Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 210: Có, nhưng mức độ bảo mật cực cao! (length: 8027)

Chu Toàn nhận được tin nhắn từ Nhạc Đông qua ứng dụng Wechat, kèm theo ba tấm ảnh. Xem xong ba tấm ảnh, sắc mặt hắn đã tái mét.
Ba tấm ảnh, một tấm chụp cảnh gara tầng hầm chứa đầy màn, một tấm chụp một vũng xác chết, tấm cuối cùng chụp Minh Căn Sinh cùng một thanh niên.
"Lãnh đạo, chuyện có vẻ lớn rồi, vụ án này có khả năng liên quan đến bên cục An ninh, anh mau liên hệ bên đó, còn nữa, đừng để ai vào đó, gara dưới đất này hiện tại không ai nên vào."
Tay Chu Toàn có chút run, hắn hít sâu một hơi, lúc này mới gõ chữ hỏi: "Nhạc Đông, mấy cái màn này bên trong...?"
"Còn có thể là gì, toàn xác chết!"
Chu Toàn nhìn tin nhắn Nhạc Đông trả lời, mắt tối sầm lại, cả người loạng choạng lùi về sau hai bước.
Nhìn ảnh thôi, ít nhất cũng năm sáu mươi cái màn, nếu nói bên trong toàn xác chết, vậy phải có bao nhiêu người đã chết. Vụ án thịt đà điểu mới lắng xuống, nay thêm vụ này, cả hệ thống trị an Tây Nam sẽ phải đại cải tổ.
Chu Toàn lo lắng không phải cái ghế mình ngồi lung lay, mà là việc nhiều người chết như vậy sẽ gây họa cho bao nhiêu gia đình.
"Ngươi xác định chứ."
"Chắc chắn, bất quá mấy thi thể này đều là tử thi ngoại tỉnh, không biết làm cách nào mà vận chuyển đến bên ta."
Đọc xong tin này của Nhạc Đông, Chu Toàn mới thở phào một hơi, tạm xem như có một tin tốt.
Nhưng sự việc vẫn lớn.
Vụ án này liên quan rộng, cục trị an, cục An ninh, hải quan, biên phòng đều không thoát được trách nhiệm.
Chu Toàn cảm thấy da đầu mình đang tê dại.
Điều duy nhất đáng ăn mừng là, những chuyện 'bom' này đều do Nhạc Đông đào lên, nếu không thì, đến khi cái 'bom' này nổ ra, Tây Nam sẽ gặp họa lớn.
Chủ động và bị động có khác nhau, lại còn rất lớn. Có quyền chủ động trong tay, có thể giảm ảnh hưởng xuống thấp nhất. Nếu để bị động bùng nổ, lại bị kẻ có ý đồ lợi dụng, chẳng những sẽ gây ra khủng hoảng xã hội mà còn ảnh hưởng tiêu cực đến sự phát triển của thành phố.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa là che giấu.
Mà là chờ thời cơ thích hợp mới công bố.
Chu Toàn hít sâu, cố gắng trấn tĩnh.
Hắn cầm điện thoại, lập tức báo cáo sự việc Nhạc Đông nói lên cho cấp trên.
Sau nhiều vòng báo cáo, Tổng tư lệnh hệ thống trị an Tây Nam là Trần Kiến An cũng đã nhận được tin. Ông lập tức cho người chuẩn bị xe, tự mình đến hiện trường.
...
Lúc này Nhạc Đông, sau khi trò chuyện xong với Chu Toàn, hắn nhìn gara dưới tầng hầm âm u thì có chút đau đầu.
Làm cách nào xử lý sạch âm khí đây?
Thật ra cách đơn giản nhất là dùng máu chó đen dội, hoặc dùng dầu trẩu đốt, đây đều là những biện pháp dân gian thường dùng.
Nhưng gara dưới đất rộng lớn như vậy, lấy đâu ra nhiều máu chó đen như thế mà dội, còn dầu trẩu để đốt, thì càng không thực tế, dầu trẩu còn khó tìm hơn máu chó đen. Hơn nữa đốt thì rất dễ gây ra hỏa hoạn, ảnh hưởng kết cấu cả tòa nhà.
Âm khí này bị Minh Căn Sinh dùng tà thuật Xiêm La giam ở đây. Nếu không xử lý mà để xổng ra, thì âm khí khổng lồ này sẽ lan sang các tòa nhà khác, ảnh hưởng đến sức khỏe người thường.
Nhạc Đông không nhịn được buột miệng chửi thề.
Lũ sách nhỏ này đúng là chứng nào tật nấy. Đợi có thời gian rảnh, ta nhất định đến bên bọn chúng một chuyến, cho chúng một trận mở mang đầu óc, cho chúng chơi đã cái nư.
Ý niệm này vừa nảy ra, Nhạc Đông đã không kìm lòng được.
Hay là đi 'độ' người cùng lão Tô ở đảo của lũ sách nhỏ kia, rồi cho bọn chúng 'quỷ xã' một phen?
Ý tưởng này có vẻ không tệ!
Nhạc Đông đưa ra một quyết định "khó khăn" này.
Hắn từ căn phòng đầy thi thể kia đi ra, trực tiếp túm lấy Minh Căn Sinh và tên nam nhân âm nhu kia xách lên. Hai người đàn ông trưởng thành, trong tay Nhạc Đông, cứ như đang ôm hai bó rơm rạ, chẳng tốn chút sức lực nào.
Trước tiên đem hai cái đồ chơi này giao cho các bộ phận liên quan xử lý. Lần này, cục An ninh chắc chắn sẽ tham gia. Nếu cục An ninh có thể tiện thể xử lý sạch âm khí dưới gara luôn thì tốt, khỏi tốn công tốn sức của mình.
Bất quá!
Nhạc Đông liếc qua năm cái xác đầy oán khí trong lều.
Ít nhất phải điều tra năm mạng người này, đây là việc của cục trị an, không thể nào trốn thoát!
Sau ba phút, Nhạc Đông xách theo Minh Căn Sinh và tên sách nhỏ âm nhu ra khỏi tòa nhà.
Lúc này, bên ngoài tòa nhà đã bị nhân viên trị an phong tỏa. Thấy Nhạc Đông xách hai người ra, Chu Toàn liền bước lên đón.
"Nhạc Đông, dưới đó rốt cuộc thế nào?"
Nhạc Đông tiện tay ném hai người Minh Căn Sinh xuống đất, rồi đối với Chu Toàn tặc lưỡi, nói: "Đây, một thằng thầy bùa gà mờ, một thằng gián điệp sách nhỏ sống khá sung túc, khung cảnh bên dưới đều là do hai thằng này làm ra."
Dính dáng đến gián điệp, vụ án này không còn là chuyện bên trị an xử lý được nữa. Chu Toàn lúc nhận được tin từ Nhạc Đông đã thông báo lên cấp trên, chắc là cục An ninh đang trên đường đến rồi.
Hắn cho người khống chế Minh Căn Sinh và tên sách nhỏ âm nhu lại.
Từ người tên sách nhỏ còn lục ra một khẩu súng ngắn bỏ túi, với mấy thứ lặt vặt khác như đồ nghe trộm, đồ mở khóa. Việc này càng chứng minh thân phận gián điệp của hắn.
Đúng lúc này, một đội chiến sĩ vũ trang đầy đủ tiến vào hiện trường, dẫn đầu là hai người đàn ông mặc âu phục, cả hai đều mang mặt 'poker', không thể hiện cảm xúc gì.
Một người đi về phía Chu Toàn, lấy từ trong túi ra giấy chứng nhận, nói với Chu Toàn: "Trưởng phòng Chu, chào anh, tôi là Hoàng Dũng, chủ nhiệm cục Điều tra hoạt động gián điệp của cục An ninh, nhận được thông báo từ quý cục, đến tiếp nhận vụ án."
Chu Toàn xác nhận giấy chứng nhận không có gì đáng nghi, sau đó hai người bắt tay, cũng thuật lại vắn tắt tình hình cho chủ nhiệm Hoàng.
Nghe xong lời Chu Toàn, Hoàng Dũng khóa chặt ánh mắt lên người Nhạc Đông.
Khuôn mặt 'poker' kia đột nhiên nở một nụ cười.
"Nhạc Đông, bộ phận chúng tôi đã để ý cậu rất lâu rồi, sao nào, có hứng thú sang bên chúng tôi làm việc không?"
Nhạc Đông nhớ lại lời Chu Toàn nói trước đây, là cục An ninh có một bộ phận đặc biệt gồm những người đặc biệt, còn nói có cơ hội sẽ giới thiệu cho mình một chút. Cơ hội hiện tại chẳng phải là đến rồi sao?
Hắn không trả lời câu hỏi của Hoàng Dũng mà tò mò mở miệng: "Chủ nhiệm Hoàng, tôi có thể hỏi anh một chuyện không? Nghe nói cục An ninh có một bộ phận đặc biệt, được lập ra từ những người đặc biệt, bên trong có người tu hành huyền môn không?"
Nghe xong câu hỏi của Nhạc Đông, Hoàng Dũng cũng không cảm thấy ngạc nhiên, dường như hắn đã biết Nhạc Đông sẽ hỏi như vậy. Hắn đáp: "Có, nhưng tôi cũng không rõ về tình hình cụ thể của bộ phận đó, bộ phận này có mức độ bảo mật cực kỳ cao."
Nhạc Đông lập tức cảm thấy hứng thú, hắn vốn dĩ vẫn luôn không hiểu tình huống trong cơ thể mình, rất muốn tìm đồng nghiệp để tìm hiểu, có phải cơ hội đến rồi không?
Hắn nói thẳng với Hoàng Dũng: "Chủ nhiệm Hoàng, tôi muốn tìm hiểu ít chuyện về bộ phận kia, anh xem cần làm những thủ tục gì?"
Hoàng Dũng cười đầy bí ẩn, nói: "Dễ thôi, cậu gia nhập vào chẳng phải là giải quyết rồi sao?"
Nhạc Đông: "Ặc!"
Công việc của cục An ninh, Nhạc Đông tuy không rõ, nhưng hắn dám khẳng định là công việc này chắc chắn không thích hợp với mình.
Khuôn sáo quá nhiều, mình chắc chắn không chịu nổi sự ràng buộc.
Vẫn là cục trị an thích hợp với mình!
Phá phá án, kiếm chút công đức, khoái trá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận