
Nhạc Đông liếc mắt nhìn hắn: "Chỉ giỏi tìm cớ, đúng là đồ bỏ!"
Hoa Tiểu Song lập tức bĩu môi, bị Nhạc Đông nói là đồ bỏ, hắn đúng là không có cách nào phản bác.
Thỉnh thần ở lầu 18, cho dù là sư thúc ông già kia ở chỗ này cũng không thể làm được, dù sao, không phải ai cũng biến thái như lão đại, còn chưa niệm chú đã mở miệng là mời được thổ địa chính thần tới rồi.
Thôi được thôi được rồi, người thường không thể so sánh với kẻ biến thái được!
Hoa Tiểu Song rất nhanh liền tìm được lý do tự an ủi mình.
Sau khi mời được thổ địa chính thần, Hoa Tiểu Song liền cầm lấy kiếm gỗ đào, bắt đầu nhảy Vũ Bộ.
Sau một lát, tấm bùa theo dõi quấn tóc nữ cương thi tự cháy thành tro tàn!
Hoa Tiểu Song nhắm mắt, cầm bùa theo dõi thổ địa đặt ở giữa ấn đường.
Mấy hơi thở sau, sắc mặt Hoa Tiểu Song đột nhiên thay đổi, khuôn mặt đang đỏ hồng trong nháy mắt trở nên trắng bệch hoàn toàn!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận