Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án

Ta, Chỉ Là Thợ Vàng Mã, Ngươi Lại Để Ta Phá Đại Án - Chương 102: Sinh tử vận tốc! (length: 8530)

Tần Hùng Lỗi! ! !
Hắn không phải ở Ma Đô sao?
Sau vụ án của dì Mai, Nhạc Đông rất ấn tượng với hắn, tên này theo dõi lão Ngũ, vừa chạm mặt mình liền bị đánh gục.
Mới mấy ngày trôi qua, sao hắn lại đến Tây Nam tỉnh, lại còn ở gần đây.
Nhìn bộ dạng hắn, có vẻ như đang truy tìm ai đó.
Nhạc Đông thoáng suy nghĩ rồi đi theo.
Đi theo Tần Hùng Lỗi vào một quán bar tên Mị Sắc.
Vừa vào trong, tiếng nhạc điện tử đinh tai nhức óc vang lên bên tai Nhạc Đông.
Bên trong đám đông nhốn nháo như quỷ dạ xoa.
Trên sàn chữ T, một đám cô nàng chỉ quấn vài mảnh vải đang cố sức uốn éo thân hình mềm mại.
Thỉnh thoảng nhấc tay nhấc chân, cố tình để lộ những khoảng hở gợi cảm cho đám lão dê phía dưới ngắm nghía.
Mỗi khi nhìn thấy cảnh này, đám lão dê lại huýt sáo, tu ừng ực từng ngụm rượu.
Vào quán bar rồi, Nhạc Đông không thấy bóng dáng Tần Hùng Lỗi đâu, hắn nhìn xung quanh một lượt, lại phát hiện một bóng hình quen thuộc.
Chỉ thấy Dương Kinh Vĩ mặc đồ hiphop, đội mũ lưỡi trai, lẫn vào trong đám thanh niên.
Đám thanh niên kia có người mặc đồ Chelsea, có người xăm trổ đầy mình, không thể hình dung nổi, nếu nói sàn nhảy là nơi quỷ dạ xoa loạn vũ thì nơi Dương Kinh Vĩ đứng chính là nơi tập hợp của chúng.
Hai người này đều ở đây, chẳng lẽ đang bắt người nào đó?
Quán bar, thường phục cải trang, truy lùng, chẳng lẽ đang bắt ma túy?
Tám chín phần là vậy, quán bar là nơi dễ dàng xuất hiện chất cấm nhất.
Đã gặp rồi thì giúp bọn họ một tay vậy.
Nhạc Đông cũng rảnh, liền lén lút tiến lại gần Dương Kinh Vĩ giữa sàn nhảy.
Bộ dạng gọn gàng, tràn đầy sức sống của hắn trong đám đông nhốn nháo đó khiến người khác chú ý, mấy chị gái thiếu phụ vào bar tìm cảm giác lạ lập tức dán mắt vào hắn.
Với kinh nghiệm phong phú của bọn họ, thanh niên cao ráo, sáng sủa, đẹp trai này rõ ràng là một "gà non", nếu có thể "bắt" được thì chắc chắn sẽ có những trải nghiệm thú vị.
Khi Nhạc Đông đang tiến về chỗ Dương Kinh Vĩ, những cô nàng mặc hở hang gợi cảm trên sàn cũng tiến về phía hắn.
Đám trai bar không phải tất cả đều đến uống rượu mà phần lớn là những kẻ thích "mò mẫm" chuyện tế nhị, đi làm cả ngày liền muốn tìm ai đó tâm sự về cội nguồn loài người, nói chung, họ có thể ngắm nghiện, sờ nghiện trong sàn nhảy.
Các cô gái vừa động, bọn họ cũng động theo, ngay lập tức, trong sàn nhảy xuất hiện một hiện tượng kỳ quái, đám đông vây quanh Nhạc Đông làm trung tâm mà tụ lại.
Nhạc Đông cũng nhận ra điều này.
Hắn thấy mình mới đi không bao xa mà dường như đã bị người ta vây lại.
Hương nước hoa đủ loại ập tới, hắn không nhịn được mà hắt hơi một cái.
Chờ hắn ngẩng đầu, đã thấy mình bị mấy cô nàng xinh đẹp vây quanh, bọn họ thoải mái khoe ra đường cong đầy đặn, thỉnh thoảng lại vô tình cố ý chạm vào cánh tay Nhạc Đông bằng những chỗ cao vút.
Cảm giác khác lạ ập đến, Nhạc Đông run rẩy, ôi mẹ ơi! ! !
Đây là vào động Bàn Tơ à? ? ?
Ánh mắt mấy cô nàng này thật đáng sợ.
Vì bị họ trì hoãn nên khi Nhạc Đông nhìn lại về phía Dương Kinh Vĩ, thì thấy người đã không còn.
Nhạc Đông: “…”
Mình mà đi đóng phim chiến tranh tình báo chắc bị tự làm mình chết mất.
Người mình theo dõi mất hút, mình còn bị mấy bà cô giam hãm trong "nhà tù", quá khó!
Hắn liều mạng mở đường máu, thoát khỏi được sàn nhảy.
Chưa kịp tìm kiếm Tần Hùng Lỗi và Dương Kinh Vĩ, tầng hai của quán bar đột nhiên phát ra hai tiếng “Phanh phanh”, tuy âm thanh này bị tiếng nhạc và tiếng hò hét của DJ át đi, không khiến người khác chú ý nhưng Nhạc Đông thì giật mình ngay lập tức.
Tiếng súng! ! !
Đây không phải tiếng mở rượu sâm panh của quán bar, chắc chắn là tiếng súng.
Hắn bất chấp việc làm kinh người, nhảy một cái lên sàn chữ T, sau đó chạy lấy đà, cả người như đại bàng giang cánh bay lên, lập tức xuất hiện trên tầng hai.
Không nán lại lâu, hắn nhanh chóng chạy về phía tiếng súng phát ra.
Khi hắn đuổi tới phòng bao phát ra tiếng súng, chỉ thấy một bóng người ngã trên sàn, Nhạc Đông nhìn kỹ.
Là Dương Kinh Vĩ! ! !
Lúc này Dương Kinh Vĩ hoàn toàn tỉnh táo, tay bịt vết thương, mồ hôi lạnh như tắm rơi xuống thái dương.
Nhạc Đông không chút do dự, lao tới đỡ Dương Kinh Vĩ dậy, tiện tay lấy điện thoại định gọi báo cảnh sát.
Dương Kinh Vĩ cố mở mắt, thấy là Nhạc Đông, hắn nắm chặt tay Nhạc Đông, yếu ớt nói: "Đừng... đừng quản ta... mau đuổi theo... nhất định đừng để vật đó rơi vào tay... cảnh... sát...!"
Chưa kịp dứt lời, hắn nhắm mắt, ngất xỉu luôn.
Thấy vậy, sao Nhạc Đông có thể bỏ mặc hắn ở đó mà đuổi theo được, hắn ôm lấy Dương Kinh Vĩ lao xuống lầu.
Trên đường, người cản đường đều bị hắn xô ngã.
Hắn ôm Dương Kinh Vĩ, xông thẳng ra khỏi quán bar.
Xe cứu thương chưa tới, Nhạc Đông không kịp chờ, chạy thẳng về chỗ mình đỗ xe, đặt Dương Kinh Vĩ cẩn thận, rồi đạp ga lao thẳng tới bệnh viện gần nhất.
Trên đường, dưới sự khống chế tinh thần lực mạnh mẽ của Nhạc Đông, hắn đã phát huy hết công suất chiếc Mercedes-Benz G-Class Đường Chí Cương cho mượn.
Từ chỗ đỗ xe đến bệnh viện nhân dân số 1 gần nhất có 13km, Nhạc Đông phóng như tên lửa, hoàn toàn không nhìn đèn đỏ đèn xanh, chỉ trong vòng 5 phút ngắn ngủi đã đưa Dương Kinh Vĩ đến bệnh viện.
Phanh gấp, đỗ chiếc xe sang chảnh trước cửa bệnh viện, ôm Dương Kinh Vĩ chạy vào, vừa chạy vừa hô.
"Bác sĩ, mau cứu người, đồng nghiệp tôi bị thương do súng bắn, mau cứu người! ! !"
Nghe tiếng gọi, bác sĩ chạy đến lập tức đưa Dương Kinh Vĩ vào phòng cấp cứu, bắt đầu cầm máu và xử lý.
Cùng lúc đó, bên ngoài bệnh viện vang lên tiếng còi báo động của xe công an.
Nhạc Đông vừa phóng xe bạt mạng, cảnh sát giao thông bật đèn tín hiệu đuổi theo.
Thấy không đuổi kịp, cảnh sát giao thông lập tức gọi tiếp viện.
Trong phút chốc, bốn, năm chiếc xe cảnh sát tụ đến.
Khi bọn họ đến cửa bệnh viện, thấy chiếc Mercedes-Benz G-Class đắt đỏ đỗ một bên, người trong xe đã biến mất.
Họ kiểm tra thì thấy có vết máu, lập tức đi theo vào bệnh viện.
Cảnh sát giao thông cũng là người của cục trị an, bọn họ nhất định phải xác định ngay người vào bệnh viện là đang cứu người hay có ý đồ uy hiếp nào khác.
Trùng hợp là, vừa vào bệnh viện thì không nghe thấy gì khác, chỉ nghe có người nói là bị súng bắn.
Vết thương do đạn bắn! ! !
Cảnh sát lập tức nâng cảnh giác lên mức cao nhất.
Đại địa Cửu Châu tuyệt đối cấm sử dụng súng.
Ngoài các cơ quan vũ trang ra thì chỉ có những phần tử tội ác tày trời mới có súng.
Khi họ đuổi đến thì chưa nhận được bất cứ thông báo nào của đơn vị đồng nghiệp, xe đỗ ngoài kia cũng không có giấy thông hành của ngành liên quan hoặc bất cứ dấu hiệu nào.
Nói cách khác, kẻ xông vào bệnh viện có thể là một tên tội phạm nguy hiểm.
Nghĩ vậy, cảnh sát không do dự báo cáo lên cấp trên.
Trong chớp mắt, toàn bộ hệ thống trị an khu Tú Ninh đều bị náo động.
Dùng súng gây thương tích, ở Cửu Châu là một trọng tội không thể tha thứ.
Đồn công an và đội trọng án gần bệnh viện lập tức xuất cảnh.
Toàn bộ khu vực đều vang lên tiếng còi báo động.
Lực lượng trị an khu Tú Ninh đều đang đổ dồn về bệnh viện nhân dân số 1.
PS: Vẫn còn một chương, có thể sẽ đăng tối nay, tối nay trong nhà có khách tới tụ tập, đợi tiếp khách xong ta sẽ viết, nếu như trễ thì mọi người sáng mai xem, không cần đợi ta, tối ta sẽ cập nhật!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận