Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 365: Chờ sau này a, ngươi nhất định có thể lên làm đại quan (length: 7936)

Nhạc Đông cũng không tức giận, hắn vui vẻ đáp: "Nói ta gan lớn thì chắc chắn không hơn được ngươi, gan chó của ngươi còn to hơn trời!"
"Miệng lưỡi lanh lợi chỉ là tài ăn nói thôi, không có chút ý nghĩa nào." Đầu dây bên kia cười lạnh một tiếng.
"Thế nào, ngươi muốn đấu với ta tay đôi, như vậy đi, chúng ta mỗi người dùng huyết khế, quyết đấu một trận giữa đàn ông!"
Huyết khế, là khế ước tử chiến trong Huyền Môn, Nhạc Đông lúc đọc sách có gặp qua thứ này, rất đơn giản, đó là mỗi người dùng mạng mình hướng lên trời làm cược, sau đó ước chiến, sống chết do trời định, một khi huyết khế đã thành, không ai được vi phạm, nếu không ắt sẽ bị trời phạt, gây họa cho con cháu.
Đối mặt với đề nghị huyết khế của Nhạc Đông, bên kia rõ ràng có vẻ sợ hãi.
"Ta không thèm chấp nhặt với một đứa ranh con như ngươi, ngươi nghe đây, chuyện trước kia rồi sẽ có báo ứng."
Nhạc Đông cười nhạo một tiếng, thản nhiên nói hai chữ: "Phế vật!"
Hai chữ "phế vật" này tuy nhẹ nhàng, nhưng trực tiếp khiến người bên kia câm lặng không nói được gì.
"Ngươi...ngươi cứ chờ đó!"
Nói xong, bên kia giận dữ cúp điện thoại, Nhạc Đông tặc lưỡi lắc đầu, kiểu này chắc là đang "thổ huyết" giống như Tinh Gia trong phim ảnh.
Tâm cảnh tu luyện kém quá, đúng là phế vật!
Nhạc Đông cất điện thoại, Lâm Chấn Quốc đang lái xe có chút lo lắng liếc Nhạc Đông một cái.
"Sao vậy, bị người uy hiếp à?"
Nhạc Đông gật đầu: "Coi như vậy đi!"
"Thật là to gan, Nhạc Đông cậu yên tâm, toàn bộ hệ thống trị an là chỗ dựa vững chắc của cậu, tà không thắng chính, tôi sẽ cho thêm người tuần tra xung quanh nhà cậu."
"Vậy đa tạ Lâm đội!"
Nhạc Đông không muốn nói nhiều, mình đang bị uy hiếp, bọn Lâm Chấn Quốc chắc chắn không giúp được gì, tuần tra cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng đây dù sao cũng là ý tốt, Nhạc Đông không từ chối.
Thấy Nhạc Đông không muốn tiếp tục chủ đề này, Lâm Chấn Quốc chuyển sang chuyện khác, hỏi Nhạc Đông: "Cậu nghĩ gì về vụ án này?"
"Rất rõ ràng, án mạng, mà là do một nhóm người gây ra."
"Sao biết?"
Nhạc Đông nói: "Nhìn kích thước thi cốt thì thấy, đây là một nam giới trưởng thành có thân hình cao lớn, nặng ít nhất 75-80 kg, cộng thêm đá trong lưới cá, tổng cộng ít nhất hơn 150 kg, với trọng lượng này thì một người không thể nào vứt xác được."
Nghe Nhạc Đông phân tích, Lâm Chấn Quốc gật đầu hài lòng.
"Giỏi lắm Nhạc Đông, con mắt của cậu càng ngày càng tinh tường."
"Đều là nhờ Lâm đội dẫn dắt tốt."
"Cậu nhóc này đừng có vòng vo, tôi không dạy cậu cái gì, đừng có vuốt mông ngựa."
"Có chứ, làm gương tốt dạy tôi cách làm một nhân viên trị an hợp cách."
Lâm Chấn Quốc cười nói: "Đó là chuyện của riêng cậu, bớt ba hoa đi!"
Nói xong, hắn lại cảm thán một trận, quen biết Nhạc Đông cũng mới có ba tháng ngắn ngủi, nhưng thời gian này so với mấy chục năm qua của hắn còn kích thích hơn nhiều.
Trước khi quen Nhạc Đông, hắn chưa từng nghĩ tới vụ án có thể phá nhanh như vậy.
Điều khiến Lâm Chấn Quốc thấy thú vị nhất là cái vụ án đường dây ma túy “Kinh nghiệm Long”, ban đầu anh còn đang suy nghĩ cách tìm ra bọn chúng, ai ngờ Nhạc Đông này hay thật, một cuộc điện thoại thâm nhập thẳng vào hang ổ, trực tiếp tóm gọn cả lũ.
Một cuộc điện thoại đơn giản, chuyện này còn làm anh khiếp sợ hơn là việc nhìn thấy thủ đoạn đặc biệt của Nhạc Đông.
Tại sao!
Bởi vì, thủ đoạn đặc biệt kia là ngoại vật, còn lần đó Nhạc Đông trực tiếp nhìn thấu được nhân tính, sau đó lợi dụng chút đặc tính của “Kinh nghiệm Long”, trực tiếp dụ chúng ra.
Nếu là người khác, dụ được “Kinh nghiệm Long” ra thì cũng coi là lập công, bắt được chúng thì lại là một công lớn, nhưng Nhạc Đông gan cũng to bằng trời, còn trực tiếp thâm nhập vào hang ổ.
Lúc đó hắn đã cảm thấy, tương lai Nhạc Đông sẽ thành tựu phi phàm, có gan lại cẩn trọng, lại còn có con mắt nhìn nhận đặc biệt, cho dù không có thủ đoạn đặc thù thì vẫn có thể làm nên chuyện ở trong hệ thống trị an.
Xe về tới tổ trọng án khu Bắc Đẩu.
Sau nhiều ngày, Nhạc Đông lại trở về chỗ cũ, bác gác cổng thấy Nhạc Đông liền cười nói: "Trưởng khoa Nhạc, đã lâu cậu không đến."
Sau khi xuống xe, Nhạc Đông lập tức đi mua thuốc lá Trung Hoa, châm cho bác gác cổng.
"Gần đây bận quá, vẫn muốn về ăn món thịt kho tàu, mà không có thời gian."
"Về thì phải nếm thử thịt kho tàu trong cục, đúng rồi, Hướng đội được thăng chức rồi."
"Tôi có nghe Lâm đội nói qua." Nhạc Đông cũng tự châm một điếu thuốc.
Ông cụ hút thuốc lá Nhạc Đông đưa, thỏa mãn nhả khói, an ủi Nhạc Đông: "Trưởng khoa Nhạc à, cậu cũng đừng nản chí, tuổi trẻ mà đã làm trưởng khoa rồi, chờ sau này cậu chắc chắn sẽ thành đại quan."
Lâm Chấn Quốc bước tới, cười trêu chọc: "Đi thôi bác, quay đầu chẳng bao lâu nữa, chắc bác sẽ phải gọi là Trưởng phòng Nhạc đấy."
"Trưởng...trưởng phòng...thì chẳng phải là cùng cấp với Lý cục trưởng sao."
"Cũng không sai biệt lắm!" Lâm Chấn Quốc cùng Nhạc Đông trêu chọc ông cụ vài câu, rồi cả hai đi vào trong lầu.
Nhìn bóng lưng của hai người, ông cụ tấm tắc khen: "Thằng nhóc này, nhìn bóng lưng cũng không tầm thường, long hành hổ bộ, khí thế hiên ngang, tương lai ắt thành bảo bối."
Nhạc Đông thính tai, nghe thấy bác cụ lẩm bẩm sau lưng, rất muốn khen một câu là bác cụ có con mắt tinh đời, không lãng phí điếu thuốc lá mình vừa đưa.
Cũng chỉ là nói đùa thôi.
Việc phát hiện thi cốt ở trong sông, tổ trọng án khu Bắc Đẩu lập tức khởi động cơ chế điều tra phá án vụ án nghiêm trọng, Hướng Chiến phụ trách tổ trọng án khu Bắc Đẩu cũng từ phân cục chạy tới.
Ban đầu anh còn có chút nghiêm nghị, nhưng nhìn thấy Nhạc Đông ở đó, lập tức mừng rỡ nói: "Nhạc Đông, khi nào thì cậu về vậy?"
"Vừa về Ly thành, định đến sông ở công viên Tử Châu bắt cá chơi, kết quả..." Nhạc Đông bất đắc dĩ dang tay.
Hướng Chiến lập tức cười khổ, anh nói: "Tôi thật không biết phải nói cậu như thế nào, cậu đi đâu thì y như rằng có vụ án ở đó."
Nhạc Đông: "..."
Lời này!
Nghe như mình thật sự không cách nào phản bác, nhưng vụ án này đâu liên quan đến mình, mà nói sao đây, người này đều thành xương trắng rồi, ít nhất là đã bị giết người vứt xác từ mấy năm trước.
Hướng Chiến cũng không dài dòng, anh nói thẳng với Nhạc Đông: "Được rồi, cậu cũng đừng ẩn mình nữa, ra tay đi, bắt tên hung thủ về, chúng ta dễ tìm thời gian kêu Ninh cục trưởng cùng tụ tập một chút."
Nhạc Đông lắc đầu: "Thi thể đã chết rất lâu, những thủ đoạn đó đều vô dụng, còn việc phá án thì phải dựa vào các anh."
Nghe Nhạc Đông nói vậy, Hướng Chiến gật đầu, nói: "Nếu vậy thì vụ án này xem ra lại bận rộn rồi."
Những vụ án giết người vứt xác nhiều năm như thế này, muốn điều tra phá án thì việc đầu tiên là phải xác định được nạn nhân, nhưng thi cốt bị vứt xác lâu như vậy, muốn xác định được danh tính thì không hề dễ.
Trước mắt, chỉ có thể trông chờ pháp y xem có thu thập được tin tức hữu dụng không, nếu rút ra được DNA thì vụ án giết người này vẫn còn cơ hội, nếu không thì Ly Thành lại thêm một vụ án treo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận