Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 499: Trợ giúp, một đầu hữu dụng manh mối! (length: 7735)

Nhạc Thiên Nam sải bước rời đi, cùng đi còn có Chu tam thúc, Nhạc Đông quay người xách Dương Thụ Căn lên, trực tiếp áp giải hắn tới ủy ban thôn Thê Điền Trại.
Những cán bộ trị an viên thường trực ở ủy ban thôn thấy Nhạc Đông ôm người tới đều vây quanh.
Mao Tiểu Lâm thấy Nhạc Đông mang người về liền vỗ tay nói: "Nhạc cục đúng là Nhạc cục, vừa ra tay đã bắt được người."
"Đây là cái tên Dương Thụ Căn đã đả thương đồng nghiệp của chúng ta rồi bỏ trốn phải không?"
"Nhìn cũng không ra gì cả, thân thể thế này mà đánh được hai đồng nghiệp của chúng ta à?"
...
Nhạc Đông quăng Dương Thụ Căn trực tiếp xuống đất, lúc này hắn mới quan sát kỹ Dương Thụ Căn, người này cao tầm 1m65, thân thể không khỏe mạnh, trái lại còn có chút gầy gò.
Nhạc Đông trực tiếp ra tay, một ngón tay điểm vào giữa ấn đường hắn, một giây sau Dương Thụ Căn trong cơn hôn mê rên rỉ lên, Nhạc Đông lại điểm một ngón, trực tiếp phá tan tu vi của hắn.
Tu luyện huyền môn thuật pháp, nói trắng ra là dùng ý thức của mình đi giao cảm với tổ sư mình thờ, nếu giao cảm thành công thì sẽ có một ấn ký trong thức hải của mình.
Một ngón tay này của Nhạc Đông, trực tiếp dùng tinh thần lực của mình chấn vỡ ấn ký trong thức hải của Dương Thụ Căn, điều này khiến về sau Dương Thụ Căn không còn cách nào dùng thuật thỉnh thần được nữa.
Sau khi làm xong, Nhạc Đông bảo người lôi Dương Thụ Căn lên xe, để bọn họ đưa người về sở trị an trước.
Lúc này Nhạc Thiên Nam đã lái xe rời Thê Điền Trại, Chu tam thúc đợi Nhạc Đông ở ngoài cửa.
Thấy vậy, Nhạc Đông đi ra khỏi ủy ban thôn.
Chu tam thúc nói: "Thực ra ta luôn có một nghi ngờ, đó là phía hạp Ngũ Mã Quy Tào có khả năng có một ngôi mộ lớn."
Nhạc Đông như có điều suy nghĩ.
Hắn từng giao tiếp với cái tên da vàng kia, da vàng đó nói mình bị đào lên, thêm vào những hàng cấm mà nhà Hà Quốc Sinh chuẩn bị, tổng hợp lại có thể thấy rằng, xung quanh Thê Điền Trại thật có khả năng tồn tại mộ lớn.
Loại chuyện phong thủy này, quay đầu phải kéo Hoa Tiểu Song tới xem qua.
Trước mắt, việc cấp bách nhất là phải phá được vụ án trước mắt đã.
Nhạc Đông duỗi lưng một cái, nói với Chu tam thúc: "Tam thúc, hôm nay vất vả cho ngươi rồi, chờ rảnh ta qua ăn chực sau nhé."
Chu tam thúc chỉ vào cái tên da vàng đang co ro ở một góc: "Ta sẽ nhanh chóng làm rõ lai lịch của gã này, đợi có kết quả ta sẽ gọi cho cha ngươi."
"Vậy thì làm phiền tam thúc rồi, ta còn phải xử lý án, gặp lại sau."
Hai người nói chuyện vài câu, Chu tam thúc lôi cái tên da vàng đó đi về nhà.
Chờ hắn đi rồi, Nhạc Đông nhìn giờ, đã gần 12 giờ trưa, hắn vỗ trán, quên mất phải gọi điện cho lão Tô rồi.
Hắn lấy điện thoại ra, nhắn tin cho lão Tô.
Đông Tử: "Nghỉ chưa?"
Bên kia rất nhanh đã có hồi âm của lão Tô.
Gò núi là đầu heo: "Chờ điện thoại của người nào đó mà đợi cả đêm!"
Thấy tin nhắn này, Nhạc Đông lập tức cười ngượng ngùng.
Đông Tử: "Tạm thời gặp phải nhiệm vụ, chờ ta giải quyết xong sẽ quay về tìm ngươi."
Gò núi là đầu heo: "Ta tin ngươi cái quỷ, chờ ngươi về chắc ta ngủ rồi, không nói nữa, ngươi nhắn tin cho ta là chứng minh ngươi an toàn rồi, ta đi ngủ đây."
Nhạc Đông cất điện thoại đi, hắn thở dài.
Thế gian khó vẹn đôi đường!
Từ khi xác định quan hệ với lão Tô, Nhạc Đông không hề có khoảng thời gian riêng nào bên cạnh lão Tô cả, không phải là phá án thì cũng là trên đường đi phá án.
Không được!
Làm xong vụ án này rồi nhất định phải nghỉ ngơi một thời gian, phải bồi lão Tô thật tốt.
Nhạc Đông ngẩng đầu nhìn lên trời.
Trăng đã khuất, sao thưa, thoáng cái tháng tám đã sắp qua.
Mấy ngày nữa Uyển Nhi lại phải về Chấn Đán học nghiên cứu rồi, nói đi du lịch tốt nghiệp mà đến giờ còn chưa đi được.
Quả thực có chút hổ thẹn với lão Tô.
Đúng lúc Nhạc Đông cảm khái thì đám người Bạch Trạch Vũ đi ra, Bạch Trạch Vũ đưa lại cho Nhạc Đông cái roi.
"Nhạc cục, vừa rồi Trâu Khoa trưởng gọi điện tới, anh ta nói có thể báo cáo, đến ban chuyên án huyện Thê Điền một chuyến, Hà đội trưởng quyết định thẩm vấn Dương Thụ Căn trong đêm nay."
Nhạc Đông gật đầu nhẹ, ngày mai còn phải đến Liễu Thành để điều tra vụ cái gọi là tự thiêu kia, nếu có thể làm rõ nguyên nhân cái chết của Chu Thúy Hoa và Hà Quốc Sinh, thì nhất định sẽ giúp ích rất nhiều cho vụ án ở Liễu Thành.
Suy tư một hồi, Nhạc Đông lên tiếng: "Bạch Mặc đại ca, bảo người ở sở trị an Thê Điền Trại chú ý điều tra tung tích con trai của Hà Quốc Sinh, ta nghi ngờ con trai của Hà Quốc Sinh có khả năng cũng đã gặp chuyện không may."
Bạch Mặc gật đầu.
Một đoàn người lên xe, Bạch Trạch Vũ lái xe về hướng ban chuyên án huyện Thê Điền.
Đợi Nhạc Đông và những người khác đến ban chuyên án huyện Thê Điền thì cũng đã gần rạng sáng.
Lúc này ở ban chuyên án huyện Thê Điền đèn đuốc sáng trưng, Trâu Thành đang ngồi xổm dưới lầu ban chuyên án hút thuốc, thấy Nhạc Đông và người của anh tới thì vội vàng ra đón.
"Nhạc cục, Dương Thụ Căn tỉnh lại sau đó, cứ một mực nói là mình bị oan, hắn không có giết Hà Quốc Sinh, cũng không giết Chu Thúy Hoa, hắn và Chu Thúy Hoa không hề có gian tình gì, tên này rất cứng đầu, hỏi không ra cái gì cả, Hà đội trưởng đang mang người vào thẩm vấn."
Nhạc Đông lấy thuốc lá trong túi ra, tiện tay đốt một điếu, Bạch Mặc và Trần Gia Dĩnh bất đắc dĩ liếc đám người nghiện thuốc lá, hai người phối hợp nhau đi vào ban chuyên án.
Về phần Bạch Trạch Vũ thì còn đang ở bãi đậu xe.
Nhạc Đông hút một hơi thuốc, xoa xoa huyệt thái dương.
Vụ án này, thực sự có chút khó giải quyết, từ oán niệm trên đầu Dương Thụ Căn mà nói thì hắn đang gánh hai mạng người.
Nhưng Nhạc Đông cũng không dám khẳng định, người bị hắn giết chết là ai.
Là vợ chồng Hà Quốc Sinh hay là người khác.
Nhìn từ tướng mạo con gái Hà Quốc Sinh mà nói, con trai của Hà Quốc Sinh cũng mang điềm dữ, vậy giờ hắn còn sống hay đã chết?
Dù tinh thần lực của Nhạc Đông đã vượt xa người bình thường nhưng vào lúc này, anh vẫn cảm thấy có chút mệt mỏi.
Lúc Nhạc Đông và Trâu Thành đang hút thuốc thì Hà Cát Vũ đi từ trên lầu xuống, thấy Nhạc Đông liền đi đến cúi chào.
"Nhạc cục."
"Thẩm vấn sao rồi?" Nhạc Đông lên tiếng hỏi.
"Tên này miệng cứng lắm, cứ một mực nói mình bị oan, à đúng rồi Nhạc cục, kết quả khám nghiệm tử thi của Chu Thúy Hoa cũng có rồi, giống kết quả mà chúng ta khảo sát hiện trường, chết do bị chất độc kịch liệt gây ra từ việc lân trắng bốc cháy."
"Ừm, ta biết rồi, đưa ta đến phòng thẩm vấn, ta đến hỏi thử xem."
"Nhạc cục mà ra tay thì không còn gì tốt hơn." Nghe Nhạc Đông chủ động nói sẽ đi thẩm vấn, mặt Hà Cát Vũ liền lộ ra mấy phần vui mừng.
Có Nhạc cục ra tay, vụ án này tất sẽ dễ dàng giải quyết.
Ngay khi hai người đang nói chuyện thì có một chiếc xe từ ngoài lái vào, đỗ trước tòa nhà ban chuyên án.
Xe dừng hẳn thì một người quen nhảy xuống từ trên xe — Hướng Chiến.
"Sao cậu lại đến đây?"
Trâu Thành mở miệng hỏi trước.
Hướng Chiến nói: "Lý cục nghe nói ở Thê Điền Trại có hai người chết nên bảo tôi đến hỗ trợ Nhạc cục công tác, à mà trước khi đến chúng tôi đã tìm được một manh mối hữu dụng, có liên quan đến Hà Quốc Sinh và con trai của hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận