Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 443: Chẳng lẽ suy đoán sai! (length: 7891)

Trấn uyên Thần Quy là đồ vật kỳ lạ, dùng để trấn áp tà ma, cái mặt của Inoue kia có phải hay không đến từ thế giới khác.
Nói cách khác, phía dưới nơi này có phải chăng có thứ gì bị phong ấn ở bên dưới.
Giếng Thục chế vãng sinh, Trấn uyên Thần Quy, miếu Thành Hoàng, miếu thổ địa, miếu Thành Hoàng thì đầy âm hồn, miếu thổ địa thì bị xây thành bệnh viện...
Nhạc Đông đem tất cả các manh mối đều rút ra, trong đầu xem xét một lượt, hắn đột nhiên phát hiện ra một sự kiện, đó chính là cả thổ địa gia lẫn Thành Hoàng gia trên đầu đều đang bị đè ép những thứ không tốt.
Nhất là Thành Hoàng gia ở cái khu nhà trọ trong thành phố kia, trên đầu bị đè một tòa nhà cao tầng thì không nói, nhưng trên đầu còn đè lên hàng vạn oan hồn không thể siêu sinh, trọn vẹn đè mười tám tầng.
Thổ địa công bên này cũng không khá hơn, trên đầu bị đặt đủ thứ ô uế đã đành, trên đầu còn là một bệnh viện, theo thông tin mà Tiết Húc Đông nhắc thì, bệnh viện này tuy là bệnh viện xã khu, nhưng ngày trước chủ yếu là bệnh viện phụ sản, năm đó, hợp tác với các đơn vị liên quan, chủ yếu là phụ trách các ca phẫu thuật liên quan đến sinh đẻ và nạo phá thai.
Nạo phá thai, vậy có nghĩa là nơi này sẽ có rất nhiều thai nhi chưa thành hình lưu lại, chưa kịp ra đời đã bị tước đoạt cơ hội đầu thai, oán hận của các thai nhi đó thậm chí còn mạnh hơn oan hồn bình thường.
Thành Hoàng và thổ địa đều bị người dùng thủ đoạn áp chế, chúng không chỉ đơn thuần vì âm dương đảo lộn, thiên cơ hỗn loạn.
Ngoài ra, bọn chúng còn muốn thả ra thứ gì đó ở phía dưới.
Nhạc Đông càng phân tích càng thấy đúng là như vậy, hắn trực tiếp nói với Thương Tùng đạo trưởng: "Đạo trưởng, ngươi đi chăm sóc Hoa Tiểu Song, ta muốn vào trong nhìn một chút, ta có thể đã bỏ sót vài chỗ."
Thương Tùng đạo trưởng xem đồng hồ, "Ngươi cố gắng nhanh lên, chuyện ở tòa nhà kia vẫn đang chờ giải quyết, chậm trễ sẽ sinh biến."
"Trực giác mách bảo ta, chưa rõ chuyện bên này thì sự tình bên tòa nhà kia không cách nào giải quyết, ta sẽ cố gắng nhanh nhất."
Nhạc Đông nói xong, thoáng một cái đã biến mất tại chỗ, Thương Tùng đạo trưởng chỉ thấy trước mắt mình hoa lên một cái đã không thấy bóng dáng Nhạc Đông đâu, cũng đúng thôi, võ đạo tu vi của Nhạc Đông đều đã đạt tới Đạo Thai cảnh, Đạo Thai cảnh là dấu mốc chuyển từ võ sang đạo, thật đáng sợ, lại còn tu luyện cả thuật pháp Huyền Môn.
Cậu thanh niên này, ghê gớm thật.
Khó trách sư huynh vừa tính toán xong thì hai chân đã không thấy bóng dáng đâu, Nhạc Đông đây, người có vận may lớn trong người.
Không được, đợi quay lại nhất định phải cố gắng tránh qua lại với hắn, vận may lớn cũng có nghĩa là phiền phức lớn, không sai đâu, thằng cha này cứ hễ đến đâu, chuyện liền xảy ra ở đấy.
Mình đâu có muốn cái gì tiền đồ vô lượng, an ổn nuôi một thân thịt chẳng thơm hơn sao?
Thương Tùng hạ quyết tâm, chuyện lần này xong, cái gì Tam Phong chân nhân lột xác, cái gì cục 749, hắn không hầu hạ nữa, cứ thành thật quay về Thanh Thành sơn mà ở nhà đóng cửa, nuôi béo cái thân đã rồi tính.
...
Nhạc Đông một mình vào bệnh viện, lần này, hắn không lên lầu mà đi thẳng tới chỗ ao xử lý nước thải.
Nếu như Sách nhỏ trước đây đã bắt đầu tính kế chỗ này, vậy thì 13 cô gái chết ở lầu ba bệnh viện bỏ hoang kia rất có thể cũng không phải chết vì tai nạn.
13 cô gái, chỉnh hình thất bại mà chết, tỉ lệ thất bại này có phải quá cao không?
Xét từ điểm đó mà nói, bọn chúng ném xác không chỉ đơn thuần là phi tang, mà có thể là dùng 13 cái xác đó để đạt được mục đích nào đó.
Nhạc Đông mang theo nghi vấn, trực tiếp xuyên qua bệnh viện, sau khi nhảy ra khỏi cửa sổ, Nhạc Đông nhún mũi chân một cái, vượt qua tường rào đến ao xử lý nước thải.
Kết giới vẫn còn, nắp ao xử lý nước thải đã bị máy móc đào mở, toàn bộ ao đều bị gỡ bỏ, để tiện cho việc tìm kiếm các manh mối liên quan, nước thải bên trong cũng đã được nhân viên bên lực lượng an ninh rút cạn từ sớm.
Nhạc Đông lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho Tiết Húc Đông, hắn cần biết thêm một vài thông tin cụ thể về 13 xác nữ kia.
Nếu như Sách nhỏ thật sự đang tính kế gì đó, thì mệnh cách của 13 người đó có thể là đặc thù.
Gửi tin nhắn xong, Nhạc Đông nhảy vào trong ao xử lý nước thải.
Lần trước điều tra, nhân viên cũng đã dọn dẹp gần hết, ngoài việc có hơi mùi hôi ra, thì không có gì quá ghê tởm cả.
Nhảy vào ao xử lý nước thải rồi, Nhạc Đông đánh giá bốn phía một chút, cũng không phát hiện gì bất thường, xung quanh ao có vẻ không có vấn đề gì, vậy thì rất có thể vấn đề ở phía dưới ao.
Hắn dùng chân đẩy các tạp vật trong ao ra, thử dẫm lên.
Dường như không có vấn đề gì.
Chẳng lẽ là mình suy đoán sai?
Cái ao này rộng khoảng 20 mét vuông, Nhạc Đông đi một vòng bên trong, khi đi đến chỗ ngóc ngách dựa về phía bắc, hắn phát hiện một chỗ không thích hợp.
Khi chân hắn đi qua, nơi đó phát ra âm thanh có vẻ hơi khác.
Nhạc Đông dùng chân gạt tạp vật đi, dùng mũi chân gõ vào, âm thanh tuy không khác gì nhiều so với những chỗ khác, nhưng lực tinh thần của Nhạc Đông nhạy bén tới mức nào chứ.
"Phía dưới là rỗng, chỗ này chắc chắn có cửa vào ẩn!" Nhạc Đông tự nói.
Hắn chỉ cần cảm giác một chút là ngay lập tức phát hiện ra, chỗ này bê tông đặc biệt dày, dù là hắn, muốn phá tan triệt để thì cũng phải tốn công không ít.
Nhạc Đông dừng lại, hắn tiếp tục kiểm tra những chỗ khác một phen.
Ghê thật, phía dưới đáy ao này là muốn xây hầm trú ẩn hay là muốn phòng đạo tặc đào đất vậy?
Theo cảm nhận của Nhạc Đông, chỗ bê tông này dày ít nhất là một mét.
Rõ ràng không đúng, phía dưới chắc chắn đang giấu cái gì đó.
Hắn nhảy ra khỏi ao xử lý nước thải, sau đó theo hướng phía bắc tìm đến, khi đi đến góc tường phía bắc của bệnh viện, Nhạc Đông dừng lại.
Nơi đây có một chỗ bị xi măng bịt kín, chỗ xi măng này mới đây đã bị ai đó cạy ra, nghĩ là do nhân viên an ninh mở ra kiểm tra, không phát hiện ra gì dị thường rồi lại cho bịt vào.
Nhạc Đông cạy xi măng bịt ra, đó là một cái hố vuông, cỡ hai ba mét vuông, bên trong hố còn có miệng ống dự phòng, trông như chỗ đi đường dây điện ngầm dưới đất của công trình thành phố.
Hố này cao khoảng hai mét, để nhân viên dễ lên xuống, người ta còn cố tình dùng thép làm thang dây vào tường.
Nhạc Đông xuống hố, khóa ánh mắt lên mấy cái thang dây thép, hắn thuận tay kéo một cái, vách hố liền truyền đến cảm giác lung lay.
Quả là thế.
Chỗ này chính là chỗ cửa ngầm.
Nhạc Đông lại dùng lực, răng rắc một tiếng, chỗ thép kia trực tiếp bị Nhạc Đông bẻ gãy, mà cái cửa ngầm bê tông kia cũng bị kéo ra một ít.
Nhạc Đông đổi sang cây thép khác, tiếp tục dùng sức.
Bên trong truyền đến hai tiếng kim loại gãy giòn, cửa ngầm bị Nhạc Đông gắng gượng kéo ra ngoài, lộ ra cửa hang ẩn phía dưới, cửa hang này không cao, chỉ có khoảng 1m50, muốn vào bên trong, nhất định phải khom người mà chui vào.
Không thể nào xây cao hơn sao, Nhạc Đông bất lực!
Nhưng với chiều cao của Sách nhỏ, cái hầm tối kiểu này, cũng là vừa đủ rồi.
Nhạc Đông chỉ có thể khom người, vừa định tiến vào thì tin nhắn của Tiết Húc Đông gửi đến.
Hắn ấn mở ra xem, thì ra, 13 người con gái này chết, quả nhiên là có chủ ý...
Bạn cần đăng nhập để bình luận